Duyên Đến

Chương 12: Thăm dò




Diệp Lăng Phi sao ngờ được lúc này lại nhận được điện thoại của Trương Lộ Tuyết, có điều nghĩ lại. cũng đúng, lúc này Trương Lộ Tuyết đang ở Mỹ, chênh lệch thời gian với bên này những hơn mười tiếng, ở đây giờ là hai mươi giờ tối. bên Mỹ đã là buổi sáng rồi.

Sắc mặt Diệp Lăng Phi trở nên không tự nhiên hoàn toàn vì lúc này ngồi trước mặt hắn chính là Bạch Tình Đình. Trong lòng Diệp Lăng Phi có chút lo lắng, không khỏi có chút biểu lộ ra ngoài. Nhưng, đó cũng chỉ là trong chốc lát thôi, thái độ của Diệp Lăng Phi lại trở lại bình thường. Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi cầm điện thoại chỉ ừm ừm mấy tiếng đểứng phó, Bạch Tình Đình liền cảm thấy cuộc điện thoại này có vẻ không bình thường. Cô đứng dậy, cố ý bước tới trước mặt Diệp Lăng Phi. làm nũng nói:

- Ông xã. em muốn ngồi trong lòng anh!

-Sao!

Diệp Lăng Phi ngạc nhiên, hắn vội vàng nói:

- Bà xã yêu. ở đây không hay lắm. ở đây bao nhiêu người thế này, nếu để người khác nhìn thấy thì không hay lắm đâu.

- Sợ gì chứ. ở đây có vài người!

Bạch Tình Đình nói:

- Dù sao chúng ta cũng là vợ chồng. vợ ngồi trong lòng chồng là lẽ đương nhiên, ai thích nói gì thì nói!

Bạch Tình Đình nằng nặc đòi bằng được, có vẻ không thèm quan tâm tới những người ngoài. Nếu là Bạch Tình Đình trước kia. cô tuyệt đối không làm chuyện này. Nhưng Bạch Tình Đình bây giờ không còn là Bạch Tình Đình trước kia nữa. Giờ trước mặt Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình là người phụ nữ khao khát được chồng yêu thương. cô không thèm để ý người khác nhìn cô thế nào.

Diệp Lăng Phi tay cầm điện thoại, ngồi nhìn Bạch Tình Đình. Hắn cũng chẳng còn cách nào cả. chỉ đành gật đầu. Diệp Lăng Phi dang hai chân ra. Bạch Tình Đình tới giữa hai chân Diệp Lăng Phi. ngồi thẳng xuống. Bạch Tình Đình cố ý dùng sức. đè lên đùi Diệp Lăng Phi. Quả nhiên Diệp Lăng Phi cau mày, song. Diệp Lăng Phi cũng không nói gì cả. chỉ cầm điện thoại tiếp tục nói chuyện.

Bạch Tình Đình ngồi trên đùi Diệp Lăng Phi. ghé mặt vào tai Diệp Lăng Phi. nghe thấy giọng phụ nữ vọng từ điện thoại ra.

Vu Tiêu Tiếu rót lấy một ly rượu, đưa cho Bạch Tình Đình, nói:

- Chị. chị uống đi!

Bạch Tình Đình cầm lấy cốc rượu, một hơi uống cạn. rồi đặt xuống. ngay sau đó cô lại muốn nôn ra. cô lấy tay bịt chặt lấy miệng mình, mãi một lúc sau. cô mới kiềm chế được. Vu Tiêu Tiếu nhìn ra Bạch Tình Đình có chút đang tức giận. cô không dám rót rượu cho Bạch Tình Đình nữa. cô tự rót cho mình một cốc. rồi ngồi uống.

