Em Ngọt Nhưng Không Ngấy

Chương 11: Khóc vì đùi gà




Nhâm Thương Khung tuyệt không phải nói bốc nói phét, trị liệu thương thế kia của Đế Tấn, có Phượng Tê Mộc Linh Quả sẽ trở nên thập phần đơn giản. Công hiệu thần kỳ của Ngũ đại thần quả tuyệt đối không phải là hư danh, sau khi Phượng Tê Mộc Linh Quả tiến vào đan điền, thông qua Bất Hủ Đế Khí đắp nặn cùng chữa trị, cơ hồ là ở bên trong một khắc đồng hồ, liền đắp nặn ra một đan điền khí hải hoàn toàn mới.

Mà Bất Hủ Đế Khí dẫn dắt dược lực của Phượng Tê Mộc Linh Quả, ở toàn thân Đế Tấn tuần hoàn bảy đại chu thiên.

Bảy đại chu thiên tuần hoàn xong, Đế Tấn chỉ cảm giác toàn thân mình, càng ngày càng nhẹ, hô hấp càng ngày càng thông thuận.

Vốn tu vi rút lui của hắn, mỗi ngày trong đan điền cùng kinh mạch giống như đeo một đạo gông xiềng, để hắn cảm thấy vô cùng trầm trọng.

Mà đạo gông xiềng vô hình kia, ở Bất Hủ Đế Khí cùng Phượng Tê Mộc Linh Quả đồng thời tinh lọc, cơ hồ lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy biến mất.

Nhậm Thương Khung nói một canh giờ, trên thực tế, chỉ tốn hơn nửa canh giờ, liền hoàn thành trị liệu.

Đế Tấn quả thực không thể tin được hết thảy phát sinh ở trên người mình, than thở:

- Kỳ tích, Thương Khung đại sư, ngươi thật là vì ta sáng tạo ra một kỳ tích!

Đế Tấn vừa nói, hai mắt đã đỏ bừng. Hắn một trăm năm nay, trôi qua quá không dễ dàng. Ngay khi nhìn không thấy hy vọng, trước mắt một mảnh đen kịt.

Bỗng nhiên, cha mẹ mất tích trăm năm kỳ tích về nhà.

Rồi sau đó, cha mẹ lại dẫn hắn đến Kính Nguyệt Thành, thoáng cái đem vấn đề của hắn toàn bộ giải quyết.

Đây quả thực là kỳ tích liên tiếp, làm cho Đế Tấn cảm giác được cái gì gọi là nhân sinh thay đổi rất nhanh.

Đế La Vũ Hậu, đã vui mừng không thể bình thường biểu đạt tình cảm, một nhà ba người đều là thế hệ hào kiệt, lúc này chỉ ôm đầu khóc rống.

Phảng phất uất ức một trăm năm tích tụ, toàn bộ phát tiết đi ra.

Đế La dù sao cũng là người cứng rắn, là người đầu tiên phục hồi lại tinh thần.

- Đại nhân, Đế La ta không phải là người không biết tốt xấu. Từ nay về sau, vợ chồng Đế La Vũ Hậu ta, từ trong chốn giang hồ xoá tên, thành tâm thành ý vì đại nhân ra sức, kiêu ngạo vì làm tùy tùng dưới trướng người, tuyệt không hai lòng.

- Đế Tấn, ngươi tới đây cho ta.

Đế Tấn vội vàng đi tới:

- Phụ thân.

- Ngươi tuyên thệ thần phục Thương Khung đại nhân đi. Chúng ta một nhà ba người, đều là đại nhân cứu, cả đời này, chỉ có thể thần phục Thương Khung đại nhân, ngươi có thể làm được không?

Khẩu khí Đế La thập phần nghiêm nghị. Nhìn ra được, hắn là thành tâm bái phục Nhậm Thương Khung.

