Em Là Đặc Biệt

Chương 4: Cô cư nhiên dám kêu tên người khác ?!?




Trước đó, phòng làm việc của Hokage...

Thiếu nữ mái tóc đen cầm trong tay một tờ giấy trắng với nội dung báo khẩn cấp. Nàng nhìn thấy được thiếu nữ tóc vàng đang ngáp ngủ. Một tay chống má của mình, đôi mắt lim dim. Thiếu nữ tóc đen lắc đầu sau đó mở miệng nói: “Đại nhân Tsunade, chúng ta có tin báo...” Nói xong nàng trực tiếp đẩy tờ giấy lên mặt bàn.

“Oáp...” Bàn tay Tsunade đưa lên vỗ vỗ vào miệng của mình. Đôi mắt xuất hiện sự ngái ngủ, bàn tay đưa ra cầm lấy một tờ giấy. Khi mà nhìn vào tờ giấy, đôi mắt lin dim bắt đầu đọc từng dòng chữ. Ngay sau đó Tsunade giật mình kinh ngạc. Vẻ mặt của nàng không còn vẻ buồn ngủ nữa mà vô cùng tỉnh táo. Hai tay nắm lấy hai mép của tờ giấy, vẻ mặt thất thố kêu lên: “Cái gì?”

Tsunade hướng về phía Shizune quát lên: “Shizune, em hãy mau gọi Jiraiya đến phòng làm việc ngay lập tức để gặp ta!”

“Nhưng...” Shizune nghe được lời này thì ngẩn người. Vẻ mặt cười khổ, bàn tay hơi đưa lên. Nàng hướng về phía Tsunade mà nói: “Thưa đại nhân Tsunade, ngài Jiraiya đã lên đường tìm hiểu tin tức Akatsuki. Ngài Jiraiya hiện giờ đã không có ở làng!”

“Cái gì!?” Nghe được lời này thì Tsunade có chút ngạc nhiên. Nàng không nghĩ đến Jiraiya đã sớm ra khỏi làng như vậy.
...

Đám người Uchiha nhìn chăm chú về phía con sên màu trắng. Con sên màu trắng phát ra âm thanh đầy nữ tính. Nó lên tiếng nói với đám người Uchiha: “Kakashi, đây là mệnh lệnh của Tsunade. Anh được lệnh phái ra một tiểu đối trong nhóm đi làm nhiệm vụ này.”

Naruto thấy được Katsuyu nói như vậy thì giang rộng hai tay, hắn phản đối nói: “Bà Katsuyu, bà không đùa đấy chứ? Chúng tôi còn có nhiệm vụ đi tìm Sasuke. Chúng tôi sẽ không có thời gian rảnh rỗi đi làm nhiệm vụ nào khác. Bà Tsunade làm sao có thể như vậy được.”

Con sên trắng cũng cảm giác được sự khó chịu của đoàn người Naruto. Tuy nhiên đây là mệnh lệnh của Hokage đệ ngũ Senju Tsunade, nàng chỉ là người truyền tin mà thôi. Katsuyu nhìn về phía đám người Naruto, âm thanh nữ tính lại lần nữa vang lên: “Đây là bất đắc dĩ. Ngài Jiraiya đã lên đường tìm hiểu tin tức về Akatsuki, hiện giờ trong làng không có ninja nào có thể đi làm nhiệm vụ này. Nhiệm vụ này chỉ có thể giao cho các em mà thôi!”

Đôi mắt Kakashi nheo lại. Đầu hắn hơi cúi nhẹ xuống, ngay sau đó hắn lên tiếng nói: “Tôi hiểu rồi!” Nói xong một câu thì Kakashi quay người lại nhìn về phía đám người Senju Uchiha mà nói: “Thời gian không cho phép. Chúng ta sẽ chia làm hai tổ đội. Một đội tiếp tục đuổi theo truy tìm Itachi, một đuổi sẽ lập tức đến núi Katsuragi.”

