Em Cứ Lạnh Lùng Đi, Bổn Thiếu Gia Sẽ Chống Mắt Xem Em Lạnh Lùng Được Bao Lâu

Chương 18




Mộ Chỉ Ly vội vàng đánh giá xung quanh, tìm kiếm thời cơ thích hợp, nàng nhất định phải mau chóng rời khỏi cái cây này mới được, nếu không thì nàng sẽ bị bại lộ ngay thôi ... Đến lúc đó, bất luận là Sất Trá Điện hay là Huyết Khấp Minh thì cũng sẽ quay sang đối phó nàng, đó cũng không phải là tình huống tốt.

Lúc này, chiêu thức của hai người Sở Lê Hiên và Mạc Tập Lẫm mạnh mẽ vô cùng, ngoài tiếng nổ mạnh to lớn tràn đầu trong lỗ tai mọi người, màng nhĩ cũng giống như bị chấn nát vậy, thì chiêu thức hấp dẫn của hai người đều tạo ra sức hút với mọi người.

- Chính là lúc này!

Mộ Chỉ Ly nói thầm, phiếu miểu thân pháp vận chuyển tới cực hạn, cả người giống như hóa thành một đạo huyết quang, đi đến chỗ giáp ranh, lại bắt đầu ẩn núp lần nữa.

Giao chiến giữa hai bên cực kỳ oanh liệt, kèm theo một đạo lại một đạo tiếng hét vang lên, người tu luyện ngã trên mặt đất càng lúc càng nhiều, mùi máu tanh vốn nồng nặc giờ lại càng nồng nặc hơn mấy phần, bầu không khí thảm thiết dần dần lan tràn ra.

Mộ Chỉ Ly đứng một bên nhìn hai bên giao chiến thì cũng hiểu được thực lực của mọi người rất mạnh mẽ, thực lực người tu luyện của Bồng lai bí cảnh quả nhiên bất phàm, người tu luyện bình thường tuyệt không thể so sánh được.

Nhưng mà, trọng điểm chú ý của Mộ Chỉ Ly lại không phải ở nơi này, nàng chú ý đến lúc sau khi những người tu luyện kia ngã xuống, không ít túi càn khôn đều rơi đầy trên mặt đấy. Nghĩ đến việc bây giờ nàng đã bắt đầu bồi dưỡng thế lực, đến lúc đố số lượng tinh thạch cần dùng đến tuyệt đối là một con số cực kỳ khổng lổ.

Thấy nhiều túi càn khôn như vậy, Mộ Chỉ Ly không khỏi mê tít mắt. Những người tu luyện này đều ở lại môn phái hơn mười năm, địa vị trong môn phái cũng không thấp, chắc chắn thân giới cũng rất khá. Nếu như đều thu hồi tất cả túi càn khôn của bọn họ lại, đó cũng là một khoảng thu hoạch xa xỉ.

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng không có do dự nữa, mà lập tức hành động. Linh thức nhanh chóng tràn ra, nếu có người chú ý tới thì có thể phát hiện được những cái túi càn khôn trên mặt đất kia đang từng cái một biến mất không tăm tích, dường như chưa từng tồn tại vậy.

Thu thập được toàn bộ túi càn khôn thì Mộ Chỉ Ly liền ném vào trong trụ sở bí mật, đám người Mộ Hàn Mặc vốn đang đứng ở đây chờ thử xem có những người tu luyện nào rơi vào hay không, nhưng mà tiếp theo quả thực có thứ gì đó rớt xuống, nhưng mà rớt xuống chính là những cái túi càn khôn.

Mộ Hàn Mặc nhặt túi càn khôn lên, mở ra xem thử, đến lúc hắn thấy được tinh thạch ở bên trong thì trong mắt phát ra sự ngạc nhiên vui mừng khôn xiết, nói:

- Trong những cái túi càn khôn này lại có nhiều tinh thạch như vậy, không biết Chỉ Ly tỷ đã đoạt túi càn khôn của người nào.

