Dược Sư 0 Cấp

Chương 12




- Ngươi đã chuẩn bị chờ chết chưa?

thanh âm bình tĩnh không chút xao động của Tử Vân chân quân truyền ra khắp thiên địa, lời nói này nếu đặt trên miệng người khác thì chỉ sợ khiến người ta thấy nực cười, nhưng bây giờ, vô số cường giả trong thiên địa này lại không cười nổi.

bời vì ở bắc vực, một khi Tử Vân chân quân nói những lời này, trừ 2 vị bá chủ khác ra, nếu là những người khác thì sợ rằng cũng chỉ có cách ngoan ngoãn chờ chết.

nhưng giờ...có lẽ phải thêm người thứ ba

cho nên, trong lúc vô số ánh mắt chăm chú, Mục Trần cũng không để ý Tử Vân chân quân chút nào, mà quay sang phía lôi âm tôn giả cùng kim điêu hoàng, cười nói:

- Các ngươi không định cùng nhau lên sao?

dĩ nhiên là hắn cũng nhận ra 2 người lôi tôn giả, kim điêu hoàng cũng ngầm có sát ý với hắn, nhưng bất ngờ là hắn cùng không có vì vậy mà thu tay thu chân, ngược lại khiêu khích thẳng mặt.

trên bắc vực nguyên, sắc mặt cường giả các phe cũng co quắp lại, Mục Trần này rốt cục là có thực lực chân chính hay là coi trời bằng vung đây? Trêu chọc Tử Vân chân quân còn không đủ, còn muốn kéo 2 người lôi âm tôn giả, kim điêu hoàng cùng lên sao?

một khi tam đại bá chủ cùng ra tay, bọn hắn đều tin tường, Mục Trần ngày hôm nay phải chết không thề nghi ngờ.

Hai người lôi âm tôn giả, kim điêu hoàng cũng vì hành động này của Mục Trần mà híp mắt lại, sâu trong ánh mắt có hàn quang ngưng tụ, đưa mắt chằm chằm nhìn Mục Trần, tựa như muốn nhìn thấu hắn vậy.

bọn họ đều không hiểu, sao Mục Trần lại cuồng vọng như vậy.

đối với ánh mắt của bọn họ, Mục Trần lại mỉm cười nghênh tiếp, con ngươi đen nhánh không có ý lùi bước nào, ngược lại là tràn đầy chiến ý-

nhìn dáng vẻ hắn như vậy, lôi âm tôn giả cùng kim điêu hoàng ánh mắt chợt loé, đối mặt với cục diện này còn có thể trấn định như thế, Mục Trần này nếu không phải người điên thì chính là có lá bài tầy.

mà bọn họ có thể trở thành bá chủ bắc vực, dĩ nhiên không thể thiếu sự cẩn thận từ trong xương cốt, cho nên bọn họ đều nghiêng về khả năng thứ 2 hơn.

vì vậy, lôi ảm tôn giả khẽ mỉm cười, nói:

- Hiện giờ ngươi là con mồi của Tử Vân chân quân, hai người chúng ta nhúng tay cũng không tốt

bất kể Mục Trần rốt cục là tên điên hay là có thủ đoạn, dù sao cũng đã có Tử Vân chân quân đi dò xét trước, đến lúc đó bọn họ có thể thong thả nhìn xem Mục Trần này rốt cục thế nào.

bây giờ còn chưa rõ thủ đoạn của đối thủ, nếu tuỳ tiện ra tay, vạn nhất Mục Trần có thủ đoạn đồng quy vu tận gì đó, sợ rằng ngay cả bọn họ cũng bị dính vào.

Hiện giờ bọn họ cứ ngồi quan chiến trước, tới lúc thủ đoạn của Mục Trần bị lật tẩy, đến lúc đó bọn họ chắc chắn sẽ cho Mục Trần hiểu được, phô trương trước mắt bọn họ kết cục sẽ thê thảm thế nào.

