Đúng! Tôi Là Một Con Bé Lạnh Lùng

Chương 4




Chap 18: Giường lớn (H)

Nhìn thấy anh làm cô giật mình, sao anh lại ở đây? anh về khi nào tại sao cô không hề hay biết. Phát hiện ra ánh mắt của anh từ đầu giờ cũng chỉ dán chặt lên người mình, Á Kỳ mới nhớ ra hiện giờ cô đang mặc trên người loại đồ gì? Liền lấy áo bông tắm mặc vào, miệng lắp bắp:

- Dịch Tân anh..... không cần nhìn..... chỉ là khi sáng mua nhầm áo, giờ không đổi lại được.... nên em muốn mặc vào....nhìn....thử thôi

- Trông rất đẹp

Á Kỳ tay túm chặt áo khoác bông, nghe câu nói của anh cho là anh đang chọc mình:

- Anh không cần trêu chọc em như vậy

Nhìn cô cứ che che giấu giấu, Dịch Tân nhíu mày, trực tiếp bước lại nắm bàn tay đang giữ áo khoác của Á Kỳ hạ xuống, bực mình nói:

- Ai mượn em phải che che đậy đậy thấy thì cũng đã thấy rồi

Mặt Á Kỳ đỏ ửng lên như một trái gất chín. Khi Dịch Tân đưa tay mình từ nơi bàn tay cô nhẹ nhàng lướt dọc cánh tay lên trên, từng nơi đi qua cảm nhận như có điện chạy. Vì là mới tắm nên da thịt cô bây giờ mát lạnh, lại còn ửng ửng hồng. Tay anh đi từ cánh tay cho tới vai và cuối cùng đừng lại trên môi cô. Ngón tay xoa xoa lên làn môi mỏng nhìn thật cưng chiều. Á Kỳ đưa hai mắt mở to nhìn anh, đến khi bốn mắt chạm nhau thì như có lửa đốt lên. Trong đôi mắt anh bây giờ đen sâu thẳm tràn ngập dục hỏa đói khát như một con sư tư nhìn thấy miếng mồi ngon

Dịch Tân lấy tay kéo Á Kỳ vào trong ngực, khéo léo đặt lên môi cô nụ hôn.Anh hôn một cách chậm chạp từ tốn, cắn mút cái môi nhỏ, ép cô phải mở miệng ra để mình đưa đầu lưỡi luồn vào bên trong khám phá. Tay còn lại cũng không an phận bắt đầu lần mò cơ thể cô

Cả thân người Á Kỳ giờ mềm nhũn mà dựa sát vào người anh. Lửa tình bị đốt lên bắt đầu đáp trả lại nụ hôn của anh, vòng hai tay ôm lên cổ anh

Nhận được sự đáp trả, Dịch Tân liền bế thốc cô lên đi đến thả vào trên giường lớn. Ra trải giường màu trắng làm nổi bật lên thân hình nhỏ nhắm màu đỏ.

Dịch Tân lập tức nằm đè lên trên. Cảm nhận được sức nặng đè lên trên, tiếp sau đó là một trận mưa hôn rơi trên người cô. Nụ hôn đi đến đâu anh đều cố gắng tạo ra dấu vết riêng của mình.

Tưởng là hôm nay về sớm để hoàn thành bản thiết kế dự án, ai ngờ lại rơi vào tình huống này. Mở cửa ra là nhìn thấy cô gái này ăn mặc tới đốt mắt người, bộ váy làm lộ ra hết bao nhiêu sự đẹp đẽ bấy lâu mà cô cất giấu, khiến anh nhìn vào như uống phải độc dược

Nụ hôn trượt xuống cổ tìm tới vị trí đồi núi phía dưới mà ngậm mút. Anh đưa tay khéo dây áo xuống. Làm Á Kỳ hoảng sợ với tay giữ lại. Dịch Tân nhẹ giọng:

- Ngoan bây giờ không cần tới nó nữa

Câu nói nhẹ nhàng mang theo vẻ dỗ dành

- Nghe lời anh!

Á Kỳ bị anh làm cho mê đắm bỏ tay ra. Cho anh khéo chiếc áo ngủ từ từ rời khỏi người cô .....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.