Trên mặt Hàn Dĩnh Nhi hiện lên vẻ hiếu kỳ, vội vàng nhận lấy những túi càn khôn kia xem thử, ánh mắt cũng trợn to lên mấy phần, nói:

- Đúng đó nha, tinh thạch này còn xuất hiện còn phong phú hơn những đệ tử tu luyện khác nữa đó nha!

Lúc hai người nói chuyện với nhau, thì lại kinh ngạc phát hiện thêm mấy cái túi càn khôn khác rơi xuống, ba người kinh ngạc đứng tại chỗ, nhìn những túi càn khôn cứ không ngừng rớt xuống, trong mắt ngoại trừ kinh ngạc thì chính là chấn động.

- Đây là do tẩu tẩu đánh cướp hay là ăn cướp vậy hả? Tại sao lại có thể có nhiều túi càn khôn như vậy chứ?

Hàn Dĩnh Nhi không khỏi bật ra tiếng cảm khái, nhưng mà trong mắt càng lúc càng sáng rực quá mức, rất dễ nhận thấy là đối với lần này cảm thấy cực kỳ hứng thú.

Sau khi Bạch Thừa Duẫn kinh ngạc thì trên mặt kéo ra nụ cười, nói:

- Muội muội ta quả nhiên không phải là người bình thường, chắc là chạm mặt với những đệ tử của những môn phái khác rồi, nhưng mà rốt cuộc thì đã dùng cách gì mà dành được nhiều túi càn khôn như vậy chứ?

Hắn nghĩ như thế nào cũng nghĩ không thông, theo lý thuyết mà nói thì nhiều túi càn khôn như vậy thì không thể nào là của cùng một người, nhưng mà một mình Mộ Chỉ Ly thì làm sao có thể ứng phó được nhiều người như vậy? Chẳng lẽ nàng làm cho tất cả mọi người bị hôn mê, cho nên mới lấy được nhiều túi càn khôn như vậy sao?

Chân mày Mộ Hàn Mặc từ từ nhíu lại, nói:

- Nếu như Chỉ Ly tỷ đúng là gặp được những đệ tử của những môn phái khác thì có thể gặp nguy hiểm gì hay không?

Nghe vậy, trong mắt Hàn Dĩnh Nhi và Bạch Thừa Duẫn cũng hiện lên vẻ lo âu, trong một thời gian vốn không gặp phải người nào hết cho nên bọn họ mới không ở lại trong đó nữa, không ngờ vừa đi khỏi thì Chỉ Ly lại đụng phải những đệ tử của những môn phái khác, đây thật là không biết nên nói là may mắn hay xui xẻo nữa.

- Chỉ Ly tỷ, bây giờ tỷ thế nào? Có cần chúng ta giúp một tay hay không?

Mộ Hàn Mặc không nhịn được lên tiếng hỏi, cái trụ sở bí mật này thuộc về thế giới Mộ Chỉ Ly, cho nên bọn họ nói chuyện như vậy thì Mộ Chỉ Ly có thể nghe được ngay.

- Không cần, các người cứ ở trong đó, đừng đến đây.

Mộ Chỉ Ly vội vàng lên tiếng nói. Trước tình huống như thế này, một mình nàng ẩn núp thì không có vấn đề gì, nếu như ba người bọn họ cùng đi ra ngoài thì mọi người có thể phát hiện ra ngay.

Sau khi nghe Mộ Chỉ Ly trả lời, Mộ Hàn Mặc cũng yên lòng. Cho tới nay hắn vẫn luôn tin tưởng Mộ Chỉ Ly, với thực lực của nàng thì nhất định có thể đối phó với mọi thứ.

