Dược Thần

Chương 39: Thiết Giáp Ngạc




Lâm Dịch kìm lòng không được đưa tay ra, nhẹ nhàng cầm lấy đầu ngón tay Thư Mộng, Thư Mộng lập tức như bị điện giật, cơ hồ vô ý thức muốn rụt tay về lại, chỉ là sau khi chấn động, cũng đã bị Lâm Dịch nắm chặt. Trên mặt đẹp, vẻ đỏ ửng càng tăng lên, đầu càng cuối thấp xuống, thanh âm như ruồi thì thào nói:

- Lâm Dịch...

Lâm Dịch nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngón tay Thư Mộng, một hai bàn tay to, hoàn toàn nắm bàn tay thon dài của nàng vào bên trong, nhưng tim của hắn, lại đập nhanh đến thần kỳ.

Mạnh mẽ đè ép xuống tim đập nhanh không thôi, Lâm Dịch nhẹ nhàng kéo Thư Mộng đến gần mình. Mà lòng Thư Mộng đã sớm hoàn toàn khẩn trương, thân thể cứng ngắc. Lúc này tâm tình của nàng không thể nào không kích động, lần đầu tiên cảm giác thấy Lâm Dịch cách mình gần như vậy. Nàng thậm chí có thể nghe thấy được từ trên người đối phương truyền đến một cổ hương vị ấm áp khiến nàng không khỏi mềm nhũn.

- Hắn, hắn muốn làm gì?...

Tâm hồn thiếu nữ của Thư Mộng khẽ nói, trên mặt đẹp buông thỏng bởi vì thẹn thùng mà bịt kín một tầng đỏ ửng. Lông mi thật dài vì thân thể khẩn trương mà thỉnh thoảng run rẩy. Nàng trong khẩn trương mang theo một tia khác thường tùy ý để Lâm Dịch nắm chặt lấy tay thon dài của mình cầm chặt tay thon của mình nhưng lại không biết Lâm Dịch sẽ làm gì.

Tâm tình của Lâm Dịch cũng giống Thư Mộng, khẩn trương không thôi. Lòng bàn tay của hắn vì khẩn trương mà đã đổ ra chút mồ hôi. Đầu ngón tay mảnh mượt mà của Thư Mộng mang theo chút mát lạnh, bị nắm trong lòng bàn tay lớn nóng ướt của hắn, có một loại cảm giác rất thoải mái. Lâm Dịch đè nén hô hấp, bắt buộc mình không khẩn trương, nhẹ nhàng kéo Thư Mộng vào ngực.

Thư Mộng khẩn trương toàn thân cứng ngắc, muốn giãy dụa, rồi lại phát hiện toàn thân cao thấp căn bản không có một tia lực lượng, nàng chỉ có thể cứ như vậy mặc cho Lâm Dịch kéo thân thể nhỏ nhắn xinh xắn* của mình vào ngực.

(* Người con gái cao một mét bẩy mấy, liệu có được coi là nhỏ nhắn xinh xắn không nhi? Vãi tg:)))

- n...

Chóp mũi Thư Mộng rất tự nhiên phát ra một tiếng vang nhỏ, rốt cục, cả người nàng, bị Lâm Dịch hoàn toàn ôm vào trong ngực, vẻ cứng nhắc, trong nháy mắt khi sa vào lòng hắn đã mềm mại lại...

Tâm tạng Lâm Dịch nhảy lên cường kiện mà hữu lực, Thư Mộng có thể cảm giác thân thể ôm lấy nàng cũng vì khẩn trương mà thỉnh thoảng run rẩy. Thư Mộng toàn thân mềm yếu ngã vào trong ngực Lâm Dịch, mà thân thể Lâm Dịch thì cứng ngắc ôm ấp lấy nàng...Hai người không có kinh nghiệm gì, cứ như vậy giằng co trên nóc nhà...

- Cảm ơn nàng, Mộng nhi...

