Dùng Cả Sinh Mệnh Để Yêu

Chương 57: Chương 57




Trong thời gian Vô Song cùng Hoàng Dược Sư ở trên Đạn Chỉ Phong thì ở Đào Hoa Đảo có thể phân thành ba khung cảnh.

Khung cảnh đầu tiên đương nhiên thuộc về Vô Song cùng Hoàng Dược Sư.

Khung cảnh thứ hai thuộc về Quách Tĩnh cùng Dương Quá.

Khung cảnh thứ ba thuộc về Quách phu nhân cùng Hoàng Dung.

_ _ _ _ _ __ _ _

Sau khi tất cả mọi người rời đi thì trong phòng chỉ còn lại Quách Tĩnh, đương nhiên Quách Tĩnh cũng sẽ không ngồi im mộ chỗ làm gì, Quách Tĩnh bản thân liền đ tìm Dương Quá dù sao nếu như không có sự xuất hiện của Vô Song cùng Hoàng Dung thì giờ này Quách Tĩnh đã gặp riêng Dương Quá mà bàn việc sau này nên để Dương Quá đi đâu.

Trên Đào Hoa Đảo này nếu nói về quan hệ có lẽ quan hệ của Quách Tĩnh với Dương Quá cũng là tốt nhất, bản thân Quách Tĩnh thương Dương Quá vô cùng nhưng mà Quách Tĩnh làm người không giỏi bày tỏ cảm xúc lại có chút khô khan chưa kể quanh năm luyện binh tạo nên cho Quách Tĩnh một thứ khí chất khác với người bình thường, một loại cảm giác trầm trọng như núi, nặng tựa thiên sơn vậy.

Người như Quách Tĩnh có thể khiến bất cứ ai có cảm giác tin tưởng, có cảm giác vững chắc nhưng mà với những đứa trẻ như Võ Đôn Nho, Võ Tu Văn, Dương Quá hay kể cả Quách Phù thì Quách Tĩnh lại cao cao tại thượng, như một ngọn núi mà đám trẻ nhỏ này khó vượt qua từ đó vẫn luôn cho những đứa trẻ này cảm giác "sợ" nhiều hơn là cảm giác "yêu".

Dương Quá không sợ Quách Tĩnh như sợ Quách phu nhân nhưng chung quy cũng vẫn không thể trải lòng với Quách Tĩnh, chung quy giữa Dương Quá cùng Quách Tĩnh vẫn có khoảng cách.

Dương Quá lúc này đang ngồi ở bờ biển, vì Vô Song ca ca cùng Hoàng Dung tỷ tỷ đều rời đi bản thân Dương Quá lại chỉ còn một mình, cũng may vì sự xuất hiện của Hoàng Dung cùng Vô Song khiến Dương Quá cảm thấy ấm áp và an toàn hơn nhiều, chí ít khi hai người có mặt ở đây đám trẻ Võ gia hay thậm chí là Kha Trấn Ác sẽ không dám bắt nạt Dương Quá, ngay cả việc đến gần Dương Quá bọn họ cũng sẽ không làm.

Dương Quá cũng không luyện công mà chỉ ngồi ngắm biển phương xa, Dương Quá vừa tiếp xúc với võ công liền cảm thấy thích vô cùng tuy nhiên Vô Song cũng không có ý để cho Dương Quá học tiếp, đặc biệt căn dặn Dương Quá tạm thời chỉ tu luyện khi có mình hoặc Dung nhi ở đó, bản thân tiểu Dương Quá quả thật tương đối nghe lời.

Vô Song truyền cho Dương Quá một bộ Liệu Thương Thiên trong Cửu Âm Chân Kinh rồi lại dạy Nhạn Hành Công của Toàn Thân Giáo, đây là những thứ không thể cho Quách Tĩnh biết, một cái Đả Cẩu Bổng đã khó giải thích nếu thêm Cửu Âm Chân Kinh cùng Nhạn Hành Công lộ ra sự việc tất nhiên sẽ lớn hơn nhiều.

