Em Là Cánh Hoa Lưu Ly

Quyển 5 - Chương 216: Đế thuật




Trong thiên địa, linh quang nờ rộ, mà khi đạo quang ảnh ưu nhã xinh đẹp kia xuất hiện thì chiến trường vốn hỗn loạn lại trở nên ngưng đọng trong chốc lát.

khi vô số ánh mắt nhìn tới chí tôn pháp thân xinh đẹp đến cực hạn kia thì đều thoáng hiện lên vẻ kinh diễm.

Phía trước lạc thần pháp thân, thân thể mềm mại của lạc ly cũng phát ra linh quang, mái tóc bạc như dải ngân hà không ngừng bay múa, váy dài đung đưa sóng lượn, khiến cho nàng lúc này dường như có một vẻ đẹp kinh người.

- Lạc ly hiện giờ thật là đẹp!

ôn thanh tuyền thở dài nói, hiện giờ lạc ly cùng lạc thần pháp thân tương hỗ lẫn nhau, trên dung nhan lại có thêm hào quang trong suốt, con ngươi như lưu ly lúc này lại càng thêm rực rỡ.

trong nháy mắt, vẻ đẹp ấy tràn ngập khắp nơi, cho dù là ôn thanh tuyền hay là bạch hình nhi lúc này cũng trở nên mờ nhạt.

- Mỹ nhân thật đẹp!

ớ nơi xa xa, những cường giả vốn vây quanh bạch hình nhi thì lúc này cũng đơ ra nhìn lạc ly trên lạc thần pháp thân, ánh mắt mê ly, giọng nói kinh diễm.

Mà Bạch hình nhi ở bên cạnh khuôn mặt vốn hơi mang ý cười thì giờ đây lại cứng lại, đôi mắt nàng chăm chú nhìn toà chí tôn pháp thân xinh đẹp đến cực hạn, một lát sau mới thốt lên từng chữ một:

- Lạc Thần phap thản?

Dù sao nàng cũng là thánh nữ dự tuyển của thái linh cổ tộc, kiến thức rộng rãi, cho nên chỉ nhìn một lần cũng đã nhận ra chí tôn pháp thân của lạc ly chính là Lạc Thần pháp thân, danh tiếng cực kỳ vang dội trên đại thiên thế giới.

Bởi vì nó được xưng tụng là chí tôn pháp thân đẹp nhất đại thiên thế giới, đồng thời sức mạnh cũng rất khủng bố, không biết bao nhiêu nữ tu luyện giả đều ngày đêm mơ tưởng có thể tu luyện pháp thân này.

Mà bạch hĩnh nhi cũng là một trong số đó.

cho nên sau khi thấy lạc thần pháp thân sau lưng lạc ly, dù là nàng cũng không nhịn được vẻ ghen tỵ trong mắt, nếu nàng có thể tu luyện được chí tôn pháp thân này thì hiện giờ chắc chắn nàng có thể trở thành mỹ nhản chói mắt nhất đại thiên thế giới.

- Nhưng mà, lúc này nàng triệu hòi chí tôn pháp thân để làm gì?

Nhưng ngay sau đó, Bạch Hĩnh Nhi lại nhíu mày,nghi hoặc tự hỏi.

Xem ra, hiển nhiên là nàng cũng không biết chuyện ở thời thượng cổ, thái linh lão tổ si tình với lạc thần.

Mà lúc này lạc ly cũng không để ý tới rất đông ánh mắt kinh diễm đang nhìn mình, tâm thần của nàng dần dần tương liên với lạc thần pháp thản, sau đó, trên lạc thần pháp thân bộc phát ra vạn trượng linh quang, linh quang lan ra, nhanh chóng tới gần tế đàn, tiếp đó chiếu rọi lên tế đàn.

Sau khi linh quang của lạc thần pháp thân chiếu xuống, bia đá nãy giờ vốn không có động tĩnh gì thì lúc này lại rung lên mãnh liệt.

Chấn động này cũng không phải là chỉ run nhè nhẹ như lúc trước khi bạch hĩnh nhi câu thông, hơn nữa càng ngày càng kịch liệt, tiếng sấm rền càng ngày càng to.

bạch hinh nhi thấy cảnh này, nhất thời lòng trầm xuống, cảnh này rõ ràng có chút ngoài dự liệu của nàng, nàng chưa từng nghĩ tới khi lạc ly thúc giục lạc thần pháp thân thì toà bia đá cổ xưa này lại nhanh chóng phản hồi như vậy.

- hình nhi cô nương, làm sao bây giờ?

. Xung quanh bạch hĩnh nhi, những cường giả ủng hộ nàng thấy vậy cũng không nhịn được hỏi.