Im im lặng lặng ôm như vậy trong chốc lát, Thư Mộng hoàn toàn chìm đắm trong lồng ngực không tính rộng lớn, nhưng lại phi thường có cảm giác an toàn của Lâm Dịch, đã nghe được tiếng của Lâm Dịch.

Từ trong lòng ngẩng đầu lên, nghênh hướng nàng, là Lâm Dịch một đôi mắt ẩn chưa ý nghĩ yêu thương chân thành, trong một khắc này, Thư Mộng đã biết lòng của Lâm Dịch.

Trên mặt nàng lộ ra dáng tươi cười, nhẹ khẽ lắc đầu, sau đó dán khuôn mặt vào lồng ngực Lâm Dịch, có chút nhắm mắt lại.

Lâm Dịch hít sâu một hơi, cho tới bây giờ, cảm xúc khẩn trương vừa rồi mới dần lui xuống, cứ như vậy, ở một góc khuất trên nóc nhà, hai người im im lặng lặng ôm nhau lấy. Giờ khắc này, lẫn nhau, chính là toàn bộ của nhau...

...****

Vô Song Hội tự động kịch liệt tiếp tục tiến hành, trận đấu 17 cường tấn 8 cường, trận đấu 8 cường tấn 4 cường cũng đã hoàn toàn hoàn tất! Cũng giống như mọi người đoán trước, 4 cường cường giả, đúng là bốn người Lâm Dịch, Thanh Y, Bố Lan Đặc, An Cách Tư!

Một lần Vô Song Hội xuất hiện bốn gã Thánh Giai cường giả! Bằng vào điểm này, Vô Song Hội lần này, đã nhất định sẽ vĩnh viễn ghi chép trên sử sách Vô Song Hội. Cũng giống như lời ngày đó người chủ trì giới thiệu các tuyển thủ 68 cường vậy, tên của bọn hắn, sẽ vĩnh viễn khắc ghi vào Vô Song Hội!

Có kết quả như vậy, trên thực tế cũng là chuyện trong dự liệu tất cả mọi người. Tất cả số thứ tự đều là do hoàng tộc đế quốc một tay điều khiển an bài, nếu như sớm bày ra quyết đấu giữa Thánh Giai và Thánh Giai, như vậy trận đấu của những tuyển thủ khác còn có thể tiến hành sao? Với tư cách phương chủ sự, hoàng tộc Đế quốc phải cân nhắc tính thi đấu về sau, cùng với tính chờ mong của người xem, mạnh nhất, luôn phải xuất hiện cuối cùng.

Trận đấu hôm nay, chính là quyết đấu giữa Thanh Y và An Cách Tư!

Trên thính phòng cũng sớm đã người ta tấp nập! Sự lạnh nhạt của Thanh Y, tiêu sái của An Cách Tư, bọn hắn đều có nhân cách mị lực đặc biệt thuộc về mình, vì mình giành được vô số sự ủng hộ từ người xem! Tiếng gầm hô hoán danh tự Thanh Y, An Cách Tư, từng đợt rồi lại từng đợt, quanh quẩn trên không Vô Song Đảo - Đây, chính kết thúc Vô Song Hội lần này!

Lâm Dịch ngồi trên ghế tuyển thủ, hơi khép hờ hai mắt, bên cạnh hắn, ngồi chính là hai người Thư Mộng và Trương Tạp, lúc này hai người hiển nhiên cũng tương đối kích động, bộ dạng nhìn trái nhìn phải, từ sau một phen nói chuyện trên nóc nhà, Lâm Dịch và Thư Mộng về cơ bản đã xác định quan hệ.

Loại quyết đấu giữa Thánh Giai và Thánh Giai thế này, tuyệt đối không phải bình thường có thể thấy được. Quyết đấu giữa loại cao thủ chân chính này, mặc dù phát sinh, cũng tuyệt đối dưới tình huống rất bí mật...Trong lịch sử nhiều năm của đại lục, mỗi một lần chiến đấu giữa Thánh Giai, đều được ghi vào sử sách. Nhưng trong thời gian hơn sáu vạn năm này, quyết đấu giữa Thánh Giai và Thánh Giai thật sự chỉ có mấy lần sử sách ghi lại thôi sao?

