Đừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn Yêu

Chương 28




- Đó là điều đương nhiên. Chẳng lẽ ngươi muốn rút linh hồn của con gái ta ra khỏi cơ thể của nó sao ?

Vua của chúng thần, s hỏi ngược lại . đồng thời, lão cảm thấy bất ngờ và nghi hoặc, có vẻ như trong lời nói của lão Cao có ý muốn rút linh hồn của con gái mình ra khỏi cơ thể nó ? Quang Minh thần s không hiểu đang nghĩ cái gì nữa.

- Tốt lắm, đừng nhiều lời nữa. Hai người các ngươi chuẩn bị một chút đi, đi ăn một chút đi. Ta ra hoa viên sau điện Chúng Thần chuẩn bị một chút đã , chà ! Phải bố trí một cái ma pháp trận. Chờ các ngươi ăn một chút gì xong, ta liền thi triển tróc hồn, rút cái linh hồn đang chiếm giữ cơ thể con gái ta.

Quang Minh thần s nói không cần xem sắc mặt đang tái nhợt của hai người Cao Lôi Hoa và Quang Minh nữ thần .

Rút linh hồn Cầu Cầu ra sao ? Vừa nghe nói thế, mày của Cao Lôi Hoa cau lại. Nếu rút linh hồn của Cầu Cầu ra khỏi cơ thể của nó, vậy nó phải làm sao đây ? Phải biết rằng khối cơ thể nhìn nóng bỏng này không phải là của Quang Minh nữ thần, nó là của Cầu Cầu! Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa ngẩn đầu lên nhìn vị vua của chúng thần :

- Vậy cái linh hồn rút ra , phải làm thế nào bây giờ ?

- Còn phải nói nữa sao? Dám nhập vào cơ thể con gái ta, thì chỉ có một kết cục mà thôi. Giết tại chỗ ! Hừ !

Quang Minh thần s phất tay nói :

- Yên tâm đi, cái gì chứ cái đó cứ oke đi. (Typer : vãi hà =>>) Lúc ta thi triển thuật tróc hồn, ta thuận tay đập một cái cho nó hồn phi phách tán luôn ! Cháu cứ chuẩn bị đi, ăn uống một chút rồi ra ngoài hoa viên xem ta làm cho coi.

- Không ta cự tuyệt làm như vậy !

Giọng nói Cao Lôi Hoa bắt đầu lạnh lùng :

- Ta cự tuyệt thuật tróc linh hồn, ta cũng không cho phép ngài thi triển thuật đó trên người Cầu Cầu!

- Cái gì ? Không cho phép ta thi triển thuật tróc hồn à ?!

Quang Minh thần s nói ầm ầm, đồng thời một cỗ bá khí vương giả từ trê

n người vị vua của chúng thần ép xuống Cao Lôi Hoa :

- Ngươi nói vậy là có ý gì ? Ngươi dựa vào cái gì mà dám ngăn cản ta? Ngươi để linh hồn đó sống mãi trong cơ thể con ta sao ?

- Ý của ta rất rõ ràng .

Đôi mắt đen tuyền của Cao Lôi Hoa không chút lùi bước, trừng lên đối mặt với bá khí vương giả của Quang Minh thần s, đối mặt với bá khí vương giả, lão Cao có sức miễn dịch rất lớn. Nói đùa, trong các nhiệm vụ của tổ 13 Cao Lôi Hoa đã tiếp xúc với bao nhiêu người dạng đó rồi? Hạng người nào đã chả thấy qua.

- Ta nói cho ngươi biết. Ngươi có muốn tróc hồn, bắt hồn, đập nát cái hồn hiếc gì đó thì cứ việc làm với linh hồn của con gái ngươi đi , còn linh hồn của Cầu Cầu , miễn đê !

Lời nói của lão Cao khiến Quang Minh thần s nuốt nước bọt. Hiện tại, lão đ

ã tức đến đỏ au mặt mũi .

Nhìn thấy lão gia nhà mình tức đến mặt mũi tím bầm, Quang Minh nữ thần kéo kéo góc áo Cao Lôi Hoa, ý đừng có gân lên quá nữa. Lão gia khi giận dữ, nàng đã chứng kiến rồi. Kết cục của những tên đó, nàng không dám nghĩ …

- Good, very good ! Có khí phách, quả nhiên là nghé con không sợ lão hổ !

