Dưới Cây Anh Đào

Chương 48




Dịch: tntkxx
Biên: godthai

Gió lạnh đảo qua ngọn cây, cả sơn cốc lặng im không tiếng động.

Đánh hay là không, đánh hay là không?! Trong lòng mập mạp đang không ngừng lặp đi lặp lại mấy chữ này.

Đánh, không đánh, chỉ khác nhau một chữ thôi, thế nhưng lại chính là sự khác biệt giữa sống và chết của các chiến sĩ cùng bắc thượng với mình này.

Trong kế hoạch của hắn lúc trước, hắn một lòng chỉ muốn tập trung đánh cho cái đội ngũ trước mắt này tối tăm mặt mũi, đánh cho gã chỉ huy của đối phương phải phán đoán sai lầm về binh lực phía bên này. Thế nhưng, hắn nằm mơ cũng không ngờ được rằng, sĩ quan chỉ huy của đối phương vừa ra tay lại chính là tiểu đoàn đặc chủng Đao Phong tinh nhuệ nhất!

Đây là một gã chỉ huy giảo quyệt như cáo, rất tỉnh táo và cẩn thận.

Cùng lúc khi phái ra một trung đoàn di động về phía tây, hắn còn trực tiếp sử dụng tiểu đoàn tinh nhuệ nhất của hắn để truy kích đại đội vừa đánh lên lúc trước của Bazz. Đây là một kẻ có tính toán chặt chẽ, vừa động thủ liền không muốn chừa lại bất cứ đường lui nào.

Nếu như kẻ đến là một tiểu đoàn thông thường, mập mạp có mười phần nắm chắc khiến đối phương bị diệt toàn quân! Dù cho đối thủ là sư đoàn thiết giáp số 2 của Vệ đội Hoàng gia số 1 Jaban, hắn cũng không có bất kỳ e ngại nào.

Trong các cơ sĩ Phỉ Quân dưới trướng, Hargrove, Wagstaff và Menton là ba vị Chiến thần thành danh đã lâu, sau khi được tập luyện võ học robot thì lại càng tăng trưởng vượt bậc.

Còn đám Kỵ sĩ robot như Bazz, tất cả cũng đã sớm thoát thai hoán cốt, kỹ thuật điều khiển robot của bọn họ đều đã vượt xa tiêu chuẩn Thống Lĩnh ở Mars lúc trước. Bởi vì bọn họ trẻ trung hơn, có năng lực học tập mạnh hơn và cũng có tinh thần phấn đấu hơn. Bởi vậy, trong khi chiến đấu sinh tử trên chiến trường, bọn họ tuyệt đối không hề thua kém bao nhiêu so với ba vị Chiến thần, thậm chí khi ra tay lại càng ác hơn, phản ứng lại càng nhanh hơn.

Chỉ cần kẻ địch bị Bazz dẫn đến đây, bị Cosmo chặn đứng phía sau, có bảy vị Chiến thần robot xung phong dẫn đầu, lại có hơn hai trăm cơ sĩ ở sau lưng và hơn một trăm cơ sĩ của Bazz cùng phát động cường công, cho dù là một trung đoàn thì cũng sẽ phải sụp đổ.

Về điểm này, bản thân hắn không hề có chút nghi vấn nào.

Trong chiến tranh hiện đại đã không còn là cái thời đại mà robot lục quân chỉ cần dựa vào số lượng robot nhiều và hỏa lực mạnh là có thể giành chiến thắng. Tính năng robot và kỹ thuật của cơ sĩ càng ngày càng đóng vai trò quan trọng. Tấm gương bị xé ra một lỗ hổng rồi cuối cùng dẫn đến sụp đổ của mấy sư đoàn thiết giáp tinh nhuệ Cộng hòa Ryan và Phỉ Dương dưới làn sóng xung kích của mười chiếc [Tài Quyết Giả] Binalter kia chính là minh chứng rõ ràng nhất. Mà việc bản thân mình dẫn theo chín gã Chiến thần một đường xung phong chiến đấu tới tận đây, cũng đã chứng minh cho điều này.

Thế nhưng, kẻ tới lại là nguyên một tiểu đoàn thiết giáp đặc chủng!

Cho dù mình và các Chiến thần điều khiển robot đời thứ mười hai dưới trướng không cần lo lắng đến tính mạng, thế nhưng còn các chiến sĩ sau lưng thì sao?! Muốn tiêu diệt được kẻ địch trước mắt, bọn họ sẽ phải trả giá tới mức nào?!