Đế Tấn cũng không phải là người không biết tốt xấu, mạng là người ta cứu, vì người bán mạng là đương nhiên, huống chi, Thương Khung đại nhân nhân này nhân cách rất tốt, đáng để cả nhà bọn họ thần phục.

Tuổi gần hai mươi, đảm đương Đan Tiên Đông Điện Thái thượng trưởng lão. Người này tiền đồ tương lai có thể nghĩ. Ở dưới trướng của hắn, cũng không bôi nhọ thanh danh bọn họ.

Đế Tấn trước khi tẩu hỏa nhập ma, là Thần Thông tứ trọng.

Dĩ nhiên, hôm nay vừa mới khôi phục, thực lực muốn thoáng cái trở lại Thần Thông tứ trọng là không thực tế.

- Đế Tấn, ngươi tĩnh tâm tu luyện một hai tháng, tu vi đã có thể trở lại trạng thái như cũ.

Đế Tấn vui mừng quá đỗi, liên tục gật đầu:

- Ân, ta bây giờ cảm giác trong cơ thể mình có một sinh mệnh lực cường đại, so với trước khi ta bị thương còn cường đại hơn. Sinh mệnh lực này, không đơn thuần là đến từ Phượng Tê Mộc Linh Quả. Linh lực của đại nhân tựa hồ có một năng lực đắp nặn rất cường đại, phảng phất mở ra tiềm lực trong cơ thể ta, ta cảm thấy được, tiềm lực tu luyện bây giờ của ta, so với trước kia còn mạnh hơn rất nhiều.

Nhậm Thương Khung khẽ mỉm cười, Bất Hủ Đế Khí nếu ngay cả điểm thủ đoạn này cũng không có, thì sao có tư cách trở thành một trong Thái cổ ngũ đại Thần điển?

Đế La mừng rỡ, nắm cổ tay Đế Tấn lên, dò xét kinh mạch vận hành một lát, cảm giác được trong cơ thể Đế Tấn bàng bạc sinh mệnh lực.

- Tấn nhi, tạo hóa ngươi tốt a! Tiềm lực của ngươi, tăng lên đâu chỉ một bậc? Đan điền cảnh giới trong cơ thể ngươi, tuyệt đối không phải là Phượng Tê Mộc Linh Quả cho ngươi. Chẳng lẽ là...

Đế La giật mình nhìn Nhậm Thương Khung:

- Đại nhân... Người... Không nghĩ tới thần công của đại nhân lại có lực đắp nặn cường đại như thế. Đế La ta thật là có mắt không tròng. Vẫn cho là đại nhân chẳng qua là thiên tài linh dược, xem ra, thiên phú võ đạo của đại nhân, so với thiên phú linh dược chỉ cao hơn chứ không thấp!

Vũ Hậu cũng là kinh hãi, cảm thụ một chút tình huống trong cơ thể Đế Tấn.

- Quả nhiên là người không gì làm không được. Không nghĩ tới hai vợ chồng ta bị nhốt trăm năm, thế giới loài người xuất ra một vị tuyệt thế thiên tài như đại nhân. Phu quân, xem ra, tương lai Thiên Trạch Thế Giới này, tất nhiên là thuộc về Thương Khung đại nhân rồi!

Vũ Hậu đánh giá càng cực cao.

Đế La thấy con nhân họa đắc phúc, tâm tình thật tốt, nói:

- Đại nhân, ta ở Nam Thần Nông Châu có chút cơ nghiệp, thủ hạ cũng có một ít, hôm nay hai vợ chồng chúng ta đã quy thuận đại nhân. Đám nhân mã này, đại nhân cảm thấy nên xử lý thế nào?

Nhậm Thương Khung vừa nghe đến nhân mã, là gãi đúng chỗ ngứa. Hắn bây giờ thiếu thốn nhất đúng là nhân mã, nhất là nhân mã tinh nhuệ. Thủ hạ của Đế La Vũ Hậu, có thể kém sao?

- Có bao nhiêu người?

Nhậm Thương Khung vội hỏi.