Sau khi thu lấy toàn bộ túi càn khôn xung quanh, trong mắt hiện lên vẻ suy tư. Linh thức của nàng có hạn, chỉ có thể lấy những túi càn khôn ở gần nàng, một khi khoảng cách xa hơn thì không có bất cứ biện pháp nào cả, chỉ có thể trơ mắt nhìn, loại cảm giác này thực sự cực kỳ khó chịu.

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly không nhịn được liền đem một cổ thi thể ném vào trong trụ sở bí mật.

Hàn Dĩnh Nhi đang nhặt những túi càn khôn trên mặt đất lên, không ngờ tới bỗng nhiên rơi xuống một người, thực sự là dọa nàng giật bắn mình. Động tác của Bạch Thừa Duẫn là nhanh nhất, vội vàng đi tới bên cạnh người kia nhìn một cái, lập tức nói:

- Hắn chết rồi.

- Người chết?

Hàn Dĩnh Nhi ngơ ngác nỏi. Tại sao Mộ Chỉ Ly lại muốn mang một người chết vào đây? Cái này thực sự có chút rất kỳ quá rồi.

Nhưng mà, còn chưa chờ Hàn Dĩnh Nhi giải đáp được nghi ngờ trong lòng thì thân hình Mộ Chỉ Ly lại xuất hiện ngay trong trụ sở bí mật, chợt không nói lời nào mà bắt đầu cởi áo của tên nam tử kia.

Thấy cảnh này, trên mặt đám người Hàn Dĩnh Nhi đều hiện lên vẻ hoảng hốt nồng đậm, phản ứng Mộ Hàn Mặc là nhanh nhất, lập tức hiểu được suy nghĩ của Mộ Chỉ Ly, liền nhanh chóng giúp nàng cởi quần áo ra.

Lúc Mộ Chỉ Ly xuất hiện lần nữa ở Huyết sắc địa ngục thì cả người có có sự thay đổi rất lớn, tóc búi cao trên đầu, người đã đổi lại quần áo của nhóm Huyết Khấp Minh, dáng vẻ tinh xảo cũng có thể nói là hơi yêu nghiệt, nếu nàng thực sự là nam tử thì đó cũng là yêu nghiệt như Hàn Như Liệt vậy.

Mộ Chỉ Ly như con thoi qua lại giữa sự giao chiến của hai bên, nàng không ngừng nhặt túi càn khôn. Động tác này có thể nói là lần đầu thì hơi bỡ ngỡ, lần hai thì thuần thục hơn, càng về sau thì tốc độ của Mộ Chỉ Ly càng nhanh hơn.

Lúc này, nàng thấy một gã đệ tử đang nằm hấp hối trên mặt đất, mặc dù trọng thương nhưng chưa chết, chỉ cần cứu trị một chút thì vẫn có thể sống được. Những người xung quanh cũng không có ai chú ý tới sự tồn tại của nam tử kia, tình huống như vậy thì còn có ai chú ý tới những thứ này nữa chứ?

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly chậm rãi cong lên, chợt cầm lấy người kia ném vào trong trụ sở bí mật. Ngay sau đó, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy bất cứ đệ tử nào bị thương nàng cũng mang vào trong trụ sở bí mật.

Nàng cũng không phải là không muốn đem tất cả những tên đệ tử kia vào trong trụ sở bí mật, nhưng mà lúc này tu vi của nàng có hạn, nếu như sau khi đem những người kia đi mà nàng lại không đủ thực lực tiến hành nhiếp hồn với bọn họ thì sẽ không tránh khỏi phiền phức.

Có thể những đệ tử này bị thương cũng không giống nhau nên nàng tiến hành nhiếp hồn với bọn họ so với những đệ tử khác sẽ đơn giản hơn nhiều. Ở dưới tình huống như vậy, nhân số đội ngũ hai bên đang từng chút giảm xuống, trong mắt Mộ Chỉ Ly lóe lên quang mang hạnh phúc, có vẻ trong ngày hôm nay nàng đã thu hoạch được không ít ở Huyết sắc địa ngục.

