Em Gái Của Lọ Lem

Chương 10: Cận vệ nổi giận




Mễ Ly mơ màng thấy được bóng lưng của 1 người phụ nữ. Tuy nhìn phía sau có thể thấy được, cô gái đó có mái tóc dài nâu, xoăn nhẹ ở cuối đuôi. Y hệt như kiểu tóc bây giờ của cô...

“Cô là ai?” Mễ Ly lấy hết can đảm hỏi.

Cô gái đó từ từ quay lại, nhìn Mễ Ly. Gương mặt đó khiến cô bất ngờ. Cô gái đó cười nhẹ rồi nói:

“Nhìn gương mặt này chắc cô biết tôi là ai rồi chứ?”

“Cô vẫn chưa chết sao? Cô muốn lấy lại thân thể này sao? Được, không vấn đề gì, dù gì đây cũng không phải là thân thể của tôi.”

“Không phải, tôi không có ý như thế. Tôi muốn cô tiếp tục ở lại đây, thay tôi cùng mẹ trả thù.” Kiều Mễ Ly nói.

“Trả thù cho mẹ cô? Không lẽ...”

“Đúng vậy, vụ tai nạn của mẹ tôi không phải là do sơ ý, mà là do Trình Tố Ninh 1 tay sắp đặt, nhằm được thay thế vị trí của mẹ tôi. Tuy có bằng chứng nhưng không có cách nào để lấy nó. Nó ở trong két sắt mở bằng dấu vân tay trong phòng Trình Tố Ninh. Bây giờ, tôi hi vọng cô không phải là Điền Mễ Ly nữa mà là Kiều Mễ Ly. Cô chính là Kiều Mễ Ly. Không có ai có thể thay đổi được điều này. Cô cũng không cần quá lo lắng, tôi sẽ chăm sóc mẹ cô. Thỉnh thoảng, tôi sẽ vào giấc mơ của cô để nói chuyện, trao đổi. Thế nhé! Tôi đi đây.”

Mễ Ly còn chưa kịp nói gì thì Kiều Mễ Ly đã bỏ đi. Bây giờ cô mới quan sát kĩ chỗ này. Đây chắc chắn không phải là mơ. Nếu là mơ, cô sẽ không suy nghĩ được. Ở đây hoàn toàn là một màu trắng xóa, không nhìn rõ điểm bắt đầu và điểm kết thúc. Rất mờ ảo.

Đây có lẽ là không gian mà cô thường đọc trong tiểu thuyết.

Mễ Ly thở dài, cô sau này sẽ là Kiều Mễ Ly, không phải là Điền Mễ Ly nữa...

.

.

.

“Trời đất! Mễ Ly, mắt cậu bị sao vậy?” Nhã Cầm thấy đôi mắt gấu trúc của Mễ Ly, kinh ngạc hỏi.

“Không có gì, chỉ là bị ám ảnh bộ phim hôm qua thôi.” Mễ Ly mệt mỏi nói.

Nhã Cầm nghe thế cười phá lên:

“Haha, thế mà hôm qua mạnh miệng nói không đáng sợ chút nào.”

Mễ Ly bĩu môi, đi vào nhà vệ sinh. Tối qua vì chuyện Kiều Mễ Ly mà cô nằm suy nghĩ cả đêm, thành ra không ngủ được. Vừa nhìn gương mặt trong gương thật có chút hoảng hốt, da trắng, nhưng (Ngoài DĐLQĐ và Wattap ra, mọi trang khác đều là ăn cắp, cặn bã ) đôi mắt thâm nhìn không khác gì một con ma nữ. Xem ra hôm nay cô không được ra khỏi nhà rồi.

Mễ Ly làm vệ sinh cá nhân xong cùng Nhã Cầm đi xuống phòng ăn.

Vị trí ngồi vẫn như cũ, chỉ thêm Nhã Cầm vào thôi. Ba Kiều thấy Mễ Ly như vậy lo lắng hỏi:

“Tiểu Ly, con sao vậy? Tối qua khó ngủ sao?”

“Vâng. Nên con định sau khi ăn xong sẽ lên ngủ bù, chứ như thế này thì chịu không nỏi ạ.” Mễ Ly nói.

Trình Tố Ninh cười nói:

“Mễ Ly, con vì sao mà khó ngủ vậy? Mà hôm qua ta nhớ 2 đứa nửa đêm mới về nhà. Con đi đâu sao?”

“Vâng, hôm qua bọn con đi xem phim, mà lại là phim ma nên có chút ám ảnh.” Mễ Ly mệt mỏi nói, cô không còn hơi sức nào để đối đáp với bà ta nữa đâu.

Trình Tố Ninh thấy Mễ Ly trả lời bình tĩnh như thế cũng không nói gì nữa.

Trình Tố Tố dạo này bị Stress rất nặng, một phần cũng vì bị antifan chửi bới. Cô ta giấu ánh mắt cmaw hận nhìn Mễ Ly.

Mễ Ly nhìn Trình Tố Tố, cười một cái, nhưng nụ cười đó là nụ cười kiêu ngạo, khinh bit.

Trình Tố Tố tức điên lên nhưng vẫn làm ra vẻ không biết gì, tiếp tục ăn.

Sau khi ăn sáng sau Nhã Cầm trở về nha, còn Mễ Ly trở về giường tục ngủ tiếp.

Cô lại tiếp tục gặp được Kiều Mễ Ly, cô ấy giải thích cho cô chỗ này là chỗ nào, để làm gì,...

Ở đây có một suối nước nóng thần kỳ, giúp vất bỏ sẹo, tàn nhang, mụn,... thậm chí, nếu bị chảy máu do tai nạn hay gì đó, suối này sẽ giúp chữa lành.

Nghe thế cô liền lấy nước rửa mặt vài lần, đúng là vết thâm trên mắt đã biến mất. Cảm giác buồn ngũ cũng đỡ hơn. Quả thật rất kì diệu ~

Kiều Mễ Ly cười nói:

“Thấy thế nào? Rất tuyệt đúng không?”

“Đúng thế. Làm sao cô có được?”

“Tôi cũng không biết...”

Mễ Ly nghe thế cũng không hỏi nữa, thích thú đi xe đồ vật xung quanh.

Có điều, cô vẫn rất thắc mắc, tại sao Trình Tố Ninh lại có tiền để thuê Lâm Y Nhược, rồi còn nuôi trai bao nữa, mà còn rất nhiều chuyện khác nữa... Có thể chắc chắn rằng, bà ta có quỹ đen. Mà chắc chắn số tiền đó rất lớn.

Xem ra, cô phải tìm hiểu rõ chuyện này rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.