Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 69: PHIÊN NGOẠI 3




Thường Khanh rên lên một tiếng, bị một quyền này của Chung Nhạc đánh cho cái cổ xoay tròn mấy vòng, thân thể cũng xoay tròn giống như bánh quai chèo vậy, vù vù chuyển động, văng về phía sau mấy chục trượng, toàn thân giống như một con cóc lớn phủ phục trên mặt đất.

- Mãng cổ!

Thường Khanh rống giận một tiếng, tốc độ phản ứng nhanh tới mức khó có thể tưởng tượng, không hỗ là tồn tại đã mở hết tất cả Cực cảnh.

Chung Nhạc đã lao tới được nửa đường, đột nhiên tiếng gầm cuồn cuộn đánh tới. Hắn không chút nghĩ ngợi giơ chưởng vỗ mạnh lên trên Quỳ Long Thần Cổ. Hai cỗ âm ba trùng kích lẫn nhau, không gian giữa hai người nhất thời cát bay đá chạy.

Toàn thân Thường Khanh bị chấn cho bay thẳng về phía sau, lại giống như một con cóc lớn nằm rạp xuống mặt đất. Sau đầu hắn hiện lên sáu vầng minh nguyệt, không gian trước mặt vặn vẹo, vô số đạo lợi nhận ngân sắc ầm ầm bắn ra, ngăn cản thế công của Chung Nhạc.

Chung Nhạc đâm về phía trước một kiếm, kiếm vũ nhất thời tung bay tán loạn. Đại Tự Tại Kiếm Khí quét ngang thiên địa, ngăn cản toàn bộ đám lợi nhận ngân sắc. Đồng thời Quỳ Long Thần Cổ cũng treo cao trên đỉnh đầu hắn, không ngừng thùng thùng chấn động. Tiếng trống liên miên cuồn cuộn đánh thẳng về phía trước.

- Rống!

Thân thể Thường Khanh đột nhiên đại biến, trong khoảnh khắc đã biến thành một con Bạch Hổ. Vô số Kim khí lan tràn ra khắp toàn thân giống như xương cốt vậy, từ bên trong cơ thể xuyên thấu ra, đan xen chằng chịt. Đám gai xương Kim khí xen kẽ giao thoa, vô cùng sắc bén, chống lại đám Kiếm khí của Chung Nhạc.

Hai đại Nguyên thần đồng thời xuất hiện sau lưng hắn, biến thành Thần Nhân Kim Thiềm ba chân và Nguyên thần Tây Vương Mẫu. Thần Nhân ba chân tế khởi Nguyệt Giám, treo cao trên không trung chiếu rọi nguyệt quang, cuồn cuộn không ngừng bắn ngược trở về công kích của Quỳ Long Thần Cổ.

Mà Nguyên thần Tây Vương Mẫu thì nhập chủ thân thể hắn, khiến cho hình thái Thường Khanh nhất thời đại biến, biến thành một nàng thiếu nữ đầu mào đuôi báo bộ dáng xinh đẹp, thực lực đại tăng.

Chung Nhạc giết tới trước người nàng thiếu nữ xinh đẹp này. Còn chưa phóng tới trước mặt Thường Khanh, Nguyên đan Thái Cực đã bay ra, Thái Cực Lực Tràng nhất thời nở rộ. Cùng lúc đó, Nguyên đan của Thường Khanh cũng bay ra, hai loại lực tràng Nguyên đan kỳ dị trọng điệp với nhau, va chạm với nhau, phát ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Cuối cùng lại biến trở về thành hai khỏa Nguyên đan, quay trở lại trong cơ thể chủ nhân. Lực tràng Nguyên đan của bọn họ không phân cao thấp, va chạm với nhau, có xu thế cùng nhau ma diệt. Cho nên vừa va chạm liền lập tức thu hồi lại, ai cũng không dám liều mạng chống đỡ. Hai người đều là dùng nhanh đánh nhanh, tốc độ phản ứng đều nhanh tới mức dọa người, trong nháy mắt đã va chạm với nhau mấy trăm lần.

Mà lúc này, vị Thần Nữ trong Nguyệt Hạch kia đã thu toàn bộ Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy vào trong Nguyệt Hạch. Khỏa Nguyệt Hạch khẽ quay tròn chuyển động, không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng lại biến thành một viên thủy tinh cầu nho nhỏ bay về trong cây đèn đồng. Sáu luân sau đầu Chung Nhạc chuyển động, cây đèn đồng bay trở về trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, biến mất không thấy đâu nữa.

Lúc này, đám cường giả còn lại đã phản ứng trở lại, ánh mắt nhìn về phía hai người Chung Nhạc và Thường Khanh, trong lòng có chút chần chờ. Một màn vừa rồi thật sự quá dọa người rồi. Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy lan tỏa uy năng ngập trời, khiến cho bọn họ không có bất kỳ sức phản kháng nào. Nhưng sau một khắc, một chuyện càng thêm kinh khủng đã phát sinh. Chung Nhạc không ngờ lại tế khởi một tôn Tiên Thiên Thần! Chính là Tiên Thiên Thần a!

