Gả Cho Lâm An Thâm

Chương 9: Hai người ngu xuẩn




Tọa đường đại gia nói: “Tổng đường chủ và Côn Sơn là anh em kết nghĩa, nói không chừng chỉ là muốn lưu lại cho anh em của mình làm kỷ niệm mà thôi.”

“Thời điểm trước khi Tổng đường chủ đi, đã tựng gọi Côn Sơn tới trước mặt. Bây giờ nghĩ lại, cả hai là có liên quan.” Một mực không nói gì Bồi đường đại gia đột nhiên mở miệng, hơn nữa nói: “Tôi nghe theoTổng đường chủ , tôi chọn Côn Sơn.”

Đáp án đã công bố, Côn Sơn thắng.

Tọa đường không phục hắn đột nhiên nhớ tới một sự kiện: “Đợi một chút, ở đây không chỉ có một người họ Lục, Hình đường cũng họ Lục. Nói không chừng người Tổng đường chủ nói là hắn? Nếu như là vậy, tôi đồng ý chọn hắn làm đường chủ.”

Hình đường nói: “Vậy tôi tự chọn chính mình. Bồi đường đại gia đã nghe theo lời Tổng đường chủ, vậy nên chọn tôi, tôi mới là Tổng đường chủ.”

Côn Sơn cảm thấy rất khôi hài, tuy hắn không muốn đi tranh giành, nhưng không có nghĩa là người khác có thể tùy ý bịa chuyện: “Tổng đường chủ nói là Tiểu Lục, Tổng đường chủ chưa bao giờ gọi ngài là Tiểu Lục a?”

Điều này cũng đúng, bất quá Tổng đường chủ bình thường cũng không gọi Côn Sơn Tiểu Lục, mà là gọi thẳng tên, cho nên nhất thời khó xử, nhưng nếu xét về nhỏ, ở đây Côn Sơn nhỏ nhất nên chọn Côn Sơn.

Nhưng bởi như vậy Tọa đường và Hình đường lại không đồng ý, nói không công bằng.

Nói đến nói đi, Côn Sơn cảm thấy có chút phiền nói: “Vậy thì bỏ phiếu đi! Để cho hơn ba mươi đường chủ ở phân đường Nhất cấp đến bỏ phiếu, ai nhiều phiếu, người đó được chọn, trực tiếp ở chỗ này gọi điện thoại hỏi, do mọi người giám sát, như thế nào?”

Phương pháp này tốt, ai được ủng hộ nhiều, ai ủng hộ ít, chọn sẽ biết, nghe ý kiến mọi người. Các vị ở đây đều là thân kinh bách chiến, đều từ từ chức vị nhỏ từng bước một bò lên, có lẽ đi qua không ít địa phương, đều có người ủng hộ.

Sau khi nhận được sự đồng ý của mọi người, do Bồi đường đại gia gọi điện thoại, ở đây các vị phụ trách nghe, Tọa đường đại gia phụ trách công việc thống kê.

Bởi vì chuyện đột ngột phát sinh, sau khi Bồi đường đại gia gọi điện thoại cho từng nói rõ việc chọn lựa và người được đề cử, cho bọn họ mỗi người mười mấy giờ để liên lạc với các đại gia trong nội đường thương lượng, buổi tối lúc một giờ trả lời điện thoại, báo cáo lựa chọn của bọn họ.

Trong lúc này, chư vị đại gia của Tổng đường ở trước khi kết quả được công bố, không thể rời khỏi Tổng đường một bước, để tránh bọn họ đi giúp người mình ủng hộ đề cử bỏ phiếu, nhưng có thể ở trong nội đường hoạt động, ăn dùng đều do đệ tử đưa tới.

Tan họp về sau, Côn Sơn trở lại phòng nghỉ tạm thời của mình, tựa ở trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng thật khó chịu, Tổng đường chủ vừa đi, trong nội đường đã vì chuyện ai làm đường chủ giằng co, huyên náo túi bụi, hắn thực hi vọng chuyện này có thể mau chóng trôi qua, sau khi lệnh cấm túc hủy bỏ, hắn có thể đi túc trực bên linh cửu Tổng đường chủ rồi.

