Em Có Thể Theo Anh Về Nhà Được Không?

Chương 242




Đông Hoàng nở nụ cười quỷ dị, ở phía sau cùng Huyền Minh đánh mắt, cúi đầu, hàm trụ đôi môi của Trầm Lăng

————-

Đôi môi của cả hai chậm rãi ma sát, sau đó nhanh chóng quấn quít lấy đối phương, gắt gao cắn nuốt mật dịch của nhau, đầu lưỡi thô ráp chui vào trong miệng Trầm Lăng, đầu lưỡi ẩm ướt quấn lấy đầu lưỡi của Trầm Lăng, trong nháy mắt đã triền miên cùng một chỗ

Đây đó bên trong khóe miệng đang diễn ra trận chiến tranh đoạt, liếm lộng mút láy mật dịch của đối phương…

Bàn tay to dày vén lên lớp da thú, nóng bỏng vuốt ve thân thể của Trầm Lăng, càng dịch xuống dưới càng cảm thấy trơn nhẵn, theo cần cổ đang ngửa ra của Trầm Lăng mà bắt đầu khẳng cắn, toàn tâm toàn ý liếm lộng hầu kết, ý đồ trêu trọc.

Huyền Minh trong nháy mắt sau khi Đông Hoàng rời môi ra, xà tín dài nhỏ nhanh chóng tập kích khoang miệng của Trầm Lăng, bất dôngd với đầu lưỡi thô ráp của Đông Hoàng, cái lưỡi này dài dài nhỏ lạnh lẽo, không kiêng nể gì tiến sâu vào trong khoang miệng Trầm Lăng, liếm lộng vào sâu trong cổ họng, gây ra một cảm giác tê dại ngứa ngáy, khiến thân thể Trầm Lăng không thể kiềm chế muốn cuộn mình lại.

“Ân a! Ô ô……”

Thân thể run rẩy, lại bị Huyền Minh quấn chặt lên không thể cử động, thân mình bị hai người gắt gao áp chế xuống, trong con ngươi dày đực hơi nước trừng trụ nhìn tên Huyền Minh bại hoại, mang theo tức giận cùng phẫn uất

“Lăng, không thích ta phun ngươi như vậy a, thế nhưng thân thể của Lăng dường như không có nghĩ như thế a”

Thanh âm của Huyền Minh nhu nhu, hàm chứ vẻ thú vị, đuôi rắn lắc lắc thỉnh thoảng khẽ chạm vào dục vọng đang căng cứng của Trầm Lăng, xúc cảm lạnh lẽo, cùng với lửa nóng đang vây quanh thân thể, bị dằn vặt giữa băng hỏa như vậy, khiến Trầm Lăng hết sức điên cuồng.

Đông Hoàng nóng bỏng (chỉ thân nhiệt của ảnh) vẫn gắn bó với cái cổ trắng noãn khiêu gợi, rồi trượt xuống, ngừng trên đậu đỏ đang dựng thẳng trước ngực, ngón tay mang lớp chai dày nhẹ nhàng niết nó, thi thoảng còn không quên cắn nhẹ lên đó, toàn thân Trầm Lăng phát run, thân thể trắng nõn dần trở lên ửng đỏ.

Đầu lưỡi cùng bàn tay Đông Hoàng càng lúc càng kịch liệt, không ngừng tập kích thân thể Trầm Lăng, đầu lưỡi liếm lộng khẳng cắn đậu đỏ, rồi lại nhả ra, không ngừng lặp đi lặp lại động tác đó, hơn phân nửa cơ thể của Trầm Lăng được đặt trên thân rắn của Huyền Minh, thân thể của cả ba gắt gao dây dưa cùng một chỗ, dưới hạ thân đang sưng cứng kia đang kề bên một thứ nóng bỏng đồng dạng với nó

