Duyên Đến

Chương 43: Tim của Tử Bội




Nó cứ nằm yên đó để cho cô đánh, nó coi như trận đòn này là dành cho nó khi theo đuổi 1 người kh thuộc về mình! Trong phút chốc khoé mắt nó cay cay! Hắn thì bất lực khi bị đám con gái can ngăn đẩy ra khỏi lớp! Hắn chỉ biết bất lực nhìn nó bị đánh, tại sao hắn lại chấp nhận lời tỏ tình đó? Cửa lớp bị khoá trong, đứng bên ngoài hắn đạp muốn bể kính nhưng vẫn kh lung lay!

– cho m chết, hết cái tật nghèo mà thích trèo cao!

Cô đánh nó kh thương xót, trong lớp chẳng ai dám can ngăn! Cô dồn hết sức dậm vào vào bàn tay! Khiến nó phải la thất thanh

– AAAAAAA

Tiếng la lớn khiến lớp của Ngọc để ý, lúc này Ngọc mới phát hiện ra. Giọng nói quen thuộc đó! Chạy nhanh về phía lớp nó thấy hắn đang cố gắng đạp cửa! Nó cũng lấy sức đạp, 2 lực mạnh đạp vào cửa khiến kính bị bể và cửa bị văng ra! Ngọc chạy vào, nó đang nằm đó, khuôn mặt kh cảm xúc! Nước mắt rơi trên đôi mắt tím buồn đó! Hắn cảm thấy như có muối xát vào tim!

– PO TỈNH LẠI ĐI! M CÓ NGHE TAO NÓI KH?

Ngọc hét lên lây người nó dậy! Nó lấy ít sức cuối cùng để ngồi dậy, Ngọc giúp nó dựa vào tường! Xung quanh những học sinh trong lớp đang bu xung quang, cô thì nhìn nó với vẻ mặt đắc thắng! Hắn bước tới trước mặt nó, hơi thở nó nặng nề! Ngước lên nhìn hắn

– Đừng bao giờ thương hại tao nữa!

Nó nhìn hắn rồi nói, khuôn mặt vô hồn đó khiến người ta cảm thấy mọi thứ rơi vào tuyệt vọng! Hắn nhìn nó, vẫn là ánh mắt đó! Ngọc nhìn cô, đứng lên!

– Còn m, m biết thân thể nó đáng giá bao nhiêu kh?

– 1 đứa như nó, hàng đêm đi ngủ với trai thì khoảng 200-300 ngàn là cao! Haha

– kể cả gia sản nhà mà và mạng m cũng chẳng đủ để trả!

– 1 đứa đứng đường ở tuổi 14t làm gì được cái giá cao như thế!

– hay để tao dự đoán tương lai m nhé, ngày mai trang nhất tập đoàn nhà m phá sản!

Ngọc nói rồi quay trở lại chỗ nó, cô điếng người bởi câu nói đó nhưng cô nghĩ chỉ là 1 câu hù doạ!

– được, để t chóng mắt lên coi! 1 đứa tạp nham của xã hội thì làm gì tao!

Cô nói rồi quay người bước về chỗ, Ngọc lấy điện thoại và gọi ai đó!

– Alo, phải số của Phong kh?

– dạ phải nhưng A phong đang họp, có gì tôi sẽ nói lại với A ta sau!

– đi vào và nói liền với A ta là Như xảy ra chuyện rồi, tới trường gấp!

Ngọc nói rồi cúp máy! Ngọc cố gắng để nhấc người nó dậy, chẳng ai dám giúp chỉ biết đứng nhìn! Hắn bước tới có ý muốn giúp Ngọc! Ngọc nhìn hắn rồi lướt ngang qua

– để tao giúp m!

Hắn chắn đường Ngọc

– đừng bao giờ lại gần nó nữa!

Ngọc nói rồi đẩy hắn ra, để nó ngồi lên bục giảng! Nó đi tới đâu thì máu lại dính tới đó! Hên là hôm nay lớp Ngọc và nó kh có giáo viên! Từ chỗ nó lên tới bục giảng, những vết máu dài khiến người khác có thể nghĩ tới bộ phim kinh dị!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.