Bạch hình nhi khẽ chớp mắt, thở dài thật sâu, nói:

- Xem ra lần này bạch hĩnh nhi ta tài nghệ không bằng người

Nàng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, dáng vẻ tỏ ra cực kỳ đáng thương, khiến cho những cường giả xung quanh không tự chủ được mà cảm thấy có chút đau lòng, sau đó bọn họ thấp giọng nói:

- Không vội, bọn ta có thể phá hỏng hành động của họ, còn hĩnh nhi tiểu thư chỉ cần đi tới tế đàn trước, khi khoảng cách gần rồi mạnh mẽ đánh thức ý chí của thái linh lão tổ là được

Bạch hình nhi nghe vậy, đôi mắt thoáng hiện vẻ vui mừng, nhưng lại lắc đầu nói:

- làm sao ta có thể để các ngươi đi mạo hiểm được? xung quanh lạc ly kia cũng có rất nhiều cường giả

- haha, 2 đại viên mãn mà thôi, không đáng đề lo

. Vị nam tử lúc nãy nói chuyện với bạch hình nhi cười một tiếng, trong giọng nói tràn đầy tự tin bởi vì bên bọn họ, chỉ đại viên mãn cũng có khoảng 4 vị.

- đi!

Hiển nhiên lạc hắn cực kỳ hường thụ ánh mắt ngưỡng mộ của bạch hĩnh nhi, lúc này vung tay lên, cùng với 3 vị đại viên mãn khác đồng thời vọt ra, chạy thẳng tới chỗ đám lạc ly.

Bạch hình nhi nhìn thân ảnh của họ, đôi môi đỏ mọng khẽ nhưởn lên, ánh mắt tĩnh như nước nhìn lạc ly, sau đó xoay người nhanh chóng tiến về phía tế đàn.

- cẩn thận!

Mà trong lúc 4 vị đại viên mãn hướng về phía lạc ly, ôn thanh tuyền cũng đã nhận ra, lúc này mới quát khẽ.

- Muốn chết!

Long tượng hừ lạnh một tiếng, vọt ra đầu tiên, ánh sáng quang thân khởi động, mang theo sức mạnh đáng sợ hướng về phía 4 vị đại viên mãn.

Sau lưng, ôn tử vũ cũng lập tức đuổi theo, phía sau còn có linh khê, trong tay áo nàng thoáng hiện linh quang, nhanh chóng bố trí ra linh trận mạnh mẽ.

Bọn linh khê xuất thủ ngăn trở, Lạc ly cũng không vì thế mà phân tâm, nàng không ngừng thúc giục lạc thần pháp thân, truyền dao động của lạc thần pháp thân vào tấm bia đá đang run rẩy kịch liệt

ong ong.

Chấn động càng thêm kịch liệt.

Mấy phút sau, chấn động kịch liệt chợt ngừng lại, thấy cảnh này, Bạch hĩnh nhi vốn đang chạy về phía tế đần cũng nhất thời vui mừng, nhưng sự vui mừng còn chưa kịp hiện lên trên khuôn mặt nàng thì trên tế đàn, từ trong bia đá chợt có một đạo ánh sáng cổ xưa phóng lên cao.

Ánh sáng trên tế đàn ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành một đạo quang ảnh, quang ảnh này dáng vẻ trung niên, khuôn mặt cương nghị, tuy cũng không gọi là anh tuấn nhưng lại có khí khái nam nhân.

Hắn xuất hiện trên bầu trời, ánh mắt trực tiếp hướng về phía lạc thần pháp thân, sau đó trong con mắt hiện lên vẻ hoài niệm sâu đậm

- Không ngờ rằng ngàn vạn năm sau, còn có thể gặp lại lạc thần pháp thản

Dù ánh mắt của hắn chăm chú nhìn lạc thần pháp thân, nhưng trong lòng của hắn rõ ràng là đang nhớ tới một bóng hình xa xưa.

Ánh mắt lưu ly của Lạc Ly nhìn về nam tử này, thanh âm tinh khiết nói:

- Thái linh tiền bối, tứ thánh tháp đã bị phá 1 tầng, kính xin tiền bối ra tay tương trợ, thanh trừ quần ma!

Phía trên tế đàn, quang ảnh do ý chí của thái linh lão tổ biến thành trực tiếp xuất hiện trước mặt lạc ly, hắn nhìn dung nhan của nàng, sắc mặt trở nên nhu hoà, nói:

- Ngươi có quan hệ thế nào với lạc thần?

- Đó là tổ tiên của ta.

Lạc Ly cung kính nói.

- Khó trách dung nhan cũng có vài phần giống nhau

. Thái linh lão tổ cười một tiếng, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn khuôn mặt lạc ly, trong mắt có vẻ cực kỳ thâm tình, nhưng lạc ly cũng biết, thật ra hắn không phải đang nhìn nàng mà là nhìn tổ tiên nàng, lạc thần.

- không ngờ ý chí của ta vốn ngủ say, lại thật sự vẫn có một ngày được đánh thức, mà người đánh thức ta lại là hậu nhân của nàng, nàng luôn nói ta với nàng không có duyên, nhưng xem ra cũng không phải như vậy

. THái linh lão tổ khẽ cười, nói.

Lạc ly âm thầm lè lưỡi, xem ra đây cũng là một người theo đuổi tiên tổ năm xưa, mà còn là người thất bại.

