Em Có Tình Tôi Có Ý

Chương 36: 36: Am




Bởi vì đi vội vàng, lúc ấy cả áo khoác Lý Mạt cũng chưa kịp mặc, vì thế cô ta liền vẫy một chiếc xe taxi màu xanh vàng, cũng chính là xe taxi của Dương Hoài Minh. Sau khi về đến nhà, Lý Mạt chuẩn bị thu dọn đồ đạc của mình, định dọn ra khỏi căn nhà này.

Buổi tối khi Đào Lượng về nhà nhìn thấy Lý Mạt đã thu dọn xong hành lý, hỏi cô ta với vẻ mặt tuyệt vọng, chẳng lẽ giữa bọn họ2thật sự không còn cơ hội sao? Lý Mạt quyết đoán lắc đầu nói: “Trừ khi cha mẹ anh cũng bị tống vào tù, nếu không thù hận giữa chúng ta sẽ mãi mãi không có ngày được gỡ bỏ...”

Đào Lượng thấy Lý Mạt tuyệt tình như thế thì đau khổ cầu xin với cô ta, hi vọng cô ta có thể xem một phần tình nghĩa vợ chồng, đừng rời khỏi ngôi nhà này, cũng đừng rời khỏi anh ta... Nhưng mà Lý Mạt căn bản không nghe,5một hai phải kéo hành lý ra đi ngay lúc ấy.

Đào Lương thầy cô ta không đi không thôi, lập tức cảm xúc trở nên kích động, anh ta giữ chặt Lý Mạt đang chuẩn bị bước ra cửa, xin cô ta đừng rời bỏ mình. Nhưng Lý Mạt không những không đồng ý ở lại, còn trở mặt lớn tiếng kêu to, bảo Đào Lượng buông tay, nếu không cô ta sẽ liền kêu người tới.

Không ai biết lúc ấy Đào Lượng suy nghĩ như thế nào, tóm6lại anh ta đột nhiên bóp lấy cổ Lý Mạt,

miệng không ngừng nói: “Đừng rời bỏ anh... Cầu xin em đừng bỏ anh đi...” Chờ khi Đào Lượng phục hồi lại tinh thần, hai mắt Lý Mạt đã sớm trợn ngược lên, tắt thở từ lâu. Còn về sau Lý Mạt bị giấu vào trong túi chân không như thế nào, quần áo của cô ta được treo trở lại từng món một như thế nào đều không biết được nữa. Tuy nhiên xem hoàn cảnh ở hiện trường,5chỗ này chắc hẳn đã từng được người dọn dẹp tỉ mỉ, không có chút xíu nào giống như hiện trường vụ án.

Lúc này thấy Đào Lương ở dưới đất đột nhiên vò đầu mình và nói: “Tôi cho rằng đó là một giấc mơ, tôi thật sự cho rằng đó là một giấc mơ!! Tôi không muốn, tôi thật sự không muốn giết chết cô ấy...” Nhìn cảm xúc của anh ta dần dần sụp đổ, xem chừng Đào Lượng chắc đã nhớ được chính anh ta đã3giết Lý Mạt, chỉ là nhất thời tôi vẫn không nhìn ra được rốt cuộc anh ta quên thật hay là giả vờ.

Bởi vì Bạch Kiện tin lời tôi nói một trăm phần trăm, cho nên anh ta bảo cảnh sát Tôn mang hơn cả pháp y đến đây. Khi thi thể của Lý Mạt bị pháp y lấy ra khỏi túi chân không, thân xác đã từng mỹ miếu kia rũ ra giống như bùn lầy, trong đó còn kèm theo một mùi đặc biệt thuộc về người chết.

Dựa theo khám nghiệm tử thi bước đầu của pháp y, xác định thời gian tử vong của Lý Mạt chắc là vào đêm Đào Lượng báo vợ bị mất tích, nói cách khác, trên thực tế ngay từ lúc đầu Lý Mạt cũng đã chết rồi.

Không ngờ tra tới tra lui, lại chính khách hàng là kẻ giết chết người anh ta muốn tìm!! Đây đúng là chuyện hoang đường nhất trên đời mà! Nghĩ vậy nên tôi nói nhỏ với chú Lê: “Xong rồi! Xem ra lần này làm không công rồi, chúng ta điều tra sao mà khách hàng thành kẻ giết người luôn rồi.”

Chú Lê nghe thế, sắc mặt cũng trở nên rất khó coi. Nhưng việc này cũng không thể trách chúng tôi nhé! Anh nhờ chúng tôi đi tìm người, nhưng người thì giấu ở tủ quần áo trong phòng ngủ nhà anh, không phải chơi chúng tôi đấy chứ?!

Sau đó Đào Lượng bị cảnh sát dẫn đi, việc chúng tôi có thể làm cũng chỉ là báo cho chị Bạch, để chị ấy nhanh chóng mời luật sư giỏi cho em họ của chị...

Khi chị Bạch nhận được điện thoại của chúng tôi cũng vô cùng khiếp sợ, cơ bản chị không ngờ tới kết quả sẽ như hiện giờ. Hơn nữa chị ấy cũng không tin những lời trước đây của Đào Lượng đều là nói dối, nếu không anh ta không cần phải tìm người khắp cùng trời cuối đất như vậy, trực tiếp nghĩ cách lén xử lý sạch sẽ thi thể là xong rồi.

