Dưới Cây Anh Đào

Chương 32




Trần Thiến Vũ cả kinh nói:

– Thổ Hoàng Châu là sinh ra từ Vô Pháp Thiên sao?

Hắn quanh năm đi theo bên người Viên Cao Hàn, đối với các loại tài nguyên thuật luyện cũng có hiểu biết chút ít.

Thổ Hoàng Châu chính là hạt châu thổ hệ hội tụ đại địa chi lực, công dụng rất nhiều, đẳng cấp cũng chênh lệch thật lớn, rẻ thì không đáng một đồng, đắt thì giá trị thiên kim.

Mấu chốt là công dụng và tiêu hao vật ấy đều thập phần cực lớn, đặc biệt là luyện chế huyền khí cỡ lớn, ví dụ như các loại chiến hạm, lượng cần thật sự hết sức kinh người.

Lý Vân Tiêu nói:

– Đúng vậy. Hoàn cảnh ác liệt của Vô Pháp Thiên khiến cho võ giả bình thường căn bản không cách nào ở lâu, cho nên phải có một khu vực giảm xóc, chính là thành Giang Quái này.

– Thì ra là thế.

Trần Thiến Vũ chợt nói:

– Vậy đám võ giả kia chính là đội ngũ chuyên môn tìm kiếm Thổ Hoàng Châu sao? Chỉ là thực lực kém không khỏi quá lớn đi.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Có bao nhiêu bổn sự thì sống bấy nhiêu. Những thế lực kia kém một chút thì lưu ở ngoại vi, thực lực cường hoành có thể trực tiếp xâm nhập vào trong Vô Pháp Thiên. Hơn nữa hoàn cảnh Vô Pháp Thiên thập phần thích hợp võ giả thổ hệ tu luyện, có đại lượng võ giả tán tu ẩn cư trong đó. Nói tóm lại, nơi này tuy rằng hiểm ác nguy hiểm, nhưng vẫn có thể xem là một khối phong thuỷ bảo địa.

Trần Thiến Vũ nói:

– Lựa chọn nơi đây làm chuyện kia ngược lại cũng là một quyết định tốt!

Khâu Mục Kiệt trầm giọng nói:

– Các ngươi rốt cuộc đang thương lượng chuyện gì?

Trần Thiến Vũ cười lạnh nói:

– Đây không phải là chuyện àm một ngoại nhân như ngươi nên biết, ngươi thành thật đi theo là được.

Khâu Mục Kiệt hơi biến sắc mặt, ngược lại hiện ra một tia châm chọc, cười lạnh nói:

– Đậu ép, ngươi nghĩ rằng ta có hứng thú muốn biết không? Ha ha ha.

Trần Thiến Vũ giận dữ, quát dẹp đường:

– Câm miệng cho bản tọa!

Lý Vân Tiêu thở dài, Trần Thiến Vũ tuy rằng thực lực bất phàm, nhưng vẫn là kinh lịch quá ít, sao có thể cùng với Khâu Mục Kiệt so đấu, hoàn toàn là cấp bậc thái điểu.

Khâu Mục Kiệt cười lạnh nói:

– Không phải là Viên Cao Hàn và Lý Vân Tiêu lưng Thánh Vực làm một ít chuyện nhận không ra người mà thôi.

Trần Thiến Vũ giận dữ, nói:

– Vân thiếu, ngươi dẫn theo một người như vậy bên cạnh, thực sự đáng tin sao? Đại sự như vậy, không được xảy ra nửa điểm sai lầm, vạn nhất có...

Lý Vân Tiêu trực tiếp ngắt lời nói:

– Được rồi, ngươi lại nổi giận, phải học được khống chế tâm tình của mình. Viên Cao Hàn vì sao còn chưa tới?

Trần Thiến Vũ sửng sốt một chút, trong lòng khẽ kinh hãi, hừ lạnh một tiếng, nói:

– Viên Cao Hàn đại nhân có lẽ là có việc trì hoãn.

Lý Vân Tiêu thầm mắng một tiếng chính mình ngu xuẩn, hỏi một chút Giới Thần Bi bên trong Viên Cao Hàn hồn thể chẳng phải sẽ biết ma, còn nhiều hơn thứ nhất cử hỏi hắn.

Bên trong Giới Thần Bi, Phương Thốn Sơn.

Sắc mặt của Viên Cao Hàn ngưng trọng, nói:

– Ta khả năng bị người theo dõi, chính đang nghĩ biện pháp bỏ rơi bọn họ.

Lý Vân Tiêu nói:

– Cũng biết là ai?

Viên Cao Hàn nói:

– Không có đầu mối, nhưng hơn phân nửa là người của Vi Thanh. Vi Thanh cũng bởi vì chuyện Trần Thiến Vũ tìm tới ta, bị ta cản trở lại, hắn một bụng lửa giận. Còn nữa, là ai cũng không trọng yếu, quan trọng là … Ngươi bên này có thể bảo đảm an toàn.