Nhưng cũng may mà ý chí của thái linh lão tổ cũng không quá chìm trong chuyện năm xưa, mà ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn xung quanh, khi hắn thấy quanh tế đàn tràn ngập ngoại vực tà tộc thì ánh mắt cũng trầm xuống.

- Ý chí của thương tổ đã bị phá huỷ sao...tứ thánh tháp đã hỏng 1 tầng

. Trong mắt thái linh lão tổ loé lên linh quang, bông nhiên chợt ngưng lại, có chút kinh ngạc thấp giọng nói:

- Tàn hồn của huyết cương thiên ma đế cũng bị tiêu diệt rồi? Thủ đoạn của Phù Đồ lão quỷ lợi hại vậy sao?

Phía trước, Lạc ly nghe vậy, trong lòng cũng vừa động, tàn hồn thiên ma đế ờ tầng của phù đồ lão tổ lại bị tiêu diệt rồi?

- Hẳn là do mục trần làm!

. Mặc dù cũng không biết đáp án chính xác, nhưng bằng trực giác của nữ nhân,trước tiên Lạc ly liền xác định, hẳn là do mục trần làm...

- Tiểu nữ oa ngươi may mà đánh thức bản toạ kịp thời, nếu không đám ngoại vực tà tộc này cứu được tàn hồn thiên ma đế ra thì ta cũng sẽ giống như thương tổ.

. THái linh lão tổ cười với lạc ly một tiếng, trong tứ tổ, hắn là người bị thương nặng nhất, cho nên ý chí lưu lại cũng yếu nhất, một khi tàn hồn thiên ma đế mà hắn trấn áp chạy được thì chỉ sợ hắn cũng không có khẳ năng tiêu diệt tàn hồn như phù đồ lão tổ.

Thái linh lão tổ đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng chỉ vào vầng trán trắng bóc của lạc ly, trên đầu ngón tay phát ra linh quang, truyền vào trong trán nàng.

ong.

Sau khi linh quang truyền vào, thân thể mềm mại của lạc ly khẽ run lên, nàng cảm giác được một luồng linh lực mênh mông như biển, sâu không lường được đang cuộn trào trong cơ thể nàng, chỉ là luồng sức mạnh này cũng không thuộc về nàng.

- Giúp bản toạ dọn dẹp sạch sẽ đi

Thái linh lão tổ một lần nữa nhìn thật sâu khuôn mặt lạc ly, ánh mắt lại dâng lên chút hoài niệm, sau đỏ thân thể của hắn nhạt dần, từ từ biến mất.

Lạc ly khẽ gật đầu một cái, thân hình nàng vừa động liền xuất hiện trên vai lạc thần pháp thân, con ngươi lưu ly lạnh lùng nhìn chiến trường hỗn loạn, chợt nhấc tay lên.

Soạt soạt!

Một đạo lưu quang bắn ra từ ngón tay lạc thần pháp thân, tốc độ tăng vọt, trong nháy mắt liền tạo thành một dải ngân hà mãnh liệt dài vạn dặm, trong ngân hà tràn ngập linh lực mênh mông.

Ngân hà cuồn cuộn, đầu tiên là vung đuôi lên, đánh hộc máu mấy cường giả đang kịch chiến với đám ôn tử vũ, khiến bọn họ sắc mặt kinh hoàng, vội vàng lui về sau.

Bất quá lạc ly cũng không để ý nhiều tới bọn họ, ngón tay thon thả khẽ điểm một cái, ngân hà chói lọi bắt đầu quét ngang chiến trương, những ngoại vực tộc cường giả bị cuốn vào ngân hà liền bị ngân hà ăn mòn thành tro bụi trong nháy mắt, thi cốt vô tồn.

sau khi lạc ly mượn được sức mạnh của thái linh lão tổ thì chiến trường vốn cân bằng lại bắt đầu nghịch chuyển, ngoại vực tà tộc liên tiếp bại lui, cuối cùng không kìm được sự sợ hãi mà chạy thục mạng.

Tất cả cường giả của đại thiên thế giới tinh thần đại chấn, một đường đuổi giết.

Dưới tế đàn, bạch hĩnh nhi dừng bước, nàng cắn chặt môi, bàn tay nắm chặt lại, bởi vì nàng biết, lần tranh đấu này nàng đã thất bại rồi.

Nàng không ngờ rằng, dù sử dụng bất kỳ phương pháp đánh thức nào của thái linh cổ tộc cũng không có tác dụng, mà sau khi cảm ứng được lạc thần pháp thân của lạc ly thì thái linh lão tổ lại thức tỉnh nhanh như vậy.

Trên bầu trời, lạc ly nhìn chiến cuộc đảo chiều, cũng thờ phào nhẹ nhõm, bởi vì nàng cảm giác được, cỗ linh lực mênh mông trong cơ thể nàng đang biến mất nhanh chóng.

Mà sau khi cỗ linh lực này biến mất, đôi mắt đẹp của lạc ly hơi sáng lên, bởi vì lúc này có một luồng tin tức cổ xưa tràn vào trong đầu nàng.

- Thì ra đây chính là thái linh thông thiên quang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.