Em Có Tình Tôi Có Ý

Chương 35: 35: Đói




Lý Mạt nghĩ đến việc trên lưng mình mang theo thù hận, quyết định không thể làm chậm trễ Liễu Đông, đêm trước khi chuẩn bị báo thù, cô ta đề nghị chia tay với Liễu Đông. Mặc dù Liễu Đông không tài nào nghĩ ra, bọn họ yêu nhau như vậy, tại sao không thể ở bên nhau? Nhưng2cuối cùng vẫn tôn trọng sự lựa chọn của Lý Mạt. Tuy Lý Mạt cũng rất đau khổ, nhưng cô ta biết bản thân mình phải làm như vậy, bởi vì cô ta vẫn luôn đợi một người về nước, chỉ có khi người này về nước, cô ta mới có thể có cơ hội báo thù thay cha mẹ...5Người này không phải ai khác, chính là Đào Lượng khi ấy còn đang du học ở nước ngoài.

Thật ra Lý Mạt nhận lời mời đến làm ở công ty Đào Lượng là che giấu lý lịch thực sự của mình, vì cô ta muốn có một lần tình cờ gặp gỡ với Đào Lượng, làm cho chàng trai đã6từng thích mình kia lại bị cô ta bắt làm tù binh một lần nữa.

Tuy rằng tất cả mọi thứ đều tiến hành theo kế hoạch của mình, nhưng sau khi vào công ty Đào Lượng, cô ta lại phát hiện có một biến số... Đó chính là cô ta gặp được Liễu Đông trong công ty Đào Lượng!!

Hoá ra5Liễu Đông cũng vừa mới chấm dứt hợp đồng với công ty cũ, sau đó bị công ty săn đầu người tuyển vào công ty Đào Lượng làm giám đốc quản lý chi nhánh. Hai con người thật lòng yêu nhau sẽ lộ ra sơ hở trong ánh mắt lúc đối diện nhau, cho nên Lý Mạt vẫn luôn cố3ý lảng tránh Liễu Đông, không muốn có tiếp xúc gần gũi gì với anh ta.

Ngay từ đầu Liễu Đông cho rằng sở dĩ Lý Mạt cư xử với mình như vậy, hoàn toàn là muốn tránh hiềm nghi, rốt cuộc cô ta đã sắp trở thành mợ Đào rồi. Nhưng sau này có một lần, anh ta phát hiện Lý Mạt lại bán giá thầu thấp nhất của một vụ đấu thầu sắp tới của công ty cho một công ty khác, lúc này anh mới bắt đầu nghi ngờ mục đích Lý Mạt gả cho Đào Lượng có lẽ không đơn giản.

Vì thể Liễu Đông ép hỏi Lý Mạt tại sao phải làm như vậy? Bởi vì anh ta không rõ một người sắp trở thành mợ Đào, tại sao phải làm ra những chuyện có thể gây hại cho lợi ích của chính mình đây?

Lý Mạt không muốn lừa gạt Liễu Đông, nên nói thẳng chuyện của cha mẹ mình cho anh ta, hơn nữa hi vọng anh ta đừng dây vào chuyện này, để tránh ngày sau bị liên lụy... Nhưng tình yêu thương mù quáng, sau khi Liễu Đông biết được mấy năm nay Lý Mạt sống không dễ dàng như vậy, bèn quyết định giúp cô ta cùng nhau hoàn thành kế hoạch này.

Cùng lúc đó trong công việc Lý Mạt luôn xung đột với Đào Lượng, cô ta luôn nhằm khi Đào Lượng làm những sách lược đúng đắn thì đề xuất vài ý kiến khác nhau, cho nên hai người thường xuyên cãi nhau túi bụi vì một quyết định của công ty.

Vài lần ngẫu nhiên Đào Lượng cũng không cảm thấy có vấn đề, nhưng thời gian dài, anh ta cảm thấy người vợ mới cưới này của mình không thích hợp cho lắm. Hơn nữa anh ta còn phát hiện, trong công ty, chỉ cần là dự án qua tay cô ta, luôn luôn gặp phải phiền phức thế này hoặc thể khác, cuối cùng đều kết thúc bằng việc đầu tư thất bại, chẳng lẽ nói tất cả những điều này đều là trùng hợp ư?

Tuy nhiên bề ngoài lại đều không nhìn ra Lý Mạt là người trực tiếp chịu trách nhiệm, bởi vậy cũng không có ai có thể nói gì được. Nhưng mà Đào Lượng không phải đồ ngốc, sau khi trong lòng có nghi ngờ, anh ta bắt đầu chú ý đủ loại hành vi của Lý Mạt ở công ty...

Rốt cuộc có một lần bị anh ta phát hiện, Lý Mạt lại bán giá thầu thấp nhất của công ty mình cho công ty đối thủ. Suy nghĩ ban đầu của Đào Lượng và Liễu Đông gần như giống y nhau, anh ta không nghĩ ra được Lý Mạt đã là vợ của mình rồi, gây hại cho lợi ích của anh ta không phải là gây hại cho bản thân cô ta sao? Cô ta làm như vậy rốt cuộc là tại sao? Sau đó Đào Lượng bắt đầu thuê người điều tra chi tiết về Lý Mạt mấy năm nay.

