Dưỡng Thừa

Chương 22




Thế giới kỳ quái

Thế giới kỳ quái

Chỉ có như thế, trong kỳ hạn một tháng, hắn mới có cơ hội trở về! Một khi hắn tùy ý sử dụng, hôm nay lãng phí một chút, ngày mai lãng phí một chút, rất có thể là đến lúc Cổ tộc diệt sạch nhân loại, hắn đều không có cách nào trở về! Đây mới là chuyện đáng sợ nhất!

"Một tháng?" Khổng Bạch cũng than một tiếng.

Coi như là thân thể Siêu cấp A, một tháng cũng có thể sẽ chết đói đấy? Mà vào thời điểm hai người đang thảo luận làm sao để giải quyết cái vấn đề này, bỗng nhiên, ánh sáng màu đỏ trong thế giới giả tưởng của Trần Phong lấp lóe, âm thanh cảnh báo vang lên.

Gặp nguy hiểm!

Xoạt! Giá trị may mắn giảm đi một điểm, 3 điểm giá trị may mắn đáng thương còn lại của Trần Phong, một lần nữa giảm xuống 1 điểm, Quầng sáng may mắn - đề phòng có tác dụng, tiến hành báo động.

"Đáng chết!" Mặt mũi của Trần Phong tối sầm, Quầng sáng may mắn - đề phòng vẫn luôn ở trong trạng thái hoạt động, hắn đã quên là hiện tại hắn không thể sử dụng giá trị may mắn nữa!

"Nếu như ngài muốn trở về trong một tháng, ta kiến nghị ngài nên đóng cửa Quầng sáng may mắn - đề phòng." Linh kiến nghị.

"Đóng cửa đi." Trần Phong thở dài.

Hắn biết, trong một tháng này, hắn chỉ có thể dựa vào chính mình! Sử dụng giá trị may mắn, sẽ không có cách nào trở về, chỉ có một con đường chết! Mà không thể sử dụng giá trị may mắn, một khi gặp được nguy hiểm sinh tử, cũng chỉ là một con đường chết!

Hiện tại...hãy để cho ta xem ở nơi này rốt cuộc có nguy hiểm gì đi!! Trần Phong đề cao cảnh giác.

Quầng sáng may mắn - đề phòng phát hiện được nguy hiểm, nhưng trước mắt còn chưa xuất hiện nguy hiểm gì, Trần Phong cũng rất tò mò, ở cái địa phương không có sinh vật này, đến cùng sẽ gặp phải nguy hiểm gì?

Nhân tố hoàn cảnh?

Núi lửa bùng nổ?

Trần Phong tập trung tinh thần cao độ, mà đúng vào lúc này, có một cái bóng đen lạnh lẽo từ đằng xa đánh giết mà đến!

Hưu! Hàn mang tỏa ra.

"Cẩn thận." Trần Phong không có một chút do dự lôi kéo Khổng Bạch bay lên trời.

Oanh! Một cây đại thụ thô to màu đen, lao sượt qua bên người, công kích đáng sợ lưu lại trên mặt đất một dấu vết thật dài.

Cây? Hai người đều sửng sốt một chút.

??? Nơi này, thế mà lại có cây? Vào thời điểm đang nghi ngờ, một mảnh đất đai cằn cỗi chung quanh, bỗng nhiên mọc ra vô số thực vật, chúng nó lan tràn ở dưới chân, rất nhanh liền lấp kín hết những nơi mà Trần Phong có thể nhìn thấy.

Ở đây...một địa phương hoàn toàn trống trải, vậy mà trong nháy mắt đã biến thành một mảnh rừng rậm!!

"Ôi mẹ ơi." Khổng Bạch kinh ngạc tán thán: "Đây là cái quỷ gì?"

Hắn xuyên qua nhiều lần như vậy, cũng chưa từng thấy qua biến hóa thần kỳ như vậy.

Thực vật? Từ đâu tới? Mới vừa rồi rõ ràng không điều tra được cái gì cơ mà!

Ở dưới mặt đất sao? Khổng Bạch nhìn về phía Trần Phong.

"Đã kiểm tra dưới mặt đất." Trần Phong lắc đầu: "Tiểu Ảnh có khả năng bỏ qua hết thảy địa hình để tiến hành thăm dò, ở dưới mặt đất cũng không thể trốn tránh được nó."

"Vậy chuyện này..." Vẻ mặt của hai người trở nên nghiêm túc, đây rốt cuộc là cái thế giới quỷ quái gì?

"Cẩn thận một chút." Trần Phong bỗng nhiên trở nên cảnh giác.

"Hiểu rõ." Khổng Bạch cấp tốc thu liễm lại khí tức của mình, hai người đều là chiến sĩ thân kinh bách chiến, ở trong cái thế giới xa lạ, thời đại xa lạ này, tự nhiên sẽ hiểu được cách làm như thế nào để nguỵ trang chính mình.

Hưu! Vào thời điểm hai người còn đang kỳ quái, có từng đạo hàn mang xuất hiện trong bóng đêm, có hai cái cây to lớn, phá vỡ không gian, từ một nơi xa xôi đánh tới.

