Đừng Để Sói Ăn Thịt

Chương 4




Chương 2035: Không thể chiến thắng. (2)

Nghe được cái tên này, trong lòng rất nhiều võ giả của Thái cổ di tộc sợ hãi, bọn họ biết đoạn lịch sử này, Hỗn Nguyên Thiên Tôn quả thật là một nhân kiệt, chỉ tiếc lịch sử không cho hắn thời gian để hắn trưởng thành, nếu không lần đại kiếp này cũng sẽ có một tia chuyển cơ, dĩ nhiên, chỉ là có lẽ mà thôi, Tạo Hóa thánh hoàng sau khi dung hợp với Hoang thật sự quá cường đại, cho dù Nhân tộc cùng Thần tộc có một, hai Chân Thần cũng sợ là không thể nào ngăn cản.

- Chúng ta không thể dừng lại... Hỗn Nguyên không phải là đối thủ của Tạo Hóa thánh hoàng.

Thanh âm của lão Thần Hoàng hiu quạnh, tất cả mọi người trầm mặc, bọn họ biết Hỗn Nguyên Thiên Tôn là hi sinh tính mạng vì bọn họ tranh thủ thời gian mà thôi, bọn họ không thể để cho Hỗn Nguyên chết vô ích.

- Mở ra năng lượng trận, tất cả năng lượng rót vào trong đó, chuẩn bị phá vòng vây!

Lão Thần Hoàng hạ đạt mệnh lệnh, sắc mặt của tất cả Thiên Tôn ở tại chỗ đều ngưng trọng, bọn họ rất rõ ràng mặc dù có Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở đây, bọn họ phá vòng vây cũng gặp phải khó khăn nặng nề, đây nhất định là một cuộc ác chiến.

- Sát!

Một cái cốt long long đầu bị phách mở, cả người Hỗn Nguyên Thiên Tôn đẫm máu, giống như là ác ma cái thế!

Hắn cắn nuốt huyết nhục của Hoang, uống máu tươi của Hoang, dùng cách này bổ sung năng lượng của thân thể mình, nhưng mà đối với sinh mệnh lực mênh mông như biển của Hoang mà nói, lực chiến đấu của Hỗn Nguyên Thiên Tôn thật sự quá yếu, chiến đấu đến hiện tại, lực lượng của Hoang căn bản là chưa từng yếu bớt.

Theo như lời của tộc trưởng Thiên tộc, Hoang gần như là một cái đối thủ không thể chiến thắng!

- Nguyên lai... Ngươi không phải là ác ma thâm uyên, bộ dạng thân thể này của ngươi là đoạt xá mà có.

Tạo Hóa thánh hoàng cười lạnh, hắn từ trong tinh thần chi hải của Hỗn Nguyên Thiên Tôn cảm nhận được khí tức không giống với ác ma thâm uyên, hiển nhiên hắn cũng không phải là ác ma thâm uyên, mà là chủng tộc nhân hình trí tuệ.

- Đoạt xá ác ma thâm uyên, ngươi thật ra khiến ta đang nhớ lại một người, một người ở mười vạn năm trước không tự lượng sức mưu toan noi theo Tu La Lộ chủ nhân, thành lập Luân Hồi thiên đạo của mình, cuối cùng bị ta giết chết, Hồng Mông linh châu của hắn cũng bị ta đoạt được, hắn thì rơi vào hắc ám thâm uyên, không cách nào thoát ra, mà ta tựa hồ nhớ được lúc ấy ở bên cạnh hắn có một nữ nhân, cũng là xuất ra từ Thái cổ Thần tộc...

Tạo Hóa thánh hoàng chậm rãi nói, trên mặt mang theo nụ cười hài hước, lời của hắn giống như lợi nhận cắt vào tâm của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.

Cặp mắt giống như máu kia của Hỗn Nguyên Thiên Tôn phát ra sát cơ nồng đậm, song, hắn cũng không có mất đi lý trí, hắn ở trên chiến trường tinh không rộng lớn bay nhanh, công kích của một mảnh hồng sắc cốt long bị hắn né tránh, hắn đã cảm giác được bất kỳ công kích nào của mình đối với Hoang căn bản là không tạo thành uy hiếp, hắn nghĩ tới đi công kích hạch tâm của Hoang --- Tạo Hóa thánh hoàng, nhưng mà... Cân nhắc thực lực của Tạo Hóa thánh hoàng cùng mình đối lập, cho dù vọt tới trước người Tạo Hóa thánh hoàng lại làm sao có thể đánh bại hắn?

- Kết thúc!

Đứng ở trên thân thể đỏ như máu của Hoang, Tạo Hóa thánh hoàng đưa hai tay ra, ở giữa hai tay hắn, hắc sắc không gian tuyền qua trống rỗng xuất hiện, ở trong tuyền qua này, từng khỏa hắc sắc viên cầu chậm rãi xuất hiện, ở trên những viên cầu này hiện đầy từng vòng văn lộ cổ lão, những văn lộ này phảng phất ăn no máu tươi, chớp động lên quang mang hồng sắc.

