[Đường Môn] Tiểu Phu Lang Của Pháo Ca

Chương 18




Tô Tố động tác nhẹ nhàng,cẩn thận từng chút một lấy từ trong tủ ra một bộ quần áo.

Cô có chút không yên tâm,rất nhiều lần ngoái đầu lại nhìn Tiêu Lăng.Tiêu Lăng đã cởi áo véc ra,hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi đen tuyền,cúc áo có nới lỏng mở ra hai nấc,để lộ ra bộ ngực cứng cỏi rắn chắc.Tô Tố đỏ mặt,ánh mắt nhanh choang lảng đi chỗ khác.

Tô Tố chân tay cuống cuồng,Tiêu Lăng đang ngủ kia hoàn toàn không hề có bất kỳ phản ứng gì.

Chắc chắn là ngủ say rồi……

Tô Tố thở phào nhẹ nhõm,để bộ quần áo sạch vắt lên trênđầu ghế,sau đó bắt đài cởi bỏ quần áo.Khi coi giặt quần áo đặc biệt mặc một chiếc áo khoác đen cài và một áo trắng sơ mi,quần cũng đã ướt gần một nửa.Động tác của cô nhẹ nhàng cởi ra.

Lực thăng bằng của Tô Tố không được tốt lắm,khi cởi quần bắt buộc phải một chân chạm đất làm trụ một chân đưa lên không,động tác này làm cô lắc lư tới mấy lần.Ở nguyên vị trí nhảy lên mấy lần mới giữ vững được cơ thể.Cô cởi quá chăm chú,hoàn toàn không để ý trên ** có người không biết từ khi nào đã hé mắt nhìn.

Khi Tô Tố vừa vào phòng Tiêu Lăng nghe thấy động tĩnh đã tỉnh rồi,chỉ là đầu óc anh vẫn có chút mơ hồ.Vốn sĩ nghĩ rằng Tô Tố đi vào để lấy đồ,lấy xong sẽ ra ngay thôi,cho nên anh nhắm mắt tiếp tục ngủ,ai biết được khi vừa mở mắt đã nhìn thấy một cảnh tượng bốc lửa như vậy.

Lưng cô quay về phía anh,quần dài bị lột bỏ trên mặt đất,áo sơ mi của cô rất ngắn,vừa tới,quần vừa kéo ta khỏi đã để lộ ra sôi chân dài trắng thon thả.Bên ngoài cửa sổ thời tiết âm u,làm cho đôi chân của cô càng thêm sáng trắng.Cô mặc một chiếc áo lót hồng lưng quay về phía anh,anh vừa vặn nhìn thấy bờ vai đẹptrắng nõn Tiêu Lăng miệng khô khốc,ngay cả hít thở cũng thật chậm rãi,sợ Tô Tố nghe thấy.

Nhịp thở của Tiêu Lăng bắt đầu hỗn loạn,có chăn chắn nhưng cũng không thể khống chế được ngọn lửa cứ rạo rực lên.

Tô Tố cởi xong quần bắt đầu cởi đến áo,từng nút từng nút cởi bỏ cúc áo sơ mi,để quần áo bẩn xuống dưới đất.Tiêu Lăng nhìn thấy Tô Tố lưng quay về phía anh,phía sau lưng của cô rất đẹp,bờ vai gầy,sống lưng mỹ miều,ngoài ra còn có một đường tuyệt đẹp ở phía sau sườn lưng dẫn đến eo.Phần thân trên của cô mặc một bộ đồ thêu** màu đen tinh khiết, phần đai đen được gắn với lưng áo màu trắng.Sexy đến mức có thể làm cho người ta chảy máu mũi.

Tô Tố hoàn toàn không chú ý tới Tiêu Lăng đang nhìn trộm.Bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng thay bộ quần áo ướt này ra mà thôi.

