Em Ấy Thuộc Về Tôi

Chương 36: Xong




Biết tin tức bọn họ, cũng liền biết, là ai dẫn đầu, là ai chỉ huy, anh cũng nằm trong hệ thống người này nên anh có cách của chính mình có thể hỏi thăm mấy tin tức này, Nolan cuối cùng đem mục tiêu khóa định ở trên một người.

Hơn nữa anh còn đem mục tiêu nói cho An Tiêu Dao.

Tối hôm đó liền truyền đến tin tức, toàn bộ gia quyến của người nghị viên này đều đã bị bắt cóc.

Nolan biết, đây là ai làm, mục trừng khẩu ngốc.

An Tiêu Dao nói, “Lục Trăn mất tích đã hơn hai tháng, tính khí của tôi không tốt lắm.”

Nolan, “...”

An Tiêu Dao ký một VCR gửi cho vị nghị viên này. Trong VCR có hình vợ cùng hai đứa nhỏ của ông, còn có một chó săn đã được cải tạo gien, còn có một giọng nữ ôn nhu giải thích, “Đây là giống chó săn mới nhất mới được nghiên cứu của tổ chức khủng bố chúng tôi. Chúng có khứu giác cùng lực công kích vô cùng nhạy bén, Lục Trăn cũng rất thích. Hiện tại, chúng tôi đem bảo bối mà Lục Trăn thích nhất thả cùng một chỗ cùng các bảo bối của nhà ông. Qua bốn tiếng đồng hồ, bảo bối của Lục Trăn sẽ đói bụng. Tất cả cửa kính ở đây đều là cửa kính chống đạn, bọn họ có làm cách nào cũng không thể mở ra. Tính cách của bảo bối này rất hung tàn, thích ăn nhất là thịt.”

Nghị viên thu được VCR, cuống quít đem đoàn đội của mình gọi tới tác chiến, hơn nữa còn xin giúp đỡ từ phía FBI.

Một giờ sau, một thám tử FBI cao cấp tìm được Nolan, nhờ anh đi giải quyết chuyện này.

Nolan nhàn nhạt hỏi, “Việc này đâu có liên quan tới tôi? Tôi còn vội đi tìm người yêu của tôi, không có nhiều thời gian đi xử lý loại chuyện nhỏ này.”

Nghị viên sau khi nghe chuyện, thiếu chút nữa ngất đi, chỉ vào mặt mũi Nolan mắng to “Cậu là một danh sĩ quan, phải phục tùng mệnh lệnh, tôi ra lệnh cho cậu đi giải cứu con tin, cậu nhất định phải giải cứu con tin, nếu như bọn họ xảy ra chuyện gì...”

Nolan dù bận vẫn ung dung chờ ông ta nói, kết quả, ông ta nói được một nửa liền dừng nói, Nolan rất thất vọng, bất quá anh cũng rất vui mừng, theo như tình hình này thì Lục Trăn không có nguy hiểm đến tính mạng.

Đây là một chuyện tốt.

“Phần tử khủng bố bắt cóc người nhà của ông, bọn họ ra điều kiện gì thì tự ông đáp ứng đi, đừng đến nói với tôi làm gì cả. Bản lĩnh của tôi không cao đến độ có thể giải cứu người nhà của ông đâu.” Nolan nhàn nhạt nói, “Tôi đã mất bảy năm truy tung bọn họ, cũng không tra ra được tổng bộ bọn họ ở chỗ nào, vậy ông dựa vào cái gì cho rằng, tôi có thể cứu người nhà của ông ra?”

“Người yêu của tôi cũng bị bắt cóc, tôi còn đang bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, mà bọn họ còn chỉ cho ông bốn tiếng đồng hồ, bốn tiếng đồng hồ, chúng ta đến bóng dáng bọn họ cũng không tìm được, ông nên chờ mà đi nhặt xác đi. À không, có khi ông nên tìm một nghĩa trang yên tĩnh để các con của ông có thể an nghỉ tốt lành đi.”

“À, không đúng, dự đoán có khi bọn họ cũng không còn toàn thây, mai táng ở đâu cũng không quan trọng.”

Nolan không hề biết, anh có thể dùng những lời lẽ ác độc như vậy, nguyền rủa một đứa nhỏ đáng thương bị bắt cóc. Chỉ là, theo như lời An Tiêu Dao, Lục Trăn mất tích lâu như vậy, tính tình của ai cũng sẽ không được tốt.

Không nhắc tới thời gian, dù cho người nhà của người khác bị An Tiêu Dao bắt cóc, bốn tiếng đồng hồ, anh cái gì cũng không làm được.

Tên nghị viên kia chỉ vào Nolan mắng, lại chỉ vào Michael chửi ầm lên, mắng Micheal không biết cách giáo huấn cấp dưới. Michael nhắc nhở ông ta “Tiên sinh, đối phương chỉ cho ông bốn tiếng đồng hồ, ông lại ở nơi này giáo huấn chúng tôi, không bằng ông nên phái người đi tìm tung tích của bọn họ đi.”

“Cậu...” Nghị viên trầm giận, “Tôi biết các cậu cùng người của vương bài quan hệ tốt, cậu đi nói hộ tôi vài câu, nhất định có thể thuyết phục bọn họ, tôi xin cậu, các con của tôi không thể xảy ra chuyện gì được.”

Ông ta là một người cha tốt, lo lắng cho con của mình, thái độ đặc biệt thấp(ý nói cầu xin).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.