Ngày hôm sau, Long Ngự Thiên tại chính điện hướng các đại thần bên dưới công bố đã tìm về được Long Nguyệt Thanh
Lục hoàng tử lưu lạc bên ngoài. Được an bài ngụ tại Hoa Long điện, phúc chốc đình viện một mảnh ồn ào, các phe phái đang lo lắng thế lực của mình sẽ bị ảnh hưởng khi vị Lục hoàng tử tối được sủng ái này xuất hiện. Lại càng lo lắng cho địa vị của các hoàng tử sẽ gặp nguy hiểm, thầm nghĩ sau khi quay về phải hảo hảo cẩn thận điều tra lai lịch của vị tân hoàng tử này. Cần biết người biết ta mới có thể quyết định cần làm gì để có thể đấu tranh nắm được địa vị quyền lợi cũng như quyền lực lớn nhất. Long Ngự Thiên đem tất cả biểu tình của bọn đều nhất nhất xem trong mắt, ánh mắt âm ngoan chợt lóe qua trong mắt hắn. Những người này tốt nhất không nên đụng đến bảo bối của hắn, nếu không bọn chúng sẽ không tưởng tượng nổi hậu quả khi lửa giận của hắn bùng lên. Lần trước vì báo thù mà hắn thành lập cái đế quốc này, còn lần này hắn cũng không ngại mà hủy đi nó.
Long Nguyệt Thanh vẫn theo thói quen, sáng sớm liền vào trong viện đánh quyền. Tâm tình tĩnh lặng đánh ra một bộ Thái Cực quyền, bất tri bất giác chìm vào bên trong thâm ý sâu xa của Thái Cực, “Thiên địa vô hình, đại đạo hóa giản, vạn vật tương sinh, âm dương tương khắc, vũ trụ nhất thanh, tự nhiên nhất tĩnh, thiên địa chi đạo, thanh tĩnh vi minh.”
Dường như so với trước kia lĩnh hội càng sâu, trong lòng một mảnh bình lặng, tâm hồn hòa vào thiên địa, cùng hắn vũ lộng, linh khí quanh thân dũng mãnh mà đến, tập trung quanh người hắn, một phần tiến vào thân thể cải tạo cường hóa tế bào cùng xương cốt của hắn. Một phần tiến vào kinh mạch dựa theo Tiêu Dao Thần Quyết mà vận hành, cũng như bước, một đã thông kinh mạch của hắn. Không biết đã qua bao lâu, giống như chỉ là một cái chớp mắt, lại giống như thật lâu, Long Nguyệt Thanh từ cảnh giới huyễn diệu tỉnh dậy, mở ra hai mắt, một tia tinh quang hiện lên trong mắt, rất nhanh trở lại bình thường, cẩn thận kiểm tra, trong lòng mừng rỡ, ngẫu hứng đánh mấy lần Thái Cực Quyền mà lại giúp mình đột phá Tiêu Dao Thần Quyết tầng thứ nhất. Chuẩn bị tiến vào tầng thứ hai, tiến nhập Tích Cốc kỳ, chân nguyên ở đan điền đã trở thành dịch lỏng, đến giai đoạn này, không cần dùng thực vật để bổ sung năng lượng cho cơ thể nữa, chỉ cần trực tiếp hấp thu linh khí của thiên địa để dùng, năng lực để bảo vệ chính mình cũng tăng mạnh, bất quá hắn cũng không ngại, mỗi ngày cùng phụ hoàng và bà bà hưởng thụ ăn uống chi dục.
“ Phụ hoàng, ngươi đã trở lại, người đứng ở đây từ khi nào? “ Lúc này hắn mới để ý thấy Long Ngự Thiên đang đứng đó nhìn mình,hẳn là đứng đó một lúc lâu rồi.
Long Ngự Thanh đi đến, nhẹ nhàng loan hạ thắt lưng đem hắn ôm vào trong ngực, “ Mới đến một lát thôi, Thanh nhi có phải hay không có đột phá mới? Vừa rồi tựa hồ có một cổ năng lượng dao động, nên không dám đến quấy rầy ngươi.”