Đáp án hiển nhiên là không phải, người là động vật có tính công kích mạnh nhất, cũng dễ dàng sinh ra mâu thuẫn nhất. Chỉ cần có người, tranh đấu liền không bao giờ thiếu. Tuy rằng còn chưa chính thức tiến nhập vào vòng tròn luẩn quẩn Thánh Giai, nhưng từ trên người Bố Lan Đặc, Lâm Dịch có thể nhìn thấy, trên thực tế trong đám Thánh Giai, các loại phân tranh, tranh đấu cũng chưa bao giờ thiếu cả.

Mà là một thế giới thờ phụng cường giả vi tôn làm tín điều, còn phương pháp giải quyết phân tranh nào hữu hiệu và trực tiếp hơn so với chiến đấu chứ?

Quyền lực, lực lượng, nữ nhân, đây là chủ đều không bao giờ thiếu khuyết trong thế giới nam nhân. Thánh Giai, cũng là người, cũng truy cầu tất cả những thứ mà người bình thường truy cầu. Bất đồng chính là, tánh mạng của bọn hắn so với nhân loại bình thường càng thêm kéo dài, lực lượng của bọn hắn so với nhân loại bình thường càng cường đại hơn mà thôi. Khi người bình thường còn lấy mục tiêu một ngày ba bữa cơm no áo ấm làm phấn đấu thì suy nghĩ của bọn hắn, là làm thế nào để đạt được, như thế nào có được quyền lợi và lực lượng càng lớn hơn! - Người, cho tới bây giờ đều không biết thỏa mãn như thế cả, đây là bi kịch, nhưng cũng là động lực để nhân loại tiến bộ.

Ở địa phương cách bọn người Lâm Dịch không xa, chính là ba gã Thánh Giai Thanh Y, Bố Lan Đặc, An Cách Tư.

Trên mặt Thanh Y vẫn là thần sắc lạnh nhạt không hề bận tâm, hắn hơi khép hờ hai mắt, thần thái lạnh nhạt, tựa hồ tiếng kêu gào như muốn nhấc cả hội trường lên ở chung quanh căn bản không chút quan hệ với hắn vậy - đây chính là hắn, Thanh Y vô luận lúc nào cũng đều bình tĩnh như thế, thong dong như thế.

Mà An Cách Tư ở bên người Bố Lan Đặc, cũng đang không tim không phổi cười cười, rất là vui vẻ phất tay nhìn về phía đám nữ hài từ trên thính phòng đang vì hắn đang hò hét không thôi. Trên khuôn mặt tuấn tú kia chung quy vẫn mang theo tia cười như tự giễu, cộng thêo một đầu tóc dài màu hồng, càng phát huy được vẻ tiêu sái của hắn một cách vô cùng tinh tế.

Biểu lộ của Bố Lan Đặc vẫn lạnh lùng như trước, hắn yên tĩnh ngồi bên người An Cách Tư, thần sắc lạnh lùng mà lạnh nhạt, hai mắt hẹp dài có chút nhắm lại, hai lỗ tai như không nghe đến thế sự...

Cái này, chính là Thánh Giai! Mỗi Thánh Giai đều có nhân cách mị lực của mình. Lạnh nhạt của Thanh Y, tiêu sái của An Cách Tư, lạnh lùng của Bố Lan Đặc, thậm chí vẻ phiêu dật của Lâm Dịch, sự ấm áp của Bạch Tiếu Thiên, thong dong của Lạp Cổ Kỳ...Mỗi một Thánh Giai đều có được nhân cách mi lực của mình.

Trên lôi đài, người chủ trì đỏ bừng hai má, thần sắc hưng phấn giới thiệu, khiến cảm xúc người xem không ngừng tăng vọt, tràng diện nóng nảy mà hỗn loạn!...Không thể không nói, có thể làm người chủ trì Vô Song Hội, ngược lại cũng không phải thế hệ bình thường...Ít nhất về mặt tài ăn nói, cũng không phải người bình thường có thể so sánh được với hắn.