Rượu sao có thể chống đói được chứ. may mà đồ ăn trong quán này làm khá nhanh, thoáng cái. một nữ phục vụ đã bưng thức ăn lên. Nữ phục vụ đó bưng đồ ăn lên xong. đưa mắt nhìn thấy Bạch Tình Đình đang ngồi trong lòng Diệp Lăng Phi. chi thấy Bạch Tình Đình ngước mắt nhìn nữ phục vụ. nói:

- Có gì lạ sao, tôi thân mật với chồng tôi. cản trở gì tới công việc của cô à!

Câu này của Bạch Tình Đình vừa nói ra, nữ phục vạ đó vội vàng nói “Xin lỗi” rồi vội vàng chạy khỏi. Diệp Lăng Phi nghe câu này của Bạch Tình Đình xong liền cảm thấy Bạch Tình Đình có chút không ổn. hắn vội vàng nói với Trương Lộ Tuyết:

- Thôi. ***phải ăn cơm rồi. Tình Đình đang đợi tôi ăn cơm đây!

-ừm. chồng tốt!

Trương Lộ Tuyết nói:

- Tôi không phiền anh nữa!

Diệp Lăng Phi vội vàng cúp điện thoại, hắn ôm lấy eo Bạch Tình Đình, hỏi:

- Bà xã yêu. em sao thế?

- Không sao, em chỉ muốn uống rượu thôi!

Bạch Tình Đình đửng dậy khỏi lòng Diệp Lăng Phi. nói:

- Tránh ra!

- Bà xã. nãy chẳng phải em nói muốn ngồi sao?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Giờ em không muốn ngồi nữa. ***ăn cơm!

Sắc mặt Bạch Tình Đình có chút không vui. cô bước ra khỏi lòng Diệp Lăng Phi. lại ngồi xuống bên cạnh Vu Tiêu Tiếu, một lời cũng không nói. cầm lấy cốc rượu trước mặt Vu Tiêu riếu, một hơi uống sạch.

- Chị. không nên uống nữa!

Vu Tiêu Tiếu khuyên can.

Bạch Tình Đình chi ho ho hai tiếng, mặt đỏ ửng rồi nói:

- Tiêu Tiếu, chúng ta nhanh ăn cơm đi. ăn xong chúng ta về nhà uống rượu!

- A, chị. chị còn muốn uống nữa sao. chúng ta nên ăn cơm thôi, không nên uống rượu nữa iâu!

Vu Tiêu Tiếu thấy Bạch Tình Đình có phần không bình thườna. cô vội vàng nói:

- Chị. nãy em cảm thấy bụng hơi đói nhưng giờ cũng bình thường rồi. thôi, chúng ta ăn thôi!

Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi một cái. rồi lại nói với Vu Tiêu Tiếu:

- Tiêu Tiếu, chị không muốn ăn ở đây, chúng ta gói lại rồi mang về nhà ăn đi!

- Sư phụ...!

Vu Tiêu Tiếu nghe thấy Bạch Tình Đình nói vậy, cô không biết nên làm thế nào, cô nhìn Diệp Lăng Phi. mong lúc này Diệp Lăng Phi có thể nói vài câu. Diệp Lăng Phi hơi mấp máy môi. trong lòng hắn rất rõ vì sao Bạch Tình Đình lại giận. Diệp Lăng Phi biết Bạch Tình Đình nhất định trong lòng đang rất bực bội. nhưng cô không thể trút giận ở đây được, thế nên mới mượn rượu giải sầu.

Diệp Lăng Phi nháy mắt với Vu Tiêu Tiếu một cái. ý nói Vu Tiêu Tiếu không nên nói gì nữa cả. Hắn đứng dậy, tới quầy thanh toán, để nhân viên phục vụ gói đồ lại. Diệp Lăng Phi để Vu Tiêu Tiếu xách, rồi bước ra khỏi quán ăn.