Dương Quá mới tu luyện nội công, nội lực tuy đã xuất hiện nhưng mỏng vô cùng, cơ hồ tính là không có vì vậy cho dù Quách Tĩnh nhìn thấy Dương Quá cũng không thể cảm nhận được nội lực của Dương Quá có gì đặc biệt, đến cả việc Dương Quá có nội lực cũng không thể dùng mắt thường mà nhận ra được, nhất định phải đưa chân khí vào dò xét bên trong.

Quách Tĩnh từ phương xa đã thấy thân ảnh Dương Quá ngồi bờ biển, Quách Tĩnh chậm rãi lại gần đứa cháu này, đến tận khi Quách Tĩnh ngồi ngay cạnh Dương Quá thì Dương Quá mới giật mình phát giác bá phụ tới vội đứng lên nhưng đã bị Quách Tĩnh cản lại.

"Quá nhi, con cứ ngồi xuống đây ".

Dương Quá nghe bá phụ nói liền thành thật ngồi xuống, nhìn về phía Quách Tĩnh mở miệng.

"Bá phụ, người tìm con có việc? ".

Dương Quá trong nội tâm không thể không sợ hãi bởi lúc trước Vô Song ca ca cùng bá phụ đánh một trận chính Dương Quá cũng nhìn thấy, Vô Song ca ca cùng Hoàng Dung tỷ tỷ rõ ràng đang bảo hộ mình vậy nếu không có Vô Song ca ca cùng Hoàng Dung tỷ tỷ liệu mình có bị trách phạt hay không?.

Quách Tĩnh có thể thấy được sự sợ hãi trong mắt Dương Quá, cũng chỉ có thể thở dài, lúc này nếu có người ngoài ở đây tuyệt đối có thể nhìn ra được trong ánh mắt Quách Tĩnh ẩn chứa sự bất lực.

Quách Tĩnh đã hứa với Niệm Từ nhất định phải bảo hộ Dương Quá, nôi dạy Dương Quá nên người nhưng mà Quách Tĩnh chung quy vẫn không làm được, Quách Tĩnh thậm chí cũng biết phu nhân của mình có ác cảm với Dương Quá nhưng cũng chẳng đi thay đổi được, thiên hạ này không phải ai cũng có tấm lòng của Quách Tĩnh, Quách Tĩnh từ lâu đã bỏ qua quá khứ, bỏ qua thù hận nhưng mà rất nhiều người không bỏ xuống được.

Nhìn ánh mắt Dương Quá nhìn mình mang theo vẻ sợ hãi, nội tâm của Quách Tĩnh cũng chẳng dễ chịu gì, yên lặng một chút rồi Quách Tĩnh mới hỏi.

"Quá nhi, con có trách bá phụ cùng bá mẫu không? ".

Cái câu hỏi này Dương Quá sao dám trả lời?, cho dù có trách thì cũng không dám nói, vì vậy Dương Quá chỉ có thể cúi đầu.

Quách Tĩnh nhìn về phía Dương Quá, lại thở dài một hơi, Dương Quá quả thật không thích mở miệng nói chuyện với Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân, cái gì cùng muốn im lặng chịu đựng, tính cách quá mức âm trầm so với một đứa trẻ, có lẽ chính Quách phu nhân nhìn thấy một điểm này trên người Dương Quá từ đó trong lòng có e ngại hay chăng?.

"Quá nhi, ta cùng Quách bá mẫu của con muốn đưa con ra khỏi Đào Hoa Đảo trở về trung nguyên, ta hứa với mẫu thân của con nhất định phải dạy dỗ con nên người, trở thành một nam tử hán đại trượng phu nhưng mà bá phụ cũng không thể làm được, đây là lỗi của bá phụ với mẫu thân con ".

"Bá phụ làm quan trong triều quen biết một vị đại ca gọi là Dương Chí, nếu tính về vai vết thì Dương Chí có thể coi là biểu ca của phụ thân con có điều hai chi tộc cách xa nhau, cũng không có liên lạc gì, con vốn là người Dương gia nay bá phụ muốn để con trở về dòng chính Dương gia, đi theo Dương Chí đại ca lập nghiệp, vào trong quân doanh tìm kiếm một phen công trạng ".

