Dưỡng Thừa

Chương 24




Nướng thịt

Nướng thịt

Trần Phong đi tới chỗ nào, chỗ đó liền khôi phục, rời đi chỗ nào, chỗ đó liền biến mất, hết thảy đều tuỳ tiện như vậy.

"Khổng Bạch, ngươi đi về phía bên kia, khoảng cách đại khái cách ta năm trăm mét, ta có thể nhìn thấy ngươi là được." Trần Phong bỗng nhiên nói ra.

"Được." Khổng Bạch không có một chút do dự đi về phía mà Trần Phong chỉ.

Ở nơi đó, Trần Phong lại một lần nữa để cho Tiểu Ảnh quan sát, sau đó phát hiện ra, dùng Khổng Bạch làm trung tâm, cũng là một cái phạm vi hình tròn hoàn chỉnh, bên trong mười cây số, hết thảy mọi thứ đều tồn tại!

Cho nên, cái thế giới này, là dựa vào ta cùng với Khổng Bạch làm trung tâm? Trần Phong giống như có điều suy nghĩ.

Thế nhưng mà, nếu là như vậy, Tiểu Ảnh trước đó vì sao lại có thể thăm dò bên trong phạm vi một trăm dặm? Chuyện này có một chút kỳ quái, trừ phi...

"Tiểu Ảnh, ngươi trở lại thân thể của ta, một lần nữa dùng thực thể đi ra ngoài xem một chút."

Trần Phong phân phó, Tiểu Ảnh rất mau trở lại rồi một lần nữa đi ra bên ngoài.

Sau đó... những chỗ mà Tiểu Ảnh nhìn thấy, đều trở nên tươi sống mà chân thật, vô luận nó đi tới chỗ nào, toàn bộ thế giới đều trở nên sinh động, căn bản là không nhìn thấy thế giới hỗn độn.

Cho nên, Trần Phong kết luận, dùng Tiểu Ảnh làm trung tâm, tất nhiên cũng là một cái phạm vi mười cây số!

Cái thế giới này, chỉ nhận định sự vật, trạng thái hư ảo của Tiểu Ảnh, thế giới căn bản là không có cách nào cảm giác được, cho nên mới bị Tiểu Ảnh nhìn thấy được một màn thần bí này.

Nếu như không có Tiểu Ảnh, chỉ sợ là Trần Phong cùng với Khổng Bạch dùng cả một đời cũng sẽ không phát giác ra được.

Cái thế giới này...so với trong tưởng tượng càng khủng bố hơn, Trần Phong kinh hãi.

Thế giới ảo? Không, đây là một cái thế giới chân thật, những động thực vật do hỗn độn diễn hoá thành đều là thật.

Chỉ có điều là sự chân thực của nó, chỉ được xây dựng trong phạm vi khoảng chừng 10 cây số xung quanh mấy người Trần Phong, loại cảm giác này rất kỳ diệu, dường như là... một số cảnh phim nào đó, một đoạn phim ngắn nào đó, bên ngoài những cảnh quay này, sẽ không có cái gì!

Chẳng lẽ nói...Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến một bộ phim ở kiếp trước: Khi cuộc đời chỉ là một màn kịch (The Truman Show).

Trong thế giới Truman, ở cái thế giới mà nhân vật chính sinh sống, hoàn toàn là một cái thế giới giả do người khác dựng ra, nhân vật chính đi tới nơi nào, chỗ đó liền phát sinh sự tình đặc biệt.

Hết thảy gia đình, bằng hữu, thê tử mà nhân vật chính nhận biết đều là diễn viên! Từ lúc nhân vật chính sinh ra đến khi lớn lên rồi kết hôn, đều được mọi người trên toàn thế giới quan sát, đều được phát ra trên Tivi của thế giới hiện thực, thẳng đến khi nhân vật chính phát hiện ra mánh khóe.

Mà bây giờ... những cảm giác mà Trần Phong trải qua sao mà tương tự cùng với thế giới Truman đến thế. Nếu không phải có sự tồn tại của Tiểu Ảnh, Trần Phong sẽ không bao giờ nhìn thấy bên ngoài 10 cây số thế giới biến thành một mảnh hỗn độn.

"Cái thế giới này...không phải là một cái thế giới Truman do một cái thế giới khác ngưng tụ ra đó chứ?" Trần Phong kinh hãi.

Thế nhưng khi suy nghĩ kỹ một chút, dường như lại không giống nhau lắm, bởi vì thế giới Truman, hết thảy đều là kịch bản đã được thiết lập tốt, khiến cho nhân vật chính dựa theo cái kịch bản này mà phát triển, mà ở chỗ này, ví dụ như vào thời điểm con voi khổng lồ kia xuất hiện, nếu như hai người Trần Phong không có đủ thực lực, chỉ sợ rằng sẽ bị trực tiếp giết chết.