Mục Trần nhìn 2 người này vẫn bất động thì cười cười, nói:

- vậy cũng thật đáng tiếc.

mí mắt Tử Vân chân quân hơi cụp, thản nhiên nói:

- Cuối cùng cũng phải chết, cần gì giả thần giả quỷ, bày mấy trò xiếc này

Mục Trần cười cười, nói:

- Đã như vậy, hãy để cho ta tới lãnh giáo một chút, xem rốt cục cái gọi là chạm tới thiên chí tôn" rốt cục là còn cách thiên chí tôn bao xa"

lời nói vừa dứt, trong con ngươi của Mục Trần, thánh phù đồ tháp phóng ra ánh sáng, linh lực trong cơ thể quét ra như lũ cuốn, cuối cùng rót hết vào trong thánh phù đồ tháp, trải qua cường hoá, một lần nữa trờ lại cơ thể.

oanh!

lúc này đột nhiên cơ thề Mục Trần bộc phát ra ánh sáng thuỷ tinh, cả người áo bào bay phần phật, độ mạnh mẽ của linh lực dần dần tăng lên.

ngắn ngủi thời gian mấy hơi thở, dao động linh lực bộc phát ra từ cơ thể Mục Trần, đã vượt qua một ít cường giả cực hạn đại viên mãn.

thấy cảnh này, đông đảo cường giả trong thiên địa cũng thấp giọng xôn xao, Mục Trần này rõ ràng chỉ là bán bộ đại viên mãn, nhưng linh lực trong cơ thể so với cực hạn đại viên mãn còn mạnh hơn.

hơn nữa, loại thuỷ tinh linh lực này hiển nhiên là cực kỳ thần dị, không giống bình thường.

linh lực mênh mông vô tận cuộn trào trong cơ thể, năm ngón tay Mục Trần chậm rãi nắm chặt, sau đó đánh ra một quyền.

oành!

Một cái quyền ấn thuỷ tinh khổng lồ bắn ra, ẩn chứa uy năng mạnh mẽ, trực tiếp đánh vỡ hư không, tựa như một viên thiên thạch, hung hắn đánh về phía Tử Vân chân quân.

vậy mà, đối mặt với một quyền hung hãn của Mục Trần, Tử Vân chân quân cũng chỉ lạnh lùng cười một tiếng, hắn không phòng ngự chút nào, hai tay ôm ngực, mặc cho một quyền của Mục Trần đánh tới.

oành!

Quyền quang nặng nề đánh lên thân thể Tử Vân chân quân,lúc này cả mảnh không gian như chấn động kịch liệt, dường như sắp vỡ vụn.

quyền quang tiêu tán đi, vô số ánh mắt chợt co rụt lại, bởi vì bọn họ thấy, Tử Vân chân quân vẫn tiếp tục 2 tay ôm ngực như trước, thân thể không lay chuyển chút nào.

Một quyền của Mục Trần dường như cũng không lay chuyển nổi thản thể của hắn chút nào.

cái tên Mục Trần này lúc trước đánh đâu thắng đó, rốt cục cũng đã bị ngăn cản lại

- không khác gì con kiến.

Tử Vân chân quân cười lạnh lùng một tiếng, nói.

Ánh mắt lôi âm tôn giả, kim điêu hoàng cũng chợt loé, chẳng lẽ thật sự tên Mục Trần này từ đầu đến cuối đều giả bộ. Một kích đánh xuống căn bản cũng không rung chuyển được phòng ngự của Tử Vân chân quân.

mà dưới đông đảo ánh mắt chăm chú thương hại, Mục Trần cũng có chút kinh ngạc nhìn Tử Vân chân quản một cái, cười nói:

- Quả nhiên là chạm tới một tia ảo diệu của thiên chí tôn

Nghe nói thiên chí tôn cảnh cỏ thể kết hợp bản thân cùng một phương thiên địa, tạo thành một loại năng lực hộ thân cực kỳ cường đại, bất kỳ công kích nào đánh lên thân thể, phần lớn năng lượng trong đó thay vì kết hợp với nhau thì sẽ phân tán ra mảnh thiên địa này.

Đây chính là cái gọi là "Thiên Nhân Hợp Nhất"

Lúc trước, hiển nhiên Tử Vân chân quân đã phân tán công kích của Mục Trần ra mảnh thiên địa này, mà bản thân hắn cũng chỉ phải chịu một phần công kích, hiển nhiên là có thể dễ dàng cứng rắn chống đỡ được.

trước kia Mục Trần cũng chưa từng giao thủ với cường giả tiếp cận thiên chí tôn như thế này, cho nên tất nhiên là phải dò xét thử xem.

- coi như là cũng có chút biết nhìn, đáng tiếc là đã muộn.

Sắc mặt Tử Vân chân quân âm ế, trong con ngươi có sát ý ngưng tụ.

