Falling In Love

Chương 3: Túi Đại Lễ Xuyên Qua




Vong Ưu thành, một căn nào đó tửu lâu.

“chúc mừng cho thắng lợi của chúng ta”

“chúc mừng!”

Tống Thư Sơn cùng Vũ Văn Trí, Thiên Cung Nguyệt Ánh ngồi chung một bàn nâng cốc chúc mừng. 

Kế hoạch lần này hành động vô cung suôn sẻ, Triệu Vô Cực ở Thanh Vân Tông gặp lao ngục tai ương, bọn hắn ở bên ngoài quấy gió nổi mưa, phá tan sản nghiệp của hắn.

Đáng tiếc Tiên Y phường tuy mới mở cửa, nhưng bọn hắn thế phát triển như là vũ bão, nhanh chóng ở các thành thị mở ra của mình chi nhánh cửa hàng, bởi vậy nhất thời muốn phá rối cũng không dễ gì.

Chỉ có ở Vong Ưu thành là bọn hắn thành công thí điểm cạnh tranh với Tiên Y phường mà thôi, nhưng vì mở ra cái này một gian y phục cửa hàng, Thiên Nguyên Tông ném vào số tiền đầu tư không ít, nhưng hiệu quả cũng nhanh chóng hiện ra rõ rệt để đám cao tầng Thiên Nguyên Tông rất vui mừng coi trọng.

Tốc độ hấp kim của loại này y phục cửa hàng, quả thật rất nhanh.

Trước đây thế giới này cũng không phải không có cửa hàng y phục, nhưng đều là mô hình gia đình kinh doanh nhỏ lẻ, có chút cao cấp thì là của Long Đằng thương hội, nhưng bọn hắn bán là tiên giáp chiến y, là cao cấp mặt hàng dùng cho chiến đấu, cũng không phải loại kia thường ngày mặc vừa mát mẻ lại thoải mái, phong cách còn đa dạng phong phú.

Bởi vậy Tiên Y phường mở ra tuy có ảnh hưởng một chút đến Long Đằng thương hội kinh doanh, nhưng bọn hắn vốn cũng không ở mảng này phát triển quá nhiều, bởi vậy thiệt hại không lớn.

Long Đằng thương hội gia đại nghiệp đại, cũng không thể cái gì cũng ôm vào người, bởi vậy bọn hắn thái độ đối với như nấm mọc sau mưa mà lên Tiên Y phường là quan sát cùng dò xét thu thập thông tin của người chủ trì phía sau.

Cuối cùng mà nói, đối thủ thật sự của Tiên Y phường chỉ có Thiên Nguyên Tông mà thôi.

Mà hôm nay thành công cho Triệu Vô Cực một vố lớn, ba người đương nhiên phải hảo hảo chúc mừng một phen rồi.

Thiên Cung Nguyệt Ánh vui vẻ nói:

“ Tống Thư Sơn, ngươi tiếp theo có kế hoạch gì không? Đừng nói cho ta, ngươi cứ như vậy thu tay a?”

Tống Thư Sơn mỉm cười, cao thâm mạt trắc, không đáp một lời

Thiên Cung Nguyệt Ánh trong mắt dị quang lóe lên, còn biết giả một bộ sơn nhân tự có diệu kế, cũng rất biết trang bức a.

Nàng không hề tiếp tục hỏi nữa, Tống Thư Sơn thái độ này, hiển nhiên phía sau cũng đã có chuẩn bị.

Tống Thư Sơn lúc này thì trong lòng cũng muốn cười nở hoa, chỉ cần Triệu Vô Cực không có cái gì cực kì lợi hại phá cục chiêu số, tiếp theo hắn một bộ lại một bộ xuống kế hoạch đủ để Triệu Vô Cực uống một bình, vạn kiếp bất phục.

Ha ha ha, Triệu Vô Cực, để cho ngươi không cho ta đột phá trước, để cho ngươi xem thường Tống Thư Sơn ta.

Bây giờ ngươi gặp phải quả báo đi, ha ha ha!

..............

Triệu Vô Cực nhìn Huyễn Phương, ánh mắt lóe lên sáng láng thần thái.