Trầm Lăng nhịn không được hướng về phía trước cọ vài cái, nhưng động thân xong khát vọng muốn được âu yếm lại càng tăng, đuôi rắn lạnh lẽo của Huyền Minh đụng vào mang theo cảm giác khiến cho Trầm Lăng muốn phát cuồng. Lý trý từ lâu đã tiêu tan, hắn đã triệt để rơi sâu vào dục vọng

Hô hấp không ngừng tăng lên, tứ chi như có dòng điện không ngừng lưu chuyển, đôi mắt của hai người một thú càng lúc càng thâm trầm

Bàn tay Đông Hoàng dọc theo cột sống, chậm rãi mở rộng cặp mông hoa kia, ngón trỏ nhẹ nhàng lướt qua từng nếp uốn, một tay nhẹ nhàng ma sát lên xuống dục vọng phía trước, Huyền Minh ly khai đôi môi của Trầm Lăng, một tia chất lỏng trong suốt lưu luyến giữa hai đôi môi tràn ra, Trầm Lăng thở dốc một hơi, cặp hoàng mâu (mắt vàng) của Huyền Minh si mê phản chiếu Trầm Lăng, xà tín (lưỡi rắn) liếm liếm nước bọt không ngừng tràn ra bên khóe môi, một tình yêu tôn sùng mù quáng, giống như một cái hồ sâu không thấy đáy, y muốn tha Trầm Lăng hoàn toàn rơi xuống dưới, cùng nhau trầm luân.

Mở to đôi mắt, nhìn vào thân thể Đông Hoàng ở trên người, khắc sâu vào cặp mắt là hình ảnh bên dưới xương quai xanh kia, là một khối thân thể to lớn khêu gợi, sáu khối cơ bụng rõ ràng biểu diễn ở trước mặt hắn, si mê ngửa ngang đầu ra, nhẹ nhàng hôn lên đó, mang theo khát cầu, khẽ cắn Đông Hoàng

“Lăng, ngươi không thể khinh bên này trọng bên kia nha, ta cũng muốn được Lăng hôn.”

Huyền Minh bất mãn quấn chặt lấy thân thể của Trầm Lăng, thân rắn không ngừng ma sát trên người Trầm Lăng, thứ cứng rắn gì đó chạm vào hậu huyệt ở phía sau, thỉnh thoảng đỉnh tiến, đụng vào đại thối (đùi)

“Lăng, ở đây sắp không nhịn được nữa rồi, ngươi xem ngươi đã ướt thành như vậy, có phải đã rất muốn ta cắm vào hay khôgng?”

Đông Hoàng ác ý dùng nhục bổng cao vút bên dưới để ở phái sau huyệt khẩu, nhục bổng nóng bỏng, phía đỉnh tích bạch trọc, xúc cảm nóng hổi khiến Trầm Lăng phát cuồng, không ngừng giãy dụa thân thể, khát vọng bị xỏ xuyên càng lúc càng cường liệt, cái mông khép lại kềm chặt nhục bổng cứng rắn của Đông Hoàng, nhịn không được bắt đầu tự ma sát.

“Ân a….. Đông Hoàng, mau, ta muốn, khó chịu, thật là khó chịu”

Ma sát đơn giản, mang theo sung sướng tới mức phệ cốt trong nháy mắt bao phủ cảm quan của hai người, Đông Hoàng phát sinh tiếng thở gấp khó nhịn, nhìn Trầm Lăng trên người một mực cọ xát, cái mông trắng nõn mang theo dục vọng của y liên tục lắc qua lắc lại, dịch thể bạch sắc theo thứ phía trước của Trầm Lăng không ngừng tích lạc, nhưng không ngờ lại bị đuôi rắn của Huyền Minh kháp trụ lại, thế nào cũng không thể phát tiết được

Càu nhàu một tiếng! Âm hưởng nuốt nước bọt vang lên, hai mắt Đông Hoàng điểm điểm hỏa nhiệt, y chịu thua rồi!

