Em Là Đôi Cánh Của Anh

Chương 11: Cậu ấy sẽ không yêu em




Có kinh nghiệm hai năm trước, rất nhiều binh sĩ và võ giả ở đây đều có kinh nghiệm, đại quân cũng không có lao tới toàn bộ, mà là từng đợt từng đợt chiến đấu, thời điểm xác thịt yêu thú chồng chất phạm vi mười dặm này, nhưng mà mặc dù như thế vẫn có không ít võ giả chết trong thú triều.

Suốt một ngày, bên ngoài quân doanh thành Tân Vệ vẫn còn vang lên âm thanh chém giết, rất nhiều thi thể yêu thú chồng chất như núi, máu chảy thành sông.

Tới lúc đêm khuya, yêu thú mới từ tư thối lui, trong bóng đêm, trên cả bình nguyên này chỉ toàn mùi huyết dịch.

Trong trại chỉ huy tạm thời của quân doanh, Trang Dịch thành chủ và thủ lĩnh các thế lực lớn tụ tập với nhau, rất nhiều số liệu tập trung đưa lên cho bọn họ.

- Trang Dịch thành chủ, chư vị đại nhân, lúc này thú triều càng khủng bố hơn, trong chiến đấu ban ngày, binh sĩ và võ giả thành Tân Vệ vẫn lạc đã hơn ba vạn người, võ giả Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ chết bốn mươi sáu người, võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ hai người.

Một gã thống lĩnh thống kê số liệu đưa tới trước mặt mọi người.

- Cái gì? Lúc này mới là ngày đầu đã chết ba vạn võ giả? Gần năm mươi võ giả Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ , hai võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ?

Mọi người tại đây đều cả kinh nói ra.

Nhìn thấy số liệu rõ ràng trên tư liệu, tâm thần mọi người run động, giống như nhìn thấy là thi thể máu chảy đầm đìa.

- Lúc này vì sao tổn thất lớn như thế?

Có người khó có thể tin nói.

Phải biết rằng, trú triều hai năm trước, binh sĩ và võ giả vẫn lạc cũng chỉ là năm vạn sáu ngàn người, võ giả Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ sáu mươi bảy người, võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ bốn người, nhưng hôm nay mới là ngày đầu tiên thú triêu tấn công đã vẫn lạc nhiều võ giả như thế, chuyện này làm cho mọi người không thể không kinh hãi.

- Chư vị đại nhân, thú triều hiện tại cuồng bạo hơn thú triều hai năm trước, số lượng tứ tinh yêu thú cũng nhiều hơn.

Tên thống lĩnh cầm bảng thống kê trong tay, hai tay đang run rẩy.

Hôm nay vẫn lạc đều là con dân thành Tân Vệ, đều là một phần tử của thành Tân Vệ, có lẽ ngày hôm qua bọn họ vẫn đang vui vẻ, ăn cơm với gia đình, nhưng hôm nay bọn họ đã trở thành thi thể lạnh như băng, thậm chí đa số người trong đó hài cốt không còn, vì bảo vệ thành Tân Vệ nên bọn họ dâng tính mạng quý giá của mình ra, làm cho nội tâm của mọi người nặng nề như có tảng đá lớn áp xuống.

- Ba hướng khác của thành Tân Vệ thì thế nào?

Sắc mặt Trang Dịch thành chủ ngưng trọng nói.

- Căn cứ tình báo, ba hướng khác của thành Tân Vệ không phát hiện tung tích của yêu thú, lúc này đây thú triều tập kích tuyệt đại đa số đều là yêu thú tới từ Liên Vân sơn mạch.

- Vậy là tốt rồi, tiếp tục phái người tuàn tra ba hướng khác, tuyệt đối không thể phát sinh vấn đề.

Trang Dịch thành chủ nghiêm túc nói:

- Còn nữa, lập tức thông tri tất cả dân chúng và võ giả thành Tân Vệ trong phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

- Lúc này thú triều quá mạnh mẽ, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.

Trang Dịch thành chủ ngẩng đầu, trong mắt đầy ngưng trọng.

- Thành chủ đại nhân, thuộc hạ hiểu rõ.

Tên thống lĩnh nhận lệnh.

Thú triều tập kích suốt một ngày, thời điểm chạng vạng tối mới là lúc thú triều rút lui.

Đêm khuya, rất nhiều võ giả chém suốt cả ngày bắt đầu mệt mỏi trở về quân doanh nghỉ ngơi, cũng không có không ít võ giả tranh thủ thời gian chữa thương, không dám lãng phí dù là một phút đồng hồ.

Căn cứ kinh nghiệm dĩ vãng, thú triều tuyệt đối không có khả năng qua đi như thế, tất cả mọi người đang tùy thời nghênh tiếp đợt tấn công tiếp theo.

