Em Yêu Anh!!! Sứ Giả Tuyết

Quyển 3 - Chương 2




Mỹ nữ thợ săn khêu gợi đường hoàng dời đến sát vách Mộ gia, thường thường “đúng lúc” đi ngang qua chào hỏi, mời hai vị suất ca Mộ gia đang nhìn sao nhìn trăng thuận tiện —— Đi bắt quỷ.

Ngoài dự đoán là Mộ đã đồng ý mấy lần rồi.

Lần này Bách Lý Sương truy đuổi, là một hấp huyết quỷ đẹp đến kỳ cục —— tự kỷ quá…, chuyên chọn những cô gái xinh đẹp hạ thủ, hút máu thì không nói gì, nhưng đoàn thợ săn tuyệt đối không thể dễ dàng khoan nhượng cho loại biến thái hút khô máu sau đó còn huỷ dung thi thể này tồn tại!

“Hi, hấp huyết quỷ này, giao cho cậu.”

Tiểu miêu chấn kinh rồi —— Tuy rằng hắn có thể đem bạn học Mộ Mộ cường đến rất nghịch thiên mắng cẩu huyết lâm đầu thế nhưng không có nghĩa là võ lực của hắn rất cao nha!

Mỹ nữ thợ săn biểu thị không sao cả, nhún nhún vai, lui ra phía sau vài bước đứng chung với Mộ, để tiểu miêu nội tâm kinh đào hãi lãng lưu lại đối mặt với hấp huyết quỷ tàn khốc đang tả ủng hữu bão (trái ôm phải ấp).

“A, tiểu tử từ đâu tới, lớn lên thật đẹp mắt.” Vô cùng hợp khẩu vị!

Vai phản diện phách lối luôn luôn có tiền vốn để phách lối —— Tuy rằng đã biết trước hắn không có pháo hôi (con chốt thí mạng). Hấp huyết quỷ hướng về phía Mộ Hi tà mị cười, buông lỏng các mỹ nữ bên cạnh.

Mộ Hi run một cái.

Nếu như hiện tại hắn đang là nguyên hình, nhất định là trạng thái sợ hãi lưng cong lên —— Meo ô, hắn sợ quá >_<… Tuy rằng đã bị nuôt nhốt nhiều năm nhưng trực giác của động vật vẫn còn, tên hấp huyết quỷ trước mắt tuyệt đối là một tên biến thái đại biến thái luôn! A, Mộ Mộ, tôi… thật ra tôi… tay trói gà không chặt!!!” “Meo, đánh thắng hắn.” Vẻ mặt Mộ bình tĩnh, cuối cùng, lại thêm một câu, “Không thắng không được về nhà.” “!!!” Tiểu miêu nổi giận, “Moá, lão tử không về, anh ngon mà đi gặm con chuột nào về mặc ra giường đi nhá!” “…” “Phụt…” Bách Lý cô nương nhịn cười đến cào tường. Hấp huyết quỷ bị không thể ý tới chẳng biết lúc nào đã chạy tới bên người Mộ Hi, hắn có chút nghi ngờ nhìn một nam một nữ đứng xa xa, xác định không có chiến ý, lại lần nữa đem ánh mắt quay về trên người nam hài tướng mạo đẹp trước mặt. “Thật là đẹp, khiến ta cũng không nhịn được muốn nếm thử mùi vị của nhóc.” Nói □ xong, liếm liếm đầu lưỡi, ánh mắt ngả ngớn. “Meo ô!” Mộ Hi phẫn nộ, ác hướng đảm biên sinh [1], duỗi móng vỗ lên mặt hấp huyết quỷ. [1] Đầy đủ là ‘Nộ tòng tâm đầu khởi, ác hướng đảm biên sinh’ (Trong lòng tức giận, ác ý can đảm sinh ra): ý chỉ khi tức giận tới cực điểm chuyện gì cũng có thể làm được. Phiếm chỉ tức giận tới cực điểm. “…” Im lặng. Hấp huyết quỷ khó có thể tin che mặt, ánh mắt kinh khủng —— “Nhóc cư nhiêm dám cào mặt ta?!” Khuôn mặt xinh đẹp của hấp huyết quỷ trở nên dữ tợn, sét đánh không kịp bưng tai đánh một quyền vào ngực Mộ Hi. Trong nháy mắt, tiểu miêu đáng thương bị đánh bay đi, ở giữa không trung rút về một đoàn bóng đen, bước chân mèo rơi xuống cũng không ổn định. Hấp huyết quỷ “bị huỷ dung” dưới cơn thịnh nộ cũng quên kinh ngạc, thân hình cực nhanh chớp động, truy đuổi tiểu miêu màu đen. “Mộ Mộ, tôi ghét anh >_<…” Miêu bị hoảng sợ ra sức nhảy lên nhảy xuống, trong lòng chua xót xem hấp huyết quỷ ghê tởm kia thành Mộ, khi chạy trốn cũng không quên phải một vuốt trái một vuốt đánh trả. Không bao lâu sao, mặc dù hấp huyết quỷ tự luyến không bị thương nhưng quần áo tả tơi, tức giận đến không thể nói. “Thế nào, dự định nuôi thả?” Mỹ nữ xem náo nhiệt cười hỏi. “…” “Nhưng mà nói thật ra, thân thủ của miêu yêu trong truyền thuyết này thật sự là… khiến tôi mở rộng tầm mắt.” Mỹ nữ tiếp tục cười nhạo. Quả nhiên truyền thuyết là không đáng tin cậy! “…” Mộ nghiêng đầu liếc mắt lườm cô. Màn ảnh trở lại trên người tiểu miêu yêu thảm không nỡ nhìn —— Thật ra, nếu như cơ mặt của Mộ có thể sinh động một chút, bạn cũng có thể hắn cũng một bộ biểu tình thảm không nỡ nhìn. Rốt cuộc, Mộ ba ba nhìn không được nữa, thân hình thoắt một cái. Bản năng hấp huyết quỷ đang đuổi theo tiểu miêu cảm thấy không đúng, dừng thân ảnh quay đầu lại —— Một giây sau, thần chi hữu thủ đánh trúng ót hắn, đáng tiếc thần kinh não bộ bị nghiền nát của hắn đã không có biện pháp vì bộ mặt chân chính huỷ dung của mình mặc niệm. Trong lòng tiểu hắc miêu yên lặng khóc lớn nhảy lên đầu vai Mộ, hướng về phía mặt hắn điên cuồng quăng cái tát —— Đương nhiên là đã thu hồi móng vuốt. “Mộ Mộ chết tiệt, Mộ Mộ xấu xa, tôi —— tôi đau quá à meo!” Mộ mặt lạnh im lặng thở dài, nhét tiểu miêu chưa tỉnh hồn vào trong lòng. Xem ra muốn huấn luyện tiểu miêu, đoán chừng chỉ làm trò thôi. Một người được bảo hộ đến quá tột, một người thì không nhẫn tâm được. . Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Nuôi thả gì gì đó~~ Em gái Bách Lý này… là một kỳ ba, tiếp sau cô ấy và Jarvis tiên sinh sẽ khuấy đảo tình cảnh, Mộ Mộ đáng thương (Ai, kịch thấu [2] đi tìm chết đi) [2] Kịch thấu: Hành vi tiết lộ nội dung câu chuyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.