Đuổi Theo Con Sóng

Chương 34: 34: Nhạc Phường Yến Khách




Thủ tâm thảo này là linh dược tứ giai, có tác dụng loại trừ một số loại độc tố đặc biệt, bởi vì điều kiện sinh trưởng của nó rất khắc nghiệt, cho nên ở một số nơi trên đại lục bình thường chỉ có thể dùng huyền thạch mới mua được, hơn nữa bình thường chính là có tiền cũng không mua được, về phần dùng huyền tệ thì căn bản không thể nào mua được.

Diệp Huyền không chút do dự liền mua hết toàn bộ thủ tâm thảo này, lúc này hắn rốt cuộc cũng phát hiện, nơi hoang vu hẻo lánh cũng có chỗ tốt của riêng nó.

Tuy rằng tài liệu bên trong liên minh thập tam quốc rất ít, rất nhiều thứ quý hiếm ở bên ngoài khó mà tìm thấy ở nơi này, nhưng cũng đồng dạng, một số thứ ở bên ngoài bị người ta tranh đoạt sứt đầu mẻ trán, ở nơi này lại rất ít người biết được tác dụng của nó, cũng ít khi cần dùng tới, cho nên sẽ bán với giá cực kỳ rẻ.

Có cơ hội tốt như vậy, Diệp Huyền tự nhiên sẽ không bỏ qua, một đường đi dạo, chọn mua được một số thứ mà sau này hắn có thể dùng tới, ở bên ngoài tương đối trân quý, ở đây lại tương đối rẻ.

Dạo qua một số cửa hàng, thật đúng là khiến Diệp Huyền tìm được không ít thứ tốt.

Ở trước một cửa hàng, Diệp Huyền lại nhìn thấy vài viên Huyền Minh Thạch, đang đặt ở một xó, không ai thăm hỏi gì tới, hắn cảm thấy tâm động một chút lập tức bước lên, cẩn thận dò xét một phen, phát hiện quả thật chính là Huyền Minh Thạch, cố nén kích động trong lòng, mở miệng hỏi:

- Lão bản, mấy khối đá này bán như thế nào?

- Âm Phong Thạch, một vạn huyền tệ một khối.

Lão bản liếc qua một cái liền chậm rãi báo giá.

- Ta muốn mua hết năm khối này.

Diệp Huyền không chút do dự liền móc ra chi phiếu năm vạn huyền tệ, nhưng trong lòng thì lại âm thầm lắc đầu, lão bản này cư nhiên coi Huyền Minh Thạch thành Âm Phong Thạch, đúng là có mắt không tròng.

Huyền Minh Thạch là một loại tài liệu đặc biệt có thể ổn cố hồn lực của luyện hồn sư, luyện hồn sư tu luyện hồn lực, sẽ thường xuyên xuất hiện một số chuyện ngoài ý muốn, khiến cho hồn lực sinh ra ba động, tẩu hỏa nhập ma, còn Huyền Minh Thạch lại có tác dụng có thể ổn cố hồn lực, chỉ cần điều phối thành chất lỏng, dùng nó trước khi tu luyện thì có thể khiến cho võ hồn của luyện hồn sư trở nên ổn cố hơn gấp mấy lần, chỉ cần không phải tu luyện loại hồn quyết đặc biệt quỷ dị nào đó, bình thường sẽ không bị tẩu hỏa nhập ma.

Còn Âm Phong Thạch cũng là một loại tài liệu có thể tinh luyện ra âm thuộc tính chi lực, có thể dùng trong việc phối chế một số dược tề, tuy rằng cũng khá trân quý, nhưng so với Huyền Minh Thạch thì lại kém xa cả vạn dặm.

Hai thứ này rất giống nhau, người bình thường khó mà phân biệt được điểm khác nhau của hai loại, nhưng ở trên Thiên Huyền đại lục, đã có một cách xử lý vô cùng đơn giản, đó chính là dùng hồn lực thông qua một loại tần sóng nào đó xâm nhập vào bên trong, nếu như là Huyền Minh Thạch thì hồn lực sẽ có cảm giác như bị nghẽn lại, còn âm phong thạch thì lại không có loại cảm giác này.

Bất quá tính ra thì phương pháp như vậy ở nơi như liên minh thập tam quốc, cũng không có ai biết được, cũng vì bản thân của vị lão bản này là một vị luyện hồn sư nhất phẩm đỉnh phong, nếu như ở trong liên minh thập tam quốc biết được cách này thì luyện hồn sư như gã không thể nào không biết điểm này được.