Bạch Thừa Duẫn vừa mới đem thực thể trước kia xử lý xong, vừa về tới thì lại thấy Hàn Dĩnh Nhi mở to hai mắt, không khỏi cảm thấy tò mò. Nhưng mà đợi đến lúc hắn biết hết được mọi chuyện thì khóe miệng cũng không nhịn được mà giật giật, và nụ cười cũng càng rộng mở vui vẻ hơn.

Hàn Dĩnh Nhi nuốt nước miếng một cái, nói:

- Tẩu tẩu ta quả thực không phải người bình thường, lúc trước chúng ta ở Huyết sắc địa ngục mấy ngày mà thu hoạch còn thua tẩu tẩu thu hoạch trong một ngày, lúc trước là nhặt túi càn khôn, bây giờ lại dứt khoát ném người thẳng vào đây, cái này ...

Bạch Thừa Duẫn nắm bã vai Hàn Dĩnh Nhi, nhìn bộ dáng dễ thương của Hàn Dĩnh Nhi, nụ cười nơi khóe miệng càng sâu hơn, nói:

- Muội muội ta mạnh mẽ, chúng ta đã sớm biết được, nếu không thì ở Chủ thế giới cũng sẽ không đi tới bước này.

Trong mắt Mộ Hàn Mặc cũng lóe lên quang mang khác thường, tuy là hắn không biết rốt cuộc tình huống là như thế nào, nhưng cũng biết tất cả chuyện này đều không phải dễ dàng mà có được. Trên thực tế, sau khi hắn thấy những người bị trọng thương này thì cũng đã biết biết được đại khái sự tình, những đệ tử này hiển nhiên không thể nào là do một mình Mộ Chỉ Ly giải quyết, như vậy thì chỉ có một khả năng, đó là lúc hai bên giao chiến, Mộ Chỉ Ly chỉ đục nước béo cò.

Đây cũng là nguyên nhân mà lúc trước Mộ Chỉ Ly thay quần áo của đội Huyết Khấp Minh, nhưng mà muốn làm hết thảy những việc này cũng không dễ dàng. Hắn chỉ có thể hy vọng Mộ Chỉ Ly sẽ không bị phát hiện, một khi bị phát hiện thì chắc chắn sẽ bị hai môn phái truy giết. Mộ Chỉ Ly cẩn thận đánh giá tình huống xung quanh, hễ thấy người bị thương thì nàng lại nhanh chóng đi về phía trước, đem đối phương mang vào trong trụ sở bí mật. Việc này làm thường xuyên liên tục nên thuần thục không ít, loại chuyện đục nước béo cò này thực sự có cảm giác không tệ.

Đúc lúc Mộ Chỉ Ly đang âm thầm đắc ý đục nước béo cò thì một đệ tử của Huyết Khấp Minh thấy Mộ Chỉ ly một mực quay trở ra, vẫn chưa cùng với đệ tử của Sất Trá Điện giao thủ thì trong lòng không khỏi dâng lên sự bất mãn, hướng về phía Mộ Chỉ Ly, nói:

- Này, chuyện gì xảy ra với ngươi vậy? Bây giờ hai bên đang giao thủ ở đây, vậy mà ngươi lại dám ở chỗ này lười biếng? Chẳng lẽ muốn làm mất mặt đội ngũ Huyết Khấp Minh hay sao?

Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, sống lưng bắt đầu cứng ngắc, vội vàng nói:

- Ta liền động thủ, ta liền động thủ ...

Nghe lời nói của Mộ Chỉ Ly, tên đệ tử kia lại tiếp tục nói:

- Ngươi là ai? Mau quay đầu lại cho ta nhìn một chút.

Những đệ tử trong chuyến đi này của đội ngũ Huyết Khấp Minh trên cơ bản hắn đều quen biết, đối với giọng nói của bọn họ cũng hơi quen thuộc, nhưng mà giọng của tên đệ tử trước mặt hình như hắn chưa từng nghe qua, không tránh khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.