Hơn nữa cổ năng lượng kia không thể coi nhẹ, hắn thật vui mừng khi thực lực của Thanh nhi tăng lên, về phần bí mật của Thanh nhi, hắn sẽ chờ một ngày nào đó Thanh nhi sẽ tự động nói cho hắn biết, lúc nãy trên đại điện nghị sự, nhìn thấy đủ loại sắc mặt của các đại thần dưới điện, hắn chỉ muốn lẳng lặng ôm Thanh nhi vào ngực, chỉ có như vậy buồn phiền trong lòng mới có thể tiêu tán, tâm cũng trở nên ổn định.
“ Đúng vậy, hì hì, lúc nãy vừa rồi giường liền đánh một bộ quyền, đột nhiên lại tiến vào một cảnh giới thật huyền diệu, nhưng có chút hiểu được ý nghĩa trong đó, không nghĩ tới khi tỉnh dậy, thế nhưng lại đột phá cảnh giới.”
Hắn phát hiện trên phiến đại lục này, cho dù tu luyện ma pháp hay là đấu khí, chiều hướng tu luyện của họ dường như điều bị sai lệch, muốn đề thăng thực lực mà lại xem nhẹ việc rèn luyện tâm cảnh, khuyết thiếu là đều tự nhiên. Phải biết rằng, tâm cảnh sẽ khống chế lực lượng tương ứng, nếu phóng chế quá yếu đuối, sẽ dẫn đến không tập trung khi đánh nhau, hơn nữa sẽ dễ dàng tẩu quả nhập ma, hắn không muốn phụ hoàng cũng như thế, có tâm nhắc nhở phụ hoàng “ Phụ hoàng, lúc nãy ta tiến nhập cảnh giới huyền diệu, giống như cùng thiên địa hòa làm một thể, thân thể như là một bộ phận của thiên địa vậy, sư phụ dạy ta công pháp không giống với mọi người ở đây, muốn ta thường xuyên tìm hiểu về tự nhiên, thể nghiệm tự nhiên, đến cuối cùng, cùng tự nhiên dung nhập, cùng nó kết hợp làm một thể, mượn việc này mà tăng lên tâm cảnh của mình, đến lúc đó có thể không chế và sử dụng tốt lực lượng của chính mình.”
Long Ngự Thiên nghe xong không khỏi cả kinh, giống như cùng công pháp của mình tu luyện trái ngược nhau, nhưng nghe qua thì rất có đạo lí. Trong đầu giống như có một đạo tinh quang chợt lóe nhưng lại không thể nắm lấy, giống như hiểu lại như không rõ, “Cám ơn Thanh nhu, phụ hoàng sẽ hảo hảo suy nghĩ, những điều này, tin rằng phụ hoàng sẽ có tiến bộ. Tốt lắm, hiện tại cùng phụ hoàng đi dùng bữa sáng thôi.”
Xem ra phụ hoàng đã hiểu, đại đạo tương thông, có thể giúp ích được cho tu vi của phụ hoàng “Kia đi nhanh đi phụ hoàng, khẳng định bà bà đang sốt ruột chờ “
Trong Long Hoa điện.
“ Phụ hoàng, ta cần một gian phòng độc lập để tu luyện, mỗi ngày vào buổi tối là thời gian ta tu luyện, khi ta luyện công pháp sẽ không cần ngủ, còn nữa, ta sẽ thiết lập trận pháp bên ngoài phòng, để tránh có người đến quấy nhĩêu, nếu như ta không từ trận pháp đi ra thì đồng nghĩa với việc ta đang tu luyện, trừ tình hình đặc biệt, ta bị vây trong cảnh giới hoặc đột phá thì có thể bế quan vài ngày hoặc vài tháng không chừng, cũng không cần dùng thức ăn, nên phụ hoàng không cần lo lắng.” Có một số việc phải nói với phụ hoàng rõ ràng, nếu không đến lúc đó sẽ làm người lo lắng.
Ngạc nhiên cho loại công pháp này, không thể này hà chỉ có thể nhận, không còn cách nào khác chỉ có thể ai oán ôm lấy tiểu nhân nhi nói “ Ai~~ Phụ hoàng còn muốn cùng Thanh nhi thân thiết thân thiết a, nào biết mới cùng Thanh nhi đồng sàn cộng chẩm một đêm đã bị Thanh nhi vứt bỏ a, phụ hoàng hảo thương tâm a.”
