Dưỡng Thừa

Chương 20




Yếu bóng vía

Yếu bóng vía

"Thật có lỗi." Hai người Tiền Thần bước ra một bước.

"Các ngươi a..." Trần Phong nhịn không được cười ha hả, chỉ bất quá, kèm theo khuôn mặt dính đầy máu tươi, nhìn qua có một chút kinh khủng.

"Các ngươi thật sự cho rằng ta đã hết lá bài tẩy rồi?" Trần Phong nghiền ngẫm nói.

"Không có khả năng." Sắc mặt của hai người Tiền Thần đại biến, nói: "Điều kiện phóng thích Tru Thần, rõ ràng là hết thảy năng lượng trong cơ thể!"

"Ngây thơ." Trần Phong lộ ra vẻ mặt dữ tợn: "Tru Thần phóng thích phải mất bao nhiêu thời gian, ngươi trông thấy lão tử thả ra trong bao lâu? Phóng thích Tru Thần đương nhiên cần toàn bộ năng lượng...các ngươi chỉ biết là Thời Chi Lưu Sa có thể làm giảm đi một giây."

"Thế nhưng các ngươi có biết, nếu như thi triển đảo ngược Thời Chi Lưu Sa, thời gian sẽ quay ngược, năng lượng vừa rồi ta mới tiêu hao sạch sẽ, lại quay ngược trở lại một giây trước đó?" Trần Phong nghiền ngẫm cười một tiếng.

Xoạt! Hắn khoát tay, một chùm ánh sáng màu đỏ lung linh ngưng tụ trong tay, đó là một thanh kiếm màu đỏ mạnh mẽ, khí tức tản ra ở phía trên, rõ ràng là lực lượng Siêu cấp A!

Oanh! Đầu óc của Tiền Thần nổ tung một cái, thanh kiếm này...quả nhiên là năng một thanh kiếm năng lượng! Quả nhiên là lực lượng Siêu cấp A! Hơn nữa còn cường đại hơn rất nhiều so với hắn cùng với Tư Phàm! Cái tên Trần Phong này, quả nhiên là đã quay ngược lại một giây trước đó, khôi phục đến trạng thái đỉnh phong!

"Các ngươi có biết hay không? So sánh cùng với cái tên đội vương miệng màu trắng kia, ta càng hận hai người các ngươi hơn..." Trần Phong dữ tợn nói: "Kẻ địch cũng không đáng sợ, đáng sợ, vĩnh viễn là phản đồ, hai người các ngươi, ha ha... hãy đi vào địa ngục mà sám hối đi!"

Oanh! Ánh sáng đỏ lóng lánh, thanh kiếm màu đỏ trong tay của Trần Phong lấp lánh hào quang đáng sợ.

Đáng chết! Toàn thân của Tiền Thần cùng với Tư Phàm run rẩy.

Ngay vào lúc vừa rồi, vào thời điểm Trần Phong phóng thích Tru Thần, đã có thể chặn lại đòn công kích hợp lực của hai người bọn hắn cùng với Mục Gia! Mà bây giờ...Mục Gia đã đi, hai người bọn hắn vừa mới bước vào Siêu cấp A có thể ngăn cản được Trần Phong hay sao?

"Ực!" Tiền Thần nuốt một ngụm nước bọt, lần đầu tiên mất đi can đảm.

Oanh! Trần Phong đi tới từng bước một.

Tiền Thần cùng với Tư Phàm liếc nhau, bỗng nhiên nhìn về phía bình thuốc thử gen trong tay.

Đúng rồi! Thuốc thử gen truyền tống không gian.

"Đi!" Hai người nhất thời liền có quyết định, rời khỏi nơi này trước rồi lại nói.

Ba! Tư Thần không có một chút do dự thôi động thuốc thử gen, hai người toàn lực thôi động, đồng thời còn đứng cùng một chỗ với nhau, chuẩn bị truyền tống cùng một chỗ, hoàn toàn không chú ý tới biểu lộ quỷ dị của Trần Phong.

Oanh! Năng lượng đáng sợ bỗng nhiên bạo liệt, bao phủ bốn phía, Tiền Thần cùng với Tư Phàm đột nhiên trợn to con mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn " thuốc thử gen truyền tống không gian " trong tay nổ tung, lúc này bọn hắn mới biết được cái bình thuốc thử gen này...

Xoạt! Bọn hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy thanh kiếm năng lượng trong tay của Trần Phong đã biến mất, hắn còn đang vẫy tay chào tạm biệt.

Phốc! Máu tươi bắn tung tóe, thân ảnh của hai người hóa thành hư vô.

Uy lực của bình thuốc thử gen này kỳ thật cũng không tính là mạnh mẽ, thế nhưng bởi vì khoảng cách nổ quá gần, hơn nữa hai người Tiền Thần còn không hề có một chút phòng ngự nào!

Ừm...hoàn mỹ.

"Hai vị lên đường bình an." Trần Phong cười híp mắt vẫy tay chào tạm biệt.