Thời gian một đêm trôi qua nhanh chóng, sắc trời tảng sáng, trong Liên Vân sơn mạch ẩn ẩn có một tia xao động truyền tới.

- Lại là thú triều tập kích sao?

Phân thân Toản Địa Giáp giấu trong núi rừng, không ngừng chống cự ảnh hưởng của khí tức từ sâu trong Liên Vân sơn mạch, ánh mắt nhìn và núi rừng đang xao động ở xa xa.

Hống hống hống!

Đất trời rung động, rất nhiều yêu thú lao nhanh, hóa thành một dòng nước lũ lao ra khỏi sơn mạch, tấn công quân doanh bên ngoài thành Tân Vệ, Lâm Tiêu nhìn thấy thân ảnh vài đầu yêu thú to lớn trong đó.

Đối mặt với thú triều khổng lồ, đây là cảnh tượng cực kỳ đáng sợ, phân thân Toản Địa Giáp cảm thấy máu trong người đang sôi trào, bị yêu khí và khí tức thần bí ảnh hưởng, hai mắt phân thân Toản Địa Giáp trở thành đỏ thẫm, đầu óc Lâm Tiêu hỗn loạn, cơ hồ có chút không khống chế nổi phân thân Toản Địa Giáp, thân hình giống như chuẩn bị lao nhanh tới chém giết võ giả trước mặt.

- Lực lượng thần bí thật cường đại, so với thú triều công kích thành Tân Vệ hai năm trước thì mạnh hơn nhiều, sâu trong Liên Vân sơn mạch rốt cuộc xảy ra cái gì? Vì cái gì cả Liên Vân sơn mạch mấy ngày nay lại sinh ra yêu thú bạo động.

Lâm Tiêu dùng ý chí mãnh liệt của bản thân gắt gao chống cự bản năng muốn chém giết của phân thân Toản Địa Giáp.

Trên hoang nguyên, thú triều lao nhanh.

Trong quân doanh bắt đầu có tiếng kèn báo hiệu vang lên.

- Yêu thú đến!

- Thú triều đến!

- Mọi người chuẩn bị!

Vô số binh sĩ và võ giả đang nằm trong quân danh bừng tỉnh, mọi người nhao nhao đi ra ngoài quân doanh, lập tức nhìn thấy yêu thú rậm rạp chằng chịt giống như hồng thủy đang lao tới, một ít yêu thú trong đó có năm sáu ngũ tinh yêu thú hình thể khổng lồ, cao tới mấy chục thước, chúng đứng trong thú triều và gào lên giận dữ.

- Có mấy trăm vạn yêu thú, trong đó còn có sáu con yêu thú ngũ tinh chỉ huy.

- Đây không phải giống thú triều hai năm trước như đúc sao? Dùng số lượng cao thủ và võ giả thành Tân Vệ nhất định có thể ngăn cản được.

- Đúng, xem ra hiện tại cũng là thú triều cỡ nhỏ.

Đối mặt với yêu thú vô cùng vô tận, sắc mặt vô số binh sĩ và võ giả ngưng trọng, có một ít võ giả đạt tới Hóa Phàm Cảnh lại có sắc mặt vui vẻ.

Trước khi thú triều tiến tới, bọn họ sợ hãi nhất chính là không biết thú triều quy mô thế nào, tràng diện ngày hôm qua quá kinh người nên bọn họ càng sợ hãi thú không biết, nhưng hôm nay nhìn thấy chỉ vẹn vẹn có sáu con ngũ tinh yêu thú, thành Tân Vệ có không ít cao thủ đang mừng thầm.

Dùng thực lực Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ của Trang Dịch thành chủ và các đại tổng quản thế lực còn lại là Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, hoàn toàn có thể giống như hai năm trước, đánh tan thú triều lần này.

- Giết!

Thú triều giống như vô cùng vô tận lao tới, yêu khí nồng đậm ngưng tụ, trên bầu trời có yêu vân chồng chất, rất nhiều thống lĩnh, giáo úy rống lên giận dữ, rất nhiều binh sĩ và võ giả nhảy ra chiến trường..

Thú triều khổng lồ giống như gặp phải đá ngầm, đội ngũ tiến lên đã dừng lại, song phương lập tức triển khai chém giết kinh người.

- Hiện tại đến phiên chúng ta ra tay, chư vị, ngàn vạn không nên lưu thủ, chỉ cần đánh chết sáu con ngũ tinh yêu thú này, thú triều lần này sẽ dừng lại, chúng ta đánh chết sáu con ngũ tinh yêu thú càng nhanh, chiến sĩ và võ giả trên chiến trường sẽ ít phải chết hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.