Em Ghét Tất Cả Những Gì Thuộc Về Anh

Chương 9: Đi biển ,vụ án trên biển




Vương Hạo Thần tông môn, chính là tại Đông Hoa hoàng triều đệ nhất tông môn, Thiên Sinh Môn.

Tại toàn bộ Đông Vực, bất kể là Đông Hoa hoàng triều hay Thiên Sinh Môn đều không được tính là gì, thế nhưng tại nơi hẻo lánh này, bọn hắn vẫn có thừa năng lực để xưng hùng xưng bá.

Thiên Sinh Môn, chia làm lục phong, bao gồm: Thanh Nguyên Phong, Tử Dương Phong, Ngọc Tiêu Phong, Hồng Thạch Phong, Lôi Ngục Phong và Minh Thiên Phong.

Mà mỗi ngọn núi, đều có một vị phong chủ, Vương Hạo Thần sư phụ Tiêu Hàn Dư, chính là Minh Thiên Phong hiện nay phong chủ.

Tiêu Hàn Dư trong sáu vị phong chủ không nói mạnh nhất, nhưng đủ để xếp vào ba vị trí đầu, bất quá hắn Minh Thiên Phong, lại là lục phong bên trong yếu nhất một cái.

Mà Vương Hạo Thần tại Thiên Sinh Môn, bởi vì 16 tuổi không thể tu luyện ra nguyên khí, trở thành tông môn trước giờ chưa từng có tiền lệ, cho nên hắn còn có một cái phi thường vang dội biệt hiệu: Thiên Sinh Môn trong lịch sử đệ nhất phế vật.

Chuyện này, không khiến cho Vương Hạo Thần chịu đủ nhục nhã, mà còn để cho Minh Thiên Phong bị các phong khác cười nhạo không ngẩng đầu lên được.

Mà các vị trưởng lão trong tông môn, còn dùng Vương Hạo Thần trường hợp để làm ví dụ giáo dục các đệ tử, mỗi khi gặp kẻ không nghiêm túc tập luyện, bọn hắn liền sẽ nói một câu: Ngươi muốn trở thành phế vật giống như Vương Hạo Thần hay sao?

Vì thế, tại Vương Hạo Thần cùng sư nương đi tới Vũ Kỹ Các thời điểm, xung quanh chúng đệ tử liền quăng đến từng đạo ánh mắt khác thường, có nghiền ngẫm, có khinh thường, có trêu tức, đương nhiên, cũng không thiếu một phần ánh mắt nóng bỏng đặt tại sư nương trên người.

Không có cách, sư nương tuy là đã gả cho Tiêu Hàn Dư, thế nhưng nàng dung nhan phong hoa tuyệt đại vẫn không hề có dấu vết của thời gian, ngược lại càng thêm quyến rũ mê người, khiến cho không ít nam đệ tử trong bụng một mảnh lửa nóng.

Kỳ thực trong Thiên Sinh Môn, nam tử đem sư nương của hắn xem là trong lòng nữ thần không có 8000 cũng có 1 vạn.

-Ai nha nha, đây không phải là chúng ta lịch sử “ đệ nhất nhân “ hay sao? Hôm nay làm sao lại có hứng thú đến Vũ Kỹ Các rồi?

Đúng lúc này, một đạo cười nhạt thanh âm, từ một phía truyền đến, mang theo một tia nghiền ngẫm trêu tức ý vị.

Vương Hạo Thần lơ đãng đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy một cái vận bạch y tuổi trẻ nam tử đang hướng về bên này đi đến, vẻ mặt khinh miệt nhìn hắn, liền mở miệng nói:

-Lục Phong! Ngươi có việc?

-Đương nhiên có!

Lục Phong cười nhạt một tiếng, nói:

-Ta là sợ ngươi một cái không thể tu luyện đi vào Vũ Kỹ Các sẽ phá rối mọi người tu hành nên mới đến ngăn cản!

-Lục Phong! Ngươi khinh người quá đáng!

Ở một bên sư nương nghe hắn nói như vậy liền lập tức nổi giận, trầm giọng quát.