Cửa “két” Một tiếng bị đẩy ra, Côn Sơn cực kỳ mệt mỏi, không có mở mắt, chỉ nhẹ giọng hỏi một câu; “Ai?”

“Là tôi.” Hình đường đại gia đi tới bên cạnh hắn ngồi xuống, nắm chắc thắng lợi trong tay mà nói: “Vị trí Tổng đường chủ, chắc chắn về tay tôi, luận bối cảnh, cậu không thể so với tôi, trước kia tôi đã đi qua năm tỉnh, cậu cảm thấy phần thắng của tôi lớn?”

Côn Sơn khách quan nói: “Nhiều không có nghĩa là được lòng người.”

“Còn chưa tới phiên cậu một tiểu bối đến dạy đời tôi.” Hình đường đại gia nói xong đặt chén trà xuống, rất tự phụ xoay người đi ra ngoài.

Côn Sơn tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, một lát sau, cửa lại két Một tiếng mở, Côn Sơn nghe tiếng bước chân không giống vừa rồi, mở mắt ra , đợi thấy rõ người trước mắt, hơi có chút bất ngờ: “Thù tiên sinh, có chuyện gì không?”

“Cậu không cần khách khí như vậy, luận bối phận, cậu là đại gia, tôi chỉ là quản sự. Nhưng đừng có đắc ý, Hình đường rất khó đối phó .”

“Cho nên ngài muốn giúp tôi?” Côn Sơn nói giỡn nói.

Đã thấy sắc mặt hắn rất chân thành có chút khó coi nói: “Tôi không phải muốn giúp cậu, là giúp Tổng đường chủ, ngài đối với tôi có ân. Trước đêm Tổng đường chủ qua đời đã nhận một cú điện thoại, tôi hoài nghi ngài là bị tức chết.”

“Ngài có chứng cớ gì?”

Hình mỗ lắc đầu: “Tôi ở tại nhà hắn, lúc hắn nói chuyện, tôi ở bên cạnh, tôi nghe được hình như hắn nói hai người kia cấu kết với nhau làm việc xấu, muốn hắn chết sao?”

“Ngài hoài nghi là Tọa đường và Hình đường?”

“Tôi chỉ là hoài nghi, không dám xác nhận. Nhưng tôi có thể xác nhận chính là, người Tổng đường chủ chọn nối nghiệp, hẳn là cậu, hắn đã không chỉ một lần ở trước mặt tôi khen ngợi cậu, còn nói muốn cho tôi có quan hệ tốt với cậu. Hắn còn nói, hắn cho cậu vị trí này, muốn cậu thay hắn huấn luyện nhân tài, hi vọng cậu hiểu dụng tâm lương khổ của hắn. Trước kia Tổng đường chủ chính là từ Chấp đường leo lên, vị trí này, đối với bồi dưỡng nhân tài rất có trợ giúp.” Nếu không như vậy, hắn tội gì phải tới giúp kẻ địch của mình?

Côn Sơn nghe xong, bị thuyết phục: “Thế nhưng tôi làm Tổng đường chủ, cuộc sống của ngài có thể sẽ không khá giả?”

“Tôi không có sao, không có Tổng đường chủ, đã không có tôi ngày hôm nay. Tôi biết rõ ta giỏi về vỗ mông ngựa, các người xem tôi khó chịu, cảm thấy tôi là chó săn (tay sai), nhưng chó có chủ nhân , chủ nhân của tôi là Tổng đường chủ, tôi chỉ nghe Tổng đường chủ.”

Côn Sơn lại nói; “Trách nhiệm lớn như vậy, ngài cảm thấy tôi có thể đảm nhiệm sao? Kinh nghiệm từng trải của tôi xác thực không đủ, tuổi lại nhỏ, khó làm cho kẻ dưới phục tùng.”

