[Đường Môn] Tiểu Phu Lang Của Pháo Ca

Chương 17




“Không thể nào.”

Nhắc tới Tô Tố,toàn thân Trương Hân run lên,cô tức giận nhìn Lãnh Mạc, “ Đấy là người rất thân còn thân hơn cả ruột thịt,cô ấy chết không rõ ràng,anh nói em đừng điều tra? Lãnh Mạc,em biết anh chắc chắn biết nội tình,anh không nói với em không sao cả,em tự mình đi điều tra cho dù nước ở đây có sâu đến đâu,em cũng nhất định tìm ra sự thật,để cho người sát hại cô ấy phải chịu sự trừng phạt của pháp luật,để cô ấy chết cũng được an lòng.”

Tô Tố giống như là chị em ruột của cô vậy,nếu như thật sự là một việc ngoài ý muốn thì không nói làm gì,nhưng rõ ràng là có người hại chết cô ấy,nhưng lại không có bất kỳ hành động gì,cô không làm được.

“Nếu như cứ tiếp tục điều tra ngay cả bản thân em cũng sẽ bị lôi vào mất.”

“Không sao cả.” Trương Hân nhún vai cười,mặt biểu rõ rõ không quan tâm, “nói chung em cũng chỉ là một cô nhi,không có vướng bận gì cả.”

Lãnh Mạc giận sôi người lườm cô,anh cúi xuống lạnh lùng nhìn Trương Hân, “Không có vướng bận gì?”

“Đúng thế—.”

Trong lúc cô vừa mở miệng, Lãnh Mạc một tay ôm lấy phía gáy cô,cúi đầu xuống hôn cô thật sâu hay đây cũng không thể được gọi là một nụ hôn,anh đem theo một cơ thể đầy giận giữ,cắn chặt vào môi cô,mùi máu toát cả ra.

Đây là một cái hôn tràn ngập sự trừng phạt

Người phụ nữ này cho rằng anh chết rồi sao,dù sao thì hai người họ cũng đã bên nhau được bảy năm rồi, thế mà lại có thể nói ra không vướng bận cái kiểu này,đơn giản mà nói là cần phải cho một bài học.

...

Tiêu Lăng cúp điện thoại của Lãnh Mạc xong lại gọi thêm một cuộc điện thoại nữa, “Đúng,mười vệ sĩ,phân ra thành hai ca.Toàn bộ 24/24 giờ bảo vệ.”

Theo dõi gia đình họ Mạc thì dùng người của Lãnh Mạc là tốt nhất,người của xã hội đen đều có một sự nhanh nhạy và sắc bén rất đặc biệt.Nhưng để mà nói bảo vệ người,thi vẫn là người của công ty vệ sĩ vẫn đáng tin cậy hơn.Tiêu Lăng ngắt điện thoại cho lái xe lái thẳng tới hoa viên Xuân Giang.

Lên tầng gõ cửa,An Tiểu Hy lại là người ra mở cửa.

Tiểu Hy nhìn thấy Tiêu Lăng khóe miệng lắp bắp,mở cửa mời vào, “Mời vào.”

Cô càng ngày càng cảm thấy hối hận vì đã nhận quà của Tiêu Lăng.aizzz,bây giờ nhìn Tiêu Lăng không thôi mà cô cũng ngại không dám nổi nóng với người ta.Để mặt khó chịu cũng càng không được,ai bảo cô nhận lợi từ phía người ta thì phải nể mặt người ta chứ.

Tiêu Lăng thay dép đi vào nhà,anh đối với nơi bé nhỏ 3 phòng riêng 1 phòng khách này đã dần trở nên rất quen thuộc,động tác tự nhiên giống như ở nhà vậy.

Tiểu Hy miệng méo xệch.

Aizzz …

Rõ ràng là nhà của mình mà sao với lại có cảm giác mình như người thừa vậy.Tiêu Lăng nhìn theo bóng lưng Tiểu Hy,cau mày,cũng có khả năng phải sử dụng cách mà ông nội góp ý kiến cho anh rồi,woa…Vừa vặn dạo gần đây Tôn Nguyên rất rảnh rỗi,hôm nào cũng gọi cho anh làm phiền,muốn anh đi ăn uống cùng.

Tiêu Lăng nhắn tin cho Tôn Nguyên: “Từ ngày mai bắt đầu”thỉnh thoảng gặp “An Tiểu Hy,dính chặt cô ấy làm cho cô ấy càng về nhà muôn càng tốt.”

Tôn Nguyên sau hai giây trả lời ngay lập tức: “aaa,đại ca,anh bắt em hy sinh nhan sắc sao.Đấy là một quả ớt nhỏ đó,cô ấy sẽ đánh em mất.”

Tiêu Lăng nhếch nhếch lông mày tiếp tục trả lời, “Thế cậu có muốn hy sinh nhan sắc không.”

“Muốn muốn muốn,đương nhiên là muốn,đại ca quả ớt nhỏ cứ giao cho em.Vì để anh và chị dâu có thể tương thân tương ái,em hy sinh một chút cũng được.”

Tiêu Lăng cười thầm,cất điện thoại không trả lời lại.

Ngoài phòng khách rất yên tĩnh,ngoài anh ra không còn ai khác nữa,chỉ có nhà vệ sinh có chút tiếng động.Tiêu Lăng đắn đo một chút đitới cửa nhà vệ sinh.Bên trong,Tô Tố đang ngồi bệt dưới đất,trước mặt để một cái chậu lớn giặt quần áo.Cô ngồi ở đó,sống lưng cong thành một vòng cũng mềm,rất chưa tâm giặt quần áo của hai đứa bé,ngay cả anh tới cũng không phát hiện ra.