- Hơn bốn tháng kịch chiến, Vô Song Hội rốt cục đi tới hôm nay! Cũng như lời ta nói lúc trước, Vô Song Hội đang tiến hành là một lần người dự thi có thực lực hùng hậu nhất từ trước đến nay! Vô Song Hội 4 cường! 4 cường giả Thánh Giai! Đây là đội hình siêu cấp mà Vô Song Hội lúc trước không thể nào có! Cuộc chiến Thánh Giai được vạn chúng chú ý sắp bắt đầu!

Trên hội trường một đợt hoan hô như sóng ập đến, cơ hồ khó khăn lắm lấn át tiếng của người chủ trì sau khi đã thông qua trang bị năng lượng khuếch đại âm thanh trang!

- Để cho chúng ta dùng lòng nhiệt tình của chúng ta, nhen nhóm chiến hỏa lần cuối cùng, cũng là cao nhất của Vô Song Hội a! Tiếp theo, cho mời tuyển thủ số 1, số 2, Thánh Giai Thanh Y đại nhân cùng với Thánh Giai An Cách Tư đại nhân lên đài!

- Thanh Y! Thanh Y! Thanh Y!... Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- An Cách Tư! An Cách Tư! An Cách Tư!...

Tiếng hoan hô cực lớn như lấn át đi tiếng người chủ trì, khán giả trên thính phòng thần sắc kích động, hưng phấn hô hoán. Mà Thanh Y và An Cách Tư ở khu tuyển thu, sau khi quen biết liếc nhau, liền đi tới lôi đài. Trận đầu cuộc chiến Thánh Giai, đã được triển khai!

- Trận đấu, hiện giờ bắt đầu!

Trọng tài vừa vừa tuyên bố xong, liền lập tức quay người nhảy xuống lôi đài. Lúc này đã không phải là chiến đấu giữa cường giả bình thường nữa, mà là cuộc chiến Thánh Giai! Chiến đấu như vậy, mặc dù trong khu vực chiến đấu, cũng có khả năng bị ảnh hướng mà mất đi tánh mạng! Đối với Thánh Giai mà nói, người bình thường thật sự là tồn tại phi thường yếu ớt!

Trọng tài nhảy xuống đất, chỉ thấy từ trong góc bốn phía lôi đài, lập tức có bốn đạo quang mang vọt tới không trung! Mãnh liệt tụ tập trên không cách lôi đài trăm mét, chỉ nghe vụt một tiếng, lập tức tản mát ra quang mang kịch liệt, khiến tất cả mọi người không khỏi nhắm mắt lại. Sau một lát hào quang biến mất, nhưng lưu lại một đạo bình chướng trong suốt tinh khiết, cũng không ngừng có một đạo vầng sáng di chuyển. Lâm Dịch nhìn lại từ nơi đầu tiên vầng sáng xuất hiện, chỉ thấy bốn gã trong mấy tên Thánh Giai lúc trước ngồi ở chủ trì đài đang phân biệt đứng ở một góc. Trên tay mỗi người bọn hắn đều bộc phát ra bạch sắc quang mang mãnh liệt, đang không ngừng liên tục tụ tập về phía bình chướng. Rất hiển nhiên, đạo năng lượng bình chướng này, là do bọn hắn làm ra!

Lực lượng Thánh Giai cường đại đến cỡ nào? Lực lượng sinh ra sau khi hai gã Thánh Giai kịch chiến cường đại thế nào? Công tác phòng hộ như vậy, tự nhiên phải làm rồi.

Trong tràng diện nhất thời an tĩnh lại, tất cả mọi người đầy lòng kích động, mạnh mẽ ép mình không phát ra tiếng vang nào, quyết đấu Thánh Giai giống vậy, tuyệt đối không phải bình thường có thể tùy ý thấy được, cho nên tất cả mọi người đều mở to mắt ra nhìn, nhìn hai người trên lôi đài, sợ bỏ sót gì đấy.