Lục Phong hai mắt nóng bỏng nhìn qua sư nương, lại ôm quyền nói:

-Nhạc sư thúc! Ta không phải không nói lý lẽ, chỉ là Vương sư đệ thực sự không thể tu luyện, một khi miễn cưỡng tu hành vũ kỹ, đến lúc đó nhất định sẽ tẩu hoả nhập ma! Ta đây cũng là muốn tốt cho hắn a!

-Ngươi...

Sư nương giận đến răng ngọc không ngừng va chạm, chỉ hận không thể một bước đi lên chụp chết tên trước mặt.

Lúc này, Vương Hạo Thần một bên liền đạm thanh nói:

-Đa tạ Lục Phong sư huynh đã nhắc nhở, bất quá ta cũng chỉ muốn đọc qua vũ kỹ, không có định tu luyện! Vì thế không cần ngươi bận tâm!

Nói rồi, hắn liền quay sang nói với sư nương:

-Sư nương! Chúng ta đi thôi!

Sư nương gật đầu, hai người một bên vượt qua Lục Phong, đi thẳng về phía Vũ Kỹ Các.

Lục Phong nhìn theo phương hướng hai người rời đi, sắc mặt có chút khó coi, hừ lạnh một tiếng, nói khẽ:

-Đã là phế vật rồi, còn muốn dãy chết, ta cũng thật muốn xem ngươi có thể trang được bao lâu!

-Tiểu Thần Thần! Ngươi không sao chứ?

Trên đường đi, sư nương ân cần hướng Vương Hạo Thần hỏi thăm, sợ hắn bởi vì lời nói của Lục Phong mà tủi thân.

Vương Hạo Thần lắc đầu, cười nói:

-Sư nương! Lục Phong người kia lời nói, ta căn bản không có để trong lòng!

-Vậy liền tốt!

Sư nương trong lòng thở dài một hơi, sắc mặt cũng hoà hoãn xuống.

Thiên Sinh Môn Vũ Kỹ Các, nằm ở chủ phong Thanh Nguyên Phong, mở rộng cho đệ tử tiến vào tìm kiếm vũ kỹ phù hợp với mình.

Vương Hạo Thần cùng với sư nương đi tới Vũ Kỹ Các bên ngoài, liền nhìn thấy một vị lão nhân đang ngồi trên ghế, hai mắt nhằm lại, tựa hồ đang ngủ.

Lão nhân dung mạo không có gì đặc biệt, thân mặc áo vải, tựa hồ giống như một cái phàm nhân tuổi xế chiều đồng dạng.

Thế nhưng Vương Hạo Thần trong lòng lại không dám khinh thị vị lão giả trước mắt này.

Hắn không thể tu luyện, không có nghĩa là hắn không biết được Thiên Sinh Môn một ít sự tình, mà hắn cũng từng được nghe sư nương nói qua, vị lão giả này, chính là Vũ Kỹ Các thủ hộ giả, đồng thời hắn cũng là Thiên Sinh Môn tiền nhiệm chưởng giáo người cùng thế hệ, luận bối phận mà nói, hắn không thể so với sáu vị phong chủ kém.

Từ sau khi Thiên Sinh Môn tiền nhiệm chưởng giáo mất tích, vị lão nhân này cũng không còn can dự vào tông môn sự tình, mà lại chuyển đến Vũ Kỹ Các, cam tâm tình nguyện làm một vị thủ hộ giả.

Chúng đệ tử đối với vị lão nhân này tôn trọng có thừa, một mực gọi hắn là “ Không lão “.

Sư nương chậm rãi đi tới Không lão trước mặt, có chút cung kính ôm quyền nói:

-Không lão!

Lão nhân gọi Không lão lúc này mí mắt mới chậm rãi mở ra, khuôn mặt già nua khi nhìn thấy sư nương liền nở nụ cười hoà ái nói:

-Tiểu nha đầu! Ngươi bây giờ nói thế nào cũng là một vị phong chủ thê tử, là nhân vật đức cao trọng vọng, làm sao còn có thời gian đến thăm lão đầu ta?

Lấy bối phận của hắn, gọi sư nương là tiểu nha đầu kỳ thực cũng không có gì sai.

Sư nương tựa hồ đối với Không lão rất có hảo cảm, nghe hắn nói vậy liền nở nụ cười nói:

-Không lão! Người đừng đùa tiểu nữ!’