Trong lúc này thì Senju Uchiha nhìn về phía đám người Naruto một chút sau đó quay sang nhìn về phía Kakashi nói: “Kakashi, anh hãy để tôi cùng với Aburame Shino và Sakura đi làm nhiệm vụ này đi. Dù sao Naruto còn tiếp tục truy tìm Itachi, cậu ấy sẽ không muốn tham gia nhiệm vụ như thế này. Inuzuka Kiba cùng với Hyuuga Hinata đối với việc truy tìm rất hữu ích thế nên hãy để tôi cùng với Shino và Sakura đi. Tôi cần một ninja có y thuật và một ninja giống như Shino. Shino có những năng lực rất cần thiết trong nhiệm vụ này.”

“A” Nghe được Uchiha nói như vậy thì Sakura có vài phần kinh ngạc quay sang nhìn về phía Senju Uchiha. Ngay cả Aburame Shino cũng nâng lên mắt kính nhìn về phía Senju Uchiha.

Ánh mắt Kakashi nhìn chăm chú về phía Uchiha. Dường như Kakashi phải suy nghĩ khá lâu mơi lên tiếng đáp lại: “Được!” Đầu Kakashi gật xuống, hắn tiếp tục lên tiếng nói: “Vậy Shino cùng với Sakura hãy cùng Uchiha tới núi Katsuragi. Chúng ta sẽ lập tức lên đường tìm kiếm Itachi.”

Sakura lập tức gật đầu hô lên: “Vâng!”

Aburame Shino trong lúc này lập tức lấy ra một cái hộp nho nhỏ. Trong cái hộp chứa đựng một con bọ nho nhỏ. Shino đem nó cho Naruto đồng thời cậu ta nói: “Naruto, cậu hãy đem theo thứ này. Chỉ cần có thứ này thì chúng tôi rất nhanh sẽ đuổi theo mọi người.”

“A, được!” Naruto nghe vậy lập tức gật đầu. Bàn tay Naruto đưa ra cầm lấy chiếc hộp sau đó đút vào túi áo.

“Lập tức lên đường!” Kakashi quát nhẹ một tiếng. Ngay sau đó đám người Senju Uchiha cùng với Kakashi chia làm hai đường trực tiếp chia nhau ra. Ba người Uchiha, Sakura và Aburame Shino hướng về phía núi Katsuragi mà đi. Đám người Kakashi tiếp tục đi tới địa chỉ đã định sẵn tìm kiếm tung tích của Itachi.
...

Phòng làm việc Hokage...

Shizune tràn đầy ngạc nhiên nhìn về phía Tsunade. Đôi mắt mang theo nồng đậm tò mò, nàng hỏi Tsunade: “Một hiệp ước bí mật?”

Hai bàn tay đặt lên đùi, Tsunade bình tĩnh và nghiêm túc nhìn về phía Shizune với đôi mắt hơi thâm quầng: “Trong đại chiến Ninja lần thứ ba, thủ lĩnh gia tộc Tsuchigumo – En no Gyoja, đã dùng một loại nhẫn thuật quét sạch toàn bộ một ngôi làng.”

Shizune nghe được những lời này thì hoàn toàn khiếp sợ. Nàng tiếp tục nghe Tsunade kể tiếp: “Hokage đệ tam yêu cầu liệt loại cấm thuật nguy hiểm đó vào loại vào hàng cấm thuật. Đổi lại việc đó, làng Lá sẽ chi viện và giúp đỡ gia tộc Tsuchigumo khi họ gặp phải nguy hiểm.”
...

Ba người Uchiha, Shino và Sakura trực tiếp tăng nhanh cước bộ về phía pháo đài trên núi Katsuragi. Tại trên pháo đài Katsuragi, họ tạo ra một cái cột trụ hình vuông khổng lổ. Trên cột trụ hình vuông khổng lồ này xây dựng lên một khu nhà ở. Hiển nhiên đây chính là pháo đài của núi Katsuragi.