Tên: Huyễn Phương 

Thân phận: Thanh Vân Tông nội môn đệ tử 

Cảnh giới: trúc cơ sơ kì

Đặc thù thể chất: không

Võ công: Thiên hỏa kiếm pháp, ngự kiếm thuật

Thần thông: Linh hồn tương tác

Trạng thái: khỏe mạnh

Độ thân mật: 0 

Ghi chú: thần thông của hắn có nhiều cách dùng. Nói không chừng kí chủ có thể mượn sức hắn phá cái này bị người bố cục tình thế.

Đây chính là hệ thống thăm dò sau cho ra kết luận.

Triệu Vô Cực vừa nhìn thần thông cùng ghi chú sau, hắn liền cảm giác được Từ Tiểu Bạch lần này chỉ sợ giúp hắn đại công.

Huyễn Phương có chút câu nệ nói:

“ Triệu sư huynh, nghe danh đã lâu bây giờ mới có thể gặp mặt.

Ta thần thông đến bây giờ ta cũng chưa rõ ràng toàn bộ công dụng, nhưng người là có ba hồn bảy phách, chỉ cần vừa chết không lâu linh hồn chưa xuống minh giới, cũng là âm tào địa phủ, như vậy ta có thể cùng bọn hắn thao tác một hồi, gọi hồn của người kia lên, tập hợp lại, sau đó cùng đối phương nói chuyện.

Tu sĩ chúng ta hồn phách so với thường nhân còn mạnh, bởi vậy càng dễ dàng gọi lên.

Nhưng ta thần thông cũng bị giới hạn bởi cảnh giới tu vi của ta, nếu quá cường đại linh hồn, ta không cách nào gọi lên được!”

Triệu Vô Cực nghe vậy lập tức hiểu, đối phương xem ra là vừa có được thần thông, Thanh Vân Tông lại ít người chết, bởi vậy khó có cơ hội thử nghiệm các tác dụng khác của thần thông.

Gần nhất Thanh Vân Tông thực lực chỉnh thể phi tốc phát triển, Nhất nguyệt bí cảnh trở lại, các loại thiên tài địa bảo, linh dược linh tài rất nhiều, đan dược cũng như là suối phun tuôn ra, để cho đám đệ tử điên cuồng đi làm tông môn nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến đổi tài nguyên tu luyện.

Bởi vậy Thanh Vân Tông bây giờ có rất nhiều tân tấn trúc cơ kì, bọn hắn không nắm chắc của mình thần thông cũng không có gì là lạ.

Một cái tu sĩ thức tỉnh thần thông sẽ sơ bộ nắm rõ mình thần thông là cái gì ý tứ, đây là thường thức ai cũng biết.

Nhưng dùng thần thông thế nào, dùng lúc nào mới có hiệu quả to lớn nhất, cái này cần tu sĩ tự mình nghiên cứu tìm hiểu, phối hợp với hoàn cảnh chiến đấu, mới thể hiện ra được to lớn nhât sức mạnh của nó.

Vậy mới nói, không nắm chắc thần thông phương thức sử dụng, cũng là bình thường trạng thái mà thôi.

Không phải ai thần thông cũng đơn giản thô bạo như Triệu Vô Cực, hô một cái liền biến thành khổng lồ liền hết việc.

Lại nói, thế giới này linh hồn là chân thực tồn tại, có thể thấy được.

Bởi vậy mới sinh ra một đám quỷ tu, chuyên bắt linh hồn người làm vật nuôi công kích người khác, thủ đoạn buồn nôn vô cùng.

Nhưng quỷ tu dù là chiến đấu hay nuôi pháp bảo đều cần đại lượng linh hồn,bọn hắn bởi vậy lạm sát vô số, bị người đời ghét bỏ, tu chân giới công địch.

Gặp phải quỷ tu, người người có quyền tru diệt, sẽ không chịu bất kì cái gì tội lỗi hay trách móc của các tu chân môn phái trên giang hồ, đây chính là luật bất thành văn.

Triệu Vô Cực nghe xong đối phương nói ra, hắn nghi ngờ hỏi:

“ Hải chấp sự chỉ sợ có trúc cơ kì hậu kì, ngươi có thể gọi linh hồn hắn lên nổi sao?”

