Dục Mãn Hạnh Lâm

Chương 6




Cô từ trong phòng đi ra ngoài, đi tới phòng khách, nhìn thấy tất cả nọi người đều đang xem báo, bàn tán “Tại sao phu nhân tổng thống có thể lăng loàn như vậy chứ?”

“Tất cả phụ nữ bây giờ đều như vậy!”

“Tôi từng nhìn thấy phu nhân tổng thống trên ti vi!”

“Anh nhìn thấy lúc nào sao tôi không thấy?”

“Không phải tổng thống thông báo muốn kết hôn sao, lúc mở họp báo tôi nhìn thấy trên ti vi!”

“Nhưng hôn lễ không được tiến hành? Chẳng lẽ tổng thống biết vợ mình có tình nhân bên ngoài?”

Đỗ Lôi Ti sắc mặt tái nhợt nghe mọi người bàn tán!

“Cô gái, cô dậy rồi à, nhanh ngồi xuống đây, chuẩn bị ăn sáng!” bà chủ nhìn cô mỉm cười nói.

Những người khách quay đầu nhìn cô lại nhìn xuống tờ báo “Sao cô ấy lại giống phu nhân tổng thống vậy?”

Những người khách còn lại cũng rối rít nhìn Đỗ Lôi Ti, lại nhìn tờ báo, chợt một người khách nói “Cô ấy thật sự là phu nhân tổng thống?”

Tất cả khách trọ đều rối rít đứng dậy, vừa nhìn vừa chỉ trỏ “Không ngờ phu nhân tổng thống tướng mạo dễ nhìn như vậy không nghĩ tới lại là người như thế, lại dám lừa dối tổng thống!”

Bà chủ thấy mọi chuyện không đúng, vội vàng nói “Có phải mọi người nhầm rồi không, mọi người mau ăn sáng đi!”

Nói xong, kéo Đỗ Lôi Ti còn đang sững sờ đi về phòng!

Sau khi về phòng Đỗ Lôi Ti, bà chủ nhìn Đỗ Lôi Ti vẫn còn ngây ngẩn người, nhẹ giọng hỏi “Cô gái, đừng nghe bọn họ nói lung tung, những người kia nhất định nhìn nhầm rồi!”

Hiện tại Đỗ Lôi Ti không nghe được gì, bên tai không ngừng vang lên những lời nói của những khách trọ kia, tại sao lại trở nên như vậy chứ, tại sao......?

Cô đột nhiên đứng dậy đi tới phòng khách, giật một tờ báo của khách trọ nhìn tiêu đề phía trên “Phu nhân tổng thống ngoại tình!”

Tất cả khách trọ quay đầu nhìn cô, không quên bàn luận xôn xao!

Đỗ Lôi Ti thấy tiêu đề thì rất hoảng loạn, cô lắp bắp “Chuyện không phải như vậy, đây là tin giả, tôi không có, không có......” Nói xong chạy ra khỏi nhà trọ.

Sáng sớm Đường Vũ vội vàng đến phủ tổng thống, đi thẳng vào phòng ngủ, vội vàng nói “Tổng thống, nhanh dậy, có chuyện rồi!”

Bùi Tuấn Vũ dụi mắt lạnh giọng nói “chuyện gì mà hoảng hốt như vậy?”

Đường Vũ đưa tờ báo đến trước mặt anh nói “Tổng thống anh xem đi!”

Bùi Tuấn Vũ cầm tờ báo, sắc mặt lạnh lùng nói “Cậu đi điều tra xem là ai loan tin này ra?”

“Tổng thống, đã điều tra, là tòa soạn!” Đường Vũ trả lời.

“Đây là ai?” Bùi Tuấn Vũ nhíu mày hỏi.

“Là bạn của cô chủ nhưng hiện tại không liên lạc được với Tiếu Bằng, nghe nói đi du lịch đã mấy ngày rồi!” Đường Vũ cung kính trả lời.

“Lập tức dừng bán báo, còn nữa ra lệnh cấm tòa soạn này in ấn!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Đường Vũ xoay người đi ra khỏi phòng ngủ!

Bùi Tuấn Vũ ngồi trên giường, đôi tay che mặt, ngồi trên giường một lúc, sau đó xuống giường đi vào phòng tắm rửa mặt rồi đi xuống lầu!

Quản gia nhìn thấy tổng thống đi xuống liền đi tới hỏi “Tổng thống, không xong, bên ngoài có rất nhiều nhà báo vây quanh, bây giờ phải làm sao?”

“Bây giờ ông ra ngoài thông báo buổi trưa tôi sẽ mở họp báo!” Bùi Tuấn Vũ ra lệnh.

Quản gia nghe anh nói liền đi ra ngoài cửa phủ tổng thống nhìn các nhà báo vây quanh nói “Mọi người yên lặng......”

“Xin hỏi khi nào thì tổng thống sẽ nói chuyện của phu nhân?” Phóng viên A hỏi.

Sau đó, phóng viên B cũng mở miệng hỏi “Xin hỏi, có phải tổng thống hủy bỏ hôn lễ là vì phu nhân không?”

Quản gia nhìn những phóng viên đặt câu hỏi nói “Cảm ơn mọi người quan tâm, chiều nay tổng thống sẽ mở họp báo, đến lúc đo mọi người sẽ có được câu trả lời mong muốn!”

Tất cả phóng viên nghe ông nói như vậy liền không ở lại phủ tổng thống nữa, dù sao đây cũng là phủ tổng thống!

