Đụng Độ Mỹ Nam

Chương 5: Phản uy hiếp




Lâm công công kéo dài giọng nói the thé, hô: "Truyền, Cao Thừa tướng."

Sau một lúc, một vị nam tử trung niên đi từ ngoài điện vào.

Trong điện, hai vị Tướng vẫn quỳ trên mặt đất như cũ, mặt lộ vẻ xấu hổ, thấy Cao Thừa tướng tiến đến, giống như là gặp được cứu tinh.

Nhìn thấy sự thay đổi trên mặt bọn họ, trong lúc đó mũi của Trác Nhiên phát ra một tiếng hừ lạnh thật nhỏ.

Bộ dáng Cao Thừa tướng nhìn qua khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, cằm để râu, trên khuôn mặt kiên cường có một chút nếp nhăn nhỏ, hắn tiến lên phía trước, cung kính hành lễ nói: "Khởi bẩm Đại vương, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

"Bình thân."

Trác Nhiên nói : "Cao Thừa tướng, hôm nay lúc lâm triều không có dâng sớ, hiện giờ lại đến ngự thư phòng cầu kiến, có việc gì gấp sao?"

"Bẩm Đại vương." Cao Thừa tướng nói chi tiết: "Hôm nay sau khi Vi thần lâm triều, lúc đang trên đường hồi phủ, thấy một chuyện hết sức kỳ quái, sau nhiều lần xác nhận, mới dám quay lại trong cung, nói nguyên do sự việc."

Trác Nhiên nói : "Ngươi nhìn thấy gì?"

Cao Thừa tướng nói : "Nên nói, lúc Thần quay về nghe được một ít lời đồn nhảm."

Mày kiếm của Trác Nhiên khẽ nhíu, khóe miệng lộ ra một chút nét cười lạnh hứng thú.

Nếu không phải chuyện cực kỳ quan trọng, Cao Thừa tướng tuyệt đối sẽ không tùy tiện như vậy, mà lời đồn nhảm kia, sẽ là gì đây?

"Hiện giờ, bên ngoài đang lưu truyền về chuyện Thiên nữ trong truyền thuyết."

Trác Nhiên nghi hoặc lặp lại : "Thiên nữ trong truyền thuyết?"

"Chỉ một câu nói như thế, mà trong vòng một ngày đã truyền ra." Cao Thừa tướng nói : "Loạn thế tứ quốc, Thiên nữ giáng trần, người được Thiên nữ, được thiên hạ!"

"Người được Thiên nữ, được thiên hạ? !" Trác Nhiên không biết nên khóc hay cười nó mới phải: "Ngươi qua đây giải thích rõ cho Bản vương, Thiên nữ là người phương nào?"

Cao Thừa tướng nói chi tiết: "Nghe nói, là một vị nữ tử có dị năng, nàng có khả năng triệu hồi Xà thú."

Đôi mắt thầm trầm của Trác Nhiên chợt lóe, bỗng lộ ra một nụ cười lạnh.

Trán của vị Tướng quân quỳ trên mặt đất nhỏ một giọt mồ hôi, bỗng nhiên lẩm bẩm nói: "Nữ tử có dị năng, có khả năng triệu hồi Xà thú ... Đúng là nàng, nhất định là nàng!"

Vị Tướng quân bên kia cũng cúi đầu nói : "Đại vương, nhất định là nữ tử tên Kiều Vô Song kia!"

Nghe bọn họ nói như vậy, Cao Thừa tướng liền nói: "Các ngươi có nhìn thấy nữ tử kia triệu hồi Xà thú rồi sao?"

Vẻ mặt của vị tướng quân quỳ dưới đất hổ thẹn, cũng kích động nói: "Đại vương, mặc dù Thần không có chứng kiến nàng triệu hồi Xà thú, nhưng con mãng xà khổng lồ ước chừng cao bằng mấy trục người này, nó một mực công kích quân ta, nhưng đối với nàng kia lại lông tóc không tổn hao gì, tất cả chuyện này rất trùng hợp, nhất định là nữ tử điên cuồng kia!"

Trác Nhiên cau mày lại, chậc chậc nói : "Nói như vậy, nha đầu kia, chính là vị Thiên nữ mà mọi người nói?"

Vẻ mặt vị Tướng quân vẫn còn sợ hãi nói : "Đúng vậy, nhất định là nàng..."

Trác Nhiên nhìn về phía hai người đang quỳ trên mặt đất, nói : "Các ngươi đã gặp qua nàng?"

"Đúng vậy, Đại vương."

Trác Nhiên lạnh giọng phân phó nói: "Lâm công công, bày sẵn bút mực."

Lâm công công bưng bút mực lên, Trác Nhiên nói : "Nhớ lại chân dung của nàng, vẽ ra."

"Tuân lệnh."

Vị Tướng quân quỳ trên mặt đất kia rất nhanh vẽ ra một bản phác thảo.

Tuy rằng động tác rất nhanh, nhưng hạ bút lại vô cùng chuẩn xác, mỗi một nét bút đều là vẽ rất nghiêm túc.

Khi bức họa hoàn chỉnh được dâng lên cho Trác Nhiên xem, thì Cao Thừa tướng lại nói : "Đại vương, chúng ta nên ứng phó như thế nào?

Nữ tử trên bức họa có dung nhan mị hoặc, ngón tay của Trác Nhiên không cẩn thận chạm đến đường cong đơn điệu kia, môi thoáng nở nụ cười hứng thú.

"Bản vương mệt rồi, các ngươi lui xuống trước đi."

Cái gì, sau khi Đại vương biết mấy lời đồn nhảm kia, mặt lại không chút thay đổi để bọn họ lui ra?

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, nhưng vẫn là lui xuống.

Chờ sau khi mọi người lui ra, Trác Nhiên bỗng lạnh lùng nói: "Ám Dạ, Bản vương muốn biết tất cả về nàng, ngươi tra rõ ràng người này cho ta "

Hắn đem bức họa đặt lên trên bàn, xoay người nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Nhưng vào lúc này, ngoài cửa sổ giống như nổi lên một cơn gió, thoáng chốc, bức họa trên bàn kia, liền biến mất không thấy...

trác Nhiên nhắm mắt cười lạnh, trong đầu lại hiện ra gương mặt quyến rũ của Kiều Vô Song——

Kiều Vô Song, Bản vương thật muồn nhìn xem , rốt cuộc ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.