Lên xe. Bạch Tình Đình không ngồi trên ghế phụ cạnh Diệp Lăng Phi. mà cô chọn ngồi ghế sau. Diệp Lăng Phi biết lần này hắn lại gặp rắc rối lớn rồi. nhưng. ở đây hắn lại không dám nói linh tinh. Không may nhỡ lời. chọc giận Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình một khi tức giận. găng lên cãi nhau với hắn thì hắn làm thế nào. Diệp Lăng Phi đành tạm thời nuốt lời lại trong bụng. lái xe. lao thẳng về biệt thự.

Ngay lúc đi qua một siêu thị. Bạch Tình Đình bỗng kêu:

- Dừng xe!

Diệp Lăng Phi giật mình, nói:

- Bà xã. em làm gì thế?

- Dừng xe!

Bạch Tình Đình không giải thích gì cả. lại lặp lại lần nữa. Diệp Lăng Phi cũng không còn cách nào cả. đành dừng xe lại. Bạch Tình Đình xuống xe. lao thẳng về phía siêu thị. Diệp Lăng Phi và Vu Tiêu Tiếu cũng bước theo sau.

Thì ra Bạch Tình Đình muốn mua rượu, chỉ là Bạch Tình Đình không biết nên mua loại rượu gì. Diệp Lăng Phi để Vu Tiêu Tiếu cùng Bạch Tình Đình quay lại xe. hắn ở lại giêu thị. mua lấy hai chai rượu, rồi quay lại xe. Diệp Lăng Phi cũng không nói gì cả. Hắn lên xe rồi lái xe đi.

Sau khi về tới biệt thự. Bạch Tình Đình định cầm rượu vào biệt thự. nhưng cô nhấc lên lại thấy rất nặng. Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình đang giận dỗi với hắn. hắn liền vội vàng giật lấy rượu trong tay Bạch Tình Đình, xách vào trong biệt thự.

Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi xách rượu vào trong biệt thự. cô đửng ngay bên xe. không động đậy gì. Vu Tiêu Tiếu trên tay xách những món ăn được đóng gói từ quán ăn về. kéo Bạch Tình Đình nói:

- Chị. bên ngoài lạnh đó, chúng ta vào nhà trước đã!

Bạch Tình Đình lúc này mới cùng với Vu Tiêu Tiếu bước vào biệt thự.

Diệp Lăng Phi đặt rượu lên bàn kính uống nước ở phòng khách. Hắn nhấc lấy mấy túi thức ăn trên tay Vu Tiêu Tiếu, bước vào phòng bếp. Diệp Lăng Phi vội vàng lấy đĩa bày thức ăn ra. sau đó mới gọi Vu Tiêu Tiếu và Bạch Tình Đình vào ăn.

Lúc ăn cơm. Bạch Tình Đình cũng không nói gì cả. cô chỉ ăn có mấy miếng, rồi đặt đũa xuống. đứng lên. bước ra khỏi phòng ăn. Vu Tiêu Tiếu thấy thế, liền nhỏ giọng nói với Diệp Lăng Phi:

- Sư phụ. em đi xem chị thế nào!

Nói xong. Vu Tiêu Tiếu cũng không ăn nữa, cô đứng lên. bước ra khỏi phòng ăn.

Diệp Lăng Phi trên tay cầm đôi đũa. ăn thêm hai miếng nữa. ngay sau đó, hắn cũng đặt đũa xuống. đấm thẳng một phát xuống bàn. chi nghe thấy răng rắc một cái. bàn ăn bị Diệp Lăng Phi đập tan nát. Diệp Lăng Phi đứng dậy, cũng bước ra khỏi phòng ăn.

Hắn bước ra. nhìn thấy Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, mỗi người cầm lấy một cái cốc. đang ngồi uống rượu. Diệp Lăng Phi tới trước mặt Bạch Tình Đình, nói với Bạch Tình Đình:

- Tình Đình, anh nói cho em biết, giữa anh và Trương Lộ Tuyết...!

Diệp Lăng Phi còn chưa nói xong. liền nghe thấy Bạch Tình Đình nói:

- Em không muốn nói chuyện với anh!