Lý Vân Tiêu nói:

– Yên tâm đi, bất luận kẻ nào cũng không biết đệ nhị hồn thể của ngươi ở chỗ này của ta, cho dù Vi Thanh tự mình xuất thủ, ta cũng có thể để hắn có đến mà không có về.

Viên Cao Hàn kinh ngạc một chút, tùy tiện nói:

– Việc Hồng Nguyệt thành ta đã đã biết, Thánh Vực tuy rằng còn chưa chính thức hạ lệnh phát lệnh truy nã ngươi, nhưng đã đem ngươi xếp vào nhân vật số một phải phát lệnh truy nã, thứ nhì đó là Diệp Phàm còn có Xa Vưu, chỉ bất quá lệnh truy nã ban bố nói, ảnh hưởng quá lớn, chỉ có thể hiểu lòng không hết.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Bọn họ muốn bất quá là thánh khí mà thôi, kiện Luân Hồi Đại Chuyển Bàn Thánh Vực kia xử lý như thế nào rồi?

– Luân Hồi Đại Chuyển Bàn?

Viên Cao Hàn sửng sốt một chút, vẻ mặt nghi hoặc.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nghĩ không ra bọn họ đem chuyện này đều che giấu đối với ngươi, chẳng qua là lúc đó người ở tại tràng đông đảo, loại sự tình này có thể che giấu được sao?

Hắn lập tức đem chuyện Luân Hồi Đại Chuyển Bàn giản lược nói một lần.

Viên Cao Hàn hơi biến sắc mặt, tuy rằng nhìn như bình tĩnh, nhưng trong mắt lóe lên một tia vẻ tức giận, lạnh lùng nói:

– Cứ để cho bọn họ trước tiên nghiên cứu đi thôi.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Nếu là nghiên cứu không nổi manh mối, cuối cùng vẫn phải tìm ngươi cùng nhau nghiên cứu, đặc biệt sau khi ngươi song hồn hợp nhất, thành tựu đỉnh phong.

Viên Cao Hàn nói:

– Trước không nói chuyện việc này, đều là nói sau. Ta bỏ rơi đám người theo dõi ta, dẫn bọn hắn đến Bắc Vực đi dạo, có tin tức ta liền lập tức thông tri ngươi.

Lý Vân Tiêu gật đầu, liền biến mất ở trong Giới Thần Bi.

Bên trong Giang Quái Thành, Lý Vân Tiêu nói:

– Sợ là Viên Cao Hàn nhất thời nửa khắc tới không được, chúng ta trước tiên ở nơi này đi, hơn nữa ta đối với hoàn cảnh chỗ này cũng phi thường có hứng thú.

– Hoàn cảnh? Ngươi chỉ là Đại Ngũ Hành Chuyển Hoán Trận này?

Khâu Mục Kiệt trầm tư nói.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Năm xưa ta đã từng tới một lần ở đây, lúc đó chính là vì tìm kiếm nghiên cứu Đại Ngũ Hành Chuyển Hoán Trận, đã không có gì hứng thú.

Khâu Mục Kiệt nói:

– Vậy lần này hứng thú chẳng lẽ là loại tử hôi chi khí này?

Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:

– Không sai, nếu là ta không đoán sai, vật này là một loại biến dị thổ hệ nguyên tố chi lực cực mạnh. Năm xưa ta liền phát giác được, chỉ bất quá chưa từng có ý ở lâu mà thôi.

Trong mắt hắn phóng xuất quang mang tới, hiện tại lại không phải bình thường, nếu là có thể tìm được một loại thổ hệ nguyên tố rất mạnh, luyện hóa đến trong Đâu Suất Thiên, uy lực kia to lớn ai có thể địch nổi!

Khâu Mục Kiệt cũng không biết cái này, chỉ nói là nói:

– Thổ hệ nguyên tố chi lực cường đại như vậy, nếu là có thể luyện hóa cho mình sử dụng tất nhiên hết sức lợi hại, chỉ là thứ này ở vô pháp thiên tồn tại lâu như thế, cũng không thấy có người đến thu, ngươi muốn thu sợ là rất khó.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi nói có lý, nhưng không thử một chút làm sao biết được đây? Thuật đạo hoặc giả võ đạo, đến tầng thứ này của chúng ta rồi, muốn tiến thêm một bước đều là rất khó.

Trong mắt của Khâu Mục Kiệt lóe lên kinh ngạc, nói:

– Do đó ngươi đoạt xá trùng tu?

Trần Thiến Vũ trong lòng chấn động, có chút hoảng sợ nhìn Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi chuyện này không cần phải để ý đến.

– Kiệt kiệt kiệt kiệt!

Khâu Mục Kiệt thoáng chút cười kỳ quái:

– Nguyên lai ngươi là so với ta càng thêm cực đoan, càng thêm đi cực đoan a, ha ha ha ha!

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Chuyện này cũng có thể khiến cho ngươi hưng phấn điểm?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.