Trầm Lăng liều mạng giãy dụa cơ thể, a! Trong hậu huyệt thật sự ngứa ngáy khó chiu, giống như có hàng nghìn hàng vạn con kiến ở sâu trong người hắn chuyển động, trong khoảng thừi gian này thân thể đã bị Bác Nhã điều giáo qua, đối với tình dục sự nhẫn nại của hắn đã rơi xuống mức thấp nhất, trong cơ thể có một cỗ dục hỏa gần như sắp bức Trầm Lăng phát điên, nhìn Đông Hoàng dáng vẻ thờ ơ, hắn liền quay đầu nhìn Huyền Minh ở phía sau

Phóng xuất nhãn thần cơ khát nóng bỏng, thấy vậy, Đông Hoàng liền biết Trầm Lăng sắp không nhịn được nữa, liền vươn tay, kẹp lấy đậu đổ đang dựng đứng, cúi đầu cắn cắn cổ, ngón tay mô phỏng theo động tác giao hợp, không ngừng ra vào nơi hậu huyệt, thứ nóng bỏng cứng rắn kia cũng chậm rãi lại gần.

Trầm Lăng xuất ra nụ cười tươi xấu xa câu dẫn, để xem tự chủ của Đông Hoàng có tốt như vậy không, hắn hé miệng, khẽ rên rỉ, nói rằng “Ân! Đông Hoàng cái kia của ngươi để ở chỗ nào thế, cái thứ đó làm cho người ta rất tiêu hồn nha……, thật muốn ăn nó nữa, thật tốt nha!”

Trầm Lăng vừa mở miệng nói xong, thân thể Đông Hoàng liền run lên, bên hông liền mạnh mẽ ấn xuống, thẳng tắp xông vào, thật chặt, thật nóng! Cảm giác tiêu hồn không ngừng truyền tới, hai tiếng rên rỉ bất đồng âm thanh cùng lúc vang lên, bất đồng chính là Trầm Lăng là vì đau nhức, còn Đông Hoàng là vì sảng khoái. Tiếng thở dốc phì phò nặng nề, tàn bạo trừng trụ Trầm Lăng, gầm nhẹ “Lăng, cái tên yêu tinh này, có đúng nếu không dằn vặt bọn ta tới chết thì ngươi mới cam tâm không.”

Cúi mình, liền cắn môi Trầm Lăng, dừng lại động tác, chờ cho Trầm Lăng thích ứng, thân rắn của Huyền Minh lại càng cuốn chặt hơn, trong hoàng mâu bắt đầu khởi động hỏa dục mãnh liệt, hạ thân không ngừng ở trên đùi Trầm Lăng ma sát, thanh âm tê tê càng lúc càng lớn, càng ngày càng nặng nề. Hậu huyệt phía dưới đang chậm rãi thích ứng với cực đại của Đông Hoàng, bắt đầu phân bố dịch ruột non, không ngừng khép mở, khép chặt, giống như đang mời gọi Đông Hoàng bắt đầu luật động, đột nhiên hắn cảm thụ được dưới mông có một cảm xúc lạnh lẽo, Trầm Lăng bỗng nhiên thanh tỉnh, phút chốc kẹp chặt hậu huyệt.

“Huyền Minh, ngươi……”

Trầm Lăng kinh ngạc trợn tròn con mắt, nhìn Huyền Minh đang ở phái sau gáy mình, cái thứ nóng bỏng đang cọ xát dưới mông đó, của Đông Hoàng sớm đã tiến vào, vậy bên ngoài khẳng định là của Huyền Minh đi, nhìn thân rắn của Huyền Minh, đầu Trầm Lăng phủ đầy hắc tuyến, đáy lòng không nhịn được rít gào, nói “Nhân thú, Xích quả của nhân thú…. Huyền Minh, ngưoi không thể hóa thành người sao.” Khóe miệng không ngừng co quắp, bất đắc dĩ thần reis đã sớm bị tình dục che phủ, cặp mắt nhắm nửa mở ra, chẳng biết đang nhìn cái gì nữa?