Tôi biết chị Bạch nói cũng không phải không có lý, nhưng Đào Lượng rốt cuộc bị làm sao? Chẳng lẽ đúng như anh ta nói, hoàn toàn không nhớ chuyện đã xảy ra vào buổi tối ngày hôm đó ư?

Trước kia tôi từng nghe nói có người chịu kích thích quá mạnh nên xuất hiện chuyện mất trí nhớ có tính chọn lọc, có lẽ Đào Lượng gặp phải tình trạng như vậy chăng. Tuy nhiên đồng thời tôi cũng tin, từ nay về sau Đào Lượng sẽ sống trong nỗi hối hận, bởi vì anh ta thực sự rất yêu Lý Mạt.

Có lẽ đây mới là sự trả thù cuối cùng của Lý Mạt! Chỉ có điều bây giờ cô ta thực sự vui vẻ ư? Chờ đến ngày Lý Hạo Quân ra tù, có lẽ sẽ hối hận trước kia bản thân không nên truyền lại thù hận của thế hệ trước cho con gái, để cả đời cô ta đều sống trong đau khổ, không thể giải thoát...

Từ chuyện lần này, chúng tôi tổng kết lại hai bài học, một là sau này việc không nên nhận tuyệt đối đừng nhận, thêm nữa là trước khi nhận việc nhất định phải lấy tiền trước!

Nhưng điều khiến chúng tôi không ngờ là, chị Bạch vẫn trả tiền thù lao tìm người lần này cho chúng tôi. Theo cách nói của chị là: “Chắc chắn không thể để mọi người làm việc không công, hơn nữa sở dĩ chuyện này có kết quả ngày hôm nay, tất cả cũng đều bởi vì nhân đã gieo từ trước, không có quan hệ đến người khác.”

Có điều tinh thần của Đào Lượng đích thực là hơi có vấn đề, hiện giờ nhà họ Đào bọn họ đã xin bên tự pháp giám định, nếu có thể chứng minh lúc Đào Lượng bóp chết Lý Mạt rơi vào tình huống không thể tự mình khống chế, có lẽ toà án có thể sẽ phán nhẹ... Suy cho cùng bây giờ pháp luật cũng công nhận kích động giết người và cố ý giết người có bản chất khác nhau. Vài ngày sau, tôi đột nhiên nhận được điện thoại của Bạch Kiện, nói là nhờ tôi giúp nhận dạng nghi phạm lúc trước siết chết Dương Hoài Minh. Lúc ấy tôi cũng không nghĩ nhiều, cảm thấy nhất định là nhóm Bạch Kiện đã bắt được người rồi cơ.

Kết quả đến nơi mới biết, hoá ra bọn họ chỉ bắt được A Khôn, còn kẻ giết người thật sự đã sớm lần trốn. Lý do Bạch Kiện gọi tôi qua đó, đơn giản là muốn cho tôi xem người đàn ông xuất hiện trong một đoạn video có phải kẻ giết chết Dương Hoài Minh hay không.

Theo lời khai của A Khôn, thật ra hắn vốn không muốn giết người, hơn nữa trước khi hắn bị bắt, cơ bản không biết Dương Hoài Minh đã chết. Tên A Khôn này và nghi phạm Ngũ Cường quen nhau qua mạng, lúc nói chuyện phiếm biết hai bên đều là phường giá áo túi cơm, vì thế hai người bọn chúng bèn hẹn nhau làm chút chuyển nhanh ra tiền.

Mà tên A Khốn quen biết Dương Hoài Minh là vì trước đây bọn họ là bạn cờ bạc, thường xuyên đánh bạc cùng nhau. Gần đây hắn còn nghe nói Dương Hoài Minh đã bỏ bài bạc, lại còn lái xe taxi kiếm được ra tiền nhanh, lúc này hắn mới nổi tâm tư cướp Dương Hoài Minh.

Mới đầu hai người bọn chúng bàn bạc với nhau, trước hết lừa Dương Hoài Minh đến vùng ngoại ô không có camera giám sát, sau đó mới thực hiện cướp bóc. Đến lúc đó Ngũ Cường ở lại xe canh Dương Hoài Minh, còn mình thì cải trang đi đến máy ATM rút tiền trong thẻ ngân hàng của Dương Hoài Minh.

Vốn dĩ hết thảy đều tiến hành rất thuận lợi, nhưng khi hắn đến máy ATM của ngân hàng rút tiền lại phát hiện mật khẩu Dương Hoài Minh cho hắn là sai, vì thế hắn lập tức liên hệ Ngũ Cường, bảo hắn ta nhanh chóng ép hỏi Dương Hoài Minh mật khẩu thật của thẻ ngân hàng.

Kết quả lúc này Ngũ Cường lại nói qua điện thoại với hắn rằng, Dương Hoài Minh thừa dịp hắn ta chưa chuẩn bị bỏ chạy, bây giờ hắn ta sợ mình bị người phát hiện nên cũng đã bỏ xe chạy trốn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.