Em Là Chấp Niệm Của Anh

Chương 72: Ăn Vặt




Bạch Tiểu Thuần nhìn đối phương một lúc, cảm thấy có chút không tự nhiên, lúc này hắn nhìn sang người thứ hai... Trần Mạn Dao.

Trần Mạn Dao đứng ở nơi đó, nàng đang cau mày nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cũng không biết đối phương có nhận ra mình hay không, nội tâm vô cùng khẩn trương, thần thái của hắn vô cùng bình tĩnh giống như không nhận ra cái gì, tận lực làm bộ như lạnh lùng, hắn nói:

- Ngươi từ đầu đến cuối không ra tay với ta, nếu như thế, ta cũng không làm khó ngươi, ngươi đi đi.

Bạch Tiểu Thuần dường như rất cao ngạo, hắn nói xong cũng không quan tâm tới Trần Mạn Dao, hắn đi về phía Công Tôn Dịch, hắn lại âm thầm vụng trộm dò xét sắc mặt Trần Mạn Dao.

Mí mắt Công Tôn Dịch tựu rung rung, dường như muốn mượn nhờ áp lực của Bạch Tiểu Thuần tôi luyện chiến ý bản thân, muốn nghẹn đến mức tận cùng.

Ngay thời điểm Bạch Tiểu Thuần cách Công Tôn Dịch hơn trăm trượng, bỗng nhiên đôi mắt Trần Mạn Dao bắn ra hào quang, tay phải bấm niệm pháp quyết, chung quanh nàng có vô số phi tuyết biến ảo trước mặt nàng, hình thành một tấm băng kính đánh thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần.

Dưới một chiêu này, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn lui ra phía sau, vào lúc hắn vừa rút lui, vị trí hắn vừa đứng đóng băng, âm thanh ken két hóa thành hàn băng.

Hàn băng quỷ dị, sau khi xuất hiện, hàn khí bốn phía bộc phát, nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động, hắn phát hiện hàn khí này dẫn động hàn giới chi pháp của hắn, dường như hàn khí muốn bộc phát, cũng may tu vi hắn cường đại, ý niệm hơi động liên đè ép xuống, nội tâm phức tạp nhìn sang, hắn tận lực giận dữ nhìn sang Trần Mạn Dao.

- Ngươi muốn làm gì!

Bạch Tiểu Thuần vừa nói ra lời này, Trần Mạn Dao không để ý tới, nàng bấm niệm pháp quyết điểm ngón chỉ, ngay sau đó hàn băng nghịch chuyển lại trở thành hỏa diễm và nổ tung, hóa thành biển lửa nhưng không lan tỏa ra tám phương, nó lại bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp thôn phệ hắn, mục tiêu vẫn như cũ, chính là muốn thăm dò trong người Bạch Tiểu Thuần có tồn tại hàn giới chi lực hay không!

Ngọn lửa này càng trực tiếp, dường như xuất phát từ bản năng, một khi tu sĩ tu hàn hàn khí bị hỏa diễm chi lực tấn công, cho dù áp chế nhưng hàn khí quanh năm ở trong cơ thể cũng có dị động, khi đó sẽ lộ sơ hở.

Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi trán, loại thăm dò này quá rõ ràng, hắn khẩn trương, trong biết rõ nếu tiếp tục như vậy mình sẽ bại lộ, hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, quay người tấn công, hắn xuất hiện trước mặt Trần Mạn Dao sau đó hung ác nâng tay phải lên.

- Muốn chết!

Tiếng nổ vang lên, Bạch Tiểu Thuần vừa đánh ra một quyền, hồi hợp trong mắt Trần Mạn Dao biến mất, ánh mắt của nàng lộ ra vẻ kỳ dị, cũng không tránh né chút nào, nàng vẫn đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, tùy ý để một quyền của Bạch Tiểu Thuần tấn công mình.

Cảnh này làm Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, một khi một quyền này đánh xuống, Trần Mạn Dao không chống cự, khi đó nàng không chế cũng trọng thương, Bạch Tiểu Thuần lập tức thu quyền, vào lúc nàng thu hồi nắm đấm, đôi mắt phượng của Trần Mạn xuất hiện thần thái vui mừng, nàng cắn môi dưới, khóe miệng vẫn mỉm cười... Cảnh này làm Bạch Tiểu Thuần hiểu ra, Trần Mạn Dao dùng bản thân mình để dò xét hắn...

- Giảo hoạt...

Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt, chỉ có thể mất bò mới lo làm chuồng, mặc dù thu hồi nắm đấm nhưng bàn tay lại vỗ lên người Trần Mạn Dao, hắn phong ấn nàng, không đợi Trần Mạn Dao mở miệng, Bạch Tiểu Thuần vội vàng bắt lấy nàng ném vào trong túi trữ vật, cũng không dám nhìn ánh mắt đối phương.

- Việc này nên tính thế nào đây?

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần do dự, hắn đoán có một nửa khả năng Trần Mạn Dao đã đoán ra thân phận của mình, hắn rất đau đầu, cảm giác mình che dấu tốt như vậy, tại sao còn bị nữ oa giảo hoạt này nhìn thấu?

Cố tình muốn hỏi nhưng hiện tại hắn lại sợ nhìn thấy Trần Mạn Dao, lo lắng tiếp tục lộ ra sơ hở.

Thở dài, Bạch Tiểu Thuần nhìn sang người cuối cùng, ánh mắt của hắn nhìn Công Tôn Dịch, hắn phát hiện mí mắt Công Tôn Dịch rung rung càng nhiều.

- Thú vị, muốn dùng áp lực của ta làm đá mài đao để rèn luyện chiến ý bản thân... Loại phương pháp này hữu dụng sao?

Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, hắn bị chuyện của Trần Mạn Dao làm phiền muộn, cũng không nói nhảm, trực tiếp đi về phía Công Tôn Dịch.

Hắn còn nhớ rõ, chính Công Tôn Dịch thi triển lưới phong ấn làm cho mình dừng lại, do đó bị thần thông của đám thiên kiêu oanh kích, vừa nghĩ tới nguy cơ lúc ấy, nội tâm Bạch Tiểu Thuần nổi giận.

Hắn bay nhanh, lúc còn cách Công Tôn Dịch mười trượng... Đột nhiên Công Tôn Dịch mở to mắt ra, trong mắt của hắn bắn ra hào quang như mặt trời, càng có chiến ý bộc phát giống như áp lực đến mức tận cùng sau đó bộc phát tận trời.

- Bạch Hạo!!

Công Tôn Dịch gầm lớn, toàn thân sinh ra chiến ý ngập trời, bên ngoài thân thể của hắn xuất hiện mười vạn phù văn, mười vạn phù văn vừa xuất hiện liền xoay tròn, hóa thành từng đạo kim quang giống như vòi rồng màu vàng.

Trong tiếng nổ to lớn và hào quang sáng chói mắt, Bạch Tiểu Thuần như lá liễu dập dờn trong gió, dường như hắn tùy thời bị vòi rông xé chia năm xẻ bảy, mười vạn phù văn xoay tròn, chúng xoay tròn rất nhanh giống như mười vạn thanh đao sắc bén, chúng lập tức tấn công Bạch Tiểu Thuần.

Vòng ròi màu vàng như lưỡi đao vô kiên bất tồi, thân thể Bạch Tiểu Thuần hôm nay có lực lượng kinh người, toàn thân lại có linh bảo phòng thân, không nói hung thú hình người nhưng không kém nhiều lắm, hắn căn bản không quan tâm vòi rồng quét tới.

Âm thanh ầm ầm vang lên, những phù văn màu vàng oanh kích lên người Bạch Tiểu Thuần nhưng lại không tạo thành ảnh hưởng lên Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt hắn xuất hiện trước mặt Công Tôn Dịch, sắc mặt hắn dữ tợn, hắn giơ nắm đấm đánh ra một quyền!

Lúc một quyền này giáng xuống, trong mắt Công Tôn Dịch xuất hiện kim mang, mười vạn phù văn chung quanh bay thẳng về phía hắn, chúng tầng tầng điệp gia tạo thành bức tường ánh sáng ngăn cản Bạch Tiểu Thuần.

Oanh!

Tiếng nổ mạnh rung trời vang lên, Bạch Tiểu Thuần dừng bước, màng sáng màu vàng không ngừng chấn động, khe hở xuất hiện nhưng không sụp đổ, Công Tôn Dịch sau bức tường ánh sáng phun ra một ngụm máu tươi, hắn thừa nhận một kích của Bạch Tiểu Thuần nhưng không lui nửa bước, lúc này càng bước một bước về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch Hạo, ngươi chỉ có chút bổn sự này sao?

Công Tôn Dịch quát một tiếng, nội tâm vô cùng kinh hãi, tu vi trong người hắn bị lực lượng vô hình áp chế, từ đó hắn đã hiểu ra vì sao Bạch Hạo lại mạnh mẽ và hung hãn như thế, sợ rằng có quan hệ với pháp thuật này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.