Quang Minh thần s đạt đến cảnh giới giận quá thành bình tĩnh rồi, lão âm trầm nói với Cao Lôi Hoa :

- Đáng tiếc cơ thể của con gái ta không thuộc về trách nhiệm của ngươi ! Ngươi không là cái thá gì trong vụ này, nói cho ngươi, ngươi cự tuyệt cũng chẳng có tác dụng gì ! Người đâu , chuẩn bị ma pháp trận cho tốt. Ta muốn ngay lập tức thi triển tróc hồn thuật.

Quang Minh thần hét lớn , lúc này lão không cần giữ vẻ lịch sự nhân ái với cậu cháu mới nhận này nữa !

- Phụ thân.

Quang Minh nữ thần vội vàng kêu lên, nhưng mà nàng chưa kịp nói gì đã bị một bàn tay to lớn ôm lấy .

- Ngươi muốn chuẩn bị ma pháp ma phiếc gì thì cứ chuẩn bị đi ! Con mẹ ngươi !

Cao Lôi Hoa hét lớn với vị vua của chúng thần :

- Mẹ, nói cho ngươi biết , người trong tay ta là Cầu Cầu, là của ta, không phải con gái ngươi. Muốn lấy thì lấy linh hồn của con ngươi ra, đừng có chơi trò cù nheo với ông mày!

Sau đó Cao Lôi Hoa nói với Quang Minh thần đang giãy dụa :

- Cầu Cầu, tiếp quản quyền khống chế thân thể .

Nhất thời, con mắt màu vàng của Quang Minh nữ thần trở lên mê muội, chỉ trong nháy mắt, con mắt màu vàng trở nên trong suốt, không pha lẫn một chút tạp chất nào ! Bây giờ, quyền khống chế thân thể đã được Cầu Cầu tiếp quản dưới lệnh của Cao Lôi Hoa.

Nói xong, Cao Lôi Hoa dùng tay đang ôm Mộng Ti chỉ vào tay Quang Minh thần s một cái (Typer : Ngón giữa :>>) . Sau đó , Cao Lôi Hoa, tay trái ôm Mộng Ti, tay phải ôm eo Cầu Cầu chạy vội ra ngoài.

Tốc độ cực nhanh, giống như tên lửa !

- Gừ !!! Đáng chết , ngươi đứng lại đó cho ta ! Ngươi cái tên đáng chết này buông con gái ta ra ! Ta liều mạng với ngươi !

Quá bất ngờ, quá sửng sốt, s ngơ ngẩn, sau đó choàng tỉnh , mất hết hình tượng, hắn nhảy khỏi ngai vàng. Thi triển tốc độ điên cuồng, đuổi theo Cao Lôi Hoa .

Cứ như vậy, một lúc sau, hai người chạy ra khỏi Chúng Thần điện. Một chạy một đuổi, nếu cứ im lặng, lặng lẽ thì ai nói gì , đằng này, mỗi người một câu là chửi , một câu là lôi tổ tông họ hàng ra ….

- Chuyện gì xảy ra thế? Quang Minh thần điện hạ xảy ra chuyện gì thế?

Ở điện ngoài, quan chấp pháp Mễ La nghe âm thanh kinh khủng của Quang Minh thần s thì lập tức chạy ra, nhưng vừa chạy ra ngoài trời, lão liền thấy cái tên tóc bạc Cao Lôi Hoa , một tay thì ôm Mộng Ti, một tay thì cắp lấy công chúa điện hạ chạy như điên, mà vị vua của chúng ta không để ý đến hình tượng gì cả, vừa đuổi theo vừa mắng, chửi om củ tỏi lên.

- Hả , đây là chuyện gì ? Công chúa đó mà ? Sao lại trốn ?

Liên tiếp mấy cái ý tưởng xuất hiện trong đầu Mễ La, chẳng lẽ Quang Minh thần s không chấp nhận tình yêu giữa công chúa điện hạ và tên tóc bạc đó lên định chia rẽ uyên ương, đúng vậy, có lẽ như thế lên Cao Lôi Hoa mới dắt công chúa bỏ trốn? Đúng vậy ! Nhất định là vậy rồi !

Mễ La vừa nghĩ vừa tự đắc , không ngờ mình phát hiện ra một chuyện kinh thiên động địa như vậy !

Nghĩ vậy, cho nên khi Cao Lôi Hoa xách hai người chạy qua mình, đồng chí Mễ La đáng yêu đã để cho hắn chạy qua mà không cản lại.

Nhìn Cao Lôi Hoa mang theo công chúa điện hạ chạy như điên, Mễ La cảm thán nhận xét :

- Tuổi trẻ, thật tốt !~~~……….