“Thế nào, ta như vậy ngươi không thích sao, thế này thì sao?”

Thân rắn rất nhanh hóa nhỏ, tùy ý để Đông Hoàng đem Trầm Lăng đặt lên trên đám lá khô, tiểu Huyền Minh cấp tốc lẻn xuống phái dưới Trầm Lăng, xà tín dài nhỏ chuyển động cao thấp trên dục vọng của Trầm Lăng, đầu lưỡi lạnh lẽo mềm mại nhẹ nhàng liếm lộng,  Trầm Lăng thế nào cũng không nghĩ tới Huyền Minh lại làm ra động tác quỷ dị như vậy, thoáng chốc, hắn giật mình, cặp đùi mở rộng cảm thụ được thân rắn lạnh lẽo của Huyền Minh, cảm xúc mềm mại khiến Trầm Lăng thấy vô lực.

Huyền Minh mở xà khẩu, hàm trụ lấy dục vọng, phát sinh tiếng rên rỉ rầu rĩ, hoàng mâu lộ ra dục niệm dày đặc hơn, y khát vọng được hóa thành người hơn bất cứ lúc nào, chỉ có hóa thành người y mới có thể quanh minh chính đại ôm lấy Trầm Lăng.

Nhìn Trầm Lăng dưới hành động của mình mà thất thần, Huyền Minh trong nháy mắt liền thấy thoải mái. Thân rắn cuốn lấy dục vọng, đầu lưỡi ướt lạnh không ngừng ở trên đỉnh giảo lộng, ẩm ướt, nóng nóng khiến Trầm Lăng muốn ngừng mà không được.

Dục vọng của Đông Hoàng từ lâu đã tiến vào, cảm giác chặt chẽ vui sướng tới tiêu hồn, bao vây lấy Đông Hoàng, hô hấp của Trầm Lăng không ngừng gấp gáp, hắn tận lực thả lỏng cơ thê ……. Nỗ lực thích ứng với Đông Hoàng, đem thứ cực đại bên trong phun ra nuốt vào càng sâu, nhận thấy được cử động của Trầm Lăng, thần trí của Đông Hoàng trong nháy mắt sụp đổ, tiếng rên rỉ khó nhịn lần thứ hai từ trong miệng Đông Hoàng vọt ra.

So với lần trước còn mãnh liệt hơn, lao thẳng vào trong cơ thể Trầm Lăng, sau đó lại rút hết ra, rồi lại thẳng tiến vào. Đợi sau một lúc, toàn thân Trầm Lăng co rút lại, hậu huyệt càng lúc càng khép chặt, chứng minh Đông Hoàng nỗi lần dùng sức đều hướng tới cái địa phương kia mà đâm vào.

“Ân, a! thực thoải mái …. Chậm một chút, nhanh quá, ta chịu không nổi nữa!”

Trầm Lăng nói năng lộn xộn, nước bọt theo khóe miệng không ngừng nhỏ xuống, gục vào cần cổ Đông Hoàng cùng y mãnh liệt công kích, sau nửa ngày, Đông Hoàng  lật thân mình Trầm Lăng lạ, nhượng hắn quỳ trên mặt đất, sau đó từ phái sau khẩn cấp sáp nhập, mãnh liệt xông vào, tư thế từ phái sau này khiến cho Đông Hoàng xâm nhập được càng sâu.

Giống như chiếc bè gỗ cô độc giữa mặt biển, hô hấp của Trầm Lăng gấp gáp, thân rắn của Huyền Minh liền hóa lớn, quấn lấy hông Trầm Lăng, đem hai chân của Trầm Lăng mở rộng hơn nữa, hạ thân không ngừng ma sát với dục vọng đang dựng đứng của Trầm Lăng, lưỡi xà màu tím quấn qít lấy lưỡi của Trầm Lăng.