“ Ha ha, phụ hoàng ban ngày ta đều ở cùng ngươi, Thanh nhi chỉ muốn cố gắng hảo hảo tu luyện để sớm ngày có thể giúp phụ hoàng a. “ Nghe được Long Ngự Thiên nói như vậy thật sự là thư thái.
Thời gian kế tiếp của hai người, một người xử lí chính sự, một người làm việc ngày hôm qua đã lên kế hoạch. Muốn thiết kế quy mô của tân nhà hàng, muốn sữa sang lại công thức chế biến mỹ thực của Hao Hạ để truyền
ra ngoài, còn muốn đem một số tri thức có ích cho phụ hoàng, nhất là một số công pháp tu luyện vũ kĩ dùng ngôn ngữ của Áo Đặc đạị lục để phiên dịch, công việc thật là vất vả a. Đại điện một mảnh im lặng, hai người không có nói chuyện với nhau, nhưng giữa hai người lại lưu chuyển một cổ hài hòa thản nhiên cùng ấm áp. Long Ngự Thiên thỉnh thoảng ngẩn đầu nhìn một chút bộ dạng chăm chú của bảo bối hắn. Hiểu ý cười cười, lại cuối đầu tiếp tục làm việc, cảm giác có người ở bên cạnh mình thật tốt.
Tới gần trưa, không khí ấm áp của hai người không mời mà đến đánh gãy, “ Tiểu Thanh Thanh, thúc thúc đến đây, đói chết thúc thúc ngươi rồi.” Nhìn hai người như quỷ chết đói đầu thai vậy, chuyên môn lựa đúng giờ cơm mà đến, Long Nguyệt Thanh cười tủm tỉm nhìn hai người, nghĩ rằng chính mình cùng bà bà đã trở thành đầu bếp chuyên trách của bọn họ, việc này là tuyệt đối không thể được, nhất định phải nhanh chống huấn luyện nhân thủ đảm nhiệm việc này mới được, Long Ngự Thiên hung tợn lập tức hung tợn liếc mắt nhìn hai người phá tan bầu không khí ấm áp của hắn, nhưng hai mỗ ác lang nào đó không thèm để ý, một đường đi thẳng đến chỗ Long Nguyệt Thanh.
“ Hai vị thúc thúc, đến, đây là bản đồ thiết kế của Thanh Phong xan quán, còn đây là thực đơn, có thể từ từ đem ra giới thiệu, để bảo trì cảm giác mới mẻ cho người dùng, còn để phòng ngừa hàng nhái, còn có một số phương pháp kinh doanh để tham khảo.”
Hai người nhìn Long Nguyệt Thanh đem ra cái gì đó mà không ngừng chậc chậc khen ngợi, phong cách của nhà hàng này khác hẳn với những nhà hàng khác của Áo Đặc đại lục. Toàn bộ nhà hàng ban công đình các, võ nghệ cao cường, khí thế to lớn nhưng không mất phần tinh xảo của nó, đại khái đại lâu cao năm tầng, Long Nguyệt Thanh tinh tế giảng giải, lầu một là đại đường, cung ứng thức ăn với mức giá hợp lí phù hợp với khả năng mà dân chúng bình thường có thể chi tiêu. Tầng hai đến tầng bốn, có thể thuê phòng, cung cấp để người lựa chọn, càng lên cao càng đắc, tầng năm là nơi bàn công việc, hội hợp, phòng bếp độc lập với chủ thể của đại lâu “Hảo! Hảo!” Ba người cùng nhau táng thưởng.
Ba người cầm lấy bộ phận mà mình cảm thấy hứng thú mà tỉ mỉ nghiên cứu, Lý Nguyên Triết thì hảo kinh thương, Ôn Tư Đặc cùng Long Ngự Thiên say mê nghiên cứu vũ kĩ mới, hoàn toàn bất đồng với vũ kĩ lúc trước và hiện tại của đại lục, càng chú ý đến kỹ xảo cùng khống chế lực lượng, có thể giảm bớt lực lượng nhưng hiệu quả đạt được như nhau. Hai người mỗi người cầm lấy một quyển kiếm phổ, nhìn đến hưng trí bừng bừng còn tại chỗ hoa tay múa chân.