Không lão gật gật đầu, ánh mắt lại đặt tại Vương Hạo Thần trên người, tại nhìn thấu hắn tu vi về sau, một cặp lông mày liền khẽ nhíu lại.

Tiểu gia hoả này, làm sao ngay cả một điểm tu vi cũng không có?

Nguyên lai, Vương Hạo Thần tu luyện Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, điểm đặc thù nhất của bộ công pháp này chính là có thể che dấu tu vi, vì thế ngay cả khi hắn đã có thể tu luyện, thế nhưng trong mắt người khác, hắn vẫn chỉ là một cái phế nhân không thể mở ra kinh mạch.

Trừ phi là hắn nguyện ý hiển lộ, nếu không ai cũng không thể nhìn thấy hắn tu vi chân thật.

Sư nương biết Không lão nhìn ra Vương Hạo Thần thân thể có vấn đề, vì thế vội vàng cùng hắn truyền âm giải thích, đem sự tình từ đầu đến cuối nói rõ.

Không lão nghe xong, ánh mắt nhìn Vương Hạo Thần liền trở nên có chút đồng tình, thở dài nói:

-Tiểu tử, ta có thể để ngươi đi vào, bất quá ta phải nói trước, tại trước khi ngươi trở thành Vũ Đồ, tuyệt đối không thể tu luyện vũ kỹ, nếu không một khi bị phản phệ, coi như thần tiên cũng khó cứu được ngươi!

Vương Hạo Thần biết rõ Không lão cũng không phải là cố ý châm hắn, mà là đang hảo tâm nhắc nhở, vì thế vội vàng ôm quyền bái tạ, nói:

-Đa tạ Không lão nhắc nhở! Đệ tử xin ghi nhớ!

Không lão lúc này mới gật đầu, khoác tay nói:

-Vào đi!

Vương Hạo Thần cùng sư nương lần nữa cung kính hướng hắn chắp tay, sau đó mới tiến vào Vũ Kỹ Các bên trong.

Vũ Kỹ Các, chia bốn tầng, tại tầng thứ nhất, đều là Phàm cấp công pháp, vũ kỹ, cũng là phổ thông nhất cấp bậc, số lượng nhiều đếm không xuể.

Tầng thứ hai, lại là Linh cấp vũ kỹ, tại Thiên Sinh Môn đã chính là lực lượng trung kiên, phần lớn đệ tử có chút thực lực, đều tu luyện Linh cấp vũ kỹ.

Tầng thứ ba, cất dấu Quân cấp vũ kỹ, được phần lớn trưởng lão thậm chí một ít phong chủ tu luyện.

Tầng thứ tư là trân quý nhất, chính là có Vương cấp công pháp, cũng là tông môn trấn tông tuyệt học, số lượng ít đến đáng thương, chỉ có sáu vị phong chủ cùng một ít nhân vật đối với tông môn lập qua đại công mới có thể tu luyện.

Vương Hạo Thần đi vào tầng thứ nhất, chỉ thấy trước mặt từng cái kệ sách chất đầy công pháp, vũ kỹ, đủ để cho hắn hoa cả mắt.

Nhìn thấy cảnh này, Vương Hạo Thần hai mắt nhất thời sáng lên, hắn vốn là một cái yêu võ chi nhân, đối với hắn mà nói, những nơi như thế này chính là thiên đường.

-Sư nương! Ta có thể tuỳ tiện chọn sao?

Vương Hạo Thần có chút không kịp chờ đợi hỏi.

-Đương nhiên!

Sư nương cười đáp.

Vương Hạo Thần nghe vậy, liền không còn cố kỵ nữa, trước đi vào ngay trước mặt một cái kệ sách, tiện tay đem một quyển bí tịch lấy xuống, đọc ngấu nghiến.

-Phi Vân kiếm pháp, chú trọng khinh công thân pháp, một chiêu một thức đều cực kỳ hoa lệ...

Vương Hạo Thần say mê tìm đọc bí tịch, từng cái từng cái đều bị hắn nhanh chóng đọc qua, tốc độ để cho sư nương đứng một bên đều có chút kinh hãi, thế nhưng hắn vẫn chưa chọn được vũ kỹ khiến mình ưng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.