Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi

Chương 11: Tin đồn




Editor: boconganh1503

Kỳ thực Đường Bạch Dạ nói anh không biết yêu, lại vô ý quan tâm, làm cho người khác cảm thấy ngọt ngào.

Một người đối một người khác có bản năng thương yêu, đó chính là yêu.

Đường Bạch Dạ còn đang nhìn thực đơn, Hạ bảo bối thực đơn cũng không nhìn, bắt đầu gọi cơm, "Tôm hùm, cá trê, cá lốc, ốc biển, sò điệp, bào ngư, thịt bò, thịt gà, cà rốt, củ sen, rong biển, nấm và một lớp thịt viên, một phần miến, rau xanh cùng rau cải trắng tùy tiện đem một ít. Cuối cùng là sáu con cua hấp cay."

Đường Bạch Dạ, "... Nghe bé đi."

Hạ Thần Hi nói, "Một ly sữa bắp và một ly nước ép dưa chuột."

Mẹ con bọn đã gọi đồ ăn cùng đồ uống, Đường Bạch Dạ nghĩ nghĩ, "Một chai rượu vang trắng."

Hạ Thần Hi nói, "Đừng nghe anh ta , không cho phép uống rượu."

Đường Bạch Dạ nói, "Vì sao không cho phép uống rượu?"

"Một lát anh phải lái xe."

Hạ bảo bối cũng lắc đầu, "Đúng vậy, uống rượu lái xe sẽ bị trừ 12 điểm."

Đường Bạch Dạ càn rỡ cười lạnh, "Thành phố S có cảnh sát giao thông nào dám ngăn xe của anh sao?"

Hạ Thần Hi 囧 囧 hữu thần nói, "Nói không chừng anh sẽ gặp phải một cảnh sát mới ra trường, còn không biết anh là ai."

Hạ bảo bối cũng châm chọc, "Đường tiên sinh vừa nhìn chính là vượt đèn đỏ xông đến cảnh sát giao thông không dám ngăn ."

Cuối cùng tranh luận kết quả là, Đường tiên sinh không thể uống rượu.

Đường tiên sinh rất ấm ức, "Hạ tiểu thư, cho anh uống một ly rượu đi, lão tử uống một bình cũng không thể say."

"Không được!"

Mặc dù ấm ức, không thể uống rượu, nhưng bầu không khí vẫn rất nhẹ nhàng cùng ấm áp .

Hạ Thần Hi hài hước, bảo bối càng khỏi phải nói, gặp những lời nói ác độc của Đường Bạch Dạ, ba người này hợp lại làm cho bầu không khí thêm dễ chịu.

Đường Bạch Dạ từ nhỏ đến lớn ăn vô số lần cơm, không có lần nào hài lòng như vậy.

Nếu ở nhà một mình, thì tùy tiện ăn cái gì để đối phó, nếu là ở bên ngoài xã giao, đều là ăn cho có lệ, có lúc có rất nhiều món ăn ngon cũng không có tâm trạng để ăn.

Bây giờ, chỉ món lẩu đơn giản này, lại ăn rất hạnh phúc.

Hạ bảo bối ăn cua rất không có ý tứ, cái kìm ở bên cạnh bé không cần, liền dùng răng đi cắn, răng rắc răng rắc, Đường Bạch Dạ thấy thế cũng muốn ăn.

Thế là, Đường Dạ Bạch cũng bắt đầu cầm cua cắn.

Hạ bảo bối nói, "Ăn cua là phải ăn như thế này, sảng khoái hơn a."

Đường Bạch Dạ lập tức cảm thấy, trước đây anh không ăn cua , nên không cảm nhận được lý do chính.

Nước sôi, Hạ bảo bối đem tôm hùm cùng cá bỏ vào, lại một ít củ sen cùng thịt viên.

"Các người thường xuyên ăn lẩu sao?" Đường Bạch Dạ hỏi.

Hạ Thần Hi nói, "Bình thường trong nhà có khách đến đều ăn lẩu, nhiều người ăn lẩu rất náo nhiệt."

Ánh mắt Đường Bạch Dạ hơi khẽ động, ăn lẩu, chính xác là cần nhiều người, nếu không một người lẻ loi ăn không có ý gì, khó trách bọn họ ba người tới dùng cơm, Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối đều muốn ăn lẩu.

Hạ bảo bối nói, "Đường tiên sinh nhất định không thường ăn lẩu đi."

"Không thường ăn." Đường Bạch Dạ nói, bình thường đi xã giao ít ai ăn lẩu, lẩu với anh mà nói, xem như là mới mẻ.

"Nhìn liền nhận ra." Hạ bảo bối khinh bỉ nói, "Sau này đi theo chúng tôi, bảo đảm chú sẽ có lẩu ăn."

Đường Bạch Dạ đột nhiên cảm giác không giải thích được, vừa mới có chút cảm giác liền bị Hạ bảo bối đập chết .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.