Áo ngoài và quần ngoài đều đã cởi bỏ,cánh tay và đùi nhỏ vẫn còn chút vết nước vẫn chưa khô.Tô Tố từ trong thế quần áo lấy ra một chiếc khăn,từng chút từng chút lau đi vết nước ở trên thân thể.Cô sợ tạo ra tiếng động mạnh sẽ làm cho Tiêu Lăng tỉnh giấc,nên mọi động tác làm rất nhẹ nhàng.

Chuyện này khổ nhất chỉ là Tiêu Lăng,nhìn thấy nhưng lại không được làm gì cả,cái cảm giác này khó chịu thật sự rất là khó chịu.

Anh mặc dù muốn Tô Tố nhanh chóng mặc quần áo vào nhưng lại muốn cô chậm một chút,chậm hơn một chút để anh có thể được nhìn lâu hơn.Tô Tố nếu như biết được ý đồ của Tiêu Lăng khẳng định sẽ cho anh một cái tát.

Chân của cô không vững,đứng dựa vào tủ mặc quần áo.Bởi vì chân của cô vẫn còn chút nước,quần áo dính chặt vào chân,càng khó khăn để nhấc lên.

“Rách quần áo…”

Tô Tố càng cuống càng loạn.Dùng lực kéo quần lên nhưng trọng tâm không ổn định. “A- ”

Cô ngã mạnh trên nền nhà,trực tiếp ngã rất xấu hổ,đau nên hét lên một tiếng,răng căn thẳng vào môi.

Lúc này Tiêu Lăng muốn trả vờ ngủ cũng khó.Động tác lớn như vậy anh không thể vờ như không biết,nói thẳng ra là không khoa học.Tiêu Lăng mở mắt,nhìn thấy Tô Tố không còn nổi chút hình tượng nào ngã sõng xoài trên nền nhà lạnh,nhanh chóng nhảy xuống **đỡ cô.

“A——anh anh anh…”

“Em làm tiếng động lớn như thế anh không tỉnh sao?.”Tiêu Lăng bế cô lên,ngón tay trực tiếp chạm vào làn da mềm mịn của cô,ánh mắt nhìn thật sâu xuống,tiếc là Tô Tố hoàn toàn không chú ý. Anh đỡ Tô Tố dậy,nhìn cô quần áo xộc xệch không ngừng hít thở sâu, “Ngã có đau không?”

“Đầu gối…”Tô Tố cúi người xoa đầu gối,mặt hiện rõ vẻ đau khổ.

Tiêu Lăng đỡ Tô Tố tới **ngồi xuống,quỳ trên đất mở tay của cô ra,anh cố gắng làm cho mình lờ đi mùi hương của làn da trần và những chỗ ít quần áo.Chú tâm nhìn vết thương của cô,đầu gối phải của cô đỏ lừ một khoảng.

Tiêu Lăng xoa xoa ấn nhẹ xuống, “Xương có đau không?.”

“Không đau,có thể chỉ là đập một chút thôi,không việc gì không việc gì.”Tô Tố cúi xuống thấp một chút nữa nhìn bộ dạng của mình.xấu hổ chỉ mong có chỗ để cho mình chui xuống,phía thân trên của cô chỉ mặc mỗi một chiếc áo lót màu đen,thân dưới chỉ mặc mỗi một chiếc **bé tí,dưới chân lại là một chiếc quần,nhưng quần lại chỉ mới mặc tới mắt cá chân,bị cô dẫm xuống dưới bàn chân, nhìn Tiêu Lăng đang toàn tâm nhìn đầu gối.Ngón tay đang đặt trên chăn,không còn để ý tới vết bầm nữa lấy chăn vội bọc chặt mình lại.

Cô xấu hổ cố thu chân của mình lại,cười khan, “Em không sao,haha,không sao.”

“Thật sự không sao?”

“Thật còn hơn cả chân châu thật.”