Tiêu Lăng dựa vào tường,ánh mắt hiền hòa nhìn theo cô.

Nếu như Tô Tố không ở cùng với hai đứa trẻ,ai nhìn thấy cô cũng nghĩ cô là một cô nương tầm hai mươi mấy tuổi thôi,hoàn toàn không giống như người đã từng sinh con,càng không giống mẹ của trẻ con. Kể cả khi cô cùng hai đứa trẻ ra ngoài,người ta có khi cũng chỉ nghĩ là cô là chị của hai đứa.

Nhưng người mẹ hoàn toàn không có nét gì giống một người mẹ này,lại là rất có tố chất của một người mẹ.

Cách cô ấy giặt quần áo cho bọn trẻ tràn đầy ánh sáng tình yêu của người mẹ.

“Ấy,anh về rồi đó à?.” Tô Tố trong lúc ngước lên thì nhìn thấy Tiêu Lăng đang nhìn cô rất chăm chú.Ánh mắt đó hiền dịu không biết nói gì hơn,giống như đang nhìn người phụ nữ yêu quý nhất vậy.Tô Tố không khống chế được cảm xúc nhượng nhùng đỏ mặt,cô xấu hổ ho nhẹ một tiếng,tránh ánh mắt ấy, “Cái đó,việc của anh đã giải quyết xong chưa?”

“Đều đã xử lý xong rồi.”

“ờ” Tô Tố tiếp tục cúi xuống giặt quần áo,nhưng ánh nhìn của anh không hề rời khỏi cô,cô tức giận ngước lên nhìn Tiêu Lăng, “Anh cứ nhìn em như vậy để làm gì.”

“Cảm thấy lúc này em đẹp vô cùng.”

Gương mặt Tô Tố lại ửng hồng

Miệng người này từ khi nào lại ngọt ngào đến như vậy.

Cô thật ra không cần nhìn cũng biết cái đang vẻ của mình bây giờ troing khó coi như thế nào,vì sợ làm ướt dép,nên xỏ một chiếc dép xỏ ngón,quần được xắn gấu lên,cánh tay áo cũng được xắn đến khuỷu tay,lại còn tóc….tóc rối bù chỉ dùng một chiếc dây chứ buộc một búi tóc trên đỉnh đầu,khi giặt quần áo bọt bắn chút ít lên mặt cô.Cái hình đang như thế này cũng “đẹp”,chữ này khôngđược phù hợp lắm thì phải.

“Anh không phải đang chọc cười em đó chứ”

“Không phải,anh thật sự cảm thấy bây giờ em rất đẹp.”Tiêu Lăng nói chân thành.

Trước kia người ta nói phụ nữ mang bầu là đẹp nhất,bởi toàn thân tràn ngập tình yêu của người mẹ.Lúc đó anh cảm thấy lời nói này thật giả dối,người mang bầu toàn thân to lớn,lại còn vác theo một chiếc bụng một chút vẻ đẹp cũng không có.Nhưng bây giờ tin rồi,người có tràn ngập sự quyến rũ của người mẹ là người đẹp nhất.

Anh tiến vào trong nhà vệ sinh, “Em có cần anh giúp gì không?”

“Không cần,tay của anh mà còn giúp được à?” Tô Tố nói bằng giọng không được vui vẻ, “Mà anh vẫn còn đang ốm,về phòng nằm nghỉ một chút đi,Tiểu Thất và Cảnh Thuỵ vẫn còn đang ngủ trưa,em làm sắp xong rồi.”Cô cũng đã giặt gần xong rồi,giặt lại thêm hai lần nữa rồi cho vào máy giặt vắt là được.

“Ừ,vậy anh đi ngủ một chút.”

Tối hôm qua anh chịu khổ tắm nước lạnh tới đêm,không dễ dàng sau đó mới có thể chầm chậm lên trên**của Tô Tố ôm thân hình ấm áp thơm như ngọc càng làm khó có thể ngủ được.Anh nghe thấy tiếng cô thở đều rồi không dám làm ồn tới cô,không dám cách cô quá gần,sợ cô cảm nhận được nỗi bất an của anh,đến lúc đó lại mắng anhđuổi anh đi,vậy anh nguyên một ngày chịu khổ coi như công cốc sao.

**không thể chợp mắt,anh thật sự có chút rất buồn ngủ.

Tiêu Lăng than thở chút,quả nhiên tuổi cao rồi,trước kia khi mới có hai mươi mấy tuổi làm việc thông đêm hai ngày liên tiếp tắm nước lạnh là có thể tinh thần mình mẫn ngay,bây giờ thì hoàn toàn không thể so sánh được nữa.

Tiêu Lăng vừa chạm đầu vào gối đã ngửi thấy mùi hương thơm quen thuộc,nỗi buồn ngủ rất nhanh ập tới,chưa đến hai phút đã ngủ say rồi.

Mấy phút sau Tô Tố đi vào phòng.

Cô giặt xong quần áo lúc đổ nước bị trượt tay,toàn thân đều bị ướt hết rồi,quần áo ướt dính chặt vào người cảm giác rất khó chịu.

Cô đi vào phòng,đóng cửa phòng lại,mở cửa tủ ra lấy một bộ quần áo mặc ở nhà,sau đó nhìn Tiêu Lăng đang ngủ say ở kia mọt cái.

Nhà vệ sinh đang ướt nhẹp ở đó thay quần áo nhất định sẽ trượt ngã,phòng Tiểu Hy và bọn trẻ đều đã đóng chặt,lúc này mà qua thay quần áo cũng không tiện lắm.Dù gì Tiêu Lăng cũng đã ngủ say rồi,cô ở đây thay quần áo một chút chắc cũng không có vấn đề gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.