Xoạt! Hai người nhẹ nhõm tránh thoát, dùng thực lực của bọn hắn hôm nay, tránh thoát những đòn công kích này vẫn rất là dễ dàng, chỉ là đòn công kích kia dường như vẻn vẹn chỉ là điềm báo, đủ loại công kích kỳ quái bỗng nhiên xuất hiện.

Dưới mặt đất, có thể sẽ bỗng nhiên xuất hiện dây leo đánh lên.

Trên đỉnh đầu, có thể sẽ bỗng nhiên có một thực vật ngàn cân rơi xuống.

Ở chung quanh...ở bất kỳ một cái phương hướng nào, đều có thể xuất hiện công kích!

"Đây là cái địa phương quỷ quái gì thế?" Trần Phong kinh hãi.

Không có người, không có quái vật, chỉ có công kích vô cùng vô tận!

"Không biết." Khổng Bạch lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, hắn xuyên qua nhiều lần như vậy, cũng chưa từng gặp qua loại địa phương kỳ quái này, rừng rậm bỗng nhiên xuất hiện, công kích bỗng nhiên xuất hiện!

Oanh! Những đòn công kích càng ngày càng mạnh, vốn chỉ là công kích bình thường đang không ngừng tăng lên, cấp F, cấp E, cấp D...thậm chí đến cuối cùng, cường độ công kích đã tăng lên tới cấp A.

Công kích ở nơi này, dường như là có thể tăng lên vô hạn! Căn bản là không có chừng mực! Mà vào thời điểm bọn hắn gần như không thể kiên trì nổi, công kích lại bỗng nhiên đình chỉ, tất cả cây cối, cỏ dại, dường như ở trong nháy mắt lại trở nên an tĩnh.

"Ngừng, ngừng rồi sao?" Khổng Bạch thở hổn hển.

"Chắc là vậy." Vẻ mặt của Trần Phong rất bình tĩnh.

Hắn luôn có cảm giác một chỗ nào đó không thích hợp, cái thế giới này...

Xoạt! Ánh sáng màu đỏ lóe lên, Tiểu Ảnh trở về, vừa rồi đúng là Tiểu Ảnh đã không ngừng báo hiệu cho hắn, khiến cho hắn sớm dự đoán được quỹ tích của những đòn công kích này, mới có thể miễn cưỡng tránh né được loạt công kích vô cùng vô tận này!

Mà vào giờ khắc này, Tiểu Ảnh đã trở về, hết thảy những hình ảnh mà nó nhìn thấy cũng đã xuất hiện toàn bộ.

Trần Phong chỉ vẻn vẹn nhìn lướt qua, liền cảm thấy kinh hãi, đây là...

Ánh sáng lưu chuyển, những hình ảnh mà Tiểu Ảnh nhìn thấy, Trần Phong cũng tận mắt nhìn thấy, những hoa cỏ cây cối kia là trống rỗng xuất hiện, hết thảy tất cả, thậm chí cả những đòn công kích kia, cũng đều là trống rỗng xuất hiện!

Giả? Huyễn cảnh?!

Xoạt! Trần Phong đột nhiên nhổ một cái cây lên, trên tay truyền tới cảm giác chân thực mãnh liệt, hắn mới biết đây là sự thực. Hắn tìm tới một cây ăn quả, hái một quả ăn vào, năng lượng trong cơ thể vậy mà chậm rãi đạt được sự bổ sung, mấy cái cây ăn quả này, vậy mà cũng là thật!

"Đều là thật..." Trần Phong tự lẩm bẩm, nếu đều là thật, làm sao lại có thể trống rỗng xuất hiện? Cái thế giới này, dường như so với bên trong sự tưởng tượng của hắn càng thêm thần kỳ!

"Xem ra chúng ta đã đi đến một thế giới khó lường." Trần Phong nhìn về phía phương xa.

"Đúng vậy." Khổng Bạch dùng ánh mắt nhìn chăm chú: "Từ không sinh có, dường như là đặc quyền thuộc về thần? Ha ha, ta cũng muốn nhìn một chút, đây rốt cuộc là cái lực lượng gì!"

Bỗng nhiên, có một cỗ gió mạnh lạnh lẽo thổi qua, hai người đột nhiên ngẩng đầu.

Có gió!!!

"Chim chíp..."

"Ục ục..."

Trong rừng rậm, bỗng nhiên truyền đến một chút thanh âm kỳ quái cùng với tiếng chim hót, rừng rậm nguyên bản âm u đầy tử khí, vậy mà vào thời khắc này lại tràn đầy sinh cơ!

Thậm chí, còn có tiếng gào thét như có như không.

Có động vật!!! Cái thế giới này, vậy mà đang dần dần trở nên hoàn chỉnh.

Bang! Đại địa bỗng nhiên rung động, cây cối chung quanh kịch liệt run rẩy, cỏ dại trong rừng rậm im ắng tách ra, ở địa phương xa xa, có một con cự thú khổng lồ chậm rãi đi tới, đó là một con voi khổng lồ có làn da đỏ như máu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.