"Dương gia là thế gia của Đại Thanh, Dương gia tướng nhiều đời đều chấn kinh thiên hạ, là một quân doanh thế gia, phụ tử làm tướng, người Dương gia đỉnh thiên lập địa cũng như dương gia thương vĩnh viễn hướng về phía quân thù, vĩnh viễn bảo vệ người Hán, bảo vẹ lãnh thổ Trung Nguyên, con đi theo Dương Chí đại ca, đi theo Dương gia tiến vào quân doanh thì bá phụ cũng yên tâm ".

"Đương nhiên con có thể không thích tiến vào quân doanh, bá mẫu của con nói với ta sợ con không chịu được khổ nơi quân doanh hơn nữa tính cách của con cũng không thích gò bó, theo lời bá mẫu con thì nàng muốn ta đưa con lên Toàn Chân Giáo, Toàn Chân Giáo là đại giáo trong thiên hạ do tổ sư Vương Trùng Dương sáng lập, hiện tại một trong Toàn Chân Thất Tử – đạo trưởng Khưu Xử Cơ năm xưa chính là sư phụ của phụ thân con, con lên Toàn Chân Giáo nhất định được Khưu đạo trưởng chiếu cố, sau này hoàn toàn có thể trở thành cao thủ võ lâm, mang võ công đi trừ gian diệt ác giúp ích cho đời, đền ơn báo nước ".

Dương Quá ở một bên nghe lời Quách Tĩnh, sắc mặt nhỏ nhíu lại, cả hai con đường Dương Quá đều không muốn đi, Dương Quá ít phút nữa còn đang nghĩ đi theo Vô Song ca ca cùng Hoàng Dung tỷ tỷ, dù sao võ công của Vô Song ca ca ngay cả Quách bá phụ cũng không thắng được vậy há chẳng phải vô cùng lợi hại sao?, đi theo Vô Song ca ca học võ công chẳng nhẽ không tốt?.

Có Vô Song ca ca bảo hộ, có Vô Song ca ca dạy võ công lại thêm Hoàng Dung tỷ tỷ một mực ôn nhu chiếu cố ... đây chính là thứ Dương Quá muốn.

Dương Quá nhìn bá phụ của mình, như lấy hết dũng khí mà nói ra.

"Quách bá bá, ta có thể đi theo ca ca cùng tỷ tỷ không ... ta cảm thấy đi theo ca ca cùng tỷ tỷ sẽ... rất tốt ".

Quách Tĩnh nghe vậy sắc mặt liền cau lại, Quách Tĩnh nào ngờ mới lần đầu tiên gặp mặt nhau mà Dương Quá đối với Vô Song cùng Hoàng Dung đã mang theo thiện cảm lớn như vậy?, đương nhiên Quách Tĩnh thế nào cũng không cho phép Dương Quá đi theo Vô Song cùng Hoàng Dung.

Bất kể thế nào Quách Tĩnh cũng đã hứa với Mục Niệm Từ sẽ nuôi dạy Dương Quá nên người, sẽ trở thành một "Nam Tử Hán Đại Trượng Phu".

Trong mắt Quách Tĩnh, Nam Tử Hán Đại Trượng Phu đồng nghĩa với việc đền ơn báo nước, quốc gia lâm nguy thì dốc sức ra giúp nước cứu dân, nguyện lấy thân này mang ra vệ quốc.

Toàn Chân Giáo tuy có một khoảng thời gian đi lại với Kim Quốc nhưng tổ sư Toàn Chân Giáo là Trùng Dương Chân Nhân chính là đại anh hùng kháng Kim, ngay tại thời điểm này tuy Toàn Chân Giáo càng ngày càng không có địa vị giang hồ như năm xưa nhưng vẫn là đạo gia tông môn, vẫn là chính đạo môn phái, đệ tử của Toàn Chân Giáo kế thừa tư tưởng của tổ sư đều sẽ biết đền ơn báo nước.

Về phần Dương gia thì càng không cần nói, Dương Quá đi theo Dương gia thì chắc chắn sẽ thành một anh hùng đỉnh thiên lập địa, trở thành một đại tướng quân lĩnh binh bảo hộ trung nguyên, bảo hộ người Hán.

Toàn Chân Giáo cũng được mà Dương gia thì càng tốt nhưng không thể là Vô Song.