Huyễn Phương chần chừ một chút nói:

“ thời gian hắn chết không lâu, hẳn là không khó!”

“linh hồn, linh hồn...!”

Triệu Vô Cực lẩm bẩm, gặp Huyễn Phương hắn giống như bắt được cái gì sáng ý, nhưng nhất thời chưa rõ ràng là cái gì, cảm giác tặc khó chịu.

Thấy Triệu Vô Cực lẩm bẩm, Từ Tiểu Bạch cũng không làm phiền hắn, đứng một bên ra hiệu mọi người im lặng.

Bỗng nhiên Triệu Vô Cực cười to:

“ ha ha ha, ta biết rồi, ta biết làm sao để phá cục rồi.

Tiểu Bạch, ngươi giúp ta mời các vị trưởng lão ra, nói ta muốn tự mình chứng minh trong sạch, mời các vị trưởng lão thả ta ra!”

Từ Tiểu Bạch ánh mắt sáng lên nói:

“ Vô Cực, ngươi có đối sách rồi?”

Triệu Vô Cực gật đầu:

“ đúng vậy, ta có đối sách rồi! Mau đi thông báo đi!”

Tiểu Mai nghe vậy ánh mắt cũng là sáng lên, trên mặt không giấu được vui vẻ thần sắc, một cái truyền tin phù vứt ra, chính là chuyển cáo tin tức này cho Triệu Tiếu Tiếu.

Từ Tiểu Bạch không nói hai lời, lập tức hướng bên ngoài rời đi, nhanh chóng hướng trưởng lão điện đi tới.

Một lát sau hắn trở lại tươi cười nói:

“ Vô Cực, các trưởng lão cho gọi, ngươi có thể rời đi chỗ khỉ gió này rồi!”

hai tên cai ngục đi vào, mở ra khóa xích cho Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực linh lực bị mở khóa, lập tức lưu chuyển khắp cơ thể, một cảm giác lực lượng tràn ngập lần nữa trở lại toàn thân hắn, để Triệu Vô Cực cảm giác vô cùng sung sướng, giống như trước đó chỉ là giấc mơ đồng dạng.

Hắn cảm giác, trên người mình vết thương đang được linh lực tự động tu bổ, đây chính là Tử Hà Bất Diệt thần công chỗ cường đại, sinh sôi không ngừng, chữa trị vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng hắn mãnh liệt đè lại cái này chữa thương đặc tính, mang một thân chật vật vết thương đi tới nói ra:

“ đi thôi, đã đến lúc chúng ta phản công rồi!”

.........

Trưởng lão điện, Triệu Vô Cực, Từ Tiểu Bạch, Huyễn Phương, Hải Chiến Nghi đều đứng ở chỗ này.

Hải Chiến Nghi lạnh lùng nói:

“ Triệu Vô Cực, không cần làm ra cái gì vô nghĩa giãy chết hành động.

Tội lỗi của ngươi đã được xác định, còn muốn chơi cái gì yêu thiêu thân?”

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn hắn, cười lạnh không nói

Từ Tiểu Bạch ngoáy ngoáy tai hỏi:

“ ta là chân truyền đệ tử cũng chưa nghe qua Triệu Vô Cực lúc nào liền bị xác định tội lỗi?

Hải sư huynh, ngươi có phải là lớn tuổi rồi nên lú lẫn không?”

Hải Chiến Nghi nghe vậy suýt nghẹn, hắn lớn tuổi là thật, nhưng cũng là kim đan kì viên mãn tu chân giả, sao có thể lú lẫn.

Tên này nói chuyện, quả thật rất muốn ăn đòn a.

Thái Nhất trưởng lão thấy Từ Tiểu Bạch muốn gây sự vỗ ghế nói:

“ đủ rồi, vào chuyện chính đi.

Triệu Vô Cực, ngươi nói muốn tự mình chứng minh, vậy thì còn chờ gì nữa!”

Triệu Vô Cực gật đầu:

“ được, vậy mời đưa xác của Hải chấp sự đi lên đây, ta có việc cần dùng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.