- Thần Thông cảnh cường giả, ước chừng có hai ba trăm người, Thiên Nhân cảnh, ước chừng có ba bốn ngàn người. Về phần Trúc Cơ Kỳ, lúc đầu có hơn mười vạn.

- Hơn mười vạn?

Nhậm Thương Khung hơi có chút giật mình.

Hắn đối với Đế La Vũ Hậu hiểu không nhiều lắm, nhưng mà nghe Đế La Vũ Hậu này miêu tả, thực lực của bọn họ, mặc dù kém Đông Hoàng Châu nhất lưu tông môn, nhưng ít ra cũng là trình độ nhị lưu tông môn rồi a!

Thấy Nhậm Thương Khung có chút giật mình, Đế La cười nói:

- Đại nhân, hai vợ chồng ta năm đó tung hoành thiên hạ, nếu như không có một nhóm nhân mã, không có một chút căn cơ, sao có danh tiếng năm đó. Bất quá dù vậy, thực lực của hai vợ chồng chúng ta, ở Nam Thần Nông Châu, cũng không coi là nhất lưu.

- Nam Thần Nông Châu?

Nhâm Thương Khung giật mình, hỏi:

- Đế La, Nam Thần Nông Châu có một Bát Nhã đấu giá phòng đúng không?

- Bát Nhã đấu giá phòng? Có, ở Nam Thần Nông Châu, Bát Nhã là tồn tại không thể khinh thường.

- Nga? Sao nói như thế?

- Bát Nhã đấu giá phòng không chỉ là một phòng đấu giá, mà còn khống chế rất nhiều thương hội, thao túng mạch máu của Nam Thần Nông Châu. Có thể nói, cho dù là nhất lưu tông môn của Nam Thần Nông Châu, cũng phải lễ kính ba phần.

Nhậm Thương Khung gật đầu:

- Đúng rồi, Đế La, ngươi ở Nam Thần Nông Châu đã có căn cơ, đó là không còn gì tốt hơn rồi. Ta đang định đi Nam Thần Nông Châu một chuyến.

- Đại nhân muốn đi Nam Thần Nông Châu? Chẳng lẽ muốn đi Bát Nhã đấu giá phòng?

- Đúng, ân sư Thiên Các Kiếm Tiên Lý Dật Phong ta, đi Nam Thần Nông Châu, ta lo lắng người có điều sơ xuất, muốn đi nhìn một chút.

Chuyện này của sư tôn, Nhậm Thương Khung vẫn nhớ. Nếu như sư tôn có thể từ Bát Nhã đấu giá phòng mua được Kim Cương Đại Nhật Tụ Dương Thần Quả, như vậy Ngũ đại thần quả đã tập hợp đủ.

Nếu như có thể đem chuyện này hoàn mỹ giải quyết, Nhậm Thương Khung sẽ không còn khúc mắc gì nữa, có thể tĩnh tâm tĩnh khí chuẩn bị yêu tộc đại kiếp.

Mà sư tôn Lý Dật Phong, cũng có thể toàn tâm đầu nhập, đến lúc đó thầy trò liên thủ, dù không cách nào thay đổi đại cục, ít nhất cũng có thể ổn định trận cước.

Đế La vừa nghe Nhậm Thương Khung nói lời này, nói:

- Đại nhân muốn đi Nam Thần Nông Châu, thuộc hạ là địa đầu xà, tự nhiên nên đi theo hầu hạ.

- Đúng, Thương Khung đại nhân, vợ chồng chúng ta ở Bát Nhã đấu giá phòng, cũng coi như có ít nhân mạch. Thời điểm cần thiết, chúng ta có thể đi cửa sau.

Vũ Hậu cũng ân cần nói.

Bọn họ được Nhậm Thương Khung đại ân cứu mạng, hôm nay chỉ cần có cơ hội báo đáp Nhậm Thương Khung, là thập phần để ý.

