Dụ Quân Hoan

Chương 47




Lái một chiếc máy bay mà từ động cơ khói đen bóc lên nghi ngút, quả thật bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy cực kì cực kì không dễ chịu.

Cảm giác hoảng hốt càng ngày càng mãnh liệt, nhìn xem cánh rừng phía dưới chỉ chốc lát nữa thôi sẽ cùng phi cơ của mình thân mật tiếp xúc, Âu Dương Long toàn thân mồ hôi lúc này mới tuôn ra như suối.

Sớm biết như vậy sẽ không tự mình tiến hành lắp ráp chết tiệt cái gì khung phi cơ, loại hành động vĩ đại này đúng là không phải dễ làm!

Trong nhà có nhiều tiền làm lá gan cậu cũng lớn hơn! Đáng tiếc giờ hối hận cũng đã muộn, uốn éo cơ thể một chút, trên lưng mang dù để nhảy, Âu Dương Long đứng ở cabin yên lặng niệm một tiếng A-men.

Nhìn thoáng qua chiếc phi cơ đáng thương một lần cuối – cậu thả mình nhảy xuống cánh rừng rậm bên dưới……

Kỳ thật Âu Dương Long cũng không thể an tâm, cậu phát hiện mình cách cây cối bên dưới không xa là bao, cho nên dù để nhảy mang trên lưng căn bản còn chưa có mở ra, thì thân thể cậu đã rớt ngay xuống một tán cây, còn chưa kịp cảm thấy may mắn, nhánh cây thừa nhận không nổi trọng lượng cuả một vận động viên có thể hình kiện mỹ như cậu, gập lại, rắc một tiếng, cả người Âu Dương Long tiếp tục sự nghiệp rơi tự do!

“Oa!” Mắt cá chân bị nhánh cây gẫy đâm vào kéo ra một cái lỗ thật lớn, nhìn xem căn bản là không thấy mặt đất chỉ có nhánh cây cùng lá cây bốn phía vây quanh, Âu Dương Long lúc này mới cảm thấy chỉ dựa vào thượng đế lão nhân gia căn bản là không thể giải quyết được vấn đề gì.

Đầu bị đập vào một nhánh cây thô to, bởi vì thường xuyên rèn luyện khiến cho phản ứng của Âu Dương Long trở nên nhanh nhạy hơn, cậu bắt được cái nhánh cây kia, cuối cùng đình chỉ việc rơi tự do của mình.

Bởi vì hai tay bắt lấy nhánh cây, làm cho da tay cũng bị cọ xát mà chảy ra rất nhiều máu.

“Con mẹ nó, quả thực đau chết!” Âu Dương Long mắng một câu, xem như khởi động thân thể làm cho mình ngồi ở trên nhánh cây, nhìn xem ống quần đã bị máu nhuộm đỏ, nghĩ thầm không chết cũng muốn tàn phế .

Nhìn nhìn chung quanh, lại ai oán không chết mới là lạ!

Quần áo đã bị nhánh cây toàn bộ quẹt tả tơi, hình dáng của cậu hiện giờ giống y như mấy lão yêu quái ngàn năm sống trong rừng vậy, tự giễu cười cười, sờ sờ trên người một cái, không biết cậu đã ép cái gì đó thành nát bấy còn có chút lá cây ở bên trong nữa.

Một chân Âu Dương Long còn có thể động, chậm rãi khởi động thân thể, cậu nhìn xem những cây to này, chuẩn bị chậm rãi bò xuống dưới.

Đột nhiên xa xa có thanh âm chấn động của cành lá làm cho Âu Dương Long ngừng lại, cậu không biết rõ là vật gì, chỉ là có chút hiếu kỳ mà chăm chú nhìn về phía trước, đột nhiên một con khỉ màu màu đen vọt tới, thoáng cái dẫm lên bờ vai cùng đầu của cậu, một đường đem cậu từ trên nhánh cây cứu mạng giẫm thẳng xuống dưới.

Thượng đế a! Sao Người có thể đối đãi với tín đồ của nguời như vậy a?!

Cảm giác khi rơi làm cho Âu Dương Long đau đến thiếu chút nữa ngất đi, bất quá cái cảm giác lảo đảo khi bị lá cây xoát qua lúc rơi xuống lại làm cho cậu không thể không thanh tỉnh.

“A!!!!” Âu Dương Long đã dự đoán chắc mình sẽ ngã chết , sau đó bị dã thú ăn tươi nuốt sống!

Phanh ———

Thanh âm không phải rất giòn, mà là tựa hồ hơi rầu rĩ, hơn nữa chính yếu nhất chính là Âu Dương Long trong lúc nhắm mắt tựa hồ cảm giác mình rơi xuống một chỗ hơi mềm mềm, cậu chậm rãi mở to mắt, đập vào chính là khuôn mặt của một người nào đó, người kia nắm cả thân thể của cậu, con mắt dĩ nhiên là màu xanh biếc .

Đương nhiên Âu Dương Long cũng không phải nói trên thế giới này không có người có con mắt màu xanh, mà người có làm da sẫm màu, mái tóc đen ngắn như thế này cũng không phải hiếm lạ, hơn nữa từ vệt sáng trên mặt hắn còn có quần da đang mặc …..

Sẽ không phải là người rừng đấy chứ… Nơi này chính là Châu Phi, cũng không phải Trung Quốc a!