- Chỉ vì em nghe thấy Trương Lộ Tuyết nói cô ta mang thai sao, là mang thai đứa con của anh mà em giận sao?

Diệp Lăng Phi nói:

- Đó chỉ là việc ngoài ý muốn, anh không biết tình hình lúc xảy ra quan hệ với Trương Lộ Tuyết thế nào, em còn nhớ mọi chuyện hôm đó chứ. tối hôm đó anh thừa nhận anh làm rất nhiều viêc sai trái, nhưng. anh...!

Bạch Tình Đình ngẩng đầu lên. nhìn thẳng vào mặt Diệp Lăng Phi. nói:

- Ông xã. phiền anh để em yên tĩnh một lát được không. nếu anh là em. anh bảo em phải làm thế nào đây, em chỉ là vô tình mới nghe được chuyện này, anh lúc nào cũng thích giấu em mọi chuyện, chuyện Hân Mính có thai cũng vậy, Trương Lộ Tuyết có thai cũng thế. Em giống như một con ngốc, bị anh lừa hết lần này tới lần khác, anh đã nghĩ qua cảm giác của em chưa, em cũng là phụ nữ. em là vợ của anh cơ mà. em nên làm thế nào đây, chẳng lẽ em lại phải vui mừng nói: “ông xã. anh làm rất đúng. ông xã. anh ở bên ngoài có nhiều phụ nữ là rất tốt đó, em không làm được, em thật sự không làm được, ông xã, không phải em không muốn thử chấp nhận tất cả. mà vì em thật sự không thể thay đổi được tính cách của em. em yêu anh. nhưng, không có nghĩa em có thể cho phép lại có thêm một người phụ nữ nữa mang thai đứa con của anh!

Hai hàng nước mắt của Bạch Tình Đình chảy ra, cô mở miệng nói:

- Ông xã. phiền anh rời xa em một chút được không. Gìờ thực sự em không muốn nghe. em chỉ muốn uống rượu thôi!

Diệp Lăng Phi có chút cứng họng. trong chốc lát. Diệp Lăng Phi không biết nên làm thế nào. Những lời lúc nãy Bạch Tình Đình nói hoàn toàn không sai. một người phụ nữ bình thường không thể chấp nhận chồng mình làm thế này được. Trong lòng Diệp Lăng Phi cũng biết những điều này. Diệp Lăng Phi căn cắn môi. hắn cũng không nói thêm gì nữa. vì hắn biết, dù hắn có nói tiếp đi chãng nữa. cũng chẳng có ích gì cả. Bạch Tình Đình lúc này cần có thời gian để bình tĩnh, bĩnh tĩnh, bình tĩnh hơn.

Diệp Lăng Phi bước lên lầu. trong phòng khách chỉ còn lại có Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu. Bạch Tình Đình cũng không nói gì. chỉ cùng với Vu Tiêu Tiếu uống từng cốc. từng cốc rượu một. Vu Tiêu Tiếu khuyên mấy lần cũng không sao khuyên được Bạch Tình Đình. Mãi cho tới lúc Bạch Tình Đình không chịu được nữa. tới lúc cô muốn nôn ra. mới coi như xong.

Vu Tiêu Tiếu đỡ Bạch Tình Đình tới nhà vệ sinh nôn một hồi. sai đó, Bạch Tình Đình tới trước bồn rửa mặt. rửa rửa miệng một lát. cô mới say say nói:

- Tiêu Tiếu, em nói xem có phải chị rất ngốc không?

- Chị. không phải như vậy!

Vu Tiêu Tiếu nói:

- Chị. thực ra em tin tình cảm của sư phụ dành cho chị. Đàn ông thường sẽ mắc sai lầm. chị nên cho sư phụ cơ hội để sửa sai, chứ không nên tiếp tục thế này, nếu chị mãi thế này, chỉ làm mọi việc càng lúc càng loạn lên thôi!