Mộ Chỉ Ly cũng không để ý tới hắn, mà nhanh chóng đi về hướng trước mặt. Nhưng mà tên đệ tử kia thấy Mộ Chỉ Ly đi về phía trước thì cũng đã phát giác ra có gì đó không đúng, nếu thật là đệ tử trong môn phái thì cũng không cần rời đi như vậy mới đúng.

Đúng lúc này, Mộ Chỉ Ly đang chiếu cố đến tên đệ tử ở sau lưng nên không chú ý tới một đao của tên đệ tử bên cạnh đang bổ tới, vội vàng hoảng hốt ngăn cản thì dây buộc tóc lại bị cắt đứt, mái tóc búi cao liền bị xõa tung ra, theo làn gió tung bay phấp phới.

Thấy Mộ Chỉ Ly có tóc dài, tên nam tử há lại còn không biết nàng không phải là đệ tử của môn phái hắn hay sao chứ, vội vàng hô to:

- Này! Ngươi đứng lại đó cho ta, ngươi không phải là đệ tử của môn phái chúng ta, rốt cuộc thì ngươi là ai?

Kèm theo giọng nam rơi ra, những đệ tử khác cũng đồng loạt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly. Sắc mặt Mộ Chỉ Ly cứng đờ, lập tức nhanh chóng đi về phía trước. Thân phận đã bị bại lộ, tiếp tục nữa thì người xui xẻo chỉ có thể là chính nàng.

Giọng nam tử kia làm cho mọi người đều chú ý tới, trong lúc nhất thời bất luận là đệ tử của Huyết Khấp Minh hay là đệ tử của Sất Trá Điện đều quay qua nhìn Mộ Chỉ Ly, vẻ mặt hiện vẻ bất thiện.

- Chuyện gì xảy ra? Tại sao thi thể của sư đệ ta lại không thấy đâu?

Một vị đệ tử khác bất ngờ chú ý tới mọi thứ xung quanh, không khỏi kinh hô thành tiếng.

Lúc này, mọi người đã được người nam tử kia nhắc nhở nên không ít đệ tử cũng phát hiện ra thi thể của sư huynh đệ của mình không thấy đâu, dường như biến mất trong hư không vậy. Lúc trước đang giao thủ nên không chú ý tới, bây giờ vừa nhìn lại thì lại phát hiện không ít thi thể người đều bị biến mất.

- Không riêng gì thi thể, ngay cả túi càn khôn cũng không thấy.

Lại một tên đệ tử lớn tiếng nói, trong giọng nói tràn đầy kinh ngạc. Túi càn khôn luôn luôn là chuyện làm cho bọn họ khá chú ý, lúc hai bên giao chiến, túi càn khôn chính là chiến lợi phẩm của bọn họ, nhưng mà lúc này ở đây lại không có lấy một cái túi càn khôn nào cả?

Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt hiện đầy hận ý. Đột nhiên ở chỗ này lại xuất hiện một tên đệ tử mà lại không biết là của môn phái nào, vậy mà lại dám đục nước béo cò ở đây nữa chứ, làm như ông thủ lợi sao? Một khi chuyện này bị truyền đi, dù cho là Sất Trá Điện hay là Huyết Khấp Minh thì mặt mũi đều mất đi cả.

Hai người Sở Lê Hiên và Mạc Tập Lẫm liếc mắt nhìn nhau, vào lúc này hai người đối đầu nhau lại ăn ý nhau khác thường, đồng thời dừng tay. Ngay lúc này, trước hết là phải giải quyết tên đệ tử giả mạo kia đã!

Nhất là Sở Lê Hiên, tuy rằng bọn họ là ma đạo, chuyện gì cũng có thể làm nhưng mà người này lại mặc y phục chính là của đội ngũ Huyết Khấp Minh, truyền đi thì khi đối diện với Huyết Khấp Minh sẽ rất mất mặt.

