Em Làm Ơn Im Đi, Được Không?

Chương 9




Editor: tan_hye

Trời vừa sáng, thì Thẩm Tử An bắt đầu ngáp.

Ngồi ở trong phòng cảm thấy buồn ngủ, cho nên muốn đi ra bên ngoài cho thoáng một chút.

Sau đó nàng nhìn thấy một tình cảnh rất không hài hòa, chính là trượng phu mình, con gà trống kia. Nó được Thẩm Tử An phân phó nuôi thả trong Hồ Tiên Hạc. Nhưng bây giờ đến nhìn nó, lại phát hiện con gà trống vốn tinh thần rất hoạt bát nhưng bây giờ lại không có tinh thần gì.

Nghĩ cũng biết, vốn nó nên là đầu lĩnh của một đám gà mái, hiện tại lại phải sống chung một chỗ với một bầy khác loài vừa cao vừa lớn lại trắng. Cũng giống như nàng vốn nên ở thế giới hiện đại, lại bị ném tới một địa phương hoàn toàn không thích hợp với nàng.

"Xảo nhi, đi nơi nào bắt một con gà mái tới đây, cho làm bạn với hắn." Thẩm Tử An thích chuyện tốt phải có đôi.

"Vâng . . . . ." Xảo nhi không biết tính như thế nào, nhưng nếu là thiếu phu nhân đã phân phó như vậy thì phải làm theo.

Lúc xế chiều, con gà mái kia được mang tới, là một loại gà Lô Hoa cường tráng. Mỗi lần nó được để xuống dưới đất, thì gà trống này nhanh chóng xông về phía nó giống như được uống thuốc kích thích, sau đó hai vị lạc lạc cũng không biết đang nói cái gì. Thẩm Tử An cũng muốn nghe hiểu, nhưng đây không phải ngôn ngữ của mèo, nàng hoàn toàn không hiểu. Chỉ là, rất nhanh, vị trượng phu gà trống này ngay trước mặt phu nhân hiện tại thân mật với tiểu thiếp gà mái.

Thật là không có đạo đức, ít nhất cũng phải đợi phu nhân cưới hỏi đàng hoàng là nàng đi khỏi mới làm việc chứ!

Người ta hiện tại có chân ái (tình yêu đích thực) rồi, cho nên Thẩm Tử An chỉ có thể đi ra ngoài.

Nhưng không nghĩ, một thô sử nha hoàn (nha hoàn làm việc nặng) rối rắm một hồi lâu mới đi về phía nàng, nói: "Thiếu phu nhân, chuyện này. . . . . ."

"Nói." Thẩm Tử An thấy dáng vẻ nàng hết sức khổ sở, nên dừng lại.

"Dạ, tiểu thư Đồng cầu kiến." Thô sử nha hoàn không dám nhiều lời, trực tiếp đẩy tiểu thư Đồng ra.

Hiện tại Tiếu thư đồng bởi vì bị Thẩm Tử An sửa lại tên, cho nên đã thành tiểu thư Đồng. Mặc dù hắn ghét cách xưng hô này nhưng cũng hết cách rồi, quan trọng nhất là chuyện trước mắt. Nghe nha hoàn nói thiếu phu nhân muốn gặp nên hắn vội vàng đi tới, nhưng có vội hơn nữa cũng không quên chuyện lễ tiết, vội vàng hành lễ nói: "Thỉnh an thiếu phu nhân."

"Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"

Tiểu thư Đồng nói: "Thiếu phu nhân, Hồ Tiên Hạc vốn là nơi thanh khiết, sao có thể nuôi hai con vật phàm tục ở đây?" Kể từ khi con Gà tới, cửa Tiên Hạc cũng u buồn. Chỉ là một con còn có thể, nhưng hắn vừa mới nhìn thấy lại tới thêm một con gà mái. Hai còn Gà truy đuổi, làm cho Tiên Hạc xung quanh bay tán loạn, rớt rất nhiều lông. Cứ tiếp tục như thế, mấy con tiên hạc này sẽ trở thành gà trụi lông rồi.

Thẩm Tử An vẫn cảm thấy tiểu thư đồng kia có ý kiến đối với mình, lúc này trong mắt cũng thêm mấy phần tức giận. Đây là tới hưng sư vấn tội mình sao, một người hầu lại dám như vậy với chủ nhân, gan hắn cũng thật lớn! Chỉ là, nghĩ cũng biết là do cái người Đại Thiếu Gia đã qua đời quá cưng chìu.

Bất quá là một người đã chết, vậy mà uy lực vẫn còn mạnh như vậy.

Đột nhiên, Thẩm Tử An nghĩ ra biện pháp, lập tức giả bộ dáng tiểu tức phụ nói: "Ngươi chỉ là người hầu của Đại thiếu gia tại sao có thể nói hắn là vật phàm tục?"

Tiểu thư Đồng nói: "Ta đã nói Đại thiếu gia. . . . . bao giờ." Hắn vốn thông minh, lập tức hiểu được. Con gà kia vốn là bái đường thay Đại Thiếu Gia, không khỏi rút rút, nói: "Ngay cả như vậy, con Gà này cũng không thể nuôi cùng chỗ với Tiên Hạc."

"Vậy muốn nuôi cùng với cái gì, chẳng lẽ ngươi nghĩ giết Đại Thiếu Gia và tiểu thiếp của hắn."

Tiểu thiếp! Tiểu thư Đồng chỉ cảm thấy ngực nóng lên, thiếu chút nữa tức đến phun máu. Hắn thuận thuận khí, nói: "Vậy thì ở lại chỗ này đi!"

Thành công! Thẩm Tử An gật đầu một cái, bình tĩnh nói: "Vậy thì tốt rồi, ngươi đi xuống đi!" Mặc dù kỳ quái vì sao chỉ đơn giản như vậy hắn đã thỏa hiệp, nhưng cảm giác giải tỏa được nỗi bực trong lòng, hết sức vui mừng.

Khác trách được, ai bảo nàng vừa tới, tiểu thư đồng kia đã ra uy với nàng, thù này lúc ấy đã kết.

Thấy tiểu thư Đồng xoay người đi xuống, Thẩm Tử An cũng nhớ lại tình hình Gà đuổi Tiên Hạc, hình ảnh kia thật là tuyệt mĩ!

Chỉ là, ngày thứ hai nàng đi xem thì lại thấy trong hồ Tiên Hạc lại nhiều thêm một chuồng gà, mà tiểu thư Đồng đang cho hạc ăn, nhìn nàng tới xong, cười nói: "Thiếu phu nhân tốt, bởi vì đã sắp vào đông, ta sợ Đại Thiếu Gia và Nhị phu nhân bị lạnh, cho nên xây nhà này cho bọn họ, không biết có được không."

Nhị phu nhân, đại phu nhân dĩ nhiên là nàng. Thẩm Tử An rút rút khóe miệng nói: "Tự nhiên là tốt." Gà không giống Tiên Hạc, ngăn như vậy dĩ nhiên bọn chúng không bay ra được, chỉ là quả thật hợp lý, như vậy nàng cũng không tìm được nhược điểm gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.