Đầu lưỡi dài nhỏ không ngừng thâm nhập, đến tận hầu gian, cảm giác bị dị vật xâm lấn khiến thân thể Trầm Lăng mất tự nhiên mà buộc chặt lại, huyệt khẩu bên dưới càng co chặt hơn, Đông Hoàng ở phái sau liền vỗ nhẹ lên mông hắn.

“Lăng, ngươi cắn thực là chặt, có đúng là muốn cắn đứt cả bảo bối của ta hay không.” Vui vẻ cường liệt, mỗi lần Đông Hoàng xông vào, đều có thể nhìn thấy dịch thể bị trào ra, dịch thể trong suốt theo huyệt khẩu của Trầm Lăng chậm rãi nhỏ xuống, không có rơi xuống đất, thân thể bị va chạm kịch liệt, trong thanh âm trừu sáp còn pha lẫn cả tiếng cười khúc khích, khiến cho rừng cây u tĩnh phá lệ trở lên mê hoặc nhân tâm.

Có lẽ vì lâu quá không tiếp xúc, động tác của Trầm Lăng rất phóng khoáng, không chỉ có phối hợp với động tác xông tới của Đông Hoàng , có lúc còn có thể chủ động hùa theo ý của y, quấn lấy đầu lưỡi của Huyền Minh, khiến nước bọt không ngừng trào ra, thậm chí cũng không chút nào cố kị hình thú của Huyền Minh.

Huyền Minh cứ mỗi lần xông tới, thì dục vọng của y lại đụng chạm tới dục vọng của uyền HuyềnuTrầm Lăng, dưới kích thích cường liệt này, khiến cho cả ba người khó có thể ngừng lại, tần suất luật động càng lúc càng tăng, trong nháy mắt khi Đông Hoàng gắt gao kềm trụ thân thể của Trầm Lăng, thì Huyền Minh ở phía dưới cũng quấn lấy chặt hơn, cao trào sắp nổ ra …..

“Ân a……..Đừng, không được!”

Đông Hoàng cúi đầu cắn đôi môi Trầm Lăng, hung hăng rút ra cực đại từ bên trong, sau đó lại mạnh mẽ vọt vào, dục vọng của y ở trong dũng đạo liền bắn liên tiếp vài phát, lập tức bắn ra những dịch thể nóng hổi, trong nháy mắt đã lấp đầy bụng, Đông Hoàng thật lâu sau mới buông thân thể Trầm Lăng ra, chậm rãi đem dục vọng lui ra, kéo theo không ít dịch thể bạch sắc.

Trầm Lăng đầu đầy mồ hôi ngã lên người Huyền Minh, động tác của Đông Hoàng thực sự quá nhanh, lực đạo lại quá nặng, khiến Trầm Lăng phải thất thần, khóe mắt còn mang theo hơi nước, khóe miệng mở rộng chẳng thể nói gì, lúc này chỉ có thể phun ra những hơi thở hỗn loạn gấp gáp, không rõ là vui thích hay thống khổ. Huyền Minh nhìn Trầm Lăng đang thở dốc, thân thể trắng nõn run lên nhè nhẹ, không ngừng thả ra khí tức đầu độc kẻ khác, xà đồng màu vàng của Huyền Minh không khỏi dần dần tối lại.

Trầm Lăng giống như nhận thấy động tác của Huyền Minh, đầu lưỡi dài nhỏ ẩm ướt quấn quít lấy Trầm Lăng, đuôi rắn lạnh lẽo nhẹ nhàng đụng chạm vào địa phương vừa bị Đông Hoàng khai phá qua, cảm xúc ấm áp chặt chẽ khiến y có chút dị động, nhanh chóng cuốn lấy thân thể Trầm Lăng, dục vọng sưng cứng kêu gào đòi phát tiết ma sát với huyệt khẩu khép mở.