Quan trọng hơn chính là, đánh xong một trận, cũng không có nghĩa là tất cả sẽ kết thúc.

Đội ngũ này còn phải thu hút quân địch, còn phải đối mặt với sự truy kích điên cuồng của toàn bộ sư đoàn địch. Chiến đấu sau đó không được phép có bất kỳ sai lầm nào. Chỉ cần đội ngũ này có đôi chút lơ là, quân địch liền có thể phát hiện ra sự thật rằng phía trước đội ngũ này không hề có quân chủ lực. Mà nếu muốn duy trì ảo giác của quân địch, nhất định phải duy trì tiếp xúc với quân địch, như vậy cũng có nghĩa là chạy trối chết và chiến đấu gần như không ngừng không nghỉ.

"Tướng quân.... Kẻ địch đã đến trận địa 132." Vẫn luôn đứng bên cạnh mập mạp, Anthony liền lên tiếng nhắc nhở: "Xin ngài ra lệnh."

Mập mạp không hề lên tiếng.

"Tướng quân...." Anthony kêu lên một tiếng, chợt chuyển tín hiệu tới kênh thông tin khu vực, ra lệnh: "Toàn thể chuẩn bị chiến đấu!"

Dưới một tiếng mệnh lệnh của Anthony, hơn hai trăm chiếc robot gần như đồng thời khởi động trạng thái chiến đấu. Tiếng hệ thống cơ giới co duỗi thủy lực chợt bao phủ cả sơn cốc, hình thể của từng chiếc robot đột nhiên hóa cao hóa lớn, tựa như từng con hùng sư đang sẵn sàng xuất kích.

"Quân địch là tiểu đoàn đặc chủng của sư đoàn thiết giáp số 2 Jaban." Tựa như biết được tâm tư của mập mạp, lời nói của Anthony nói là động viên chiến đấu, không bằng nói là đang hỏi cho mập mạp ở bên cạnh nghe: "Có sợ hay không?"

"Sợ? Tôi đây chỉ sợ giết thiếu thôi!"

"Đời này ta chưa bao giờ biết sợ đám gà con Jaban này, trung tá, ngài hỏi nhầm người rồi."

Trong kênh liên lạc liền vang lên tiếng nói ồn ã của các chiến sĩ. Trong giọng nói tràn ngập sự thoải mái và bất chấp.

Đây mới thực sự là khí thế không màng sinh tử!

"Tướng quân, hạ lệnh đi!" Anthony nghiêm nghị nói: "Trenock không có kẻ hèn nhát!"

Mập mạp xắn ống tay áo lên. Mình không có quyền thay đổi lựa chọn của những chiến sĩ này. Bọn họ là những chiến sĩ chân chính, khi bọn họ quyết tâm dùng sự hy sinh để đổi lấy thắng lợi cho quốc gia mình, bất cứ quyết định nào trái với ý nguyện của bọn họ, đều là sự sỉ nhục đối với bọn họ. Trenock là vậy, Leray lúc trước cũng là vậy. Cuộc chiến tranh này luôn sẽ có người hy sinh. Hòa bình trong tương lai cần sự hy sinh này.

Huống hồ, mình bây giờ kỳ thật đã không còn đường lui.

Con mẹ nó, đánh!



Lửa đạn rầm rĩ. Giữa làn khói thuốc súng và các vụ nổ liên miên, nhóm robot màu đỏ đang vừa đánh vừa lùi. Ở phía sau, các robot màu đen đầy khắp núi đồi đang điên cuồng xông tới. Nhìn qua hai bên, có thể thấy từ trong khe rừng và trên các gò núi cao thấp trập trùng, robot Jaban vu hồi ở hai cánh đã vượt qua tuyến giới hạn, hiện giờ đang phóng như bay, hung mãnh hợp quân vào vị trí trung tâm.

Tiểu đoàn thiết giáp Jaban đã hạ quyết tâm, trước cái khe núi đột nhiên nhô ra kia phải khiến cho đám cơ sĩ Trenock vĩnh viễn nằm lại tại nơi này.

Chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, song phương lao như điện chớp giữa núi rừng.