Mộ Chỉ Ly gần như không có một chút do dự nào mà xông về phía trước, phiếu miểu thân pháp thi triển đến cực hạn, nàng có thể cảm nhận được mọi người phía sau đang điên cuồng truy đuổi, một khi bị đuổi theo thì nàng nhất định bị bao vây.

- Bắt lấy nàng ta!

- Bắt lấy nàng ta!

Từng đạo âm thanh vang lên, ai lại có thể ngờ hai môn phái đang giao thủ lại bởi vì Mộ Chỉ Ly mà dừng lại, còn cùng nhau công kích nàng nữa chứ? Mộ Chỉ Ly bình tĩnh, chạy thục mạng một mạch, cũng không vì bóng những người phía sau làm cho có chút hốt hoảng.

May mà lúc trước Mộ Chỉ Ly cũng đã nghĩ đến một con đường lui chắc chắn, cho nên lúc trở về có thể nói là tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt mà đã biến mắt hút khỏi tầm mắt của mọi người.

Trong mắt Sở Lê Hiên tràn đầy vẻ nghi hoặc, rốt cuộc thì cô gái kia là đệ tử của môn phái nào? Hẳn không phải là đệ tử của môn phái ma đạo, nếu không thì hắn không thể không có một chút ấn tượng nào, nhưng mà môn phái chính đạo cũng sẽ không làm loại chuyện đục nước béo cò như vậy mới đúng chứ?

Cũng trong lúc đó, Mạc Tập Lẫm cũng không ngừng khi nghĩ về thân phận của Mộ Chỉ Ly. Cô gái này nhất định không phải đệ tử của môn phái chính đạo, hành động như vậy e là cũng không có một đệ tử ma đạo nào lại có thể làm được như vậy. Có thể đem những cái túi càn khôn và thi thể thu đi hết một cách thần không biết quỷ không hay, thực sự là quá kinh khủng.

Túi càn khôn tuyệt nhiên không thể cải trang, như vậy thì nàng ta dùng cách gì để mang chúng đi? Mạc Tập Lẫm hơi suy nghĩ một chút, đó chính là dự đoán trên người của Mộ Chỉ Ly nhất định có trọng bảo.

Dĩ nhiên, Mạc Tập Lâm cũng nghĩ đến một chuyện, hiển nhiên cũng sẽ không quên xem nhẹ Sở Lên Hiên. Một trong những nguyên nhân hắn truy sát Mộ Chỉ Ly là vì thi thể những sư huynh đệ đồng môn của hắn, mà nguyên nhân trọng yếu chính là bảo bối trên người Mộ Chỉ Ly. Một khi bảo bối kia rơi vào trong tay hắn, nói không chừng những gì hắn thu được tăng lên không ít.

Trước tình huống như thế, Mộ Chỉ Ly thi triển phiếu miểu thân pháp đến cực hạn, chẳng mệt mỏi mà chạy suốt hai canh giờ thì lúc này mới ẩn nấp. Những đệ tử truy sát sau lưng kia đều bị nàng bỏ rơi, nhưng mà nàng cũng tin là không bao lâu sau bọn họ sẽ tìm được nàng.

Nàng có thể tiến vào trụ sở bí mật ẩn núp, nhưng nàng vẫn không có làm như vậy. Tuy là làm như vậy sẽ không có người nào có thể bắt được nàng, có trụ sở bí mật dường như nàng có bùa hộ mạng vạn năng vậy, chỉ cần nàng tiến vào trụ sở bí mật thì những người khác tuyệt đối không thể tạo thành sức uy hiếp đối với nàng.

Nhưng mà, nàng cũng không muốn làm như vậy, nương nhờ quá mức vào thực lực bên ngoài thì đây là chuyện rất kinh khủng. Nàng tu luyện lâu như vậy, đối với lần này hiểu biết cực kỳ, chỉ có dựa vào thực lực của bản thân thì đó mới là trọng yếu nhất.