“Huyền Minh, ngươi….. không được, ta mệt quá!” Trầm Lăng mở to đôi ngươi đen bóng mang theo màn sương mờ, cảnh cáo trừng Huyền Minh, nhưng thanh âm khàn khàn lại không mang theo chút uy hiếp nào, trái lại mang một vẻ yếu ớt hiếm có.

Nương theo hậu huyệt đang không ngừng tràn ra *** dịch, dục vọng để bên dưới của Huyền Minh mãnh liệt tiến vào, dục vọng to lớn thoáng cái đã nhét vào hậu huyệt đầy chặt, cảm thụ Trầm Lăng đang gắt gao bao lấy dục vọng của mình, đôi mắt Huyền Minh nheo lại, phả ra hơi thở *** nồng đậm, không nhìn tới vẻ cự tuyệt của Trầm Lăng, ở trong cơ thể Trầm Lăng chậm rãi chuyển động,bị ma sát qua lại điểm mẫn cảm, dục vong ở trước dần đứng lên…..

Trầm Lăng im lặng, giữ biểu tình uỷ khuất, nhìn về Đông Hoàng đang đứng bên cạnh, nói “Đông Hoàng, ngươi không ngăn Huyền Minh sao, ân a! Nhanh quá…..” Bị dã thú xâm phạm, ánh mắt Trầm Lăng không khỏi có chút kinh hoảng, hắn không bài xích việc làm tinh voíư bọn Đông Hoàng, chí ít bọn Đông Hoàng cũng là ở hình người, nhưng Huyền Minh thì ______

Cảm thụ được Huyền Minh ở trên mình càng lúc càng tăng nhanh tốc độ, *** vừa mới tiêu thất trong nháy mắt lại nảy lên, cảm giác được dục vọng của Huyền Minh đâm vào chỗ sâu nhất trong thân thể, không ngừng ma sát vào một điểm gồ lên trong tràng thịt, Đông Hoàng đứng một bên không ngừng phun ra hơi thở ấm áp, thân thể Trầm Lăng thỉnh thoảng run lên, khiến Huyền Minh càng thêm hăng hái, tần suất va chạm càng nhanh hơn.

Hôn lên môi Trầm Lăng, nhãn thần như lửa nóng nhìn vào gương mặt của hắn, hạ thân đã cứng rắn cao cao, Đông Hoàng nắm lấy cánh tay Trầm Lăng phóng tói chỗ đó, nhẹ nhàng ma sát, thấp giọng giải thích “Huyền Minh nếu còn không thể biến hoá, sẽ bị biến thành Đoạ Lạc giả, ngươi nhẫn tâm nhìn Huyền Minh rơi xuống làm Đoạ Lạc giả sao, trong sách cổ của Long thú có ghi chép, áu khi cùng giống cái giao hoan, giống đực liền có khả năng biến hình ____”

Nếu không phải vì y biết ở trong lòng Trầm Lăng, Huyền Minh có một vị trí đặc biệt, y như thế nào lại cho phéo tên tiểu tử Huyền Minh này, dùng thú thân giao hoan với Trầm Lăng, cũng may Dực Xà khác với các thú nhân khác, có thể tự do chuyển hoá kích thước cơ thể

Mang theo dục vọng cực đại trong người, Trầm Lăng có hơi chút thất thần, suy nghĩ về lời nói của Đông Hoàng, roiư xuống làm Đoạ Lạc giả sao? Ánh mắt nhìn sang Huyền Minh không khỏi trầm xuống, thả lỏng thân thể thích ứng với luật động của Huyền minh.