- Ân, ta gần đây đang lo bên cạnh thiếu hụt nhân thủ, có hai vợ chồng các ngươi ở bên cạnh ta, cũng giải quyết không ít phiền toái. Còn nữa, nhóm thủ hạ kia của ngươi, không thể phân tán. Thời khắc mấu chốt, nhóm nhân mã này chính là một cỗ lực lượng rất mạnh.

Nhậm Thương Khung thiếu đúng là nhân mã, nhất là nhân mã tinh nhuệ. Nghe vợ chồng Đế La nói bọn họ có thủ hạ, lại có nhiều tinh nhuệ như vậy, tự nhiên là không muốn giải tán.

Nhóm nhân mã này nếu như có thể hợp nhất mà nói, đây tuyệt đối là một lực lượng cường hãn. Trong tương lai đối kháng yêu tộc xâm lấn, tuyệt đối là có lực hoàn thủ.

Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là Đế La Vũ Hậu phải tuyệt đối nắm trong tay.

Yêu tộc mười vạn năm đại kiếp, Nhậm Thương Khung cũng không tính toán giấu Đế La Vũ Hậu, lập tức một năm một mười nói ra.

Đế La Vũ Hậu nghe tin tức kia, cũng không quá giật mình. Đại Đạo cảnh cường giả tự có khí độ của Đại Đạo cảnh cường giả.

- Mười vạn năm đại kiếp, hai vợ chồng chúng ta cũng từng nghe nói qua một số đồn đãi. Chỉ bất quá, cũng không có nghĩ, ngày bộc phát lại như lửa sém lông mày!

Đế La cũng có chút khiếp sợ.

Nhắc tới yêu tộc, nhắc tới mười vạn năm đại kiếp, cho dù là đại cường giả, cũng không khỏi khiếp sợ.

Thượng cổ thời đại đến nay, loài người cùng yêu tộc đối kháng, kia có lần nào mà không phải sinh linh đồ thán? Ở thế giới loài người, nhắc tới yêu tộc, một cách tự nhiên liền có một bản năng kiêng kỵ.

- Chỉ có một năm, vận mệnh nhân loại, chẳng phải tùy thời cũng có thể gặp tai hoạ ngập đầu sao?

Vũ Hậu cùng dạng giật mình.

- Một trường hạo kiếp là không thể tránh được rồi. Nam Thần Nông Châu ta không rõ ràng lắm. Đông Hoàng Châu sáu đại tông môn thái độ rất rõ ràng, buông tha chống cự. Chỉ tự bảo vệ bản thân. Mà Thiên Các, lại càng minh xác muốn vứt bỏ lãnh địa, chỉ thủ vững cứ điểm.

Đế La cùng Vũ Hậu liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy một tia kinh hoàng. Bằng thực lực vợ chồng bọn họ, đối với yêu tộc xâm lấn cũng có chút kinh hoàng, huống hồ là bình dân.

Bất quá, bọn họ kinh hoàng là có đạo lý. Bởi vì lãnh địa ở Nam Thần Nông Châu của bọn họ, cách hải vực cũng không xa.

Nếu như cả yêu tộc của Vô Tận Hải đồng thời xuất động, tất nhiên là hướng tứ đại châu tạo thành vòng tròn bao vây, đến lúc đó bị đánh sâu vào, tuyệt đối không thể nào là Đông Hoàng Châu.

Tứ đại châu, bao gồm cả Man Hoang, cũng không thể bảo đảm không bị yêu tộc đánh sâu vào!

Địa hình của Thiên Trạch Thế Giới, rất là kỳ lạ. Bốn bề là hải vực vô tận, ở khu vực trọng yếu, có một khối đại lục, tứ đại châu phân tán ở bốn nơi hẻo lánh, bao quanh ở giữa Man Hoang.

Đây là thế cục của Thiên Trạch Thế Giới.

Cho nên, nói đến yêu tộc hạo kiếp, tứ đại châu đối mặt yêu tộc là như nhau! Ai cũng không dám nói mình an toàn hơn người khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.