Nhìn từ trên xuống dưới sẽ thấy được đó là một mảnh đất rộng ở trên đỉnh cái cột trụ khổng lồ. Ở trên đó có một hồ nước không lớn nhưng cảnh vô cùng đẹp. Những kiến trúc được xây ở trên mặt hồ. Kiến trúc tựa lưng vào một cái đồi nhỏ. Một cây cầu bắt ngang qua cái hồ nước nhỏ tiến vào trong tòa nhà gỗ xinh đẹp. Cảnh trí ở đây quả thực rất đẹp khiến cho người người cảm giác thanh bình.

Aburame Shino đưa ngón tay chỏ đẩy lên cặp kính đen đồng thời tò mò hỏi: “Đây là pháo đài của gia tộc Tsuchigumo sao?”

Senju Uchiha mở miệng nói: “Mọi người chờ chút!” Ngón tay Uchiha chỉ về phía xung quanh nói: “Mọi người xem này!”

Hai người Sakura và Shino cúi xuống. Mọi người nhìn xung quanh phát hiện được khắp nơi đều có những thanh kunai cắm đầy đất. Ngoài ra còn có những đoạn dây đứt. Sakura nhổ lên một thanh kunai đang cắm thẳng trên đất.

Trong lúc này thì Aburame Shino nâng lên mắt kính, từ trong chiếc áo choàng phát ra âm thanh nho nhỏ của cậu: “Đây là những cái bẫy xung quanh pháo đài. Kẻ địch đã đạp trúng bẫy nhưng xem ra không có ai bị thương.”

Sakura cực kỳ tinh tế. Nàng nhìn xuống thì phát hiện các dấu chân. Sakura hướng về phía mọi người phẩy phẩy tay, nàng hơi cúi xuống mở miệng gọi: “Mọi người xem này!” Nhất thời cả hai người tiến về phía chỗ Sakura đang chỉ. Họ thấy được bốn loại dấu chân khác nhau tiến về phía pháo đài.

Senju Uchiha chỉ cảm giác được trên pháo đài còn một khí tức sinh mệnh xem ra đám người đó đã rời đi hơn nữa Uchiha còn biết được hướng đi của họ. Trong lúc này thì Shino lại tiếp tục đưa ra phán đoán của mình: “Những dấu chân này còn rất mới... Chúng hướng tới pháo đài... Kẻ địch có bốn người.”

Nhìn xung quanh thì Sakura mở miệng nói: “Khu vực này chắc còn những cạm bẫy xung quanh!”

Senju Uchiha hơi ngước nhìn xung quanh, hắn nhẹ nhàng gật đầu nói: “Ừ, anh cũng cho là như vậy. Chúng ta hãy theo đường mà kẻ thù đã đi qua như vậy sẽ không gặp phải bẫy.”

Hai người Sakura và Shino đều gật đầu đồng ý với ý kiến của Senju Uchiha. Cả ba đều dựa theo bước chân của đám người đã từng dính qua bẫy mà đi tới nơi này. Họ không gặp bất cứ trở ngại gì cả khi đến được khu vực cần đến.

Ánh mắt Sakura nhìn về phía trước. Nàng phát hiện được ở trên đó đã không còn đường. Bởi vì ngăn cách giữa họ và phía trước là một cái vách đá khá rộng. Sakura mở miệng có chút lo lắng nói: “Vách đá, làm thế nào chúng ta có thể qua đó?”

“Để đấy cho mình!” Aburame Shino trực tiếp hướng về phía trước đi tới. Hai bàn tay của cậu vũng ra. Từ ống tay áo của Aburame Shino chui ra một đám bọ vô cùng lớn. Đám bọ này trực tiếp phóng về phía trước. Ngay sau đó chúng tụ tập ở phía dưới hình thành lên một con đường nối giữa hai vách đá với nhau.