“Không sao là tốt rồi.”Tiêu Lăng đứng lên,ở trên cao nhìn xuống Tô Tố.Anh đem Tô Tố trên trên dưới dưới đo một chút,cái ánh mắt đó làm cho Tô Tố hận chỉ muốn có cái lỗ để chui ngay vào.Cô ôm chặt chăn,ngượng ngập đến mức nói lắp, “Anh,sao anh nhìn em như thế…”

“Anh vẫn muốn hỏi em,anh đang ngủ ngon lành sao em lại tự dưng chạy vào phòng cởi đồ …”

“Ai tự dưng chạy vào phòng cởi đồ,quần áo của em bị ướt em đang chuẩn bị thay đồ,là thật anh không tin anh có thể chạm vào quần áo ở kia kìa,tất cả bị ướt rồi.Tiêu Lăng anh đừng có hiểu nhầm…”

Tiêu Lăng nụ cười càng sâu,ôm cánh tay cười nhìn cô, “Anh hiểu nhầm cái gì?”

Đương nhiên cô là hiểu nhầm cố ý**là anh cơ.

Nhưng những lời này có đánh chết cô cô cũng không nói ra.

Con người này rõ ràng biết cô muốn biểu đạt ya gì,nhưng vẫn cố tình coi như không hiểu,muốn cô phải tự mình nói ra.

Thật là đáng ghét.

Tô Tố lườm anh một cái.

Chỉ là mặt cô có chút đỏ gượng nhìn rất đang yêu,lườm người chỉ làm chỉ làm người ta hoàn toàn cảm thấy một chút tính sát thương cũng không có.Lườm người mắt phượng nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy có chút phong tình.

Tiêu Lăng trong phút chốc ngượng ngừng mắt lại càng sâu thẳm hơn.

“Em cần thay quần áo,anh đi ra đi.”

“Em đuổi anh ra?” Tiêu lăng không những không đi ra mà còn ngồi lại bên cạnh cô, “Không phải em gọi anh vào đây nghỉ ngơi sao?”

Anh lại một lần nữa cảm ơn thất tự chân ngôn của ông nội,gần ti tim tinh da mặt dày,da mặt đủ dày mới có thể vui như bây giờ.Anh phát hiện trêu Tô Tố như thế này rất là thú vị,nhìn cái biết cảm xấu hổ của cô bây giờ anh càng nhịn không nổi tâm trạng thoải mái.

“Em phải thay đồ.”

“Ừ,em thay đi.”

Tô Tố trong tâm phát cáu,anh không đi ra ngoài làm sao có thay được.

“haha.”

“Cười cái gì….Tiêu Lăng anh im….o...” Lời cô nói bị anh chặn đứng trong họng.Tiêu Lăng đưa tay đỡ lấy eo của cô,nhắm mắt hôn cô rất sâu.So với nụ hôn lúc buổi như chuồn chuồn chạm nước ấy hoàn toàn không giống nhau.Lần này là một nụ hôn đầy bầu không khí điên cuồng.

Tiêu Lăng cũng không muốn làm Tô Tố sợ,nhưng vừa chạm vào coi là anh không thể nào kiềm chế nổi.

Anh đối với cô rất có hứng thú,điểm này ngay từ lần đầu tiên gặp mặt cô anh đã biết rõ.Mỗi lần được chạm gần cô,cơ thể anh lại có sự biến đổi rất rõ rệt.

Nhất là trong một thời gian dài rồi chưa được chạm vào cô,phản ứng càng trở lên mãnh liệt hơn.

“…”

Tô Tố bị nụ hôn làm cho toàn thân mềm nhũn,hai người đều đang kẻ trên giường,không biết từ khi nào đã quấn vào nhau.Tiêu Lăng thở ngày càng gấp gáp,ánh mắt ngày càng đỏ rực.Anh một tay ôm chặt cô, tay kia dần dần luôn vào trong chăn,ch vào làm da mềm mịn của cô.

Trong lúc anh không kiềm chế nổi tiến càng lúc càng vào sâu hơn ….

“Cốc Cốc Cốc—.” Tiếng gọi cửa vang lên,ngay sau đó là tiếng Tiểu Thất ngờ vực hiếu kỳ hỏi, “Daddy mami hai người ở trong phòng không.” vv

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.