Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm

Chương 30: 30: Chương 29




Tô mộc nghe vậy không lên tiếng, chỉ là kinh ngạc nhìn tôi một cái.

Tôi vốn là đối với cái kế hoạch này trong lòng không có sao, thấy tô mộc không lên tiếng, nhất thời khẩn trương nói:" sao thế, quyển kia mẹ em không thể đụng vào phải không? Nếu là như vậy, chúng ta còn muốn biện pháp khác."

" Không có, anh chỉ là hiếu kỳ em là nữ nhân ngu ngốc làm sao đầu óc bỗng nhiên linh hoạt như vậy." Tô mộc chợt cười, xoa xoa loạn tóc của tôi nói.

Anh vẫn một mực ôm tôi, sẽ không cho tôi xuống, sau khi nói xong trực tiếp mang theo tôi bay đi lên, băng qua cái kia đường hầm lửa nóng, lần nữa trở lại pho tượng trong đại điện.

Lúc này túc trực bên linh cữu chuột yêu không thấy, toàn bộ đại điện liền theo chúng tôi mới vừa xuống thời điểm giống nhau, không chút nào dấu vết yêu chuộc từng túc trực bên linh cữu.

Mặc dù như thế, tôi còn là khẩn trương đánh giá chung quanh một phen, dù sao Tô Đoànnói tô mộc hiện tại cũng không phải đối thủ của chuột yêu, nếu như nó đánh lén, phỏng chừng tô mộc phải chịu thiệt.

Tô mộc thấy tôi khẩn trương hề hề, nhìn tôi cười cười, nói không cần lo lắng, túc trực bên linh cữu chuột yêu sẽ không đi ra ngoài nữa.

Tôi liền có chút ngạc nhiên, hỏi tô mộc đây là vì sao

Tô mộc một bên ôm tôi đi ra ngoài, một bên giải thích chuột yêu tuy là đã thành yêu, nhưng yêu lực không cao, chủ yếu còn duy trì bản tính con chuột, chỉ ở ban đêm hoạt động, ban ngày không có hơi thở xa lạ xông vào thì rất ít xuất hiện.

Tôi cùng tô mộc trước kia đều cùng túc trực bên linh cữu chuột yêu đối mặt đánh nhau, cho nên hơi thở cũng không coi xa lạ.

Bởi vậy, tôi trong nháy mắt yên tâm rất nhiều, thông qua lời của tô mộc, tôi đại khái suy đoán ra cấp bậc của chuột yêu, nó mặc dù tu hành hơn một nghìn năm, lại hút máu người qua nhiều năm như vậy, có thể nó yêu hạch sẽ không vượt quá bốn hạch.

Trước đây thời điểm thối thuồng luồng tiên khoe khoang đã từng nói, nó là hoá ra xà yêu năm hạch mới có thể thối lui da rắn biến thành hình người, tất cả yêu loại ngoại trừ hồ tộc trở ra thì đều đại khái như vậy, hiện tại này chuột yêu còn rõ ràng như vậy, khẳng định không có cách nào biến thành hình người, ít nhất nói rõ nó cấp bậc cao nhất cũng liền đến bốn hạch.

Như vậy hoán đổi qua lại, tô mộc còn đánh quá chuột yêu 4 hạch?

Vậy thuồng luồng tiên chẳng phải là so với tô mộc còn lợi hại rất nhiều?

Tôi đột nhiên có chút hối hận đem thuồng luồng tiên để ở nhà, cảm thấy trong nhà cúng bái một tôn đại thần như vậy, tôi dĩ nhiên để cho nó đảm nhiệm vai trò chó giữ cửa.

Bất quá bây giờ hối hận cũng đã chậm, đảo mắt chúng tôi đã ra khỏi mộ huyệt đi ra ngoài.

Nhưng mà mới vừa đi ra huyệt động không có vài bước, phía sau chúng ta liền truyền đến lưỡng đạo gầm lên:" Đứng lại! Các ngươi là làm gì ở đây!"

Đang khi nói chuyện, đã có hai khẩu súng của cảnh sát ngăn lại chúng ta, tức giận trừng mắt hai tôi.