“Cậu cũng được, giống như thời điểm ở Quảng Châu, đại đa số mọi người ủng hộ cậu. Tôi tin tưởng lựa chọn của Tổng đường chủ, hắn cho cậu mở trường học, chính là muốn bồi dưỡng cậu làm người nối nghiệp.” Không thể không thừa nhận, Côn Sơn so với hắn được lòng người.

Côn Sơn suy nghĩ, mở ra mười đầu ngón tay bắt đầu cân nhắc, tay trái là lý do để làm, tay phải là lý do không làm: “Làm Tổng đường chủ, bởi vì Tổng đường chủ đối với ta có ân. Không làm Tổng đường chủ, bởi vì tôi sẽ càng thêm bận rộn, không rảnh ở cùng người nhà. Làm Tổng đường chủ, sẽ có quyền lợi càng lớn. Không làm Tổng đường chủ, tiền tôi nhiều như vậy còn cần thêm quyền lợi để làm gì?

Làm Tổng đường chủ, cố gắng bảo vệ tất cả huynh đệ, có lẽ tôi không phải tốt nhất, nhưng ít nhất sẽ thị phi bất phân. Không làm Tổng đường chủ, bởi vì người nhà của tôi ít nguy hiểm. Hơn nữa việc buôn bán của tôi ở Quảng Châu, Hồng Kông, nếu tôi làm Tổng đường chủ, phải dời nhà, rất nhiều chuyện đều phải bắt đầu lại từ đầu.”

“Tôi cho cậu một cái lý do, nếu như Tổng đường chủ chết cùng hai người nào đó trong nội đường có quan hệ, cậu có nghĩa vụ vì anh kết nghĩa của mình báo thù. Hơn nữa bọn họ không phải người đường chủ chọn lựa, quản lý nội đường giao cho người đáng tin cậy, là đối với gần mười vạn huynh đệ chúng ta phụ trách.”

Côn Sơn sau khi nghe xong, đã trầm mặc một lát ngẩng đầu lên: “Tôi đồng ý làm, nhưng mà tất cả còn phải chờ kết quả bỏ phiếu.”

“Tôi đoán chỉ cần cậu muốn, cậu có thể đạt được.” Thù mỗ sau khi nói xong đi ra ngoài, ít nhất trước kia hắn cũng không có cố gắng, cũng đã lấy được ba phiếu vé ủng hộ.

Thời gian buồn chán rốt cục đi qua, một giờ đêm rốt cục đã đến, từng phân đường Nhất cấp, nhao nhao gọi điện thoại tới bỏ phiếu, cuối cùng kết quả Côn Sơn được tám phiếu, thắng Hình đường đại gia.

Hình đường đại gia mất hứng, nói: “Chậm đã, đây không tính! Lục Côn Sơn chính mình căn bản không muốn làm Tổng đường chủ, Tổng đường chủ đương nhiên phải để cho người muốn làm đảm nhiệm. Hắn không đủ tích cực. Cái phiếu này không tính toán gì hết!”

Mọi người cũng biết có chút miễn cưỡng Côn Sơn, nhưng mọi người thật sự tìm không thấy ai so với Côn Sơn thích hợp hơn, mọi người nhìn Côn Sơn, hi vọng hắn tỏ thái độ.

Thái độ Côn Sơn ngược lại với vừa rồi nói: “Tôi hiện tại đồng ý, tuy tôi tuổi còn nhỏ, kinh nghiệm không đủ, nhưng tôi sẽ cố gắng làm được tốt nhất.”

Thái độ này không tệ, mọi người đã hài lòng, Tọa đường và Hình đường buồn bực, lúc đầu còn không muốn, như thế nào hiện tại lại đồng ý?

Nếu Côn Sơn đồng ý, chuyện cứ như vậy quyết định, đợi tang sự của Tổng đường chủ xong xuôi về sau, lại chính thức cử hành nghi thức để cho Côn Sơn nhận chức.

