Em Làm Ơn Im Đi, Được Không?

Chương 34




"Tuyết Nhi, em đi làm ở đâu."

"Em, làm ờ một công ty nhỏ, gần cao ốc Minh Vũ. Tuyết Nhi ấp úng nói, mặc dù cô không biết Âu Dương Thần là ai, ở trong giới thương nhân có địa vị gì, nhưng cảm giác Âu Dương Thần tuyệt đối không phải thương nhân bình thường, từ phong cách ăn mặc, đến khí chất trên người anh. Khí chất cao quý đó như hoàng tử, không, phải là quốc vương, cảm giác anh giống như một đế vương. Cô không muốn anh can thiệp đến công việc của mình, bây giờ cô chỉ muốn làm một trợ lý nhỏ thật tốt.

Cao ốc Minh Vũ sao, khéo như vậy, nha đầu kia là sợ anh ảnh hưởng đến cô, còn không chịu nói cho anh biết, "Tuyết Nhi, đưa em đến một nơi."

"A." Tuyết Nhi đang trong kinh ngạc đã bị Âu Dương Thần lôi kéo ra khỏi phòng.

"Đây là..."

"Đây là nhà anh, trước kia anh thường xuyên ở đây, giống như em nói thuận tiện cho công việc, một mặt là phòng làm việc của anh, còn một phần là chỗ ở của anh. Như thế nào, cao ốc Minh Vũ ở ngay bên cạnh, hiện tại đã đủ gần, con heo lười nhỏ có thể tiếp tục ngủ nướng." Cưng chiều vuốt cái mũi của Tuyết Nhi.

Tuyết Nhi thật sự quá bất ngờ khi Âu Dương Thần đột nhiên dẫn cô đến đây, lúc ngồi ở trên xe, nhìn xe đi đến chỗ này, Âu Dương Thần đưa cô đến công ty, tòa nhà của tập đoàn Âu Thị, cô nghe San San nói qua, một chút tiếng tăm của Âu Thị, nổi tiếng trong và ngoài nước, Âu Thị ở thành phố A dậm chân một cái, thì nền kinh tế thành phố A sẽ đảo lộn, thậm chí tất cả trong ngoài nước đều chịu ảnh hưởng, khi đó Tuyết Nhi cảm thấy San San có chút khoa trương, đồng thời cũng bội phục người lãnh đạo tập đoàn Âu Thị, không ngờ tổng giám đốc này là anh Thần ở ngay bên cạnh mình, giờ phút này Tuyết Nhi cảm thấy mình thật may mắn, biết được một người xuất sắc như vậy. Hơn nữa, anh Thần có tình cảm với cô.

Mặt Âu Dương Thần nhất thời đen lại. "Tuyết Nhi, em không phải đã đáp ứng với anh, phải ở cùng một chỗ với anh Thần sao? Không thích ở đây sao? Vậy chúng ta đổi chỗ ở khác."

"Không, không phải, anh Thần, đây rất tốt, chỉ là. . . ." Chính xác căn nhà này rất tốt, phòng ốc rất lớn, là khu vực phồn hoa nhất ở đây, nên cần phải rất nhiều tiền, hơn nữa, tất cả mọi thứ trong này đều đã đầy đủ, cách công ty cũng rất gần, chỉ là, mình thật sự có thể ở đây sao? Cảm giác không thể tin được.

"Chỉ là cái gì? Tuyết Nhi, không thích phong cách trong nhà sao? Trước kia anh Thần chỉ lo làm việc không chú ý nhiều như vậy, chỉ cố định để một người đến dọn dẹp, nếu em không thích, anh lập tức mời kiến trúc sư thiết kế lại." Quả thực, căn nhà này rất tốt, nhưng trong nhà không có hơi ấm của một gia đình, hương vị tình yêu, cảm giác nhìn qua giống như nhà trọ độc thân. Làm cho người ta có cảm giác cô độc, anh Thần thật sự rất cô độc, từ nay về sau có cô làm bạn, giờ phút này Tuyết Nhi hạ quyết tâm muốn làm bạn ở bên cạnh Âu Dương Thần.

"Không cần không cần, anh Thần, em rất thích, chỉ cần sửa sang căn phòng lại một chút là được rồi. Chủ nhật chúng ta có thể trở về căn nhà nhỏ kia không? Em thích căn nhà kia hơn."

"Đương nhiên có thế. Chủ nhật chúng ta trở về đó." Giờ phút này trong lòng Âu Dương Thần rất yên bình, nhẹ nhàng ôm Tuyết Nhi.

"Nếu anh nói yêu em không có nếu như." Tiếng hát của Lương Tĩnh Như truyền đến, Tuyết Nhi xấu hổ cầm ra điện thoại nhìn, là San San, nguy rồi, mình đã quên hôm nay muốn dời đến chỗ San San.

"Uy "

"Tuyết Nhi, bạn còn đang ở nhà sao, mình đi xách giúp cậu đồ, một cô gái như bạn làm sao có thể xách đồ, bạn yên tâm, mình lái xe của ba đến...." Giọng nói San San phấn khởi truyền đến.

"Ạch, San San, mình. . . ."

"Ai nha, Tuyết Nhi bạn đừng nói nữa, không cần xấu hổ, hai người bọn mình chứ có ai đâu."

'Không phải, San San, mình, mình đã tìm được nhà, cách công ty cũng rất gần, bạn không cần phải lo lắng a."

"Cái gì, con rùa nào dám cướp đoạt dê con như bạn với mình."San San tức giận nói, Âu Dương Thần ở bên cạnh nghe San San nói nhất thời đen mặt, dám mắng anh, không muốn sống nữa.

Tuyết Nhi, thấy Âu Dương Thần đen mặt thầm kêu không ổn, Tuyết Nhi vội vàng nói còn có việc liền cúp điện thoại.

"Anh Thần, anh đừng tức giận, San San chỉ lo lắng cho tôi, cô ấy, là bạn tốt nhất của em bây giờ, anh đừng so đo, cô ấy không phải cố ý chửi anh là con rùa." Vừa nghe đến cái này, mặt Âu Dương Thần càng đen thêm, Tuyết Nhi biết mình nói sai, lại không dám mở miệng, vẻ mặt như cô vợ nhỏ oán hận, làm cho Âu Dương Thần không đành lòng.

"Được, anh không tức giận, cũng sẽ không so đo với cô ấy, Tuyết Nhi, nhìn xem chúng ta cần mua thêm thứ gì không, em thích cái gì, chúng ta cùng bàn bạc với kiến trúc sư, cho em bố trí phòng."

"Ừ, được." Vì thế một ngày cuối tuần của Tuyết Nhi ở nơi này sắp xếp lại căn phòng. Qua ngày cuối tuần phong phú này, cũng thuận lợi đến công ty mới. Tuyết Nhi, đổi bức rèm trong phòng khách thành màu sắc ấm, còn ở trong phòng khách bày thêm một chút hoa, làm cho người ta cảm giác cực kỳ ấm áp. Trải qua Tuyết Nhi bố trí, nhà Âu Dương Thần không còn vẻ lạnh lùng độc than nữa, mà giống căn nhà nhỏ có mùi vị gia đình, Âu Dương Thần về đến nhà cho rằng mình đi nhầm vào nhà người khác, đêm đó, Tuyết Nhi lại cùng Âu Dương Thần đi một chuyến siêu thị, lâu lắm không ở, trong tủ lạnh rỗng tuếch, Tuyết Nhi mua thêm đồ lại càng có cảm giác gia đình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.