Một tôn Tiên Thiên Thần chân chính không ngờ lại bị hắn lưu giữ trong Hồn binh của chính mình, cứ như vậy tế ra, sau đó Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy đang trấn áp toàn trường cứ như vậy dễ dàng bị tịch thu mất. Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy có thể hù chết một đám người. Mà Tiên Thiên Thần lại có thể dọa chết sạch sẽ tất cả mọi người ở đây!

Có người nhìn ra mờ ám, thấp giọng nói:

- Tôn Tiên Thiên Thần kia… tựa hồ không thể cử động? Tôn Tiên Thiên Thần kia tựa hồ như đang ngủ say, hoặc là đã bị trọng thương, vẫn chưa tỉnh lại. Thu lấy Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy chỉ là hành vi vô ý thức của nàng mà thôi!

Lúc này, Khoa Phụ Đỉnh cũng đã tỉnh lại, bị một màn vừa rồi dọa cho ngây ngốc một trận. Hắn nghe vậy, khẽ lắc đầu, nói:

- Hẳn là một tôn Tiên Thiên Thần còn chưa hoàn toàn trưởng thành! Thật sự mụ nội nó xinh đẹp a!

Sắc mặt Tu Đà Di cũng có chút ngưng trọng:

- Là một tôn Tiên Thiên Thần còn chưa triệt để thành hình! Mặc dù vẫn chưa xuất thế, nhưng đã có được ý thức của chính mình!

Ầm ầm!

Xa xa, Chung Nhạc và Thường Khanh phóng người bay lên, đáp xuống trên một cây Bàn Đào Thần Thụ đã chết héo. Thần thông không ngừng giao phong, Thần binh liên tục va chạm, chấn động kinh thiên động địa. Hai người liên tục nhảy loạn trên những cành cây khô héo, mũi chân vừa chạm xuống liền nhảy đi. Các loại thần thông ầm ầm bạo phát, khiến cho người ta nhìn tới hoa cả mắt.

Đông đảo cường giả nhao nhao nhìn lại, cặp mày đều nhíu chặt lại. Chung Nhạc là địch nhân của bọn họ, nhưng vừa rồi Thường Khanh cũng muốn lấy tính mạng của bọn họ. Hiện tại nên công kích kẻ nào đây?

- Vậy thì đồng thời giết chết cả hai a!

Tu Đà Di là người đầu tiên xuất thủ. Hắn phóng người lao lên cây, gia nhập vào chiến cuộc. Tám cánh tay không ngừng giao thoa, tám kiện Ma Thần binh đồng thời thống hạ sát thủ về phía Chung Nhạc và Thường Khanh.

Thanh âm bạo phá dày đặc vang lên. Ba người đồng thời rên lên một tiếng, từ trên cây khô rơi xuống. Trong nháy mắt ba thân hình giao thoa mà qua, Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm Chung Nhạc mở ra. Trong cặp mắt trái phải bắn ra hai đạo Âm Dương nhị khí, Thần Nhãn thứ ba cũng bắn ra một đạo kiếm quang, chém thẳng về phía Thường Khanh.

Đại thần thông Thần Ma Dịch của hắn bạo phát, tám cánh tay đồng thời thi triển Thần Ma Dịch, nhất tề đánh về phía hai người. Tu Đà Di và Thường Khanh cũng đều thổ huyết, thân thể bị Thần Ma Dịch kéo về phía trước, cơ hồ kéo vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ.

Thường Khanh rên lên một tiếng, dùng Nguyệt Giám ngăn cản kiếm quang của Thần Nhãn thứ ba, nhưng không thể ngăn cản được Âm Dương nhị khí, bị Âm Dương nhị khí xẹt qua phần eo, cơ hồ chặt đứt thân thể hắn ra làm đôi.

Hắn gầm lớn một tiếng, trong nháy mắt bị Âm Dương nhị khí cắt trúng, nhục thân đột nhiên biến thành kim thiết. Tầng tầng văn lộ Đồ đằng Kim khí tinh mịn đan xen giao thoa, khiến cho Âm Dương nhị khí bị ngăn lại. Nếu muốn chặt đứt hắn ra làm đôi, nhất định phải tốn hao một đoạn thời gian. Đồng thời, áo choàng hắn tung bay, một tay rút ra ngân trâm đâm nhanh về phía Chung Nhạc. Cây ngân trâm kia xuyên thấu thần thông Thiếu Hạo Chung của Chung Nhạc, đâm thủng lồng ngực hắn, dùng sức nhấc Chung Nhạc lên. Một tay còn lại của hắn thì oanh kích lên lồng ngực Tu Đà Di, cơ hồ đập nát lồng ngực Tu Đà Di.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.