- Lão bản đợi đã!

Ngay lúc Diệp Huyền đang chuẩn bị gom hết năm khối Huyền Minh Thạch kia lại thì đột nhiên có vài tên thanh niên nhanh chóng bước tới, ánh mắt nhìn về phía Huyền Minh Thạch lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó liền có chút kinh hỉ lóe lên.

- Chúng ta muốn mua mấy khối đá này, lão bản, ngươi nói giá đi.

Một tên thanh niên trong số đó đứng chặn trước Huyền Minh Thạch, trầm giọng nói với lão bản kia.

- Các vị mấy khối đá này ta đã mua rồi, các ngươi làm như vậy có vẻ như không ổn lắm đâu.

Diệp Huyền nhíu mày nói.

- Hắn nói rất đúng, các vị, mấy khối Âm Phong Thạch này đúng là đã bị vị tiểu huynh đệ này mua rồi, nếu như các ngươi còn cần thì đợi mấy ngày nữa, có thêm một đợt Âm Phong Thạch chuyển tới thì ta sẽ bán cho các ngươi, hoặc là các ngươi thương lượng với vị tiểu huynh đệ kia đi.

Lão bản kia mở miệng nói.

Mấy người kia cũng không thèm nhìn tới Diệp Huyền một cái, ánh mắt không ngừng đánh giá Huyền Minh Thạch kia, sau đó chợt liếc nhìn nhau, thầm gật dầu, tên thanh niên lúc nãy vừa mở miệng chợt vung tay lên, dùng ngữ khí không cho phép thương lượng nói:

- Chúng ta muốn mua mấy khối Âm Phong Thạch này, như vầy đi, mặc kệ lúc trước hắn ra giá bao nhiêu, chúng ta đều trả gấp đôi, ngươi thấy vậy thì sao?

Trên mặt lão bản lập tức lộ ra vẻ vui mừng, bất đắc dĩ nói:

- Nhưng mà vị tiểu huynh đệ này đã đưa tiền cho ta rồi, như vậy…

Nhìn thấy chi phiếu năm vạn tệ nằm trong tay lão bản kia, thanh niên nọ trực tiếp lấy ra chi phiếu mười vạn tệ ném lên quầy:

- Ta ra mười vạn huyền tệ, như vậy đủ rồi chứ?

- Tốt lắm, tốt lắm.

Lão bản vội vàng cầm lấy chi phiếu mười vạn huyền tệ kia, trả năm vạn huyền tệ lại cho Diệp Huyền:

- Tiểu huynh đệ, xin lỗi, mấy vị này ra giá cao hơn để mua mấy khối Âm Phong Thạch này, năm vạn huyền tệ này, ta trả lại cho ngươi.

Chỉ thấy Diệp Huyền căn bản không chịu cầm lấy chi phiếu kia, thừa dịp mấy người kia giao dịch liền bỏ hết mấy khối Huyền Minh Thạch này vào trong trữ vật giới chỉ, xoay người đi ra cửa.

- Tiểu tử, ngươi dám lấy đá của chúng ta, mau đứng lại đó cho ta.

Nhìn thấy những gì Diệp Huyền làm, tên thanh niên dẫn đầu lập tức hừ lạnh mở miệng.

Mấy tên thanh niên nháy mắt liền bao vây Diệp Huyền.

Tình huống xảy ra ở đây lập tức khiến cho những võ giả đang mua sắm ở xung quanh chú ý tới, cả đám xúm lại gần đó chờ xem.

- Tiểu tử, mau giao Âm Phong Thạch của chúng ta ra đây.

Một tên thanh niên lạnh lùng nói, ánh mắt hung ác.

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống, lạnh lùng nói:

- Cái gì mà Âm Phong Thạch của các ngươi, đây rõ ràng là thứ ta đã mua, dựa vào cái gì mà phải giao ra, mau tránh ra cho ta, đừng có cản đường của ta.

- Thứ ngươi đã mua?

Mấy tên thanh niên kia khinh khỉnh liếc nhìn Diệp Huyền nói:

- Ngươi không thấy lão bản kia đã trả huyền phiếu lại cho ngươi rồi sao, bây giờ mấy khối Âm Phong Thạch này chính là đồ của bọn ta, mau ngoan ngoãn giao ra đây, bằng không thì.. hừ hừ!

Nói xong thì một tên thanh niên lập tức lạnh giọng nói với lão bản kia:

- Lão bản, có phải ngươi đã bán Âm Phong Thạch này cho chúng ta rồi đúng không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.