Mục Trần nghe vậy, chỉ lắc đầu cười một tiếng, nói:

- Những lời này đợi đến lúc ngươi thật sự tiến vào thiên chí tôn, hoàn toàn thiên nhân hợp nhất thì hãy nói, còn bây giờ...cái loại hàng giả hàng nhái này, cũng đừng ảo tưởng mình mạnh như vậy

- Đồ không biết sống chết, lúc này còn dám mạnh miệng

Tử Vân chân quân lạnh lùng nói.

Mục Trần cũng không thèm để ý hắn nữa, một tay kết ấn, chỉ thấy sau lưng bộc phát ra ánh sáng tử kim, trực tiếp tạo thành một đạo quang ảnh to lớn.

hiển nhiên là thúc giục bất hủ kim thân ong ong!

trên bất hủ kim thân, từng đạo quang văn tử kim hiện lên, chợt như cự long thoát khỏi thân thể, quanh quẩn bốn phía.

- Bất hủ thần văn, bất hủ kim cung.

Mục Trần xoè tay ra, chỉ thấy trên trăm đạo bất hủ thần văn ào ạt tới, điên cuồng ngưng tụ, chỉ vài hơi thở sau, luồng ánh sáng tử kim to lớn đã biến thành một cây đại cung màu vàng.

Mục Trần tay cầm đại cung, ánh mắt hờ hững nhìn Tử Vân chân quân, hai tay giương cung, ánh sáng tử kim điên cuồng ngưng tụ trên cung, cuối cùng biến thành một mũi tên màu vàng dài chừng một xích, mũi tên giống như làm bằng vàng, bên trên hiện đầy hoa văn huyền ảo.

cùng lúc đó, hai tay áo Mục Trần run lên, chợt một luồng chất lỏng cô đặc màu vàng bay ra, cuối cùng bao phủ lên mũi tên.

Chất lỏng màu vàng nhanh chóng đông đặc, ánh sáng trên mũi tên cũng hoàn toàn thu liêm lại, khiến nó không còn chói mắt nữa, ngược lại trở nên rất bình thường.

chất lỏng màu vàng này chính là kỳ bảo mà Mục Trần dùng tru ma điển đổi được từ đại thiên lâu, kim cương phá linh tương.

Mũi tên màu vàng ngắm về phía Tử Vân chân quân nơi xa xa, Mục Trần khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:

- Lần này ngươi đỡ thử cho ta xem

ong!

âm thanh vừa dứt, hắn buông tay ra, dây cung chấn động, một luồng kim quang nhàn nhạt bắn ra xa.

mà trong nháy mắt khi đạo kim quang này bắn ra, con ngươi của Tử Vân chân quân chợt co rụt lại, bởi vì hắn cảm giác được một cỗ khí sắc bén không cách nào hình dung từ xa bắn tới, khiến da hắn đau nhói từng hồi.

Điều này khiến trong lòng hắn dâng lên sự hoảng sợ, uy lực của cái mũi tên này kinh khủng vượt quá tưởng tượng, bằng cảnh giới thiên nhân hợp nhất của hắn cùng không hoàn toàn chịu nổi.

- tên này quả nhiên có chút năng lực

sắc mặt Tử Vân chân quân âm trầm, hắn nhìn bỏng của kim quang đang lớn dần trong mắt, không dám chậm trễ nữa, hít sâu một hơi, chân dậm một cái, liền thấy tử quang tràn ngập, một cự ảnh màu tím hiện lên sau lưng.

đó hiển nhiên là chí tôn pháp thân của hắn.

- Tử đế trích tinh chỉ!

Tử Vân chân quân trầm giọng khẽ hô,ấn pháp biến hoá, song chỉ đột nhiên điểm lên hư không.

mà cự ảnh màu tím kia cũng đưa song chỉ ra, tử quang lượn lờ xung quanh, dường như biến thành một mảnh tinh không, đầu ngón tay chạm tới, như hái lấy ngôi sao.

Tử Vân chân quân vừa xuất thủ nhất thời dẫn tới vô số kinh thanh, ai cũng biết, một trong những sát chiêu của Tử Vân chân quân chính là tử đế trích tinh chỉ này, vậy mà hiện giờ lại trực tiếp thi triển ra.

hiển nhiên công kích của Mục Trần khiến Tử Vân chân quân thực sự cảm thấy uy hiếp.

VÙ!

mà cũng chính lúc vô số ánh mắt đang gắt gao, kim quang xẹt một cái qua chân trời, mấy hơi thở sau đó liền ngưng tụ trong tầm mắt, nặng nề đụng vào cự chỉ màu tím...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.