Thuốc thử gen truyền tống không gian...ha ha, các ngươi thật đúng là yếu bóng vía, lão tử nếu thật sự có cái đồ chơi này, còn cần phải nói nhiều với các ngươi như vậy? Đã sớm chạy trốn rồi được chứ?!

Bất quá, vừa mới đưa tiễn hai người Tiền Thần đi, Trần Phong liền vô lực ngã xụi lơ trên mặt đất.

Không có gì khác, năng lượng tiêu hao đã vượt quá giới hạn...thanh kiếm năng lượng màu đỏ cũng đang vờn quanh bên người Trần Phong, không thể nghi ngờ, đây chính là Tiểu Ảnh.

"Ngươi bây giờ giống như chỉ có năng lực dọa người." Trần Phong thổn thức không thôi.

Kẻ địch hiện tại của hắn quá mức mạnh mẽ, Tiểu Ảnh chỉ có năng lực dọa người cùng với điều tra, ồ, đúng rồi, còn có một cái năng lực nữa, đó là triệu hoán chị gái đang tắm rửa...nhưng sau khi Trần Phong suy nghĩ một chút, vẫn từ bỏ cái suy nghĩ tự tìm đường chết này.

"Phù!" Trần Phong thở một hơi dài nhẹ nhõm.

Nghỉ ngơi một lát, lại chật vật bò lên, nơi này quá mức đặc thù, không có cách nào khôi phục năng lượng, nếu như bây giờ không đi ra ngoài, chỉ sợ sẽ bị nơi này mài chết, cho dù hắn là Siêu cấp A!

"Cần phải rời đi." Trần Phong đứng dậy.

Chỉ có điều hắn không nghĩ tới chính là, vừa mới đi ra khỏi nơi vô chủ, lại một lần nữa bị kẻ địch vây công, mấy tên gia hỏa Cổ tộc, đã sớm đứng ở bên ngoài nơi vô chủ chờ đợi hắn.

"Mục Gia nói ngươi sẽ có khả năng sống sót, lại có thể là thật."

"Ha ha."

"Hai người Tiền Thần quả nhiên là phế vật, ta đã nói là nhân loại không đáng tin cậy..."

"Chịu chết đi..."

Oanh! Từng đòn công kích bùng nổ.

Thật sự là một ngày xui xẻo! Đây là ý niệm duy nhất của Trần Phong, hiện tại hắn đã không có một biện pháp nào.

Ở lại nơi vô chủ sẽ bị hoàn cảnh đặc thù ở nơi đó mài chết, đi ra ngoài lại bị địch nhân vây công, hắn đã hao hết năng lượng, còn có thể làm sao?

"Linh..." Trần Phong mặc niệm trong lòng.

"Hiểu rõ." Linh nhu thuận gật đầu.

Xoạt! Vô số công kích đánh tới, hiện tại biện pháp duy nhất của hắn, chính là dựa vào giá trị may mắn!

Chỉ có điều là trong nháy mắt Linh mở Quầng sáng may mắn ra.

Bỗng nhiên, có một cái bóng đen lóe lên ở trong hư không, thân thể vốn đang hư nhược của Trần Phong trực tiếp bị đụng bay ra bên ngoài.

??? Trần Phong có một chút phát mộng, đây m* nó lại là cái gì?

Xoạt! Trong nháy mắt hắn còn chưa kịp phản ứng, trước mắt đã có đủ loại màu sắc lóe lên, Trần Phong cảm giác được một cỗ đại lực kéo thân thể của hắn qua, liền mất đi tri giác.

Mà vào giờ khắc này, ở bên ngoài nơi vô chủ, đám cường giả Cổ tộc cũng lộ ra vẻ mặt đờ đẫn nhìn về phía trước, ở vị trí mà Trần Phong đứng, đột nhiên đã không còn một ai! Vừa rồi có một cái bóng đen lóe lên, Trần Phong vậy mà liền biến mất!

"Người đâu?"

"Không biết."

"Mắt của các ngươi mù hết rồi hay sao?!"

Đám cường giả Cổ tộc phẫn nộ.

Rất lâu sau, Mục Gia vừa mới trở về Bạch Tông đã quay trở lại, lộ ra sắc mặt tái xanh, vào lúc gã trở về, người thần bí kia đã rời đi, căn bản là không có đối mặt với gã, cho nên gã căn bản chính là phí công đi một chuyến, hơn nữa khi quay lại nơi vô chủ...Trần Phong cũng đã biến mất.

Một người còn sống sờ sờ, cứ như vậy biến mất!

"Nơi này có dấu vết không gian." Mục Gia chợt nhớ tới thuốc thử gen truyền tống không gian của Trần Phong.

Khẳng định là nó! Cái tên Trần Phong này...hiển nhiên là hắn vẫn còn bảo lưu lại một bình để làm át chủ bài, cho dù sau khi Tư Phàm điều tra đã nói là không còn, thế nhưng bằng vào thủ đoạn của Trần Phong, nếu là có thể lưu lại một bình thì cũng không kỳ quái.

"Truy!" Mục Gia không có một chút do dự hạ lệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.