Một chiếc [Lôi Đình] màu trắng chạy ở sau cùng liên tiếp đỡ lấy hai đòn tấn công phối hợp của hai chiếc robot Jaban, di chuyển theo một đường cong nửa cung tròn như quỷ mị rồi tung một quyền đánh cho một chiếc Linh Miêu hóa thành cầu lửa, sau đó lập tức tung người bay lên, lùi vào giữa nhóm robot màu đỏ.

Các robot màu đen ùa lên đang điên cuồng phóng tới trước, dồn dập cố gắng xông vào trong phần đuôi trận hình của đám robot màu đỏ đang chạy trốn.

Đột nhiên, hai chiếc robot màu trắng khác một trái một phải tựa như hai vị Bạch Vô Thường bắn nhanh ra như chớp giật từ trong đuôi trận hình các robot màu đỏ, đâm thẳng vào trong đám đông các robot màu đen.

Âm thanh kim loại va chạm chợt vang động. Sau khoảnh khắc, khi hai chiếc robot màu trắng tung người lùi về trong đám robot màu đỏ, giữa dòng thủy triều kim loại màu đen đã bùng lên bốn quả cầu lửa hừng hực. Ánh lửa chiếu đỏ bừng cả mảnh rừng rậm u ám. Giây lát sau, hai tiếng nổ tung liên tiếp liền vang lên giữa sơn cốc, kinh thiên động địa.

Thảm cảnh của đồng bạn không hề khiến cho các robot màu đen có chút chùn chân nào.

Từng chiếc từng chiếc robot màu đen trầm mặc mà kiên quyết lao nhanh về phía trước, tư thế hung ác của bọn hắn tựa như một đàn sư tử đói khát khó nhịn đang săn đuổi một đàn trâu rừng. Bất kể phải bỏ ra cái giá bao nhiêu, bọn hắn cũng sẽ không buông tha cho con mồi trước mắt.

Trên người ba chiếc robot màu trắng đã phủ đầy dấu vết do đạn pháo lưu lại, các robot màu đỏ tựa như đàn nai đang chạy trốn, chiếc này chiếc khác nối tiếp nhau tụt lại rồi ngã xuống trong màn chém giết.

Không có ai có thể cứu được bọn họ, một khi bị tụt lại, một khi bị dòng thác lũ màu đen phía sau bao phủ, liền chỉ còn lại một con đường chết.

Khoảng cách giữa nhóm robot màu đỏ đến cửa sơn cốc càng lúc càng gần. Các robot Jaban bọc đánh ở hai cánh đã sắp sửa nối liền, tốc độ của song phương càng lúc càng nhanh, chiến đấu càng lúc càng tàn khốc. Một bên thì điên cuồng lao lên phía trước, một bên khác thì liều mạng kháng cự và chạy trốn.

Với sắc mặt xanh xám, phó sư trưởng sư đoàn thiết giáp số 2 Jaban, thiếu tướng Sabrine đang điều khiển một chiếc [Anubis], một bên men theo cánh rừng trên một sườn núi nhỏ mà phóng như bay tới trước, một bên nhìn qua bóng dáng màu trắng mơ hồ có thể thấy được trong khe rừng rậm phía trước.

Sabrine xin thề, thân là một gã chiến sĩ robot cấp chín với tốc độ tay tối đa năm mươi nhịp mỗi giây, ngoại trừ mấy vị Chiến thần robot có thể đếm trên đầu ngón tay của đế quốc, ba chiếc robot màu trắng này chính là những chiến sĩ robot khủng bố nhất mà hắn từng thấy. Mà đám chiến sĩ robot Trenock mà bọn hắn đang dẫn theo, cũng là những gã chiến sĩ robot liều mạng nhất mà hắn từng gặp.

Chỉ trong quãng đường truy kích vài km ngắn ngủi, cái đại đội thiết giáp Trenock trước mắt này đã ngã xuống mười một chiếc robot.

Phần lớn chiến sĩ robot trong mười một chiếc robot đó đều đã theo robot nổ tung mà biến thành than cốc, số còn lại thì cũng chẳng còn ai sống sót. Những kẻ bị cuốn lấy rồi tụt lại phía sau, nếu không phải là liều mạng đồng quy vu tận với đối thủ thì cũng là tự sát sau khi đánh mất tất cả năng lực tác chiến.

Bọn hắn đến cùng là muốn làm gì, đây rốt cuộc là một sự dụ dỗ có chủ đích hay chỉ là một cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên. Chủ lực của họn hắn đến cùng là đang ở nơi nào?