Vô Song tuy mạnh nhưng cho Quách Tĩnh cảm giác quá thần bí hơn nữa còn xuất thân Nam Lĩnh vậy tức là dị tộc, trong lòng Quách Tĩnh không tin vào "dị tộc", không phải tộc ta tất có dị tâm, sao Quách Tĩnh có thể mang Dương Quá cho Vô Song dạy dỗ?.

Mấy cái kia có thể không nói nhưng mà hiện tại Quách Tĩnh quả thật đoán đúng, Vô Song đối với Trung Nguyên chắc chắn có dị tâm hơn nữa là dị tâm rất lớn.

Quách Tĩnh sẽ không đồng ý cho Dương Quá đi theo Vô Song nhưng mà Quách Tĩnh bản thân lại khó nói thẳng ra được vì vậy chỉ có thể đưa tay ra nhẹ vỗ lên vai Dương Quá mà nói.

"Quá nhi, bá phụ không hiểu vì sao con muốn đi theo Vô Song huynh đệ nhưng ngày hôm nay mới là lần đầu tiên con cùng Vô Song huynh đệ gặp mặt, chẳng nhẽ chỉ như thế con đã muốn đi theo người ta? ".

Dương Quá nghe vậy liền bĩu môi, dù sao Dương Quá biết Vô Song ca ca cùng Hoàng Dung tỷ tỷ sẽ bảo vệ mình còn Quách bá phụ thì không, ít nhất Quách bá phụ có thể làm gì Quách Phù?, khiển trách nàng?, mắng mỏ nàng?, sau đó đâu vẫn cứ vào đấy.

Ngoài điểm này ra thì Dương Quá thực sự nguyện ý tin tưởng Hoàng Dung cùng với Vô Song, cái này đơn thuần từ cảm giác của trẻ nhỏ, rất khó giải thích.

Đương nhiên Dương Quá cũng sẽ không cãi lời Quách Tĩnh, uy của Quách Tĩnh thực sự rất lớn, Dương Quá hiện tại cũng phát hiện ra Quách bá bá có lẽ không thích mình đi theo Vô Song ca ca, Dương Quá thực sự sợ Quách bá bá sẽ trực tiếp gặp mặt Vô Song ca ca nói về chuyện này, lúc đó thì mình phải làm gì?.

Sắc mặt của Dương Quá liền biến thành vẻ xoắn xuýt nhưng mà vì Dương Quá cúi gằm mặt xuống nên Quách Tĩnh cũng không nhìn ra được suy nghĩ thực tế của Dương Quá, Quách Tĩnh lại tưởng Dương Quá cúi đầu vì cảm thấy lời mình nói có lý ánh mắt liền hòa hoãn hơn một chút.

"Quá nhi, bá phụ là muốn tốt cho con nhất, mấy ngày nữa Dương Chí đại ca liền lên Đào Hoa Đảo, bá phụ không giỏi ăn nói, lúc này chỉ sợ con cũng không quá thích nghe nhưng để Dương Chí đại ca lên đảo thì khác, lúc đó bá phụ tin tưởng Dương Chí đại ca có thể khiến ngươi cảm thấy yêu thích Dương gia, Dương gia là một nơi tuyệt vời vô cùng, là nơi rất nhiều nam nhân đều muốn hướng tới, có không biết bao nhiêu con em trong quân ngũ lấy Dương gia làm mục tiêu, lấy bọn họ làm thần tượng ".

Những cái khác không biết thế nào nhưng lời cuối Quách Tĩnh nói thì rất chính xác, nếu Dương Chí lên đảo thì Dương Chí quả thật có thể khiến Dương Quá toàn tâm toàn ý gia nhập Dương gia hoặc ít nhất có thể làm Dương Quá có tò mò với Dương gia, muốn tới Dương gia.

Dương Chí không giống với Quách Tĩnh, Quách Tĩnh phục người khác theo chủ nghĩa lấy mình làm gương, lấy ổn thỏa làm chủ, là bậc đại tướng thủ thành điển hình nhưng Dương Chí là người thống lĩnh Thiên Long quân đoàn, hắn có mị lực của bậc đại tướng công thành chiếm đất bình thiên hạ, mỗi lần ra trận Dương Chí đều phải đọc hịch văn, đều phải kích phát sĩ khí quân đội, tài diễn thuyết của Dương Chí vượt xa Quách Tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.