Em Dâu Hụt

Chương 6: Chương Tôi Ước Cô Biến Khỏi Cuộc Đời Tôi




Tuy mảnh ngọc tứ hồn trên người Kohaku đã được thanh tẩy, đáng tiếc cậu vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại,Rin và Sango thay phiên nhau chăm sóc cậu

Ta tìm đến Kaede bàn bạc về chuyện tạo kết giới bảo vệ cả làng, bà lập tức tìm vài người có linh lực giúp ta sau đó cùng tiến hành bày trận

sau hai ngày bố trí xong, ta còn đang định phát động mở ra kết giới, một tiếng nổ mạnh diễn ra, hàng tá yêu quái cấp thấp từ trên trời lao xuống như muốn tàn nát ngôi làng, người dân sợ hãi chạy tán loạn

tình hình hiện tại Inuyhasha không có ở đây, số đông yêu quái như thế Kaede không thể chống đỡ dù có Sango và Miroku cũng vô dụng

Mà... hình như họ quên ta rồi...ta cũng là pháp sư mà sau không ai bàn hết vậy

bỏ qua đi, trước hết diệt đám này cái đã, rút Sơ nha hướng đến bọn yêu quái

"Phong Thương"

mới đó đã có thể diệt được phân nửa chúng, Kaede cũng góp sức, nhanh chóng cả hai dọn được lũ yêu quái không được xinh đẹp kia cho lắm

Lại ầm một tiếng, ở ngôi nhà của Kaede, Kohaku cưỡi một con yêu quái không rõ hình dạng rời đi, khi đó ta liền biết mảnh ngọc trên cổ cậu có dấu hiệu đã nhiễm đen và bị sự điều khiển của Magatsuhi

cùng Kaede trở lại ngôi nhà, mọi người điều bị thương nặng nhất là ở Sango, vết thương trên lưng của cô có thể gây nguy hiểm đến tính mạng, dân làng lập tức mang những người bị thương nhẹ chữa trị, còn Sango để Kaede và ta cứu

"Vết thương này nặng quá, sắp tới trận chiến với Naraku rồi, làm sau có thể tham chiến đây" Kaede cảm thán, ngay cả Miroku cũng không khá hơn bao nhiêu, hang gió của hắn đang dần mở rộng, tham chiến với Naraku, có nguy cơ hắn sẽ sử dụng hang gió thêm vài lần nhưng một khi động tới nó lần nữa, Miroku bị nó nuốt chửng là việc có thể diễn ra

Ta vỗ đầu, sau lại có thể quên được đâu, Bảo Tiên Quỷ từng tặng ta cây đàn, vừa là vũ khí chiến đấu vừa là chữa trị, nó giống như cây đàn xương cá khi xưa của ta khác cái là cái của lão làm bằng kim cương mà thôi =)))

triệu hồi cây đàn, ta tìm chỗ bằng phẳng ngồi xuống, cố nhớ lại bản phổ khi xưa thường dùng cho việc chữa trị, đừng trách ta vì sao bây giờ mới ngồi nhớ lại, vì đã quá lâu để đàn rồi

bàn tay từ tốn chạm vào dây đàn, gảy từng dây một sau đó mới dựa vào trí nhớ đàn một khúc nhạc, khi đã hoàn toàn ôn được bài ta mới truyền linh lực vào đó, âm thanh được truyền linh lực được lan tỏa, những người bị thương nhanh chóng được hồi phục, cả Sango đang nằm bất tỉnh cũng dần dần tỉnh dậy, cho đến khi đoạn nhạc kết thúc, Sango cũng gần như hồi phục, dư âm còn sót lại là trận ê ẩm trên người mà thôi

"Thật không ngờ ngươi còn có khả năng này" Kaede gật gù không tiếc lời khen tặng

"vì nó mất quá nhiều linh lực... ta gần như không sử dụng đến" nếu không trị thương cho Sango có lẽ ta cũng quên mất mình còn con bài này

nãy giờ cảm giác thiếu thiếu gì đó, ta nhìn quanh một hồi mới hỏi "Rin đâu?"