- Lâm Dịch, ngươi nói bọn hắn ai sẽ thắng lợi?

Thư Mộng hiển nhiên cũng có chút khẩn trương, tiếng nói tự nhiên biến thành rất nhỏ, ghé bên tai Lâm Dịch hỏi. Ánh mắt lại không chớp mắt nhìn về phía lôi đài, hiển nhiên cũng sợ bỏ sót gì đấy.

Ngày đó Lạp Cổ Kỳ đã nói qua rất rõ ràng với Lâm Dịch, thực lực của Thanh Y có chỗ không bằng với An Cách Tư và Bố Lan Đặc. Mặc dù hắn có được trung đẳng chiến văn cũng không cách nào thay đổi sự thật như vậy, hạ tinh vị hạ giai và trung giai khác biệt thật sự quá lớn, trừ phi có thể giống như Lâm Dịch, có được siêu hạng chiến văn, mới có khả năng chiến thắng, hơn nữa cũng chỉ là khả năng thôi.

Lập tức trầm ngâm một chút, cuối cùng vẫn nhẹ thở dài một cái:

- An Cách Tư so với Thanh Y mạnh hơn gấp 10 lần. Nếu như Thanh Y có chiến văn có thể đề thăng thực lực bản thân lên gấp 10 lần, hơn nữa An Cách Tư lại không có chiến văn thì mới có khả năng thắng lợi, nếu không, Thanh Y tất bại.

- Ồ?

Thư Mộng hiển nhiên cũng không rõ lắm phân chia của Thánh Giai. Trên thực tế tuy rằng nàng là người thừa kế huyết hạn truyền thừa, nhưng huyết hạn truyền thừa chỉ truyền thừa lực lượng, nhưng không truyền thừa trí nhớ. Huống hồ nàng dù sao vẫn còn chưa chính thức tiến vào vòng luẩn quẩn Thánh Giai, cho nên nàng một mực đều tự cho rằng chênh lệch giữa Thánh Giai và Thánh Giai cũng sẽ không quá lớn. Đối với nàng mà nói, cảm giác tất cả Thánh Giai mang đến cho nàng đều cường đại cả. Lực lượng của nàng còn chưa đủ để phân chia ra sự mạnh yếu của cường giả Thánh Giai. Cũng như đối với một con kiến mà nói, chênh lệch giữa 1 vạn mét và 10 vạn mét, lúc nó quan sát cũng kém không xa lắm.

- Trong Thánh Giai cũng phân ra mạnh yếu sao?

Sau khi Thư Mộng kinh ngạc a lên một tiếng, không khỏi quay đầu dò hỏi Lâm Dịch, Lâm Dịch nhẹ gật đầu, lập tức liền nói phân chia đẳng cấp trong Thánh Giai bên cho Thư Mộng nghe một lần.

- Thanh Y và ta đều là hạ tinh vị hạ cấp, mà An Cách Tư và Bố Lan Đặc lại là hạ tinh vị trung giai, trong đó thực lực kém chừng gấp 10 lần, cho nên, Thanh Y thật sự không có phần thắng gì cả.

Lâm Dịch tổng kết lại.

- A?

Thư Mộng nghe vậy lại lần nữa kinh hô, chợt, trong hai mắt nàng lại lộ ra một vẻ kinh hãi nói:

- Vậy Bố Lan Đặc...

Lâm Dịch nghe vậy liền rõ Thư Mộng đang lo lắng cái gì. Hiển nhiên trong trận đấu sau, Bố Lan Đặc cũng sẽ không đơn giản buông tha mình như vậy. Trên thực tế, mình cũng sẽ không dễ dàng buông tha hắn! Lập tức Lâm Dịch thần bí cười với Thư Mộng:

- Yên tâm đi, trên thực tế, chênh lệch giữa ta và Bố Lan Đặc cũng không lớn như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.