Thừa lúc mọi người đang tìm kiếm nàng, Mộ Chỉ Ly lại đổi lại bộ quần áo dính đầy máu trước kia, vì vậy có thể ẩn nấp ở trong trụ sở bí mật tốt hơn. Về phần những người trong trụ sở bí mật, Mộ Chỉ Ly đã dặn dò Hàn Dĩnh Nhi thu xếp ổn thỏa cho bọn họ thật tốt, trị liệu thương thế cho bọn họ, hạ mê dược để cho bọn họ không tỉnh lại không một thời gian ngắn.

Tuy là Hàn Dĩnh Nhi luyện chế đan dược vẫn cần phải học tập thật tốt trong 1 khoảng thời gian dài, nhưng mà việc trị liệu cũng không phải là một vấn đề lớn, cho nên sau khi Mộ Chỉ Ly dặn dò thì cũng không có chút lo lắng gì. Trong trụ sở bí mật, dược liệu cực kỳ dồi dào, căn bản cũng không cần lo lắng tình huống không đủ.

Xảo Xảo ngồi trên vai Mộ Chỉ Ly, hai chân đung đưa, dáng vẻ nhàn nhã tựa như đang chơi đùa chứ không phải đang trốn chạy, so với vẻ mặt Mộ Chỉ Ly thì hầu như khác xa nhau.

Sở Lê Hiên nghe một đệ tử báo cáo, chân mày không tự chủ được nhíu lại, nói:

- Tiếp tục tìm cho ta! Tất cả đệ tử phải lục tung lên hết, chia nhau ra hổ trợ tìm kiếm nhưng phải giữ liên lạc với nhau, một khi phát hiện được tung tích bóng dáng cô gái kia thì không được tự mình động thủ, phải sử dụng đạn báo tín hiệu, chúng ta sẽ chạy tới ngay.

- Vâng!

Chư vị đệ tử của môn phái đều gật đầu. Môn phái ma đạo và môn phái chính đạo có một điểm khác nhau rất lớn, với đệ tử của phái ma đạo thì địa vị được phân chia rất rõ ràng, ở đây Sở Lê Hiên là đội trưởng của Huyết Khấp Minh, hơn nữa thân phận của hắn là cao nhất, cho nên chuyện hắn dặn dò những người khác đều sẽ nghe theo.

Đợi sau khi tất cả những đệ tử khác đều đi tìm Mộ Chỉ Ly, nét mặt Sở Lê Hiên cũng hiện lên vẻ suy tư, nhiều người như vậy truy bắt nàng mà cũng không thể đuổi kịp cô gái kia, cô ta thực sự không đơn giản.

Bây giờ ngoài đệ tử của lục đại môn phái ở trong Huyết sắc địa ngục thì không thể nào có một người tu luyện nào nữa cả, mà cô gái kia tại sao lại lẻ loi một mình chứ? Nếu như có thêm bạn hữu thì ngay từ lúc bọn họ bắt đầu truy đuổi cô thì chắc chắn họ sẽ hiện rõ thân hình, mà không có xuất hiện thì đây có nghĩa là cô gái kia chỉ hành động một mình mà thôi.

Một mình mà có thể lợi dụng lúc hai môn phái đang giao chiến, thần không biết quỷ không hay mang đi túi càn khôn và thi thể như vậy thì nàng có thực lực như thế nào đây? Hoặc là phải nói là bảo bối của nàng mạnh đến thế nào? Nghĩ tới đây, Sở Lê Hiên cũng không khỏi hơi bị mê tít mắt.

Bọn họ nhất định phải tìm được cô gái kia trước tiên, đoạt lấy bảo bối, nếu bị Sất Trá Điện giành được thì coi như là thua thiệt quá độ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.