Em Có Tình Tôi Có Ý

Chương 11: Sửa Nhà




"Liên Nhi" Một giọng nói uy nghiêm chợt vang lên. Lúc giọng nói vang lên thì có một cô gái nhỏ giật nảy mình đứng lại.

Người này không phải ai khác chính là Tiêu Liên. Ngày hôm qua sau khi nghỉ ngơi tốt thì cô trở về nhà nhưng không muốn làm kinh động mọi người nên cô cố gắng không gây ra tiếng động, chủ yếu là cô không muốn bị trách phạt, dù sau năm nay cô cũng chỉ mới mười một tuổi mà rời nhà lâu như vậy không tránh được sẽ làm mọi người ta lo lắng nhưng thật không ngờ cô vẫn bị phát hiện.

Khi cô quay đầu lại nhìn thì cô bắt gặp một gương mặt đang tức giận nhìn mình, người này không ai khác chính là Tiêu Chiến. Mới sáng nên ông định đi dạo một lát nhưng không ngờ lại bắt gặp Tiêu Liên. Ông nhớ lại việc Tiêu Liên cũng đã ra ngoài gần một tháng rồi nên ông tức giận gọi lại cô.

"Phụ thân" Liên Nhi cuối đầu xuống, nhỏ giọng nói, ngay lúc này cô không giám nhìn mặt phụ thân mình, vì cô sợ nhìn thấy gương mặt của ông lúc này.

Nhưng không như cô nghĩ là sẽ bị la một trận rồi bị phạt mà hoàn toàn trái ngược, cô cảm thấy một vòng tay lớn ôm chầm lấy cô "Hơn nửa tháng nay con đi đâu??? Con có biết phụ thân rất lo cho con không, trong nhà chỉ có mình con là con gái a" một giọng nói có vẻ hơi tức giận nhưng đầy sự quan tâm vang lên.

Khi nghe được những lời này lòng của Tiêu Liên thoáng chập chờn, cô giơ tay lên muốn ôm lấy cha mình nhưng ngay lúc này Tiêu Chiến lại buông cô ra, đưa cánh tay phải lên xách lên lỗ tai trái của cô.

"Phụ thân, con sai rồi, con thật sự biết sai rồi, người buông con ra đi" Tiêu Liên đau đớn cầu xin, nhưng thực chất cũng không đau gì mấy, Tiêu Chiến cũng sợ cô đau nên không dùng quá nhiều lực, mà đã không nhiều lực thì với tu vi Đấu Giả cô có thể thừa nhận hình phạt này vô cùng đơn giản.

"Hứ...,Con thật biết sai sau, lần sau mà còn như vậy ta sẽ nhốt con lại cho con biết mùi" Tiêu Chiến hừ nhẹ một tiếng rồi buông tay nói.

Sau khi buông tay, Tiêu Chiến mới có cơ hội nhìn kỷ lại Tiêu Liên và ông ngay ra như phổng nhìn chằm chằm vào cô. "Liên Nhi, Đấu Giả, con trở thành Đấu Giả" Tiêu Tiến kinh ngạc nhưng nhiều hơn là vui mừng nói.

Tiêu Liên Trằm mặt lại, không nói gì nhưng vẫn nhẹ gật gật đầu. Trên mặt Tiêu Chiến lúc này là biểu tình không thể tin vào chính mình, kinh ngạc vô cùng, nhưng rất nhanh ông trở nên vui mừng như điên ôm chầm lấy Tiêu Liên.

"Lần trước khi con rời khỏi nhà, con đã đến bìa rừng của Ma Thú Sơn Mạch, con muốn hái một ít thảo dược với lại con cũng muốn tìm một ít ma thú thực lực yếu để rèn luyện, nhưng không may gặp phải ma thú có thực lực lục đoạn đấu khí nên con trốn vào một hang động gần đó và phát hiện một ít cơ duyên nên thực lực con mới tăng nhanh đến thế" Tiêu Liên sơ lược bịa chuyện cho Tiêu Chiến quá trình mình đi ra ngoài chơi hơn nữa tháng này, dù sao Tiêu Liên cũng không thể nói cho ông nghe về Tiểu Hắc, nên cách tốt nhất là bịa chuyện dối gạt ông, dù trong lòng cô thật sự không muốn.