Nơi này...Trần Phong dùng tốc độ cao vận chuyển tư duy, hắn nhất định phải nhanh chóng biết nơi này đến cùng đã xảy ra chuyện gì!

"Sao rồi?" Khổng Bạch lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị, hắn biết, Trần Phong tất nhiên đã phát hiện ra cái gì đó.

"Xuỵt." Trần Phong ra hiệu khiến cho Khổng Bạch im lặng.

Mặc dù không biết nơi này là nơi nào, thế nhưng hắn có thể cảm giác được, có người đang quan sát bọn hắn.

Bỗng nhiên, đại địa rung động, dường như lại có cự thú mạnh mẽ từ đằng xa vọt tới, hơn nữa theo tiếng nổ vang rền truyền đến từ mặt đất, tuyệt đối không chỉ có một con, lần này là một bầy cự thú!

"Lại tới." Trong mắt của Trần Phong loé lên hàn quang.

Cự thú Siêu cấp A, dưới tình huống bình thường, hai người Trần Phong tuyệt đối sẽ xoay người bỏ chạy, thế nhưng ở đây, ở cái thế giới thần bí này, bọn gia hỏa này...dường như cũng là vừa mới được hình thành?

Trần Phong nhìn thấy rất rõ ràng, ở địa phương xa xôi, ở bên trên đường ranh giới, có một bầy cự thú trống rỗng xuất hiện...

"Đi." Trần Phong lôi kéo Khổng Bạch rời đi.

Chỉ có điều là khi cách xa bầy cự thú khoảng 10 cây số, vào thời điểm mà một vài con cự thú vừa mới biến mất, Trần Phong bỗng nhiên lại trở về.

Xoạt! Những con cự thú vừa mới biến mất kia, vậy mà một lần nữa ngưng tụ.

"Ngay vào lúc này!" Trong mắt của Trần Phong bắn ra hàn quang.

Xoạt! Thân thể của Tiểu Ảnh bỗng nhiên chuyển đổi qua lại giữa thực thể và hư ảo.

Phốc! Ánh sáng màu đỏ đáng sợ không ngừng xuyên qua rồi lại biến mất, vài con cự thú Siêu cấp A vừa mới hình thành, vậy mà cứ như thế chết đi, hoặc nói là, chính là cứ như vậy chết ở trong tay của Tiểu Ảnh.

Trần Phong dùng một tốc độ cao tiến đến, ở nơi đó, ở trên mặt đất quả nhiên có một vài cỗ thi thể.

Thành công! Tâm thần của Trần Phong khẽ động.

Mấy con cự thú này, trong nháy mắt đang sinh ra, sẽ phi thường yếu ớt, bởi vì vừa mới sinh ra, hoặc nói là còn chưa ra đời thành công.

Trần Phong nhìn nhìn, quả nhiên, có một con cự thú còn chưa mọc ra cái đuôi.

Tiểu Ảnh rất yếu, ở dưới tình huống bình thường, nếu như Tiểu Ảnh dám chuyển đổi qua lại giữa thực thể và hư ảo, xuất hiện ở trong cơ thể của một vị siêu cường giả nào đó, thậm chí sẽ bị nội tạng mạnh mẽ của vị siêu cường giả đó trực tiếp giết chết!

Không cần phải hoài nghi, cường độ thân thể của cường giả Siêu cấp A, tuyệt đối sẽ vượt xa sự tưởng tượng của người bình thường, thế nhưng bọn gia hỏa này...Ha ha.

"Chúng nó chết như thế nào?" Khổng Bạch ngạc nhiên.

"Ta có một loại năng lực, có thể đánh giết viễn siêu cự ly." Trần Phong hết sức bình tĩnh nói: "Nhưng tiêu hao rất lớn, vừa rồi ta chỉ dự đoán đại khái phương hướng của chúng nó, không nghĩ tới vẫn có thể khóa chặt được."

"Lại có thể cường đại như thế!" Khổng Bạch kinh ngạc tán thán.

"Tuy nhiên cũng có một nhược điểm đó là không thể sử dụng được trong một thời gian ngắn." Trần Phong lắc đầu, đột nhiên hỏi: "Thịt của loại biến dị thú Siêu cấp A này, hẳn là có rất nhiều năng lượng cùng với dinh dưỡng a? Hắc hắc, có muốn ăn thử hay không?"

Hai mắt của Khổng Bạch sáng rõ.

Rất nhanh, hai người trực tiếp ở tại chỗ nhóm lửa bắt đầu nướng thịt.

"Trong một thời gian ngắn, hẳn là không có cách nào rời đi, nguyên bản còn lo lắng ở đây không có cái gì, đã có cự thú cùng với thực vật, hẳn là đủ để chúng ta sinh tồn được ở chỗ này." Khổng Bạch vừa ăn thịt nướng vừa nói: "Nhưng phải cảnh giác môt chút, quái vật ở nơi này quá mạnh."

"Ừm." Trần Phong cũng không nhiều lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.