Kết quả đáp án mà Đào Lượng nhận được lại làm anh ta nhất thời không biết làm sao, Lý Mạt người khác điều tra được và người vợ mà mình biết đúng là cùng một người ư? Tại sao lại khác biệt lớn như vậy?

Lúc Lý Mạt và Đào Lượng gặp lại đã từng nói, sau khi mình tốt nghiệp đại học vẫn luôn làm công việc hành chính ở một nhà máy nhỏ, sau đó vì nhà máy kia đóng cửa, lúc này cô ta mới nhận lời mời vào làm ở xí nghiệp Đào thị.

Nhưng hiện giờ Lý Mạt mà Đào Lượng điều tra được, mấy năm trước khi vào Đào thị, vẫn luôn làm việc ở một công ty nước ngoài nằm trong top 500 thế giới, trước khi cô ta tới Đào thị đi làm mới từ chức ở công ty nước ngoài kia.

Tuy rằng dù thế nào Đào Lượng đều không thể tin Lý Mạt kết hôn với mình là có mục đích khác, nhưng từng hành vi của cô ta lại làm người ta khó mà không nghi ngờ, cho dù người này là mối tình đầu mình đã quen biết từ nhỏ...

Để làm rõ rốt cuộc tại sao Lý Mạt lại làm như vậy, Đào Lượng tiếp tục thuê người điều tra, lần này rốt cuộc để anh ta đào ra những ân oán năm xưa của thế hệ trước. Đào Lượng biết được chân tướng đã chịu đủ đả kích, thậm chí anh ta trực tiếp tìm đến cha mẹ của mình, chất vấn bọn họ năm xưa rốt cuộc có làm chuyện có lỗi với cha mẹ của Lý Mạt hay không?

Đương nhiên cha mẹ của Đào Lượng sẽ không thừa nhận, đồng thời bọn họ cũng cảnh cáo con trai của mình, động cơ Lý Mạt đến bên cạnh anh ta không đơn giản, tuy năm đó bọn họ cũng chưa từng hại Lý Hạo Quân, nhưng không thể loại trừ việc nhiều năm qua Lý Mạt vẫn luôn hiểu lầm họ. Tuy nhiên nói nhiều nói lắm ra sao, Đào Lượng vẫn yêu Lý Mạt, anh ta không muốn cuộc hôn nhân giữa họ bị ân oán đời trước làm hỏng, vì thế anh ta hạ mình, muốn nói chuyện đàng hoàng với Lý Mạt. Ân oán của thế hệ trước để cho chúng qua đi thôi, sau này chờ khi cha mẹ cô ta ra tù, anh ta cũng sẽ chăm sóc họ cùng với Lý Mạt.

Nhưng Đào Lượng suy nghĩ quá đơn giản, thù hận nhiều năm như vậy tuyệt đối không phải anh ta nói mấy câu là có thể hóa giải. Cho nên sau khi anh ta nói ra suy nghĩ của mình với Lý Mạt, trừ cười lạnh, Lý Mạt cũng không muốn nói nửa câu dư thừa với anh ta.

Thậm chí cô ta còn lười giải thích vài câu cho bản thân, nếu Đào Lượng đã biết, cô ta cũng không cần giả vờ mệt mỏi như vậy! Lại nói nữa, bây giờ Đào thị gần như cũng sắp bị cô ta và Liễu Đông đục khoét rỗng không rồi. Nếu đã như vậy, cùng lắm thì ngửa bài ra thôi.

Tiếp đó Lý Mạt lạnh lùng nói với Đào Lượng: “Thực tế trước giờ tôi chưa từng yêu anh, tôi chỉ vì muốn báo thù nhà họ Đào các người thôi!”

Quả thực Đào Lượng không thể tin vào tai mình, anh ta chưa bao giờ ngờ Lý Mạt có thể nói ra lời nói tuyệt tình như vậy, lúc ấy anh ta ngớ cả người ra. Cuối cùng Lý Mạt chỉ ném lại một câu: “Ngày mai tôi sẽ bảo luật sư đưa thỏa thuận ly hôn đến”, sau đó rời khỏi công ty.

Sau khi ra khỏi công ty, một mình Lý Mạt mất mát đi ở ven đường. Trên thực tế trong lòng cô ta cũng biết tất cả mọi chuyện đều không liên quan gì đến Đào Lượng. Trong chuyện này, trước sau anh ta đều là người vô tội, nhưng lại không thể không trở thành vật hi sinh cho thù hận của thế hệ trước.

Lý Mạt cũng từng muốn buông tha, nhưng nghĩ đến cha mẹ đến bây giờ vẫn đang bị tù đày ở trong ngục giam, còn những năm tháng bị thẩm mình từng trải qua khi học cấp ba, trong lòng cô ta nháy mắt lại bốc cháy lên ngọn lửa báo thù.

Cô ta cũng biết báo thù không thể làm bản thân mình vui vẻ, nhưng báo thù lại có thể làm cho kẻ thù đau khổ, như vậy đối với cô ta mà nói cũng đã đủ rồi, chỉ cần có thể làm cho bọn họ nếm được mùi vị khổ sở khi mất đi người thân, vậy dù mình không vui vẻ cũng đều không sao cả...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.