Trước hết Côn Sơn tạm thời thay chức quyền Tổng đường chủ, xử lý tất cả sự vụ Tổng đường chủ còn sót lại.

Mọi người rời đi, Côn Sơn thấy Tọa đường đại gia còn chưa đi, liền hỏi: “Còn có chuyện gì sao?”

“Lục Côn Sơn, tiểu tử cậu hôm nay gặp may mắn. Bất quá tôi cũng không ngu ngốc, tôi biết rõ nhược điểm của cậu, nếu như cậu không đem vị trí Tổng đường chủ tặng cho huynh đệ tôi, hơn nữa tự động rời khỏi Trí Đường, tôi sẽ làm cậu hối hận.” Trên tay hắn còn có một lá bài chủ chốt.

Côn Sơn không phải người dễ bị dọa : “Vậy ngài cứ thử đi.”

“Được, đây là cậu nói, tôi sẽ thử cho cậu xem! Là cậu ép tôi.” Vậy thì đừng trách hắn ngoan độc.

Côn Sơn yên lặng mà đợi: “Mời.”

Tọa đường đại gia mới đi vài bước, Côn Sơn đột nhiên gọi hắn lại: “Chờ một chút.”

“Như thế nào nhanh như vậy đã hối hận?”

Côn Sơn cười nhạo nói: “Tôi muốn nhìn sổ sách mấy tháng gần đây trong nội đường, làm phiền ngài lát nữa mang tới phòng làm việc cho tôi.”

“Cậu nhìn để làm gì? Cậu hoài nghi tôi? Tổng đường chủ trước kia chưa bao giờ xem.”

“Hắn là hắn, tôi là tôi. Hiện tại tôi là đường chủ, tôi muốn xem không được sao?” Hắn có lẽ có quyền lợi này a? Hắn chỉ là muốn tìm ra nguyên nhân Tổng đường chủ bị tức chết.

“Được, trong vòng nửa tháng cậu không khóc đến quỳ cầu tôi, coi như cậu có năng lực!” Tọa đường đại gia nghiến răng nghiến lợi đi ra ngoài.

Côn Sơn tuy gan lớn, nhưng cũng sợ hắn làm ra chuyện gì, hắn để ý nhất chính là người nhà của hắn, Côn Sơn gọi điện thoại cho A Thiếu: “A Thiếu, cậu lập tức điều hai mươi người đi bảo hộ người nhà của tôi, tôi sợ Tọa đường đại gia sẽ gây bất lợi cho người nhà tôi.”

“Ngày anh đi Thượng Hải, tôi đã làm như vậy rồi, Quảng Châu bên kia hai mươi người, Hồng Kông bên này hai mươi người, đều là thân thủ bất phàm , tôi trực tiếp điều động từ Võ đường đấy.”

“Anh em tốt!” Quả thực là thần giao cách cảm.

“Nói nhảm, chúc mừng anh, lên làm Tổng đường chủ.” Kỳ thật trong lòng của hắn đã sớm phỏng đoán, lần này Côn Sơn đi Thượng Hải, hoặc là mất đi quyền lực hoặc là quyền lực tăng lên mạnh mẽ. Nếu hắn mất quyền lực, bị tân đường chủ bới móc, bảo hộ người nhà của hắn, là trợ giúp tốt nhất với hắn. Nếu quyền lực của hắn tăng lên, chỉ sợ sẽ chọc cho người khác ghen ghét và trả thù, mọi người đều biết Côn Sơn quan tâm nhất chính là người nhà, rất yêu thương vợ.

Cho nên bảo vệ người nhà của hắn, cấm vợ hắn đi ra ngoài, là việc A Thiếu có giúp hắn.

“Cùng vui, tôi định cho cậu làm Chấp đường, tiếp nhận vị trí trước đây của tôi.” Côn Sơn mới đến, cần mấy người đáng tin hỗ trợ, hắn tín nhiệm A Thiếu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.