Cây rừng ngoài khoang điều khiển đang lùi về sau như cơn gió, từng suy nghĩ cũng dồn dập kéo đến trong đầu Sabrine.

Sabrine có thể nhìn ra được, những chiến sĩ robot Trenock này tuy rằng có các chiêu số cận chiến có chút mới lạ mà trí mạng, thế nhưng bọn hắn cũng chỉ là mấy gã chiến sĩ robot bình thường mà thôi.

Còn kẻ lợi hại chân chính thì chính là ba chiếc robot màu trắng kia.

Trước khi tiểu đoàn Đao Phong chạy tới khu vực giao chiến, vòng ngoài của tiểu đoàn 2 trung đoàn 2 đã tổn thất mất mười tiểu đội trinh sát, mà đối thủ chỉ mới tổn thất một chiếc robot. Trên quãng đường truy kích này, đối thủ đã tổn thất mất mười một chiếc robot, thế nhưng thân là tiểu đoàn Đao Phong tinh nhuệ nhất của sư đoàn thiết giáp số 2, không ngờ lại tổn thất vượt quá ba mươi chiếc robot. Trong số đó, đại bộ phần đều là do ba chiếc robot màu trắng kia tiêu diệt!

Càng truy đuổi, Sabrine lại càng cảm thấy kinh hãi. Tiểu đoàn Đao Phong với tốc độ tay trung bình cao tới bốn mươi ba nhịp, toàn bộ cấu thành từ các chiến sĩ robot cấp tám và cấp chín, vậy mà khi đối mặt với ba chiếc robot kia thì lại hoàn toàn không hề có sức chống trả.

Đó là loại robot gì, tốc độ tay của những cơ sĩ kia rốt cuộc là bao nhiêu?!

May mà bọn hắn chỉ có ba người.

Sabrine đã sớm nghe nói đến robot đời thứ mười hai của đế quốc Binalter. Sự tích về loại robot gọi là [Tài Quyết Giả] kia đại phát thần uy tại chiến trường Ryan, trong giới cơ sĩ đế quốc Jaban đã được tôn sùng lên trở thành truyền thuyết. Lần này khi đế quốc cầu viện thì cũng đã xin Đế quốc Binalter phái ra loại robot siêu cấp trong truyền thuyết này hỗ trợ.

Bởi vì từng nghe nói qua đặc thù chiến đấu cùng với biểu hiện tính năng của loại robot đó, thế nên, Sabrine càng nhìn ba chiếc robot màu trắng trước mắt thì lại càng cảm giác nhịp tim gia tốc!

Bất kể là từ tốc độ khởi động siêu tốc khiến cho người ta líu lưỡi hay là sức phòng ngự và sức công kích siêu cường mà, ba chiếc robot này đều không phải là thứ mà những robot bình thường có thể so sánh. Thân là một gã thiếu tướng Jaban có thể tiếp xúc với rất nhiều tình báo quan trọng, Sabrine thậm chí ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua về loại robot này. Tính năng của loại robot này thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả chiếc Anubis mà hắn đang điều khiển.

Một chiếc robot chưa từng thấy qua, chưa từng nghe qua, thậm chí so với robot đời thứ mười một còn mạnh mẽ hơn, nó là robot gì, còn cần phải tìm đáp án sao?!

Đây chính là robot đời thứ mười hai mới nhất vừa được Phỉ Minh nghiên cứu phát triển!

Nếu như có thể đoạt được một chiếc, vậy thì giá trị và công lao tuyệt đối sẽ không kém hơn so với chiến thắng một chiến dịch cỡ lớn.

Sự kinh hãi và trông chờ đan xen trong đầu Sabrine, quả thật là một cảm giác khó diễn tả bằng lời. Trăn trở một hồi, chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ không thể át chế, xóa mãi cũng không đi được - Bắt lấy bọn hắn, bất luận như thế nào cũng phải bắt được bọn hắn!

Cơ sĩ Jaban bọc đánh ở hai cánh đã rất gần với đội tiên phong của robot màu đỏ rồi. Hai trong số ba chiếc robot màu trắng đã bị ép thoát khỏi đuôi trận hình, dùng tốc độ tối thiểu lên đến 800km/h mà đột tiến vào hai cánh của các robot màu đỏ, tự mình dẫn theo hơn mười chiếc robot màu đỏ phân chia ra hai bên trái phải, cố gắng ngăn chặn các robot bọc đánh của Jaban tập hợp.