Tôi nhất thời sợ hết hồn, phản xạ có điều kiện muốn từ tô mộc trên người đi xuống.

Hẳn tô mộc cũng không đồng ý, hai tay như cũ ôm chặc tôi, trên mặt mang một tia cười nhạt:" Đến tham quan, trong này phong cảnh rất đẹp."

" Đây là trọng địa quân sự, các ngươi vào bằng cách nào, mang đi!" Ánh mắt của Hai cảnh sát xem chúng tôi cùng xem tội phạm giống nhau, đang khi nói chuyện đã đối phương xa phất phất tay.

Một đống người mặc quân phục cảnh sát cầm súng xông lại trong nháy mắt, trực tiếp đem hai tôi vây lại.

Tôi cố gắng không hoảng hốt, thầm mắng mình không có đầu óc.

Tối hôm qua rõ ràng chính là thừa dịp người khác đều ngủ cùng Tô Đoànlén lút chuồn đi vào, hiện tại trời đã sáng, bọn họ tự nhiên sẽ có quân đội canh gác.

Mà tôi lại đem việc này quên mất sạch sẽ, mặc cho tô mộc ôm tôi thẳng đi ra ngoài.

Tô mộc chứng kiến nhiều người như vậy không chút nào khẩn trương, trên mặt vẫn treo nụ cười nhạt, cùng những thứ kia cảnh sát giải thích chúng ta thật sự là đến du lịch.

Hắn giải thích biểu cảm rất nghiêm túc, nhưng ngữ khí cùng tựa như nói giỡn, đừng nói những cảnh sát này không tin, ngay cả ta cũng cảm thấy không cách nào tự bào chữa.

Tô mộc cũng không quản cảnh sát có tin hay không lời của anh, sau khi giải thích xong, tầm mắt nhìn thẳng vào điện thoại vệ tinh trước ngực của cảnh sát, nói:" Người anh em, ngươi điện thoại này làm không tệ, chúng ta muốn mượn dùng một chút, gọi điện thoại."

" Có lời gì, chờ thẩm vấn thời điểm rồi hãy nói." Kia cảnh sát lạnh như băng nói, súng trong tay chỉa vào Tô mộc, để cho tô mộc trước buông tôi xuống.

Tô mộc lúc trước vẫn luôn hòa nhã nói lời giải thích, sau khi nghe được phải buông ta xuống, sắc mặt bỗng nhiên phát lạnh.

Bên người nhiệt độ chợt giảm vài phần!

Không riêng gì tôi, ngay cả những cảnh kia kia cũng cảm nhận được nhiệt độ biến hóa, càng cảm nhận được từ tô mộc trên người phát tán ra hàn ý, dừng một chút, khiếp sợ nhìn tô mộc.

" Tôi lại nói một lần cuối cùng, chúng toi chỉ là đến du lịch, không phải là cố ý quấy rầy cácngười, hiện tại ngươi không thể đem điện thoại cho ta mượn sao?" Anh lạnh lùng âm hiểm nhìn anh cảnh sát cầm đầu, thanh âm rất thấp, trong giọng nói tràn ngập uy hiếp.

Những cảnh sát kia mặc dù khiếp sợ với tô mộc trên người phát ra khí thế, nhưng hắn dù sao cái gì cũng chưa làm, trong nháy mắt vừa giận nhìn kỹ tô mộc, giữa song phương khí thế đều giương cung bạt kiếm, cảm thấy tô mộc đã ở bên cạnh ra tay.

Tôi đều nhanh vội muốn chết, rất sợ tô mộc theo chân bọn họ khởi xung đột, nhưng bây giờ dưới trạng huống này, không dậy nổi xung đột chúng ta đã vô pháp thoát thân a.

Đang ở thời điểm cấp bách muốn chết, phía sau chúng ta đột nhiên truyền tới một trận cười to, một đạo thanh âm quen thuộc:" Đồng chí cảnh sát, các ngươi hiểu lầm,tôi biết bọn họ, ngươi liền đưa điện thoại cho hắn đi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.