"Rin cũng bị bắt mất rồi" Sango là người chiến đấu trực tiếp với Kohaku, nên là người chứng kiến Rin bị lũ yêu quái bắt mất

ta mím môi, Rin là con người hoàn toàn, không có linh lực hoặc sức mạnh nào cả, bị mang theo như vậy liệu không bị làm lá chắn của tên nhện kia ta mới lấy làm lạ đấy, có thể Sesshomaru sẽ không quan tâm nhưng đủ làm cản chân nhóm Inuyasha

Sango, Miroku và Kirara nghỉ ngơi một chút liền chuẩn bị lên đường, ta thì chuẩn bị thuốc than cho họ, dù sao chiến đấu với Naraku, hắn ngoài lợi thế mà mảnh ngọc tứ hồn thì còn có khí độc chết người, Kagome thì không sao nhưng Sango hay Miroku ta nghĩ họ sẽ không chống đỡ nỗi

"Giữ lấy, đủ để mọi người sử dụng, Naraku nham hiểm không biết sẽ đánh lén thế nào nữa" đưa họ lọ thuốc trị thương và giải độc, dặn tới dặn lui một lúc mới để họ rời đi

Còn Shippo với Jaken cứ thập thò nói nhỏ gì đấy, công chuyện cứ bận tới lui làm ta cũng mặc kệ, đến ngày hôm sau thì nghe người dân báo là hai tên đó trốn đi để tham chiến rồi, ta ôm đầu... rồi xua tay mặc kệ, hai người đó mạng lớn nếu không quá chập mạch chắc chắn sẽ không sao

Inuyasha và Kagome cũng đã trở lại, họ đến gặp Kaede hỏi tình hình sau đó cũng đi mất, không khí trong làng hiện tại vô cùng căng thẳng, ai cũng ngồi trong nhà không dám đặt chân ra ngoài, nhất là vào ban đêm

sau khi hồi phục linh lực sau đợt chữa trị, ta và Kaede đi đến nơi bày trận tạo kết giới, cắm Sơ nha xuống đất rồi tập trung linh lực truyền vào Sơ nha... ra lệnh nó mở kết giới, gần một tách trà, kết giới đã hoàn thành, chỉ cần không phải yêu quái cấp cao hoặc tầm trung, nó vẫn bảo vệ được ngôi làng và cả khí độc nữa, bất cứ khí lạ nào đi vào trong điều sẽ được đẩy ra hoặc thanh tẩy

mỗi ngày ta vẫn đứng đây canh chừng, thức ăn là Kaede đưa đến hoặc người thân cận bà đem

bầu trời bỗng hóa đen, nhiều khối đen từ trên trời rơi xuống tựa như thiên thạch, đến khi rơi vào làng, chúng lại hóa thành miếng thịt thối sẫm màu rồi tan biến thành bụi, ta đoán đây là mảnh thịt của Naraku chỉ có thịt thừa của hắn mới có độc bá đạo vậy

Mấy khối thịt ngày càng một nhiều, ta không biết cơ thể Naraku bao lớn, mà cả một cầu trời thịt rơi xuống, giá như ăn được thì tốt rồi, đáng tiếc.... chậc

ngay sau đó nhóm Inuyasha cũng xuất hiện, họ đang rơi tự do xuống gần giếng ăn xương, ta biết có lẽ trận chiến đã xong liền chạy tới, nhiều miếng thịt đã được thanh tẩy dần tan biến thành bụi, theo làn gió bay mất

tất cả mọi người cùng xuất hiện ở đó, Sesshomaru có vẻ nhìn thấy ta, đang định đi về phía ta

bất ngờ ta và cả Kagome bị minh đạo hút vào, cái cảm giác rùng mình sau khi nếm trải bị minh đạo nuốt chứng vào cái ngày luyện Minh Đạo Tàn Nguyệt phá

"Kagome bị Bạch Dạ chém đúng không?" Shippo vội vàng hỏi

"Có chuyện gì sao?" Inuyhasha vẫn chưa thể phục hồi tinh thần sau khi không kịp chụp lấy tay Kagome, Sesshomaru bình tĩnh hơn một chút, hắn đang nghĩ cách cứu Tatsu

"Vì ta thấy Bạch dạ cướp yêu lực của Minh Đạo Tàn Nguyệt Phá" Shippo kể, trong lúc vô tình, cậu đã thấy Bạch Dạ sao chép yêu lực của Minh Đạo Tàn Nguyệt phá

Sesshomaru phát hiện giếng ăn xương biến mất, đây là nơi kết nối giữa hai thế giới, nếu giếng ăn xương biến mất nghĩa cánh cổng ấy cũng sẽ không còn...

Nghĩa là Tatsu cũng... sẽ biến mất cùng chiếc giếng ấy

Tuyệt đối không thể nào...

"Inuyhasha..." Sesshomaru chợt lên tiếng

Lần đầu tiên Inuyhasha hiểu ý của Sesshomaru, rút đao mở cổng minh đạo cùng hắn đi vào trong tìm kiếm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.