Mặt đất đang rung chuyển kịch liệt dưới những bước chân chạy như bay của robot.

Hàng trăm chiếc robot lao nhanh như điện chớp trên sườn núi, trên đất bằng rồi giữa rừng cây rậm rạp. Chỉ trong nháy mắt, các robot đang tập hợp ở hai cánh đã bị đâm lên bởi nhóm robot màu đỏ được dẫn dắt bởi hai chiếc robot màu trắng kia.

Đột phá, ngăn cản... Trong nháy mắt khi hai bên tiếp xúc, đó chính là một hồi chiến đấu khiến cho người ta không kịp nhìn. Cây rừng xung quanh bị đứt đoạn gãy nát dưới làn pháo năng lượng, bắn loạn xạ ra bốn phía. Bùn đất và đá nham thạch vỡ tan thì bắn mạnh lên không trung từ trên bề mặt nhấp nhô của sườn núi, vung vãi khắp bầu trời.

"Đi, đi mau!"

Giữa bầy robot màu đỏ bị tấn công điện tử của Jaban áp chế liên lạc chợt vang lên một tiếng hò gấp gáp.

Dòng lũ kim loại màu đỏ ở giữa liền điên cuồng tăng tốc, còn các robot màu đen ở hai cánh thì liều mình cố gắng đột phá sự ngăn trở để hoàn thành lần hợp quân. Giao đấu giữa hai bên chỉ trong nháy mắt đã phân ra thắng thua. Sau khi hy sinh ít nhất là sáu chiếc robot màu đỏ, quân Trenock rốt cuộc đã tìm được một đường sinh cơ, đám đông trung ương dưới sự liều mạng che chở của các đồng đội hai bên đã ào ào lao ra khỏi lổ hổng chưa bị các robot màu đen hợp quân bịt kín, lao thẳng vào trong khe núi cũng không rộng rãi kia.

Bụi đất, khói súng, bùn cát, robot áp sát giao chiến kịch liệt, tiếng động cơ rít lên chói tai, tiếng pháo cuồng bạo đang vang vọng khắp cả sơn cốc.

"Đuổi theo! Đuổi theo cho ta!" Sabrine đang rống giận.

Hắn đã thấy mệnh lệnh mà bộ chỉ huy sư đoàn ban bố trong máy vi tính robot.

Tiểu đoàn 2 và 3 của trung đoàn 2 theo sát phía sau tiểu đoàn Đao Phong đang dùng hết tốc lực để tiếp cận về phía này.

Thực lực của tiểu đoàn thiết giáp số 2 tuyệt đối không phải một nhánh bộ đội hạng hai đang chạy trối chết của Trenock có thể sánh được. Mặc kệ chủ lực của quân địch có thật đang ở phía trước hay không, bất kể phía trước có bao nhiêu quân địch, Sabrine đều có tin tưởng rằng, không ai có thể ngăn cản được bước chân tiến lên của tiểu đoàn Đao Phong.

Cái đại đội thiết giáp ở trước mắt này, còn có ba chiếc robot màu trắng kia, đều là con mồi mà mình phải chắc chắn cắn chặt vào cổ.



Trong khoảnh khắc đảm nhiệm đoạn hậu lui vào trong khe núi, Bazz cảm giác sức lực cả người mình như cạn sạch. Lần dụ địch này, hắn đã dẫn theo một đại đội, bỏ ra cái giá là tròn mười tám chiến sĩ robot.

Cái tiểu đoàn thiết giáp ở sau lưng này có thực lực vượt xa so với các chiến sĩ robot bình thường. Những tiểu đội trinh sát mà hắn cảm thấy thực lực mạnh mẽ lúc trước, so với cái đám sói đói này, quả thực chính là con cún nuôi trong nhà!

Trong số mười tám chiến sĩ Trenock tử trận, có ít nhất mười người là bị đám robot Jaban điên cuồng hung hăng xông tới kéo lại. Mình, Bộ Binh và Mountbatten đã dốc hết toàn lực, thế nhưng đám cơ sĩ Jaban dưới sự uy hiếp của mình căn bản cũng không quan tâm đến an nguy của bản thân bọn hắn.

