Em Là Chấp Niệm Của Anh

Chương 33: Ngày Bình Yên




-Trường Điện Từ!!!- một thứ gì đó đáp xuống rồi vung ra một bức màn điện từ chặn Jolly lại.

-Cái quái!?! Angel!!!- Jolly nổi điên rồi lao đến tấn công họ bằng thanh kiếm của mình nhưng...

-Cô quên tôi à!- Talon nhảy đến khiến Jolly giật bắt người ngã về phía sau nhưng Arthur đã đỡ lấy cô.

-Đuôi đẹp đấy, Angel!- Arthur nhanh chóng giúp Jolly đứng vững rồi phóng tới chỗ Angel sau đó bóp cổ và nhất bổng cô lên.

-Cảm ơn, và nó không chỉ có thể tạo ra Trường Điện Từ đâu!

Những cánh tay máy (Nói là tay nhưng nó có hình dạng của nó giống con rắn hơn và thanh niên nào đang nghĩ giống mình thì vâng, tụi tui lấy ý tưởng từ bộ phim Sì- bái- đơ- mèn 2 đấy. Những thứ này mọc từ thắt lưng, hai bên xương sống của cô, có 4 cái hiện đang được cô sử dụng ngay bây giờ) như đang tích tụ một cái gì đó.

-Cái q...- Arthur bị một tia lazer cực manh bắn thẳng vào người.

-Cẩn thận phía sau chứ anh bạn!- Dave vật người Arthur thật mạnh xuống đất.

-Anh!!!- Jolly lao tới đỡ anh mình dậy.

-Ta chưa xong đâu!- hắn nói, vừa dứt lời, Arthur và Jolly biến mất.

Sau đó, tất cả chỉ còn biết thận trọng mà sống. Nhưng có sống được không khi chưa đến một tuần sau, họ đã bắt liên lạc với Viện Hàn lâm Khoa học Mỹ thì họ nói việc chế thuốc giải thất bại, việc chế thuốc giải cho virut zombie là bất khả thi. Vậy là chỉ còn một cách để diệt bọn zombie tận gốc nhưng đó không phải là quay về quá khứ để ngăn chặn nó mà là tìm một thứ gì đó khiến chúng không thể nhìn thấy chúng ta (World War Z, Yeah!!!), nhưng nếu muốn làm vậy thì phải bắt một con về "ngâm" cứu. Việt Nam nói là làm, họ ngay lập tức bắt ngay hai con, một là biến đổi thành zombie hoàn toàn, con kia thì mới biến đổi một nửa. Luciana do là một nhân viên pháp y nên cô sẽ được giao cho một con, còn con kia thì nhường cho chế Nashito. Lí do: từng được cha mẹ định hướng làm bác sĩ nên chuyện nhỏ.

Sau khi mổ ra thì họ phát hiện, con zombie bị biến đổi hoàn toàn không có khả năng phân biệt con người và zombie nên chúng dựa vào việc chúng phản ứng lại với một loại vi khuẩn đặc biệt, nếu vi khuẩn từ chối thì nó sẽ tấn công còn chấp nhận thì ok. Con loại 2 thì dựa vào cảm tính và một loại cảm ứng với thân nhiệt con người nhưng loại 2 chỉ có khoảng... 2 triệu con nên diệt luôn đi chứ làm nó không nhận ra thì mệt lắm. À quên nữa, zombie mà không ăn trong vòng 6 tháng là chết luôn nhé. Virut zombie cũng cần ăn mà, chúng rất cần dinh dưỡng nên gặp ăn được là cá, chó, mèo, sư tử, tê giác, người gì nó cũng chén hết nhưng mà não người có vẻ ngon hơn và có nhiều chất chúng cần hơn n... AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!! (Bớ người ta, con E nó bị hiếp!!!) {Câm không bố giết!} CƯU MANG, CƯU MANG!!! *Và E bị T lôi vô phòng, á hí hí!!!* [Tội nhỏ quá! Thôi tui vô chơi game đây] *Cho chơi chung với!* (Ha ha ha, ta lại là người viết truyện! HA HA HA HA HA!!!)

Và tôi chính là D, con E nó bận "chơi" rồi nên tôi sẽ là người quyền lực nhất nơi đây!!! Thôi quay lại câu truyện nè!

Sau khi có được thông tin vô cùng tuyệt vời đó, chúng ta cần một thứ cân bằng mạch truyện nhỉ, có ngay đây. Một cuộc gọi khẩn của Lewis từ Washington có nội dung không được mong chờ lắm, hơn 3.000.000 anh em nhà zombie đã tấn công bất ngờ Washington, mọi thứ bị càn quét hoàn toàn và Lewis chính là người sống lâu nhất để có thể thông báo cho họ về sự việc trên. Jane đã điên lên khi nhận được cuộc gọi này. Cô điên lên vì giận, vì tức và vì cha mẹ cô- nạn nhân của bọn zombie. Sự tức giận dần biến cô thành một Thần Chết Biến Chất, việc này vô cùng tệ vì cô có thể trở thành một sinh vật nguy hiểm và dễ bị các Quý Tộc Quỷ truy sát hoặc các Thiên Thần trừ khử trước khi cô thành mối nguy hại. Jeff phải làm nguôi dịu lại sự thù hận của cô trước khi quá trễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.