Em Là Vệ Sĩ Của Riêng Tôi

Chương 15: Sinh nhật Anny




Mộ Thiên Thanh mặc một bộ lễ phục dạ hội cúp ngực màu hồng, chân mang giày cao gót 10 phân đứng ở cửa.

“Có hài lòng không?” Angel cười hỏi.

Thượng Quan Mộc đứng dậy, đi tới trước mặt Mộ Thiên Thanh, khẽ quan sát…

Mộ Thiên Thanh buộc tóc đuôi ngựa vạn năm không đổi, uốn xoắn lại, chỉ là một bên cài thêm một kẹp tóc kim cương màu hồng nhạt, cùng bộ trang sức khuyên tai và vòng cổ pha lê màu tím sẫm, màu sắc màu hồng nhạt và màu tím sẫm đối lập nhau tôn lên làn da càng thêm trắng nõn, trang điểm trang nhã càng làm cho cả người cô trông hoạt bát, trẻ trung nhưng không mất đi sang trọng.

“Như thế nào?” Mộ Thiên Thanh thấy Thượng Quan Mộc nãy giờ không nói gì, có chút thấp thỏm hỏi.

Thượng Quan Mộc nhếch miệng, đáy mắt lóe lên tia nóng bỏng, anh thật lòng nói: “Em như vậy… Rất đẹp!”

Mộ Thiên Thanh bị ánh mắt anh nhìn khẽ đỏ mặt, che giấu mình tim đập cuồng loạn, tức giận trừng mắt, “Đó là đương nhiên, ba phần diện mạo bảy phần ăn mặc mà!”

“Nó cũng là nền tảng tốt!”

Mộ Thiên Thanh khẽ cười, không có cô gái nào không thích người đàn ông khen ngợi cô xinh đẹp. Mộ Thiên Thanh tự nhận mình cũng là cô gái thô tục, cho nên Thượng Quan Mộc khen ngợi cô cũng rất vui vẻ.

“Đi thôi!”

Thượng Quan Mộc cùng Angel lên tiếng chào nhau, mang theo Mộ Thiên Thanh đi khỏi.

***

Lễ chúc mừng tập đoàn Thiên Lân tròn 30 năm được tổ chức tại vườn treo khách sạn Vạn Tôn, bên ngoài khách sạn Vạn Tôn đã sớm tụ tập rất nhiều ký giả, mặc kệ là kinh tế tài chính hay giải trí, tất cả mọi người dốc hết sức chờ đợi, hôm nay có thể được mời tới, không phải tai to mặt lớn trong giới kinh doang thì chính là quan chức cao cấp giới chính trị, những cô gái nổi tiếng thế giới, cùng rất nhiều ngôi sao, ngoại trừ những người này, cái tên Thiên Lân này cũng đã đủ hấp dẫn đông đảo truyền thông.

Mộ Thiên Thanh đột nhiên có chút băn khoăn lo lắng, cô thật không ngờ Thượng Quan Mộc lại mang cô tới tiệc chúc mừng tập đoàn Thiên Lân tròn 30 năm, nơi này sẽ xuất hiện những người biết cô là một nữ cảnh sát nhỏ, chắc chắn hết sức bất ngờ.

“Thế nào? Đang lo lắng?” Thượng Quan Mộc khẽ liếc mắt đám ký giả phía ngoài, ánh đèn flash đã làm cho đêm trở thành ban ngày.

Ở trước mặt Thượng Quan Mộc, Mộ Thiên Thanh cũng không giấu giếm, gật đầu một cái, gật đầu một cái, có chút nản lòng, “Sớm biết quan trọng như vậy, em sẽ không đi cùng anh!”

“Anh chỉ tới qua loa một chút để cho mẹ anh không cần cằn nhằn anh, sau khi lộ mặt rồi, chúng ta đi!” Thượng Quan Mộc nói xong, liền xuống xe, sau đó thân sĩ mở cửa xe cho Mộ Thiên Thanh, lúc cô có chút lo lắng, đem tay cô bỏ vào trongkhủy tay của mình, “Yên tâm, có anh ở đây, không người nào dám ăn em! Hơn nữa, ở Khu Nam, cảnh sát Mộ phá án… trường hợp nào mà chưa từng gặp qua, còn sợ một tiệc rượu như vậy?”

Lời nói nhạo báng khiến Mộ Thiên Thanh nhẹ nhõm không ít, cười cười, Mộ Thiên Thanh cũng bắt chước giọng nói của Thượng Quan Mộc: “Đúng đúng đúng, nghĩ tới lúc em nằm vùng, cái gì không làm qua?”

Thượng Quan Mộc gật đầu, sau đó cùng Mộ Thiên Thanh đi tới bên trong hội trường, ký giả nhìn thấy Thượng Quan Mộc, như ong vỡ tổ xông lên…

“Sếp Mộc, hôm nay ngài lấy thân phận chính chủ hay thân phận cá nhân tới đây?”

“Sếp Mộc, xin hỏi ngài bố trí càn quét Khu Nam lần này…”

“…”

Bảo an hết sức ngăn trở ký giả vọt tới trước, nhưng bọn họ rất có “phẩm chất chuyên nghiệp” hăng hái đào bới chuyện quái, hiển nhiên đối với tình huống như thế Thượng Quan Mộc đã miễn dịch, không trả lời vấn đề gì, chỉ mang theo Mộ Thiên Thanh đi tới hội trường.

Tất cả ngoài cửa cũng rơi vào đáy mắt Lãnh Tĩnh Hàn đang ở trong một gian phòng nghỉ ngơi, trong tay anh bưng ly rượu đỏ, một tay cắm ở trong quần, con ngươi sắc bén rũ xuống nhìn Thượng Quan Mộc che chở Mộ Thiên Thanh đi vào, đáy mắt có chút lạnh lẽo.

“Aiz? Dường như cô gái bên cạnh Thượng Quan Mộc là Mộ Thiên Thanh…” Hình Thiên hoàn toàn không có chú ý tới người bên cạnh tản ra hơi thở nguy hiểm, không sợ chết lẩm bẩm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.