Giống như nhân thấy Trầm Lăng đang tận lực đốn lấy mình, trùng kích của Huyền Minh chậm rãi tăng lên, dục vọng nóng bỏng biến thô, từ đỉnh dục vọng trồi ra những cái móc thô ráp, ngoặc vào tràng thịt trong dũng đạo của Trầm Lăng

Đau đớn trong nháy mắt nảy lên, khiến Trầm Lăng không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ “A!” Vừa vặn làm cho động tác của Huyền Minh càng lúc càng nhanh, đau đớn mang theo vui vẻ, giống như ngọn lửa đang không ngừng thiêu đốt cơ thể, làm cho Trầm Lăng rên rỉ không ngừng.

Dục vọng của Huyền Minh cũng vì thế mà lớn hơn nữa, dục vọng màu hồng nhiễm dịch thể nổi lên một tầng sáng bóng *** mĩ, mỗi lần rút mơ hồ như kéo ra cả cái móc thô ráp kia, số dịch thể tràn ra ngòai mang theo tơ máu.

Đông Hoàng nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi Trầm Lăng, ôn nhu vô hạn mà trấn an hắn, Dực Xà nếu như không thể phát tiết toàn bộ dục vọng trong thân thể thì tuyệt đối sẽ không rời khỏi con mồi dưới thân, trên dục vọng xuất hiện những cái móc thô ráp, mục đích chính là để cho những con mồi dưới thân trước khi bọn họ phát tiết thì không thể trốn thoát, hầu hết có rất ít giống cái có thể chịu đựng cách giao hoan của Dực Xà tộc

Mãnh liệt mà tàn bạo, giống như muốn nuốt trọn tất cả. Bàn tay to đầy vết chai nhẹ nhàng trêu chọc những điểm mẫn cảm trên mình Trầm Lăng, hy vọng Trầm Lăng có thể thả lỏng, nếu không y lo Trầm Lăng sẽ không chịu nổ sự cầu hoan của Huyền Minh.

May là lúc này không phải là kỳ động dục của Huyền Minh, nếu không Trầm Lăng phải chịu thống khổ, Dực Xà động dục, vì có lưỡng căn sinh thực khí (hai cái JJ, muốn biết rõ mời đọc thập nhị thánh thú cung cung thứ 6), để đảm bảo cho giống cái thụ thai, họ có thể không ngừng mập hợp (má ơi!!!!!!!!)

Nhìn Trầm Lăng dần dần thích ứng với tần suất va chạm của Huyền Minh, Đông Hoàng cũng dần yên tâm lại, nhìn dục vọng đang dựng thẳng bên dưới, lại xoay qua nhìn tình sắc trên gương mặt của Trầm Lăng, dục vọng trong nháy mắt lại ngẩng cao, nhưng y cũng biết, lúc này Trầm Lăng còn không thể cử động, liền cầm lấy bàn tay Trầm Lăng kéo qua nhẹ nhàng ma sát, thư giải dục vọng đang gào thét trong lòng, *** của Long thú so với Dực xà còn cao hơn, nhìn Maya đang nở rộ sau lưng Trầm Lăng, thở khẽ, cũng may Trầm Lăng là sứ giả Nguyệt Thần, nếu như là giống cái bình thường thì không có khả năng thừa nhận dục vọng của bọn họ.

Luật động dần chậm lại, qua một lúc sau tiếng gầm nhẹ của Huyền Minh vang lên bên tai, dịch thể nóng bỏng đậm đặc rót thẳng vào trong bụng, kết thúc, hậu huyệt bị ma sát tới mức sưng đỏ, mơ hồ tản ra một màu sắc *** loạn, dịch thể nóng hổi bán tung toé trên đất

Nhìn Trầm Lăng thất thần, Huyền Minh vẫn chưa lập tức rời khỏi, sau khi phát tiết từ trên đỉnh đầu rắn bắt đầu có biến hoá, chậm rãi chuyển thành hình người, cùng Huyền Hàn có bảy phần tương tự, chỉ là Huyền Minh so với Huyền Hàn thì nhu hoà hơn một chút, nhãn thần cũng không có vẻ hung ác nham hiểm.