Nhìn thấy đám côn trùng đã xây thành một cây câu, Aburame Shino mở miệng nói: “Được rồi, chúng ta đi thôi!”

Senju Uchiha mỉm cười nói: “Aburame Shino, anh biết mà. Đi cùng em lúc nào cũng tiện lợi nhất. Em so mấy người họ phát huy hiệu quả tốt hơn nhiều.” Nghe được lời này thì Aburame Shino chỉ ưm nhẹ một tiếng. Xem ra Shino có vẻ thích thú với lời khen của Uchiha. Uchiha quay ra nhìn về phía Sakura nói: “Sakura, chúng ta đi thôi!”

Sau khi nói với Sakura một cậu thì Uchiha trực tiếp nhảy xuống phía dưới. Bàn chân hắn dẫm nhẹ lên trên đám bọ sau đó nhảy sang bờ bên kia. Trong khi đó thì Aburame Shino đã nhảy sang bờ bên kia trước Uchiha rồi.

Thấy được Sakura vẫn cứ chần chừ, Senju Uchiha tò mò lên tiếng hỏi: “Sakura, em làm sao vậy? Tại sao không qua đi!”

“A” Sakura nghe thấy lời này thì có chút kêu lên. Bàn tay nắm lại đặt ở trước ngực, bộ dạng có chút sợ sệt nhìn về phía đám bọ ở phía dưới.

Khóe miệng Senju Uchiha trở nên co quắp, hắn mở miệng nói: “Hài... hiểu rồi!” Sau khi thở dài ra một hơi. Hai tay Senju Uchiha kết ấn, hắn quát nhẹ một tiếng: “Mộc Độn!” Từ phía dưới đất trực tiếp mọc lên một đám rễ cây. Đám rễ cây trực tiếp phóng về bên kia. Nó ngay lập tức biến thành một cây cầu độc mộc bằng gỗ.

Ánh mắt Sakura thây được cây cậu bằng gỗ của Uchiha thì nàng ngay lập tức nhảy lên cây cầu của Uchiha thay vì đám bọ của Aburame Shino. Bất chợt Uchiha cảm giác được lành lạnh. Hắn quay sang nhìn thấy được Aburame Shino nâng lên mắt kính của mình, cả người giống như phát ra không khí âm trầm. Shino mở miệng nói: “Xem ra em không có quá hữu ích như lời nói!?” Nghe được lời này thì Senju Uchiha cảm giác được chảy cả mồ hôi hột.

Đám người Uchiha trực tiếp hướng về phía khu căn nhà đã đổ nát mà đi tới. Khi bước lên cầu thang họ thấy được một lão già nằm ở phía xa. Trên người chẳng chịt những vết thương.

Đó là một lão già khá lớn tuổi mặc một áo màu xanh xám cũ kỹ ở bên trong. Một chiếc áo khoác màu xám đậm cộc tay ở bên ngoài. Lão mặc một chiếc quần dài. Mái tóc đã ngả màu do lớn tuổi. Tóc lão vuốt ngược ra phía sau, nó ngang gáy và tua tủa có vẻ khá nhọn. Trên trán có vết nhăn khá rõ. Hai hàng lông mày rậm và thẳng, nó chạy ngang ở hại bên. Khuôn mặt gầy gò và chiếc mũi khá to. Ngoài ra bộ râu rậm rề dưới mũi. Ông không có râu ở cằm. Hai bên mặt lõm vào do xương xẩu.

Aburame Shino vội vã chạy tới, hắn mở miệng nói: “Vẫn còn hơi thở!?” Bàn tay Shino trực tiếp nâng lên thân thể lão già. Hắn nhẹ nhàng kề tai lão già nghe âm thanh trống ngực.