Bạch Tình Đình đưa tay ra, vuốt tốc Vu Tiêu Tiếu, nói:

- Em gái Tiêu Tiếu, chị không phải thực sự giận anh ấy, chuyện tối hôm đó trong lòng chị rất rõ, chị không hề trách anh ấy. Chị biết tình yêu mà anh ấy dành cho chị sâu đậm thế nào. Chị chỉ là đang giận chính mình, tại sao Trương Lộ Tuyết lại có thể mang thai đứa con của chồng chị. còn chị ngay cả quan hệ vợ chồng chính thức cũng không làm được, chị giận chính chị. nếu chị có thể làm cho chồng chị thoả mãn. có lẽ mọi chuyện sẽ không như ngày hôm nay.

Vu Tiêu Tiếu nghe những lời Bạch Tình Đình nói. biết Bạch Tình Đình đã say rồi. Bạch Tình Đình là ai chứ. cô là tổng giám đốc của tập đoàn Quốc tế Thế Kỷ. với những phụ nữ cao quý như Bạch Tình Đình thế này sao có thể tùy tiện nói ra những lời như lúc nãy chứ. Nhưng lúc này Bạch Tình Đình lại đứng trước mặt Vu Tiêu Tiếu, nói ra tất cả. có thể đoán được rằng. Bạch Tình Đình lúc này đã say tới mức như thế nào.

Vu Tiêu Tiếu vội vàng an ủi nói:

- Chị. chị đừng nghĩ linh tinh, chị cũng nói đó không phải là lỗi của sư phụ. thế thì chị nên tha thứ cho sư phụ. Chị. trừ khi chị không còn yêu sư phụ nữa. nếu không thì chị nên giữ chặt lấy sư phụ. Nếu là em. em sẽ không để cho người có tên Trương Lộ Tuyết kia bước tới gần sư phụ. có thai rồi thì sao chứ. có thai thì có tư cách sao?

Bạch Tình Đình lắc đầu. nói:

- Em không hiểu đâu. thực ra...!

Bạch Tình Đình vừa nói được hai câu. lại cảm thấy buồn nôn. cô vội vàng chạy lại

Diệp Lăng Phi lúc này xuất hiện tại cửa phòng vệ sinh, hắn nhìn thấy Bạch Tình Đình đang nôn thốc nôn tháo, chỉ thở dài. Diệp Lăng Phi không vào, chỉ đứng dựa vào tường. lấy thuốc ra hút.

Bạch Tình Đình nôn một hồi. dường như cả ruột gan cũng muốn nôn ra. Đợi lúc đứng dậy, thấy Diệp Lăng Phi đứng ở cửa hút thuốc, cô lại không nói gì nữa. tới trước bồn rửa mặt. lại rửa miệng.

Nhân lúc Bạch Tình Đình cúi xuống rửa miệng. Vu Tiêu Tiếu tới trước mặt Diệp Lăng Phi. nhỏ giọng nói:

- Sư phụ. chị em uống nhiều rồi. anh nịnh nịnh chị ấy chút, nói vài câu ngọt ngào là được mà. sư phụ. em về phòng trước đây!

Diệp Lăng Phi đưa tay vỗ vẽ lên vai Vu Tiêu Tiếu, nhưng không nói lời nào cả.

- Em Tiêu Tiếu!

Vu Đình Đình rửa miệng xong. quay người lại gọi một câu. thì thấy Vu Tiêu Tiếu đã không còn ở đây nữa rồi. Lúc này chỉ còn lại mỗi Diệp Lăng Phi.

- về phòng thôi!

Bạch Tình Đình vừa nói vừa rời đi. nhưng lại bị Diệp Lăng Phi ôm lại. Bạch Tình Đình lấy sức đẩy ra. nói:

- Anh bỏ ra, **về phòng. **về phòng!

