Em Gái Là Phản Diện

Chương 19




Editor: Cà Chua.

Hôm nay là đại hội cổ đông lớn nhất được tổ chức tại An thị mỗi năm một lần, bất cứ ai là cổ đông của An thị nhất định phải được biết đến dịp này để tham gia.

Các vị cổ đông và giám đốc doanh nghiệp nhìn Phong Anh Hùng ngồi ở vị trí cao nhất, không lộ ra mảy may nét kinh ngạc trên khuôn mặt.

Cho dù có người đầu tư một trăm triệu, một ngàn vạn, nhưng tính đến 30% cổ phần trong tay Phong Anh Hùng, An thị vẫn là cổ đông lớn nhất.

Tuy rằng Phong Tử Khiêm đem cổ phần trong tay chuyển nhượng cho An Mộc, nhưng thân là con trai lớn nhất của cổ đông An thị, anh ta ở An thị trên danh nghĩa là tổng giám đốc, đương nhiên cũng phải có mặt trong buổi hội nghị này.

Ngồi ở chỗ này chán chết, Phong Tử Khiêm nhìn tới hai vị trí trống kia, sắc mặt rất khó coi.

Trong đó một chỗ, nhất định là An Mộc ngồi.

Một nhóm cổ đông đang ngồi cùng nhau, đưa mắt nhìn người phục vụ hạ đồ ăn, tranh thủ lấy lòng Phong gia, mở miệng châm chọc:

“Trong các người ai nói xem, cô An bao giờ mới tới nhỉ?”

“Không phải là còn quá trẻ nên kiêng dè không dám tới đó chứ?”

“Sau khi nắm được cổ phần thì sao? An thị còn ở trong tay Phong gia, ông nói xem cô ấy cùng với nhà họ Phong sẽ làm nên chuyện gì?”

“Để tôi xem nào, cô ấy quá thích Phong đại thiếu gia, bị từ hôn chắc trong lòng cũng đang rối bời lắm!”

Phong Tử Khiêm nghe những lời này mới thấy trong lòng có chút dễ chịu.

An Mộc kia mang hình tượng xấu như vậy, dựa vào cái gì mà có quyền sai khiến anh ta?

Ngày đó cô ta còn dám ra tay với mình, đúng là có chút thẹn quá hóa giận.

Gì chứ!

Phong Tử Khiêm lắc lắc đầu, cô ta vì yêu mà sinh hận, thật là phiền phức!

Ngồi dưới Phong Tử Khiêm là Phong Tư Nguyệt, cũng mở miệng châm chọc:” Tử Khiêm, tôi thấy anh chỉ cần nói với cô ta vài lời hay ho, phần cổ phần kia chắc chắn sẽ trở lại với anh, cô ta thích anh như vậy, hoặc là anh có thể dùng thân, bồi cho cô ta cả đêm mà, hi sinh một chút có sao?”

Nghe nói vậy, sắc mặt Phong Tử Khiêm tối sầm:”Bồi cô ta cả đêm? Sao có thể chứ!”

Phong Tư Nguyệt cười tủm tỉm mở miệng:”20% cổ phần của công ti cũng đang giá bốn ngàn vạn, Tử Khiêm à, anh đừng hành động theo cảm tính, cả đêm để lấy bốn ngàn vạn, chẳng phải rất đáng giá sao! Hơn nữa anh lại là đàn ông, cũng đâu có thiệt gì mấy.”

Phong Tử Khiêm nhíu mày:”Cho không cô ta một đêm, có cho tôi một trăm triệu tôi cũng không làm, cô cũng không phải chưa nhìn thấy bộ mặt xấu xí của cô ta!”

“Tắt đèn, ai chả như ai?”

Phong Tử Khiêm tức khắc mở miệng:”Người phụ nữ khác, những điểm xấu khác ta còn chưa tính nhưng ít nhất cũng phải có ngực, còn An Mộc… bồi cô ta cả đêm, tôi sẽ cảm thấy chính mình đang ngủ cùng một người đàn ông! Thật ghê tởm!”

Câu nói vừa dứt, cả phòng tức khắc bật cười haha.

Phong Tử Khiêm thấy vậy lại càng phấn khích, tiếp tục:”Tôi chắc rằng, các ngài hôm nay đều mang theo tới một chiếc kính râm.”

“Vì sao lại thế?” Có người hỏi lại.

Phong Tử Khiêm tiếp lời:”Tốt xấu cũng để đỡ chói mắt, nhìn thấy sinh vật xấu xí như vậy, nguy cơ hỏng mắt là rất cao, ha ha ha!”

“Ha ha ha!”

Trong căn phòng vang lên một tràng cười nhạo.

Bầu không khí bên trong đây, thời gian, chỉ hướng về thời điểm 9 giờ sáng.

9 giờ sáng, đại hội cổ đông chính thức bắt đầu.

Đúng lúc này, mọi người đồng loại đều nghe thấy tiếng gót giày lộp cộp từ bên ngoài. 

Âm thanh không nhanh không chậm, làm cả căn phòng lập tức yên tĩnh lại.

Mọi người đồng loạt hướng mặt về phía cửa, đợi dài cổ, cuối cùng cổ đông lớn thứ hai của công ti đã đến.

Tiếng giày cao gót dừng ở trước cửa, bên trong dường như hoàn toàn tĩnh lặng, chỉ khi có tiếng ghế bị kéo lên, mọi người mới tản ra một chút.

Trước tiên, ai cũng cảm thấy trước mặt mình là một dáng hình kiều diễm!

Đứng ở cửa là một cô gái mảnh mai yểu điệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.