Chỉ là vị đại nhân đáng yêu của chúng ta lúc này vẫn không biết. Vị vua vĩ đại của chúng thần, Quang Minh thần s đã bước nửa chân vào cảnh giới điên loạn rồi …

Mang Cầu Cầu cùng với Tiểu Mộng Ti bỏ chạy xuống dưới chân núi, Cao Lôi Hoa nhìn lại đằng sau không thấy bóng dáng Quang Minh thần s đuổi theo. Có lẽ nào lại đi về kêu người rồi ! Quỷ mới biết lão định làm gì nữa! Dù sao Cao Lôi Hoa cũng không sơ, nói gì chứ chuyện bỏ chạy, ai có thể đua tốc độ với Cao Lôi Hoa đây. Cho nên khoản này Cao Lôi Hoa rất tự tin.

Bất tri bất giác, Cao Lôi Hoa mang Cầu Cầu và tiểu Mộng Ti đi xung quanh khu vực cạnh đó dò xét tình hình cả nửa ngày trời. Thần giới to lớn, nhưng Cao Lôi Hoa vẫn có cảm giác không chốn dung thân. Nói đùa, vừa mới đắc tội với đại chủ thần mà còn kêu ca gì nữa, tốt nhất là nhanh chóng tìm Huyết Sắc Minh Vương, rồi dọt lẹ. Cao Lôi Hoa thầm nghĩ trong lòng.

- Slim~Slim~Slimme~

Đi được một lúc, Cầu Cầu lại dán lấy người Cao Lôi Hoa, cái bụng nhỏ của nàng kêu rọt rọt kháng nghị với Cao Lôi Hoa, trách Cao Lôi Hoa không được để nàng đói bụng đây mà.

- Ha ha , Cầu Cầu đói bụng rồi hả?

Cao Lôi Hoa quay đầu ôn nhu nói.

- Ân

Cầu Cầu hung hăng gật đầu. Phải biết rằng Cầu Cầu đã rất đói rồi, cùng lúc đó Tiểu Mộng Ti cũng mở mắt ra nhìn Cao Lôi Hoa nói :

- Chủ nhân, ta cũng đói bụng.

Mộng Ti nở ra nụ cười ngọt như đường nói với Cao Lôi Hoa.

- Ha ha, được rồi, để xem coi có gì làm ăn không đã.

Ý thức Cao Lôi Hoa tiến vào bên trong nhẫn không gian. Đảo qua đảo lại, thấy bên trong vẫn còn không ít thức ăn liền vuốt ve nhẫn, sau đó nói với hai người :

- Đi thôi, đi tới bờ hồ đằng trước, đến đó ta sẽ nấu cho hai đứa ăn vỡ bụng luôn !

- Vâng !

Hai đứa nhỏ gật đầu liều mạng …

Dẫn Cầu Cầu và Mộng Ti đến bên bờ hồ. Cao Lôi Hoa đặt Mộng Ti xuống, sau đó nhìn mặt hồ trong suốt mênh mông này. Nhìn nước hồ êm ả, làm cho tâm tình của Cao Lôi Hoa tốt lên rất nhiều.

- Hà !

Hít một hơi thật sâu. Cao Lôi Hoa lấy một cái tô màu vàng trong nhẫn không gian ra, sau đó lại lấy một con giống gấu trên trái đất. Sinh vật này có cái tên rất kêu : Đại địa chi hùng, dường như sau khi trưởng thành sẽ là một ma thú siêu giai. Cao Lôi Hoa còn nhớ rõ lúc mình muốn làm món tay gấu hầm lên mới ném con gấu này vào trong nhẫn. Nhưng mà nhiều nguyên nhân, nhiều chuyện xảy ra quá, cho lên lão Cao vẫn chưa đạo diễn được món này cho cả nhà.

Nhưng cũng không sao, bởi vì bây giờ lão Cao vẫn không biết cách chế biến món này, món này phải dùng gia vị gì đây ? Chà khó nhỉ ( Dù sao muốn làm cũng đâu có điều kiện để làm, ăn còn khó nữa là . Ở trên trái đất, gấu cũng là một sinh vật trong sách đỏ, có khi mạng người còn không bằng một con gấu nữa là … )

Cho nên món tay gấu này của Cao Lôi Hoa đành phải làm theo thói quen các món ăn khác vậy, đầu tiên là rửa nước cho sạch sẽ, rồi dùng lửa thiêu lớp lông bên ngoài, phải dùng lửa nhỏ và làm từ từ. Thiêu đến cho khi lớp lông bên ngoài vàng ươm, thì bắt đầu phi hành mỡ, rồi nêm nếm gia vị bỏ vào nồi hầm. Tiếc là ở thế giới này không có mì chính. Không biết có ngon không nữa, nhưng lất trình độ nấu nướng của Cao Lôi Hoa thì có lẽ cũng không khó ăn lắm.