Tiêu Chiến nghe Tiêu Liên nói gặp phải lục đoạn đấu khí ma thú thì ông có chút lo lắng, vì ông vẫn luôn nghĩ Tiêu Liên lúc rời đi chỉ mới ngủ đoạn đấu khí, nhưng khi nghe được Tiêu Liên nói mình đã chạy thoát, cũng như tìm thấy cơ duyên tốt thì lòng ông cũng yên tâm và thay Tiêu Liên vui mừng.

"Bình yên trở về là tốt rồi, con trở về phòng nghỉ ngơi đi, ráng tịnh dưỡng cho tốt, cố gắng tu luyện, ta trong cậy vào con" Tiêu Chiến có chút tự hào về đứa con gái này nói, trong bốn đứa con thì Tiêu Liên hiện tại là đứa có thiên phú cao nhất, chỉ có Tiêu Viêm có thể so sánh, nhưng mà... hai...

"Con định về nhà ít lâu rồi lại trở lại Ma Thú Sơn mạch lịch luyện, dù gì con cũng đã là đấu giả, sẽ không yếu như trước nữa" Tiêu Liên quyết tâm nói ra.

"Cũng được nhưng con phải hứa là sẽ không làm việc quá sức, cái nào làm không được thì nên từ bỏ"Khi nghe Tiêu Liên nói, Tiêu Chiến có chút không tình nguyện nhưng vẫn gật đầu đồng ý, vì ông biết không thể giữ Tiêu Liên mãi bên mình, cần phải cho nó ra ngoài học hỏi nhiều kinh nghiệm hơn. Với lại ông biết rất rõ, Tiêu Liên dù còn nhỏ nhưng suy nghĩ không khác gì một người lớn nên ông cũng bớt lo.

Tiêu Liên gật đầu đồng ý, cô nghĩ dù sao vào Ma Thú Sơn Mạch cũng chỉ là viện cớ, mục đích thật sự là cô muốn tiến vào cái không gian kia để tiếp tục tu luyện. Bây giờ cô đã là một Đấu Giả, cô đã có thể làm rất nhiều thứ a.

Sau khi chia Tay Tiêu chiến thì Tiêu Liên chạy về phòng nghỉ ngơi, cô muốn ở lại nhà nữa tháng rồi đến ma Thú Sơn Mạch.

Ở nhà nửa tháng, Tinh thần Tiêu Liên vô cùng tốt, trong nửa tháng này cô cũng đã hỏi đi hỏi lại Tiểu Hắc về việc cô đột phá lên Đấu Giả nhưng đến tận hôm nay nó mới trả lời cô. Có lẽ là bị cô lặp đi lặp lại vấn đề này suốt nên nó mới miễn cưỡng trả lời.

"Thật sự thì ngày hôm đó cô đã tấn cấp thất bại, nhưng ta đã kiệp thúc dục đóa huyết liên trong não hải cô nên mới giúp cô tấn cấp thành công" Tiểu Hắc nhàn nhạt nói.

Tiêu Liên nghe và hỏi lên vấn đề cô luôn muốn biết từ hôm đó đến nay "Đóa Huyết Liên đó là gì và tại sao lại nằm trong não hải của ta???"