Sakura cũng vội vã chạy tới, nàng lên tiếng nói: “Yếu quá nhưng vẫn còn thở. Xem ra vẫn còn kịp” Nói xong thì hai tay của Sakura trực tiếp kết ấn, bàn tay phát ra ánh sáng màu xanh lá. Nàng đem ánh sáng trực tiếp đặt lên người của lão già.

Senju Uchiha xoay người nhìn quanh. Hắn đã sớm phát hiện được nơi này không có người nào khác ngoài lão già này. Đôi mắt Uchiha nheo lại. Hắn bước về phía chỗ lão già hỏi: “Ông ta thế nào rồi?”

“Ư, ư...” Bất chợt vừa hỏi xong câu này thì mí mắt của lão già run lên. Xem ra lão già cũng bắt đầu tỉnh lại.

Aburame Shino mở miệng nói: “Ông ta sắp tỉnh rồi!”

Đôi mắt lão già lim dim mở ra. Hắn nhìn thấy được hình ảnh lờ mờ. Ngay sau đó hắn thấy được một thiếu nữ tóc hồng đang trị thương cho hắn, một thiếu niên đeo kính đen đang nâng hắn cùng với một người thanh niên tóc đen đang nhìn về phía hắn. Lão già mở miệng với giọng đứt quãng và khàn khàn: “Các người là...”

Senju Uchiha mỉm cười nói: “Đừng sợ! Chúng tôi là những ninja đến từ làng Lá. Chúng tôi nhận được mệnh lệnh của ngài Hokage đệ ngũ đến đây để giúp đỡ các vị. Tôi đoán ông có vẻ chính là người hầu của tiểu thư Hotaru, cháu gái của ngài En no Gyoja?”

Lão già nhìn về phía ba người nói: “Tôi... là... Tonbei...”

Nghe được lời này thì Senju Uchiha tò mò hỏi: “Ông Tonbei, tại sao tôi không thấy tiểu thư Hotaru tại nơi này? Chẳng lẽ tiểu thư Hotaru đã bị người bắt đi rồi?”

Tonbei nhìn về phía Senju Uchiha, hắn phát ra giọng khàn khàn đứt quãng: “Tiểu thư Hotaru đang trên đường đến ngôi làng của gia tộc Tsuchigumo. Cô ấy đã trốn bằng đường hầm bí mật nhưng đường hầm đó đã bị hủy.”

Đầu Senju Uchiha gật xuống, hắn mở mở miệng nói: “Tôi hiểu rồi, ông Tonbei. Chúng tôi sẽ cho người đi tìm tiểu thư và bảo vệ an toàn cho cô ấy ngay.” Sau khi nói xong câu này thì Senju Uchiha trực tiếp đứng dậy. Hai bàn tay của Uchiha trực tiếp kết ấn.

Từ người Senju Uchiha mọc ra một đám gỗ. Ngay sau đó đám gỗ biến chuyển thành hình người. Một con hình nhân bằng gỗ. Hình nhân bằng gỗ trực tiếp hóa thành Senju Uchiha. Trong lúc này thì hai Senju Uchiha nhìn về phía nhau. Uchiha mở miệng nói: “Anh sẽ cùng với Aburame Shino đi tìm tiểu thư Hotaru. Sakura, em hãy ở lại cùng với phân thân mộc độn của anh chăm sóc vết thương cho ông Tonbei được chứ?”

“Vâng!” Sakura ngay lập tức đáp lại.

Senju Uchiha nhìn về phía Aburame Shino nói: “Shino, chúng ta đi thôi!”

...
Tại phòng làm việc Hokage, chú lợn hồng TonTon thoải mãi quẫy nhẹ đuôi. Nó lằm trên đùi của Senju Tsunade. Khuôn mặt nó tỏ ra vô cùng thích thú và hưởng thụ niềm đam mê này. Bàn tay Tsunade nhẹ nhàng vuốt vuốt nhẹ lưng của nó.

