Em Là Đôi Cánh Của Anh

Chương 62: Ngoại truyện 2: Lục Tự




Sư phụ mất gần 3 năm rồi. Lúc trước khi về tới DƯỢC CỐC sư phụ độc phát, ăn mòn da thịt người hoại tử chảy mủ còn hôi kinh khủng.

Nàng dùng mọi cách ép độc ra . nhưng sự phụ bị tán công, công lực cả đời mất hết chỉ là một người già bình thường mà thôi sinh cơ dần dần hao mòn.

Chất độc ăn mòn càng ngày càng nặng. Sư phụ không còn ý chí muốn sống nữa nên ông đã xin NHƯỢC LY để ông đi.

Ông nói lúc chết cho ông tự tôn và còn là một con người, ông không muốn giống DƯƠNG THIẾT người không ra người mấy không ra ma.

Hôm đó ông ôm lấy NHƯỢC LY nói với nàng.

NHƯỢC NHI! xin lỗi con, ta không thể chăm sóc cho con được nữa . ta đã nói cho con một gia đình sẽ yêu thương che chở cho con. Nhưng giờ ta không còn sức nữa. Từ giờ con hãy hảo hảo mà sống cho tốt, không có sư phụ, còn có thể đi tìm sư huynh, nó sẽ yêu thương con giống như ta. Con đừng buồn ai rồi cũng sẽ chết sư phụ chỉ là đi trước vài năm thôi. Ông yêu thương nhìn NHƯỢC LY.

Nàng đã nói sẽ không rơi nước mắt, nhưng mà làm cách nào cũng không kiềm lại được.

Từng giọt từng giọt cứ rơi xuống... Lòng nàng thật đau.có phải những người mà nàng yêu thương đều sẽ rời khỏi nàng.. Chỉ cần tới sớm một chút nữa nàng sẽ Cứu được sư phụ. Chỉ cần cho một chút thời gian nữa nàng sẽ giải được độc cho sư phụ mà. Nếu nàng mạnh mẽ hơn. Nếu nàng giỏi giải độc hơn một chút.. Chỉ một chút mà thôi nhưng nàng không làm được. Nàng không làm được.

Nàng biết nếu nàng kiên trì sư phụ sẽ đồng ý.

Nhưng gương mặt biến dạng là bóng ma trong lòng người nếu để người phải sống trong đau khổ. Thì hãy để cho người ra đi thanh thản.

Ép mình ngừng rơi nước mắt. Ngẩn đầu nhìn sư phụ... Cười thật tươi.

Người an tâm NHƯỢC NHI sẽ không khổ sở. NHƯỢC NHI sẽ sống thật tốt.. Người đi đi..... Nàng nói rất nhẹ nhàng và thản nhiên...

Cám ơn con NHƯỢC NHI. Đời này của sư phụ có con và MẠCH Nhi là điều mà sư phụ hãnh diện và hạnh phúc nhất.

Chớp mắt thoát ra khỏi hồi ức, mới đó đã gần 3 năm rồi ..

Sư phụ ah con sẽ sống thật tốt, giọng nói nhẹ nhàng như tiếng nhạc du dương làm say lòng người vang lên.

Còn 2 tháng nữa là 17 tuổi rồi, nhanh thật! nàng đến thế giới này vậy mà sắp 12 năm rồi. Ngước mắt nhìn bầu trời trong xanh kia...tựa như thở dài lại như không phải.

Thành Trì Phương Nhật CAO LY. Trong phủ thành chủ, chính sảnh.

CHIẾN VƯƠNG Thiên Tuế Thiên Tuế Thiên Thiên Tuế.

Bình thân. LÃNH THẾ TUYỆT giọng nói khí phách vang lên.

TẠ CHIẾN VƯƠNG GIA. Mọi người mới dám đứng lên.

Khởi bẩm CHIẾN VƯƠNG GIA đây là hiệp ước nghị hoà của Bệ Hạ, Cao Ly từ nay hàng năm sẽ tiến cống cho Thiên Long Hoàng Triều một phần ba sản lượng vật phẩm thu được trong năm. Gồm tơ lụa, gấm vóc, gạo thóc, kim ngân và chiến mã. Bệ Hạ thành tâm thành ý nghị hoà, mong CHIẾN VƯƠNG GIA minh xét.

Tiếp nhận hiệp ước trong tay LÃNH NHẤT xem qua một lượt.

Ngươi trở về chuyển lời của BỔN VƯƠNG 3 ngày sau mời Bệ Hạ di giá đến đây Ký Hiệp ước. Giọng nói không nóng không lạnh nhàn nhạt vang lên.

Lòng của tên sứ giả rung lên Bệ Hạ không đến chứng tỏ chỉ hiệp ước tiến cống nhưng vẫn còn quân chủ. Nếu Bệ Hạ đến thì đã cuối đầu xưng thần rồi. Chỉ một hành động nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác ah...

Cuối cùng 3 ngày sau hiệp ước cũng định. CAO LY cuối đầu xưng thần để chấm dứt chiến tranh 2 nước... LÃNH THẾ TUYỆT khải Hoàng hồi triều....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.