"Nó là Huyết Liên Yêu Hỏa, nó sinh ra từ máu, chỉ những nơi thường xảy ra chiến tranh, thây chất thành đống, máu nhượm thương khung cộng với cơ duyên xảo hợp mới có thể sinh ra nói" Tiểu Hắc nhìn thấy vẻ khiếp sợ trên mặt Tiêu Liên nên nó dừng lại một chút rồi nói tiếp "Lúc giúp cô trọng sinh, ta đã nhờ sự giúp sức của nó nên mới giúp cô hoàn toàn dung hợp với cơ thể này, nó có một năng lực thiên phú rất đặc biệt chính là thôn phệ, nó có thể thôn phệ huyết nhục để lớn mạnh hơn, và chủ nhân sở hữu nó cũng có thể vận dụng thiên phú này, nó cũng mang trong mình oán niệm, những suy nghĩ tiêu cực nên có thể nói nó là con dao hai lưỡi, nếu không cẩn thận, trong quá trình thu phục, nó có thể cắn trả làm cho người đó trở thành một kẻ sát nhân tàn nhẫn, không phân địch ta."

Sau khi nghe những lời này Tiêu Liên sợ ngây người vì nó nằm trong cơ thể mình, hơn nữa còn là nằm trong thức hải của cô.

Như hiểu được suy nghĩ của cô, Tiểu Hắc lại lên tiếng "Yên tâm, nó sẽ không phản phệ cô đâu, ít nhất là thêm một khoảng thời gian nữa"

Nghe được Tiểu Hắc nói cô cũng yên tâm hơn nhưng cô lại gắp gáp hỏi "Bao lâu???"

Tiểu Hắc như suy nghĩ một chút rồi trả lời "Theo tình trạng hiện tại chắc khoảng 5 năm nữa nó sẽ bạo phát, nhưng cô đừng lo lắng, tới ngày đó ta sẽ giúp cô thôn phệ nó, nhưng trong năm năm này ta muốn cô đạt đến cảnh giới Đấu Vương, đó là tiêu chí thấp nhất rồi đấy, nếu còn thấp hơn nữa sẽ rất nguy hiểm, dù có ta hổ trợ cũng nguy hiểm vô cùng"

"5 năm, không được, thời gian quá ngắn, không còn cách khác sao???" Tiêu Liên lo lắng hỏi

"Có thì cũng có"Tiêu Hắc không chắc chắn nói.

"Mau nói" Tiêu Liên nóng lòng hỏi

"Trong vòng 5 năm này, ngươi phải làm sao cải tạo thân thể cho phù hợp với Huyết Liên Yêu Hỏa" Tiểu Hắc có chút cười trên nổi đau của người khác nói

"Làm sao cải tạo"

"Ngươi có nhớ đấu khí toàn của ngươi sau khi hình thành có màu gì không"

"là huyết sắc, a..." Sau khi nói ra màu sắc của đấu khí toàn, Tiêu Liên như hiểu ra điều gì

"Không sai, chính là huyết sắc, trong quá trình tấn cấp lên đấu giả, ngươi đã hấp thu một bộ phận lực lượng của yêu hỏa nên mới có màu huyết sắc, giờ đây đấu khí của ngươi giống như đấu khí của đấu giả thuộc tính hỏa vậy, nóng rực, nhưng chắc chắn rằng chất lượng đấu khí của ngươi còn cao hơn của bọn họ, hơn nữa ngươi có thể triệu hồi được thực chất hỏa diễm mà một đấu giả không thể nào làm được"

Nó sợ nói nhiều quá cô không tiếp thu được nên dừng lại một chút rồi nói tiếp "Ngọn lửa thực chất chính là tàn diễm của yêu hỏa mà ngươi hấp thu được sau đó dung nhập vào đấu khí toàn, nếu ngươi kiểm tra kỷ đấu khí toàn ngươi sẽ phát hiện có một đốm lửa màu huyết sắc trôi nổi gần đấu khí toàn của ngươi"

Lời nói của Tiểu Hắc làm cô tò mò nên cô đưa tâm thần chìm vào thể nội quan sát đấu khí toàn và kết quả là giống như Tiểu Hắc nói, quả thật là có một đốm lửa đang phiêu phù bên trên đấu khí toàn, lúc trước vì nó có màu sắc giống với đấu khi toàn nên cô vô ý mà bỏ qua nhưng bây giờ nhìn kỹ lại thì cô mời phát hiện được nó.