Làm xong. Cao Lôi Hoa bày biện mọi thứ, chuẩn bị, nào khăn trải , đĩa… Khung cảnh cứ như một gia đình đi picnic bên hồ .

- A , các ngươi đừng nói vội, đợi chút nữa. Tay gấu không dễ ninh nhừ đâu .

Cao Lôi Hoa nhìn hai đứa mà cười ha ha .

Chờ lâu nhàm chán , Cao Lôi Hoa nhìn ra ngoài bờ hồ, mặt hồ thật êm ả, không gợn sóng. Ồ , thỉnh thoảng lại có cá búng lên cao kìa.

Nhìn cảnh tượng đó, Cao Lôi Hoa chợt nhớ đến một câu ngạn ngữ :

- Ha ha , ai cũng cá với tay gấu không thể cùng thưởng thức với nhau, hôm này ta sẽ nếm thử hương vị này!

Muốn là làm liền !

- Hai đứa, cấm không được ăn vụng đó. Chờ ta một chút sẽ có món ngon nữa, sau đó thi tha hồ mà thưởng thức hương vị của món ngon.

Nói xong, Cao Lôi Hoa cởi áo ngoài ra, mang quần chíp nhảy xuống mặt hồ êm ả…

Thấy Cao Lôi Hoa lặn xuống hồ, cả 2 đứa nhìn nhau , sau đó buồn tủi mà gật đầu.

Vì một lúc nữa Cao Lôi Hoa sẽ mang thêm đồ ăn tới cho 2 đứa lên hai đứa cố nhịn ý tưởng ăn vụng. Nhưng mà có phần thống khổ quá, dù gì thì cái nồi hầm này thơm phức, cả hai nuốt nước miếng nhìn chằm chằm vào cái nồi đang bốc mùi thơm phức. Nhìn đến tội !

Mà lúc vừa nhảy xuống hồ nước, lão Cao nhanh chóng định hướng, nhằm tìm hướng bơi của đàn cá.

Hồ không nhỏ, chủng loại cá cũng phong phú . Cho nên yêu cầu của lão Cao không hề thấp, đầu tiên cá nhìn phải tươi, thịt nhiều, xương chắc. Cho nên cũng tốn thời gian tìm kiếm.

Đúng lúc này, đột nhiên ánh màu đỏ lướt qua mắt Cao Lôi Hoa, Cao Lôi Hoa sáng ngời ! Trực giác đầu bếp của Cao Lôi Hoa cho biết, con cá đó tuyệt đối là một món ngon.

Không chút nghĩ ngợi, Cao Lôi Hoa cong người, như một chiếc tàu ngầm dưới nước, nhanh chóng đuổi theo con cá đỏ đó.

Con cá sống lâu cũng thành tinh, thấy Cao Lôi Hoa đuổi theo đằng sau thì cũng tăng tốc dọt lẹ.

Bởi vì môi trường nước, cho nên có thể nói như cá gặp nước, còn lão Cao thì không sử dụng được sức mạnh lên chỉ cố liều mạnh đạp chân đuổi theo.

Con cá :

- Ta trốn, ta trốn , trốn trốn trốn .

Lão Cao :

- Ta đuổi , ta đuổi, đuổi đuổi đuổi.

Cuộc chiến giằng co rất lâu, cuối cùng lão Cao lấy tư thế mãnh hổ vồ mồi, nhanh chóng chụp con cá vào người, cuộc chiến đã kết thúc với phần thắng thuộc về tàu ngầm Cao Lôi Hoa.

- Hà !

Cao Lôi Hoa ôm chặt con cá đỏ hồng này, thở một hơi, bong bóng nước nổi lên.

Sau đó lão Cao nhanh chóng trồi lên mặt nước, bọt nước sủi lên xung quanh, lão Cao mở mắt.

Ngay sau đó , tình cảnh trước mắt làm cho lão Cao cứng đờ suýt nữa chìm xuống đáy hồ.

Lúc này, cách lão Cao của chúng ta chưa đầy năm thước, một người tóc hồng cũng mở to mắt, miệng chữ O kinh ngạc nhìn lão Cao.