- Tình Đình, em việc gì phải uống nhiều thế chứ. nếu em vì chuyện Trương Lộ Tuyết mang thai đứa con của anh. được thôi, giờ anh sẽ gọi điện cho Trương Lộ Tuyết, nói với cô ấy rằng, trong lòng anh. chỉ có mỗi vợ anh Tình Đình thôi, cho dù cô ấy có con của anh đi nữa. anh cũng không muốn gặp lại cô ấy nữa!

Diệp Lăng Phi sắc mặt tái nhợt, vừa nói vừa cầm điện thoại ra. có vẻ định gọi cho Trương Lộ Tuyết. Nhưng Bạch Tình Đình lại đưa tay giật điện thoại của Diệp Lăng Phi lại. cô cầm điện thoại của Diệp Lăng Phi. nhìn Diệp Lăng Phi. nói:

- Anh có còn là đàn ông nữa không hả, anh dám làm phải dám chịu chứ. Trong lòng em. chồng của em là một người đàn ông chân chính, dám làm dám chịu, anh ta sẽ vì em. không tiếc sinh mạng của mình, chồng của em là người đàn ông chân đạp đất. đầu đội trời. Nhưng. giờ anh thì sao, Trương Lộ Tuyết có thai rồi. anh dám để cô ấy đi Mỹ, anh có phải là đàn ông không, anh đối xử với Trương Lộ Tuyết như vậy, anh xứng với Trương Lộ Tuyết không. Trương Lộ Tuyết là phụ nữ. em có thể hiểu được nỗi khổ trong lòng cô ấy, còn em thì sao, em ngốc tới nỗi đi tranh cướp một người chồng mà em không thể nảy sinh quan hệ với người đó, điều này bình thường không. không bình thường chút nào, tại sao em lại vô dụng như thế chứ. tại sao em không thể này sinh quan hệ với chồng của em chứ!

Bạch Tình Đình nói xong câu cuối cùng. bỗng lao thẳng vào lòng Diệp Lăng Phi khóc nức nở. Diệp Lăng Phi ôm chặt lấy eo Bạch Tình Đình, hắn ghé miệng vào tai Bạch Tình Đình, giọng nói có phần hơi nghẹn ngào:

- Bà xã. trước giờ anh cũng không để ý, dù anh có chết, anh cũng cảm thấy mười tám năm sau anh vẫn là một trang hảo hán. nhưng, giờ anh thật sự rất sợ, anh sợ sẽ mất em. Anh sợ em rời xa anh. em còn quan trọng hơn cả sinh mạng của anh. bà xã. anh không nói cho em biết chuyện Trương Lộ Tuyết mang thai, chỉ vì anh không muốn em rời xa anh. Anh biết, nếu em biết Trương Lộ Tuyết mang thai đứa con của anh. nhất định sẽ rất tức giận. như thế, em sẽ rời xa anh. Anh rất sợ, thế nên anh mới không nói cho em biết. Thật ra. trong lòng anh cũng rất đau khổ, chuyện này cho dù đối với ai đi chăng nữa. cũng là một sự tổn thương. Trương Lộ Tuyết đi Mỹ là do cô ấy tự quyết đinh, cô ấy muốn suy nghĩ một thời gian. xem có nên giữ lại đứa trẻ hay không. anh thực sự không biết phải làm thế nào!

Bạch Tình Đình chỉ nức nở khóc. Diệp Lăng Phi cứ thế thủ thỉ thủ thỉ bên tai Bạch Tình Đình. Mãi một lúc sau. Bạch Tình Đình mới rời khỏi lòng Diệp Lăng Phi, ngẩng khuôn mặt đầy nước mắt. đôi mắt khóc sưng đỏ ửng ngước nhìn Diệp Lăng Phi. nức nở nói:

- Ông xã. tại sao tất cả phụ nữ đều thích anh. tại sao lại như thế. ông xã. em rất sợ, em sợ anh rời xa em. Nãy em giận chính em, nếu em sớm nảy sinh quan hệ với ông xã. có lẽ ông xã sữ không ở bên ngoài có nhiều quan hệ như thế này, giờ em rất sợ!