Chuyển biến thình lình xảy ra, khiến Huyền Minh kinh ngạc không thôi, thân mình rất nhanh ngã sấp xuống mình Trầm Lăng, trên gương mặt là vẻ mừng rỡ như điên, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Đông Hoàng nói “Ta biến hình được rồi, thực không thể tin nổi. Ta rốt cục có thể dùng hai tay để ôm lấy Lăng rồi, thật tốt!”

Vùi đầu vào cổ Trầm Lăng, nhẹ nhàng cọ cọ, hít vào khí tức chỉ duy độc tồn tại trên người Trầm Lăng, thanh âm của Huyền Minh không lớn, có thể bởi vì mới chuyển hoá được nửa thân trên, ngữ điệu trở nên dễ dàng hơn trước, thanh âm vẫn còn mang theo một chút nhu nhu non nớt lúc trước, giờ thêm vẻ thoải mái và dễ chịu.

Đông Hoàng đỡ lấy Trầm Lăng đã ngất xỉu từ trong tay Huyền Minh, nhìn hai gò má Trầm Lăng lấm tấm mồ hôi, vén một lọn tóc đẫm nước gài ra sau tai, nhìn sang Huyền Minh đang dần bình tĩnh lại, gật đầu nói “Không sai, tuy là chưa có hoàn toàn biến hoá, nhưng ít ra đã có thể biến hoá một nửa, thực lực hẳn cũng đã tăng lên không ít. Qua vài ngày, hẳn là có thể thuận lợi biến hình. Trước đem Lăng đi tẩy trừ một chút đã, chúng ta đi đã lâu lắm rồi, có thể sẽ khiến cho kẻ khác nghi ngờ. ”

Nhanh chóng tìm ra một dòng suối nhỏ, cẩn thận, ôn nhu ôm lấy Trầm Lăng, thay Trầm Lăng đang ngất xỉu tẩy trừ thân thể, Trầm Lăng từ đầu tới cuối đều ngủ rất sâu, có lẽ màn vận động vừa rồi thực sự đã tiêu hao quá nhiều tinh lực của hắn, cũng có thể là do gặp được Đông Hoàng cũng Huyền Minh, phần chấp niệm nằm dưới đáy lòng lâu nay đã được cởi bỏ, khiến hắn không tự chủ được trầm ngủ.

Cảm thụ được sự ôn nhu từ bàn tay trên người mình, khoé miệng Trầm Lăng khẽ nhếch, hướng về phía ngực Đông Hoàng cọ cọ, sau khi tìm được một vị trí thích hợp thì nặng nề ngủ, Huyền Minh bán hoá hình người, đme ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng đụng vào Trầm Lăng, thỉnh thoàng hôn lên môi Trầm Lăng vài cái, khoé miệng cong thành một nụ cười ngọt ngào.

Cả Đông Hoàng cùng Huyền Minh đều không hề phát hiện, từ nãy tới giờ đều có một bóng đen luôn theo đuôi bọn họ.

Vẻ mặt Huyền Hàn lạnh lẽo, nhìn một màn ôn nhu xảy ra giữa dòng suối này, kẻ này lớn lên quả không tệ, thảo nào có thể đem Huyền Minh mê hoặc tới không biết đường về, siết chặt các ngón tay đêm một chưởng đánh lên hai thân cây trái phải, chớp mắt, thân cây liền hoá thành bột phấn tiêu tán trong không trung.

Nhìn chằm chằm vào Trầm Lăng đang xích loã trong dòng nước, trong con mắt lạnh lùng của Huyền hàn bỗng loé lên một thấn thái bí ẩn, trong đầu không ngừng hiện ra khối thân thể trắng nõn oánh nhuận kia, một khát vọng khó hiểu ở sâu trong đáy lòng bắt đầu mọc lên, khiến cho Huyền Hàn có chút không nhịn được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.