Kỹ thuật điều khiển robot của bọn hắn cực kỳ gọn ghẽ và hiệu quả, trong khi cận chiến, có thể nhìn ra được rất rõ sự vận dụng thành thạo ở một số kỹ thuật cận chiến robot.

Một chiến sĩ như vậy, nếu như là ở Mars, có lẽ chỉ là một Đấu Sĩ robot, cùng lắm là được bình xét làm một gã Kỵ Sĩ robot. Thế nhưng khi một đám chiến sĩ như vậy được trải qua chiến tranh tàn khốc rèn luyện, có được kinh nghiệm chiến đấu phong phú và kỷ luật chiến thuật nghiêm khắc, lại được tập trung lại cùng một chỗ với nhau, vậy thì đó quả thật là một lực lượng rất kinh khủng.

Cái đáng sợ nhất của bọn hắn không phải là kỹ thuật, mà là kinh nghiệm, là tố chất, là sự liều mạng của bọn hắn!

Một đối thủ như vậy không phải là đối thủ trong kế hoạch. Dùng bốn trăm chiếc robot để cố gắng tiêu diệt hết một tiểu đoàn như vậy thì sẽ phải bỏ ra cái giá lớn tới mức nào?! Cấp trên mập mạp liệu có đánh không, rồi có đánh được không?! Cấp trên sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào?!

Trong nháy mắt, đội ngũ đã tiến vào giữa khe núi.

Bazz, Bộ Binh và Mountbatten tả xung hữu đột, ra sức chém giết. Tính năng của Lôi Đình màu trắng đang được phát huy tới mức tận cùng. Trong tiếng động cơ rít gào chói tai, thanh truyền động của robot cấp tốc vận hành, cánh tay và hai chân đã hóa thành mấy bóng mờ không nhìn thấy rõ. Chỉ có thể nghe thấy tiếng kim loại cuồng bạo vang lên, chỉ có thể nghe thấy lớp không khí bị xé rách, tiếng nổ tung rầm rĩ của những chiếc robot bị đánh nát.

Các chiến sĩ robot khác của đại đội 1 cũng đã liều mạng rồi. Thân là sĩ quan chỉ huy chiến thuật, Lý Vệ Quốc đang điều khiển một chiếc Linh Miêu tịch thu được mà ra sức chiến đấu trước làn sóng kẻ địch đang điên cuồng xông tới. Lồng năng lượng bảo vệ của robot hắn đã sớm hóa thành màu đỏ, mà thiết giáp bọc ngoài robot cũng đã tróc ra một phần ba, lộ ra một mảng kim loại lớn ở đầu vai, sau lưng và bắp chân.

Linh Miêu đang liều mạng chiến đấu. Đối mặt với đám robot Jaban càng lúc càng nhiều ở xung quanh, mỗi một chiêu thức của Lý Vệ Quốc đều là lối đánh đồng quy vu tận. Ở bên cạnh hắn, hơn mười chiến sĩ Trenock đang kết thành trận hình phòng ngự hình tròn, vừa lui về phía sau vừa liều mạng chống lại đòn tấn công của kẻ địch. Ngoại trừ sự đánh giết giáp lá cà vô cùng tàn khốc ra, pháo năng lượng của những chiếc robot này cũng không ngừng lại một khắc nào. Cho dù đối thủ ở gần trong gang tấc, pháo năng lượng vẫn lần lượt nổ đều hết đợt này đến đợt khác.

Hai nhóm robot hai bên đã len vào với nhau, từ đoạn giữa khe núi cho đến đoạn cuối khe núi có ít nhất hai mươi chiếc robot Jaban cùng với một lượng robot Trenock không kém bao nhiêu đã ngã xuống.

"Đi chết đi!" Một chiếc [Thái Hành] chợt xuất hiện bên cạnh một chiếc [Linh Miêu], điên cuồng nhào tới, xô [Linh Miêu] ngã xuống mặt đất, hai chiếc robot lăn lộn trên mặt đất, ngươi một quyền ta một cước như đang đánh nhau tay không, liều mạng công kích vào chỗ hiểm của đối thủ. Phần đầu robot hai bên đã biến thành sắt vụn, thiết giáp nát tươm, xác ngoài đã méo mó không còn ra hình dạng.

Ở bên cạnh hai gã chiến sĩ đang ẩu đả này, các chiến sĩ khác của hai bên cũng đều đang liều mạng lao lên.

