Gả Cho Một Tòa Thành Hoàng

Chương 8: Có chuyện




Hiện tại của tôi không có tên anh. Thế nhưng không bao giờ tôi có thể quên được anh. Tại sao? Tại sao tôi lại phải đau khổ bởi con người đã làm tổn thương tôi đến như thế?

Tôi không tin vào tình yêu sét đánh cho đến khi tôi gặp anh. Tôi thừa nhận tôi yêu anh từ ngày đầu gặp mặt. Và cũng bắt đầu từ ngày hôm đó, tôi cười vì anh, khóc vì anh, đau khổ vì anh, làm mọi thứ cũng vì anh

Hai năm. Khoảng thời gian không ngắn để tôi mãi yêu một người không yêu tôi. Trong hai năm đó anh làm gì tôi cũng biết. Anh yêu ai tôi cũng biết. Anh yêu bao nhiêu cô gái tôi cũng biết. Tôi biết tất cả về anh.

Còn anh. Anh xem tôi như một người bạn. Một người bạn không hơn không kém:)))

Anh có thấy anh quá bất công đối với tôi không? Rồi tôi quyết định quên anh. Quên những kí ức mang tên anh. Vì chỉ như thế tôi mới co một cuộc sống mới. Một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.