Lất thị lực nhìn con ruồi cách cả ngàn mét của Cao Lôi Hoa thì vừa nhìn, Cao Lôi Hoa đã đưa ra đánh giá, đây là một khuôn mặt đã đạt đến trình độ phải dùng hai từ “hot girl”.

Thực hiển nhiên, gã ngốc cũng biết. Cô hót girl tóc hồng này đang làm gì ….

Lúc này Cao Lôi Hoa nhớ tới lúc trên đường đi đến điện Chúng Thần, Quang Minh nữ thần từng giới thiệu hồ này cho hắn :

- Đây là Bích Ba hồ, một địa danh có tiếng của thần giới. nghe nói có rất nhiều mỹ nữ thích tắm rửa ở đây.

Đáng chết, đáng chết thật, sao may thế không biết , ý nhầm, sao lại xui thế không biết, sao lại gặp đúng lúc con gái nhà người ta tắm rửa. Lúc này, lão Cao đã đoán được tình cảnh tiếp theo rồi ! Đến 90 % nữ thần kia sẽ hét lên một tiếng “dâm tặc”, sau đó đánh tới hắn với hết sức lực có thể…

- Không, ngại quá !

“Hot girl ” nghe lão Cao nói thì có vẻ nghi hoặc, chỉ chỉ vào mặt mình nói :

- A, ngươi đang nói ta sao ?

“Không phải ngươi, còn ma nào nữa”. Khóe miệng Cao Lôi Hoa run rẩy.

- Ha ha , lâu rồi, lâu quá rồi, đã không có ai nhầm lẫn về giới tính của ta. Lâu lắm rồi, ha ha, thần giới này mới có người nhầm giới tính của ta.

“Hot girl” cười ha ha, sau đó từ từ đứng lên mặt nước, nói :

- Tự giới thiệu một chút. Ta gọi là Phi Lợi. Về phần giới tính, như ngươi chứng kiến, ta là nam.

Dứt lời “hot girl” này chỉ yết hầu mình.

- Nam ?!

Ánh mắt Cao Lôi Hoa hạ xuống , quả nhiên yết hầu “hot girl” nổi quả khế.

- A ~

Cao Lôi Hoa xấu hổ cười, Cao Lôi Hoa từng nhầm con gái thành con trai rồi, nhưng cái vụ nhầm con trai thành còn gái thì đây là lần đầu tiên. Giờ thì cả hai cái khen nhầm đều được hưởng thụ rồi.

Nhưng ấn tượng mà Phỉ Lợi đem đến cho Cao Lôi Hoa cũng rất tốt, chỉ vài câu ngắn ngủi đã cho người ta cảm giác thân thiết rồi. Chỉ có điều, một người đàn ông đẹp như vậy, lão Cao có chút khó tin, và có vài phần suy nghĩ về phương diện kia…(Typer : cái mà ai cũng biết là gì ấy mà =>>)

- Sao, kinh ngạc đúng không ?

Phi Lợi hất mái tóc hồng của mình ra sau.

Cao Lôi Hoa gật đầu, bây giờ Cao Lôi Hoa mới để ý đến mái tóc màu hồng đỏ của Phi Lợi, thật sự là bắt mắt, mái tóc này ở thế giới cũ cũng rất hiếm chứ đừng nói ở đây . Tuy không hiếm bằng mái tóc bạc trắng của Cao Lôi Hoa, những cũng khó mà thấy.

- Đúng rồi, ngươi vừa nói ngươi đang bắt cá đúng không?

Phi Lợi cười nói.

- Ừ .

Cao Lôi Hoa gật đầu :

- Đói bụng, làm đại mấy món thôi, ăn cùng không?

Lão Cao nhiệt tình mời, dù sao cũng là người Trung Quốc, lễ nghĩ là chuyện lên làm.

- Tốt quá, đã lâu rồi chưa có ăn gì, à , mà có làm phiền ngươi không đó. T

Phi Lợi cũng không khách khí :

- Đúng rồi , ngươi tên gì ?

- Cao Lôi Hoa.

Lão Cao cười ha ha :

- Vậy ngươi mặc quần áo vào đi, sau đó ta mang ngươi về, ở bên còn hai đứa nhỏ của ta nữa.

- Ừ .

Phi Lợi cười rồi gật đầu, sau đó đi lên bờ, mặc quần áo rồi nhìn Cao Lôi Hoa :

- Cao Lôi Hoa, thật sự là một loại tồn tại quái lạ.

Phi Lợi thì thầm …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.