Tsunade mở miệng giải đáp nghi vấn của Shizune: “En no Gyoja đã qua đời cách đây một năm ở pháo đài trên núi Katsuragi. Giờ pháo đài Katsuragi được làm chủ bởi cháu gái ông ấy, Hotaru và một người hầu” Đôi mắt Tsunade hơi khép lại, ánh mắt hơi cúi thấp nhìn xuống phía dưới. Nàng ngẩng đầu lên nhìn về phía Shizune, đôi môi đỏ mọng và mềm mại mấp máy: “Rõ ràng những kẻ tấn công pháo đài đang muốn chiếm lấy cấm thuật của En no Gyoja. Bất cứ giá nào cũng phải ngăn chặn chúng chiếm lấy được cấm thuật.”

Nghe được lời này thì Shizune có vài phần tò mò hỏi: “Vậy ngài tại sao lại muốn giao nhiệm vụ này cho đội Kakashi?”

Tsunade mở miệng đáp lại: “Senju Uchiha mới gia nhập tổ đội. Cậu ta có quá ít kinh nghiệm trong việc thực thi các nhiệm vụ. Nhiệm vụ lần này có lẽ cậu ta sẽ tham gia, ta nghĩ cậu ta sẽ thu được nhiều kinh nghiệm từ nhiệm vụ này.”

...

Trong một khu rừng lớn...

Hai người một thiếu niên và một thiếu nữ đi cùng với nhau. Thiếu niên đi ở phía trước trong khí đó thiếu nữ lẳng lặng đi ở phía sau.

Người thanh niên khoảng mười tám tuổi khá cao và gầy. Hắn có mái tóc màu nâng và ngang vai. Mái tóc che mất phần mặt bên trái chỉ để lộ một bên mặt. Làn da trắng, khuôn mặt có phần thon dài. Mày giống như kiếm, con mắt màu nâu, chiếc mũi nhỏ và miệng nhỏ. Hắn khá là đẹp trai. Người thanh niên mặc một bộ quần áo kimono màu xanh da trời với viền cổ áo màu xanh lam đầm. Hắn để bộ ngực của mình hở ra trong không khí. Trên eo thắt một cái dây màu vàng cam. Ngoài ra trên tay còn cầm một cái giống như vật dùng để thổi bong bóng. Trên hai ống tay áo có thêu một đám dây màu vàng cam.

Đi song hành với người thanh niên là một người thiếu nữ cũng khá xinh đẹp khoảng mười sáu, mười bảy tuổi. Mái tóc màu vàng ngang vai được rẽ sang hai bên để hở ra khuôn mặt có vài phần đáng yêu. Khuôn mặt có làn da trắng hồng. Lớp lông mày nhỏ mịn màu hồng. Con mắt màu xanh lam xinh đẹp cùng với cái mũi thảng và đôi môi hồng. Khuôn mặt có phần hơi tròn. Nàng mặc một bộ áo trên màu hồng sát nách với những viền trắng. Trước ngực một cặp nhũ phong cực lớn ngạo nghễ đón gió. Bàn tay trắng hồng thon thả mềm mại. Thiếu nữ đeo một cái khăn ông tay màu hồng kéo dài suốt từ khủy tay tới cẳng tay. Nàng mặc một chiếc quần màu đen khá kiểu cách. Chúng xẻ tả ở giữa và ở đằng trước và đằng sau với viền màu đỏ. Nó đúng hơn là một chiếc váy ngắn chỉ tới bắp đùi để hở ra chiếc đùi trắng thon thả. Bên bắp đùi chân phải có đeo lên băng trắng và một cái túi ở trên đó. Hai chân đeo một chiếc ủng vải màu đen nối liền từ gần đầu gối tới tận đôi dép scandal màu đen. Trên lưng nàng đeo một cái túi xách nhỏ.

Thiếu nữ bất chợt mở miệng hỏi: “Ngài Utakata, có một vài điều tôi muốn hỏi ngài... Ngài sẽ dạy tôi nhẫn thuật sau khi chúng ta đến ngôi làng chứ?”