Một chiếc robot Jaban định tiến lên chi viện cho đồng đội của mình, thế nhưng hắn chỉ vừa mới nhấc chân lên, còn chưa kịp bước ra một bước thì đã bị một chiếc robot màu đỏ khác như một tên du côn lao lên ôm chặt lấy chân. Một chiếc robot Jaban khác phi thân lên, giơ chân muốn đạp từ trên xuống, ý đồ một cước đạp nát chiếc robot màu đỏ đang ôm chân kia. Thế nhưng ngay khi hắn sắp sửa thành công, lại bị một chiếc robot màu đỏ khác từ bên mé xông lên đâm trúng, húc bay ra ngoài.

Song phương đánh giết cùng một chỗ, chiến đấu thế này gần như có thể thấy ở mọi nơi.

Chiến sĩ robot Jaban với số lượng nhiều hơn và thực lực cũng mạnh hơn, tên nào tên nấy đều hung hãn không sợ chết, thế nhưng các robot màu đỏ cũng tương tự là một đám không sợ chết. Trận hình hai bên đều bị đối phương cấu xé, rồi lại liều mạng tập hợp lại. Pháo năng lượng kê ngay trên người cứ thế nổ súng, ai nấy đều dùng đấu pháp không tiếc mạng. Ngoại trừ ba chiếc robot màu trắng đang tung hoành ngang dọc và bốn chiếc Anubis khác hẳn loại thường ra, những cơ sĩ khác vậy mà đều đã còn không dùng đến kỹ thuật gì đáng nói.

Một quyền ngăn cản đòn công kích của chiếc robot màu trắng trước mắt, Sabrine lui về phía sau hai bước, liền được mấy chiếc Linh Miêu bảo vệ.

Giao thủ trong vài giây ngắn ngủi, hắn thiếu chút nữa đã bị gã cơ sĩ Trenock trước mắt đánh chết. Khi đã lùi về sau rồi, nhịp tim của hắn vẫn không cách nào ổn định lại. Nguy hiểm vừa rồi khiến cho lông tóc cả người hắn đều dựng đứng.

"Ngon thì nhào vô, con chó cái này..." Bazz trước nay luôn độc mồm độc miệng, máy khuếch đại âm thanh cứ thế mở tối đa, hướng về chiếc robot Jaban mình người đầu chó kia mà bắt đầu mắng chửi: "Qua đây, ông thịt mày làm bữa thịt chó!"

Sabrine tức giận đến đỏ bừng hai mắt. Thân là một gã chiến sĩ robot cấp chín, bị mấy quyền bức lui vốn đã là chuyện vô cùng nhục nhã. Mà khiến cho hắn càng không ngờ được chính là, đối thủ trong lúc đang chiến đấu thế này còn mở máy khuếch đại âm thanh chửi mắng ầm ĩ.

Có điều rất nhanh, hắn đã kiềm chế được lửa giận. Kẻ địch trước mắt hiển nhiên đã là cá trong chậu. Kẻ thắng mới là kẻ có tư cách để cười. Gã đối thủ này chửi hai câu, chẳng qua chỉ là muốn sảng khoái nhất thời. Chờ đến khi hắn rơi vào trong tay mình, mình sẽ để cho hắn biết được cái gì gọi là sống không bằng chết.

"Cứ chửi đi..." Sabrine mở máy khuếch đại âm thanh, liên tục cười lạnh: "Xem thử ngươi còn có thể chửi tới khi nào, chờ đến khi ngươi rơi vào trong tay ta rồi, ta muốn cho ngươi nuốt hết mấy lời ngươi nói vào trong lỗ đi...."

Lời hắn còn chưa dứt, đột nhiên, từ trên một sườn núi nhỏ ở cuối hẻm núi đã vang lên một tiếng hiệu lệnh vang dội. Vô số robot màu đỏ giống như một đoàn sấm chớp cuồn cuộn đã lao thẳng xuống từ sườn núi. Xông pha ở trước nhất, rõ ràng là bốn chiếc robot màu trắng tương tự.

Bẫy rập! Vành mắt Sabrine như muốn nứt ra.

Chiếc robot màu trắng trước mắt đang phát ra một tràng cười điên cuồng. Trong tiếng cười lộ ra sự đắc ý vô cùng.

"Giết!"

Giọng nói này, nghe mà kinh thiên động địa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.