Hồng Mông linh châu! Ở trên Hi vọng hào, con ngươi Lâm Minh co rút lại, trong tay Tạo Hóa thánh hoàng chính là Hồng Mông linh châu, với tư cách là Chân Thần của luyện thể nhất hệ, công kích do Tạo Hóa thánh hoàng nắm giữ Hồng Mông linh châu phát ra, uy lực của nó liền khó có thể tưởng tượng!

- Hỗn Nguyên, cẩn thận!

Tâm thần của lão Thần Hoàng nhíu chặt, vốn là Hoang cùng Tạo Hóa thánh hoàng hợp thể đã rất khó đối phó rồi, hiện tại càng có Hồng Mông linh châu, Hỗn Nguyên Thiên Tôn lập tức liền lâm vào sinh tử nhất tuyến!

- Toàn lực thúc dục trận pháp của Hi vọng hào, chúng ta thoát khỏi vòng vây!

Lão Thần Hoang hạ lệnh, mà lúc này Hỗn Nguyên Thiên Tôn toàn thân dấy lên hắc sắc hỏa diễm, trong đôi mắt đỏ như máu kia có ảnh ngược bóng dáng của Hồng Mông linh châu.

Cách mười vạn năm, lần nữa thấy thần khí đã từng thành tựu chính mình, cũng từng hại chết chính mình, trong lòng Hỗn Nguyên Thiên Tôn dậy sóng!

- Hỗn Nguyên? Ta nhớ được tên ngươi là như vậy... Mười vạn năm trước ta từ trong tay ngươi cướp được Hồng Mông linh châu, hôm nay ta dùng Hồng Mông linh châu giết ngươi, đem hết thảy đều kết thúc, ngươi từng dùng Hồng Mông linh châu hấp thu huyết nhục tinh hoa cung cấp cho chính mình luyện công, hôm nay ta dùng Hồng Mông linh châu hút khô huyết nhục tinh hoa của ngươi, vậy cũng là một loại của nhân quả báo ứng rồi, ha ha ha! Ân... Muốn chạy trốn? Đùa bỡn thủ đoạn với ta, các ngươi cũng xứng?

Sắc mặt của Tạo Hóa thánh hoàng đột nhiên trở nên âm lệ, trong con mắt cũng toát ra sát cơ. Hắn phát hiện Hi vọng hào đang vận chuyển năng lượng trận pháp, cố gắng chạy trốn.

Kỳ thật Tạo Hóa thánh hoàng đã sớm đoán dược mục đích của Hỗn Nguyên Thiên Tôn chỉ là muốn trì hoãn chính mình, để cho dư nghiệt của Thái cổ di tộc kia chạy khỏi nơi này.

Hắn có thể nào cho phép chuyện như vậy phát sinh, hơn nữa trên linh hạm Hi vọng hào còn có Lâm Minh mà hắn phải giết!

- Thật là ngây thơ, cảm tri của ta một mực tỏa định các ngươi, các ngươi làm sao có thể chạy thoát? Đều lưu lại đi, Thái cổ di tộc, hôm nay liền trở thành lịch sử!

Ý niệm của Tạo Hóa thánh hoàng vừa động, hơn mười đầu biến dị cốt long từ huyết nhục của Hoang xông thẳng ra!

Những cốt long này gầm thét, thân thể giống như quang hồng trong nháy mắt xuyên qua mười mấy vạn dặm hư không, quấn hướng Hi vọng hào!

- Ầm!

Hi vọng hào rung mạnh, thân hạm dài đến ngàn dặm của nó bị hơn mười đầu cốt long tầng tầng cuốn lấy!

Mà cùng lúc đó, trong hư không có phương viên vài chục vạn dặm, một tầng kết giới hiện lên, đem Hoang, Tạo Hóa thánh hoàng cộng thêm Hi vọng hào cùng nhau phong ấn vào bên trong!

Tầng kết giới ày toát ra khí tức cuồng bạo vô cùng, nó chính là tạo hóa lực trường của Tạo Hóa thánh hoàng, Tạo Hóa thánh hoàng lấy lực trường tự thân phong tỏa hư không, lại dùng hơn mười đầu cốt long xúc tu quấn lấy Hi vọng hào, từ đó Hi vọng hào giống như con sâu nhỏ trên mạng nhện, căn bản không thể động đậy.

Ở trên nhục thân của Hoang, Tạo Hóa thánh hoàng nhe răng cười:

- Mặc dù các ngươi chỉ là con kiến hôi, ta cũng sẽ không lưu lại cho các ngươi cơ hội chạy trốn mảy may! Ta sẽ đem hết toàn lực bóp chết các ngươi, hết thảy đều kết thúc!

- Đáng chết!

Ở trên Hi vọng hào, nhóm Thiên Tôn của Thái cổ di tộc, trong lòng đều dâng lên một cỗ cảm giác tuyệt vọng, cốt long xúc tu trên người Hoang bắn ra, lực lượng cực kỳ cường đại, chỉ một đầu cốt long, toàn lực công kích của Thiên Tôn đỉnh phong đều đừng nghĩ chặt đứt được, huống chi hiện tại hơn mười đầu cốt long quấn lấy bọn họ, căn bản đừng nghĩ tránh thoát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.