- Bà xã. em đừng nói vậy, thật đó!

Hai tay Diệp Lăng Phi giơ lên gạt hai hàng nước mắt trên khuôn mặt Bạch Tình Đình, nói:

- Đều tại anh cả. là anh không tốt. gây ra nhiều chuyện như vậy. Bà xã. bất kể như thế nào, anh cũng không rời xa em. anh thề, anh sẽ bảo vệ em cả đời. yêu em cả đời!

Khi Diệp Lăng Phi nói xong câu này, Bạch Tình Đình cũng không nhịn được nữa. cô đưa hai tay ôm chặt lấy cổ Diệp Lăng Phi. hôn lên miệng Diệp Lăng Phi.

Bạch Tình Đình thấy căm ghét thực sự chính là bản thân cô, tình cảm của cô đối với Diệp Lăng Phi càng lúc càng sâu đậm. thì trong lòng cô cảm giác căm hận càng lúc càng mãnh liệt. Có thể nói ngay cả điểm này Diệp Lăng Phi cũng không thể nghĩ được. Tâm lý ghét bỏ những cô gái bên ngoài phần lớn là xuất phát từ lòng căm hận chính mình của Bạch Tình Đình. Sự căm hận này còn bao gồm cả sự tự ti trong lòng của Bạch Tình Đình. Từ trước tới giờ, Bạch Tình Đình luôn là người xuất chúng, từ nhỏ tới lớn. đều sống trong sự tự tin của chính mình. Dù về tướng mạo hay gia đình, những điều đó đều mang lại cho Bạch Tình Đình cảm giác ưu việt, khiến Bạch Tình Đình cảm thấy vô cùng tự tin.

Nhưng. sự tự tin trong lòng Bạch Tình Đình lại bị từng lần từng lần thất bại của cô xóa đi. từ khi tập đoàn Quốc tế Thế Kỷ xảy ra chuyện, hết lần này tới lần khác, đều là Diệp Lăng Phi đứng ra cứu lấy tập đoàn Quốc tế Thế Kỷ. trong lòng Bạch Tình Đình rất rõ, không có Diệp Lăng Phi. tập đoàn Quốc tế Thế Kỷ sớm đã sụp rồi.

Bạch Tình Đình hoàn toàn bị Diệp Lăng Phi chinh phục rồi. cô đánh mất đi chính mình. Trong lòng Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi thực sự là một người ưu tú. Một người đàn ông ưu tú như vậy nhất định có rất nhiều phụ nữ theo đuổi. Bạch Tình Đình biết cô phải đối mặt với rất nhiều tình địch. Nhất là khi Trương Lộ Tuyết xuất hiện, khiến Bạch Tình Đình thực sự cảm thấy cảm giác nguy hiểm.

Tuy nói Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đã giảng hòa, nhưng. điều này không có nghĩa là trong lòng Bạch Tình Đình đã hoàn toàn vứt bỏ đề phòng với Trương Lộ Tuyết. Bạch Tình Đình luôn lo Trương Lộ Tuyết sẽ tới cướp mất Diệp Lăng Phi. thế nên vừa nghe thấy Trương Lộ Tuyết mang thai đứa con của Diệp Lăng Phi xong. Bạch Tình Đình lập tức cảm thấy nguy hiểm mành liệt. Cô cũng càng tức giận chính cô nhiều hơn.

Diệp Lăng Phi đâu biết được tâm trạng phức tạp này của Bạch Tình Đình chứ. hắn còn nghĩ rằng Bạch Tình Đình sau khi biết Trương Lộ Tuyết mang thai xong, xấu hổ quá mà tức giận nên mới nổi điên lên như vậy.

Phụ nữ là một loại động vật rất kỳ quái, có lúc. bọn họ rất đơn giản. thuần khiết, có lúc bọn họ lại khiến đàn ông không sao hiểu được. Căn bản không thể dùng một cách tư duy cố định để đo lòng tâm tư phức tạp của phụ nữ.