Bùi Tuấn Vũ ngồi trên ghế sa lon, đầu hơi đau, rạng sáng anh mới ngủ, bên cạnh không có cô gái kia, anh cảm thấy thật sự không quen!

Anh đang nghĩ một thời gian nữa có thể khá hơn không?

“Anh, hôm nay thật là kỳ tích? Không ngờ anh có thể dậy sớm như vậy?” Bùi Mộng Na từ cầu thang đi xuống nói.

Bùi Tuấn Vũ ngẩng đầu nhìn cô không muốn nói chuyện.

Bùi Mộng Na cũng thức thời không nói gì, ngồi xuống ăn sáng!

Trong lúc vô tình cô nhìn thấy trang đầu của tờ báo, trợn to mắt, vội vàng đứng dậy đi tới cạnh anh trai hỏi “Anh, chuyện này là thế nào?”

“Tiêu đề tờ báo có viết!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng trả lời.

Bùi Mộng Na tức giận nhìn anh nói “Anh, sao anh có thể có thái độ như vậy?

Anh biết một tin tức như thế này có thể ép chị dâu vào con đường chết không!”

“Chuyện này không cần em nhúng tay vào!”

Bùi Mộng Na không hiểu nhìn anh hỏi “Anh, sao anh lại có thái độ như vậy chứ? Rõ ràng anh cũng biết hủy bỏ hôn lễ là do anh phải ra nước ngoài, bây giờ báo chí lại viết là anh bị phản bội!”

Bùi Tuấn Vũ không muốn nghe em gái trách cứ nói “Chiều nay anh sẽ mở họp báo, lúc đó sẽ không sao!”

“Anh, anh cho rằng mở họp báo sẽ không có chuyện gì sao?”

“Bây giờ em tìm người bạn tên Tiếu Bằng của em đi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Bùi Mộng Na nghe vậy không hiểu, vì vậy nói “Chuyện này liên quan gì đến Tiếu Bằng?”

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói “Tin tức này là do tòa soạn báo của bạn em đưa ra!”

“Không thể nào, Tiếu Bằng cũng biết chị dâu, cậu ấy không thể nào làm vậy!” Bùi Mộng Na nói xong cầm điện thoại ấn số.

“Không cần gọi, Đường Vũ đã điều tra, người bạn đó của em đã đi du lịch rồi!”

Bùi Mộng Na mất mác ngồi trên ghế sa lon, nói thế nào cô cũng không tin chuyện này là do Tiếu Bằng làm, bởi vì Tiếu Bằng là bạn thân của cô!

Đỗ Lôi Ti khóc chạy đến bờ biển, cô khóc lớn, muốn khóc hết những uất ức trong lòng, tại sao, tại sao......

Tại sao từ lúc đến phủ tổng thống, cô không ngừng xảy ra chuyện? Cô đã lựa chọn rời đi, tại sao lại có người muốn hãm hại cô như vậy......

Cô chỉ muốn ở đây giải sầu mấy ngày sau đó về nhà, bây giờ chuyện đã như vậy, làm sao cô có thể đối mặt với mẹ chứ?

Cô không thể quay về khiến mẹ cùng em trai bị người khác sỉ nhục, dù chỉ muốn giải thích cho mọi người biết rằng tin tức kia là giả vậy ai sẽ tin cô chứ?

“Ba, con phải làm sao?” Đỗ Lôi Ti khóc, nhìn trời lẩm bẩm.

Nhưng mặc kệ cô hỏi thế nào cũng không có ai trả lời cô......

Cô chảy nước mắt ánh mắt vô hồn nhìn phía trước, từng bước từng bước đi về phía trước......

Mẹ, con xin lỗi, xin tha lỗi cho con gái bất hiếu, để cho mẹ mất mặt, cảm ơn mẹ đã nuôi dưỡng con cùng em trai, bây giờ con gái vô dụng, mẹ phải chăm sóc tốt bản thân, nếu còn có kiếp sau, con nhất định sẽ báo đáp mẹ!

Xin hãy tha thứ cho đứa con gái kém cỏi, xin mẹ hãy tha thứ......

Cô từ từ đi đến bờ biển, nhìn biển rộng yên lặng, giống như ngủ thiếp đi, có một chút gió, cũng có những cơn sóng, bọt sóng li ti vỗ vào chân!

Cô đi về phía trước, biển khơi từ từ che mất bàn chân, chậm rãi đến đầu gối, mãi cho đến eo rồi ngực.....

Đỗ Lôi Ti vẫn đi về phía biển sâu, nước biển che mất đầu cô......

Cô nhắm mắt lại cảm giác hô hấp dần chậm lại......

Cô không nhìn thấy gì, cũng không nghe thấy gì, chỉ cảm thấy lỗ mũi nóng hừng hực, cổ họng vô cùng đau, lỗ mũi không thể thở, cổ họng cũng không thể lấy hơi, thật sự rất khó chịu......

Như vậy cũng tốt, cứ như vậy chết đi mọi chuyện liền có thể quay lại bình thường?

Cô biết mình làm như vậy sẽ khiến nhiều người trách móc, thật xin lỗi ba ở trên trời nhưng mà cô không có lựa chọn nào, một tin tức như vậy khiến cô không thể thở nổi, chỉ có cách này mới có thể giải quyết mọi chuyện?

Duy chỉ cảm thấy thật sự có lỗi với mẹ và em trai!

Nghĩ tới đây, ý thức của cô dần dần tan rã......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.