Thiếu nữ thấy được người thanh niên cũng không ngoảnh đầu về phía mình mà cứ tiếp tục nói: “Tôi không có dạy cô gì hết”

Nghe được lời nói của thanh niên thì thiếu nữ ngay lập tức hỏi vặn: “Nhưng ở pháo đài, ngài đã chỉ cho tôi rất nhiều thứ.”

Từ miệng người thanh niên phát ra âm thanh bình thản đáp lại: “Đó là tự cô làm lấy...” Hơi ngừng lại, người thanh niên quay lại nhìn về phía thiếu nữ tiếp tục lời đã nói của mình: “Hơn nữa, khi đến được ngôi làng, tôi sẽ không còn trách nhiệm nữa.”

Thiếu nữ nghe ra được sự từ chối của người thanh niên, nàng lập tức phản đối, đầu hơi lắc lắc: “Trong làng, không ai mạnh hơn ngài. Và tôi muốn ngài chỉ dạy cho tôi. Lúc đó, khi mà ngài cứu tôi...” Hồi tưởng lại thời gian mà người thanh niên đã cứu mình, thiếu nữ tiếp tục nói: “Lúc đó, tôi rất muốn trở nên giống như ngài, ngài Utakata.”

Utakata lạnh lùng đáp lại lời của thiếu nữ: “Lúc đó tôi không cứu cô...”

Nắm lại bàn tay, người thiếu nữ khó chịu nói: “Nhưng...”

Utakata tiếp tục lạnh lùng nói với thiếu nữ: “Khi đó bọn ninja tấn công tôi chứ không phải cô. Tôi chỉ chiến đấu để tự vệ”

Hai bàn tay nắm lại đặt trên bộ ngực cao ngất của mình, thiếu nữ mở miệng với giọng điều đầy kiên quyết: “Dù thế đi nữa, sau khi quan sát ngài, tôi rất muốn trở nên mạnh mẽ như ngài. Không tôi phải manh lên!” Đi sát lại gần Utakata, bàn tay thiếu nữ nắm chặt đầy tự tin, nàng mở miệng nói: “Đó là tại sao tôi muốn học nhẫn thuật từ ngài Utakata...”

Trực tiếp ngắt lời thiếu nữ, Utakata nói ra: “Sức mạnh có đủ cho cô không?”

“Hả” Vẻ mặt thiếu nữ ngạc nhiên khi nghe được Utakata nói như vậy. Nàng không hiểu tại sao Utakata nói những lời này.

“Cô sẽ phải hối hận khi nhận một kẻ bị truy nã làm thầy” Từ miệng của Utakata phát ra âm thanh trầm thấp. Hắn quay đầu nhìn về phía thiếu nữ, ở sâu trong mắt hắn mang theo một chút đau buồn mà thiếu nữ không nhận ra,

Tuy nhiên thiếu nữ vẫn cực kỳ kiên định, nàng nắm chặt tay để ở trước ngực, ánh mắt nhìn thẳng về hắn mà nói: “Tôi tin tưởng ngài, ngài Utakata. Không biết chuyện gì xảy ra, tôi luôn xem ngài như sư phụ của tôi.”

Nghe được lời sư phụ này thì vẻ mặt Utakata cực kỳ tức giận. Bàn tay gạt phắt ra, thiếu nữ theo bẳn năng lùi về phía sau. Bất chợt nàng ngã vào một người. Một bàn tay đem nàng giữ vững lại. Bả vai của nàng bị nắm chặt lấy khiến cho thân thể của nàng lùi lại và giữ vững.

“Ha...” Ánh mắt của thiếu nữ quay ra thì thấy được một người thanh niên cực kỳ đẹp trai dùng tay nắm lấy bả vai của mình. Mái tóc màu đen, khuôn mặt tuấn tú. Ánh mắt tràn đầy từ tin nhìn về phía Utakata.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.