Hai tay Bạch Tình Đình ôm chặt lấy cổ Diệp Lăng Phi. lưỡi cô hết sức cuốn lấy lưỡi Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình giống như muốn tan chày hòa hợp làm một vào Diệp Lăng Phi. Sau nụ hôn nồng cháy đến tắt thở, Bạch Tình Đình mê mấn nói:

- Ông xã. yêu em đi. **anh phải yêu em thật nhiều, ông xã. em muốn để anh yêu em nhiều nhiều, em muốn anh tiến vào trong cơ thể em. em không sợ đau. em chỉ muốn để anh yêu yêu em...!

Hai hàng nước mắt của Bạch Tình Đình lại chảy xuống. hai tay cô ôm chặt lấy cổ Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lấy sức ôm Bạch Tình Đình lên. hai chân Bạch Tình Đình như con rắn cuộn chặt lấy eo Diệp Lăng Phi. Không cần Diệp Lăng Phi chủ động. Bạch Tình Đình đà chủ động hôn lên môi Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi thậm chí còn cảm thấy môi hắn dường như đã hòa làm một với môi Bạch Tình Đình, dục vọng mãnh liệt của Bạch Tình Đình cũng vì thế mà truyền tới Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ôm lấy Bạch Tình Đình, vừa hôn nồng nhiệt Bạch Tình Đình vừa bước về phònghắn.

Thân thể trắng nõn nà tỏa ra ánh sáng thánh khiết của Bạch Tình Đình cứ thể chuyển động trên người Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình sớm đã trở lên mê mẩn dưới tình yêu nóng bỏng của Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình tin rằng lần này nhất định sẽ được. Đôi môi Diệp Lăng Phi cứ thế hôn xuống. Bạch Tình Đình dang hai chân ra. bỗng. Bạch Tình Đình thảm thương kêu lên một hồi. cảm giác đau khổ dừ dội đó khiến Bạch Tình Đình bỗng chốc rơi lệ. Bạch Tình Đình vẫn không thể chịu đựng được sự đau khổ này, so với những cô gái bình thường. hạ thân của Bạch Tình Đình rõ ràng hơi nhỏ, thậm chí còn mẫn cảm quá mức. căn bản không thể chịu được những chấn động mãnh liệt đó, cũng như đêm ở khách sạn Hải Nam. Diệp Lăng Phi chỉ vừa tiến vào một chút. Bạch Tình Đình đã không thể chịu đựng được rồi. Nhưng. so với lần đó, Diệp Lăng Phi đã có thể tiến vào sâu hơn chút chút. Diệp Lăng Phi lo nếu hắn cứ thế cường ép tiến vào, Bạch Tình Đình sẽ đau chết.

Hắn không nhẫn tâm làm như vậy, hắn cũng không thể làm được. Diệp Lăng Phi dừng lại. đè xuống trên người Bạch Tình Đình, hôn lấy Bạch Tình Đình, mở miệng nói:

- Bà xã, không sao, chúng ta cứ từ từ làm. giờ cũng đã tốt hơn so với lần trước rồi!

Bạch Tình Đình lại tiếp tục nhỏ những giọt nước mắt. lần này cô chủ động ngồi dậy, gục đầu xuống.

Tầm khoảng hơn...giờ sáng. điện thoại của Diệp Lăng Phi bỗng dưng lại kêu lên. Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi đều bị tiếng điện thoại kêu làm tỉnh giấc. Diệp Lăng Phi vừa nhìn, thì ra là tin nhắn của Trương Lộ Tuyết. Diệp Lăng Phi đọc tin nhắn, môi hắn khữ rung rung, hắn không nói gì cả mà đưa điện thoại cho Bạch Tình Đình, khi Bạch Tình Đình xem xong. liền nói:

- Trương Lộ Tuyết sao có thể làm chuyện này chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.