Em Là Vì Sao Đang Rơi

Chương 11




[Bang phái] Công Tử Thế Vô Song: Ân oán cá nhân tự đi mà giải quyết, giải quyết xong rồi lại trở vào!

Lời này vừa nói ra, trên màn hình lập tức nhảy lên hai cái tin tức bắt mắt, vì thế trong bang phái thiếu mất hai người.

[Hệ thống] ‘Công Tử Thế Vô Song’ khai trừ ‘Khuynh sắc & Mai’ ra khỏi bang phái.

[Hệ thống] ‘Công Tử Thế Vô Song’ khai trừ ‘Quan Công mặt đỏ’ ra khỏi bang phái.

An Nhạc thấy hai cái thông báo này, phản ứng đầu tiên chính là ánh mắt đầy sao, Công Tử thật là quyết đoán, cứ như vậy đem người ta đá ra ngoài, quả nhiên không hổ là người con trai cô nhìn trúng, An Nhạc còn tưởng danh hiệu trưởng lão bang phái của hắn chỉ treo lên cho đẹp, không ngờ vào thời điểm mấu chốt lại rất hữu dụng.

Song, Công Tử vừa đá ‘Khuynh sắc & Mai’ ra khỏi bang phái, cô ta đã chạy lên Thế Giới điên cuồng mắng chửi, liên tiếp xoát ra N cái.

[Thế giới] Khuynh sắc & Mai: Phụ trương, phụ trương, Độc Bộ Thiên Hạ là bang phái rác rưởi, ‘Quan Công mặt đỏ’ là một tên cặn bã, nhờ người mang đi Trấn Yêu tháp lại bị người trong cùng bang phái lừa gạt, ‘Công Tử Thế Vô Song’ lại càng là tên cặn bã, bao che người trong bang phái đem ta đá ra ngoài, mọi người nên lý trí một chút, không cần gia nhập vào bang phái rác rưởi này.

Trong bang phái, bang chủ rốt cục lộ diện.

[Bang phái] Cuối Thời Thức Tỉnh: Mọi người trong bang ai làm việc của người đó, không cần để ý cái người điên trên kênh Thế Giới, sẽ có người xử lý.

An Nhạc trở về quảng trường bang phái liền nhìn thấy bạch y công tử đứng trong sân không nhúc nhích, cô tò mò đi quanh hắn vài vòng, thầm nghĩ: Không phải hắn vì không muốn nhìn tới lời nói của người nọ nên thu lại giao diện trò chơi đi lướt web rồi chứ?

An Nhạc suy nghĩ một hồi cũng thu lại cửa sổ trò chơi, nhìn nick Bạch Dạ Hành trong QQ sáng đèn, hơi do dự có nên gửi tin nhắn qua hay không, cắn móng tay chần chờ một chút, An Nhạc cuối cùng cũng mở khung chat, gửi qua một tin nhắn.

Tụ Bạch Tuyết: Học trưởng đang làm gì vậy?

Tin nhắn này gửi đi xong, 1s, 2s, 1 phút, 2 phút… không có người trả lời, An Nhạc nhíu mày, quả nhiên là không có ngồi trước máy vi tính. An Nhạc trở lại trò chơi đã bị hình ảnh trước mắt làm cho giật mình, nhân vật của cô bởi vì đứng yên một chỗ không động đậy nên sau một thời gian liền ngồi xuống tọa thiền, Công Tử ở phía đối diện cũng rơi vào tình trạng tương tự. Kết quả là hai nhân vật của bọn họ coi như không còn khoảng cách, hai nhân vật nam ngồi mặt đối mặt, bởi vì nhân vật bên chức nghiệp của hắn được thiết kế cao hơn nhân vật bên chức nghiệp của cô, cho nên thật đúng lúc môi của hắn dán trên trán của cô, tư thế vô cùng mờ ám.

Được rồi, An Nhạc thừa nhận mình cũng có chút máu hủ nữ, bị hình tượng này làm chấn động rồi, thật là một hình ảnh nhiều yêu thương, nhiều hài hóa! An Nhạc lập tức bấm nút Print Screen chụp lại hình ảnh tốt đẹp này, đợi làm xong, An Nhạc vừa cử động nhân vật, Công Tử bên kia cũng đứng lên……..

An Nhạc thật muốn khóc, khóe miệng không ngừng co giật.

Không phải chứ, loại hình ảnh dễ làm cho người ta hiểu lầm như thế này lại bị hắn nhìn thấy, Công Tử có cho rằng cô thực sự có hứng thú với phương diện kia? Nếu như hắn hỏi tới, cô biết trả lời làm sao đây!!!!

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Ta nói rồi ta không thích đàn ông, tự trọng!

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Tự trọng em gái ngươi, ta đối với ngươi không có cái suy nghĩ đó!

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Phải không? Hy vọng là thế!

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: *tức giận mắng*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.