Nhìn thấy Tiêu Liên gật đầu xác nhận Tiểu Hắc mới nói tiếp "Đoàn tàn diễm này sẽ trở thành tử diễm nếu được nuôi dưỡng tốt, khi trở thành tử diễm thì nó mới có thể giúp ít cho ngươi nhiều hơn, chứ như hiện tại nó vô cùng yếu, cùng lắm thì mạnh hơn thú hỏa thông thường thôi, chứ nhưng đỉnh cấp thú hòa như Long Viêm hay Tước Viêm thì nó không cửa so sánh, chắc ngươi cho nó cắn nuối mười đoàn thú hỏa là được rồi"

Sau khi nghe Tiểu Hắc nói cần 10 đoàn thú hỏa mới có thể đưa yêu hỏa tàn diểm tấn cấp thành tử diểm Tiêu Liên có chút lo lắng vì cô không biết phải tìm thú hỏa đâu ra.

Nhìn sự khổ não của Tiêu Liên thì Tiểu Hắc biết ngay cô đang nghĩ chuyện gì "Thú hỏa không khó tìm, chì cần có tiền ngươi có thể mua, mà nói đến tiền thì cũng khổ thật, gia tộc ngươi cho dù tán gia bại sản cũng chưa chắc mua được một đoàn thú hỏa" nói xong nó làm bọ thở dài rồi nói tiếp "Nói là nói vây thôi chứ vẫn luôn sẽ có cánh mà. Chẳng phải còn cái lão già linh hồn thể đó sao, chỉ cần theo ông ta học luyện dược là được rồi, bán đan dược rất lời a"

Khi nghe Tiểu Hắc nói thì mắt Tiêu Liên sáng lên nhưng nhanh ảm đạm xuống "Dù ta muốn học cũng chưa chắc học được, muốn trở thành một luyện dược sư không phải dễ, hơn nữa đấu khí của ta là hỏa thuộc tính đấu khí, còn của luyện dược sư thì phài là hỏa, mộc tổng hợp hai loại thuộc tính, hơn nữa phải là hỏa nhiều mộc ít với lại luyện dược sư cần linh hồn lực vô cùng lớn a."

"Ngươi khéo lo, thật sự thì ngươi thỏa hết tất cả điều kiện, điều đáng lo là sợ ngươi không có đủ kiên nhẫn mà thôi" Tiểu Hắc chắc chắn nói

"Thỏa hết, sao có thể" Tiêu Liên kinh ngạc bật thốt lên.

"Sao lại không thể. thật sự thì khi ngươi hình thành đấu khí toàn thì thuộc tính đấu khí của ngươi là mộc thuộc tính, nhưng sao khi dung nhập lực lượng của yêu hỏa vào thì nó bị yêu hỏa thôn phệ làm chất dinh dưỡng gần như không còn gần như chì còn sót lại một tia, dù sao mộc chính là chất dẫn tốt nhất cho hỏa mà, cho nên đấu khí của ngươi thỏa điều kiện là hỏa đấu khí nhưng có thêm một tia mộc đấu khí, mà cũng nhờ nó thôn phê mộc đấu khí trong cơ thể ngươi nên mới chỉ cần 10 đoàn thú hỏa là có thể tấn cấp, nếu không ít nhất cũng phải 20 đoàn a. Còn về linh hồn cảm giác lực thì, hắc hắc, ngươi đừng quên, ngươi sống lại là nhờ trọng sinh vào cơ thể người khác nên lực lượng linh hồn của ngươi cao hơn người khác nhiều, thậm chí cao hơn cả Tiêu Viêm ca ca của ngươi a. Việc còn lại chỉ thiếu người chỉ dẫn" Tiểu Hắc đắc chí nói, vì toàn bộ thay đổi này đều có sự gốp mặt của nó.

Tiêu Liên nghe mà bất ngờ nhưng mà càng vui mừng hơn, từ đây cô quyết định học luyện đan.

Sau khi hiểu rõ mọi chuyện cô nghĩ ngơi chuẩn bị lên đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.