Nhìn người phía trên tựa hồ so với chính mình cường tráng hơn rất nhiều, hơn nữa cặp mắt xanh biếc kia làm cho Âu Dương Long có chút sợ hãi. Thật giống như là thấy được một con mèo thật lớn.

“Ân…. Cái kia… Ngươi biết nói tiếng Anh chứ ?”

Người kia sửng sốt một chút rồi nhẹ gật đầu, sau đó chuẩn bị buông Âu Dương Long ra.

“Đáng chết!” Đã quên chính mình bị thương ở chân, bị người kia buông về sau một cái, không cẩn thận đụng đến vết thương, Âu Dương Long đau đến thấu xương, biểu tình vặn vẹo. Kết quả đột nhiên cậu bị bế lên.

“Ngươi bị thương?” Tuy tiếng Anh không phải rất tiêu chuẩn, nhưng là trên cơ bản Âu Dương Long vẫn có thể nghe hiểu, ít nhất người này biết nói tiếng Anh nên chắc cũng không là cái gì tộc ăn thịt người, hơn nữa còn mặc quần, hẳn là nơi này cách thôn không xa, như vậy có thể còn có đường về nhà.

Âu Dương Long cao hứng nhẹ gật đầu.“Ta lúc đang rơi xuống thì bị thương ! Rất cảm ơn ngươi.”

Nhìn thấy đỉnh cây đại thụ cao vút ẩn hiện trong tầng mây nghĩ mà thấy sợ a, người này khí lực thực sự không phải lớn bình thường. (ý là làm cái đệm bằng thịt cho một người rớt từ chỗ cao xuống như vậy mà không sao ấy)

Âu Dương Long tựa hồ không có chú ý tới chung quanh, chờ đến khi cậu chú ý tới thì đã bị người ta xem như là bao cát mà vác lên trên vai rồi.

Xung quanh chỗ cậu rớt xuống có rất nhiều hoa quả cùng một ít vật gì đó, còn có mấy cái đầu lâu của dã thú, vừa vặn chính mình rơi vào trong ngực của nam nhân, không biết có phải đã phá hủy cái nghi thức gì không, Âu Dương Long còn đặc biệt có vẻ không có ý tứ, cùng người nam nhân so với chính mình còn cao hơn mà xin lỗi, cậu đối người kia phát huy hết tất cả lòng nhiệt tình, hiếu khách, khiêm tốn, cẩn thận của người Trung Quốc. Mặc dù người kia căn bản không thèm để ý.

Đi theo một đoạn đường quanh co, cơ bản làm cho Âu Dương Long ý thức được gốc cây kia vốn không phải biên giới của cánh rừng này, cậu bất quá là gặp may mắn mới gặp phải người, mà hiện tại càng đi lại càng sâu, căn bản không có dấu vết của con người từng đi qua.

“Xin hỏi? Chúng ta đi đúng đường chứ?” Âu Dương Long nằm ở trên vai người kia cảm thấy không thoải mái, liền dùng tay động một chút, kết quả đụng đến miệng vết thương trên tay, đau đến nhe răng trợn mắt.

“Sắp tới rồi, ngay tại phía trước.”

Phía trước?! Cái gì cũng đều không có a……Nhìn địa phương kia tối đen như mực, Âu Dương Long nghĩ chắc là mọi người đã tắt đèn đi ngủ hết rồi … nên cậu cũng không có hỏi lại, hảo hảo mà nhẫn nại để người kia vác đi về phía trước.

Nhìn xem cái gọi là nhà gỗ nhỏ, giường lớn thư thái cùng ngọn nến sáng sủa trong tưởng tượng…. Triệt để chính là một cái động thật lớn, nằm trên một sườn núi nhỏ, rơm rạ loạn thất bát tao mà trải ở bên trong, còn có mấy cái hình vẽ gì đó.

Cảm giác như đã cách xa mấy cái thời đại.

Không đúng! Thiếu chút nữa đã quên rồi chính mình muốn làm gì, đang muốn hỏi, liền phát hiện trong động chỉ còn lại chính mình, người kia đã sớm chẳng biết đi đâu.

Thật sự đụng phải người của bộ tộc ăn thịt người sao! Âu Dương Long lúc này cảm thấy không được bình thường! Hoặc là đem mình làm mồi săn gấu …!

Âu Dương Long lúc này liên tưởng vô cùng phong phú, cái gì có thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được cậu đều đã nghĩ qua hết một lần, đến khi cậu nhận thức được mình đã lâm vào tình cảnh nguy hiểm thì nhìn thấy người kia quay trở lại, trong tay còn cầm chút ít cây cỏ cùng một cây đao.

“Cứu mạng a! Ta còn chưa muốn chết! Không nghĩ làm thức ăn cho gấu a!” Âu Dương Long không chút để ý đến hình tượng mà lớn tiếng kêu gào, hơn nữa còn chuẩn bị leo ra khỏi sơn động.

Người kia nhìn nhìn Âu Dương Long làm trò hề , sau đó một mực lấy tay che miệng của cậu, tay kia thì kéo cánh tay của cậu lại.

“Ngươi yên tĩnh chút! Cẩn thận không ta ăn ngươi!”

“Ngô ngô!!!” Quả nhiên là tộc ăn thịt người! Âu Dương Long xem như triệt để xong đời rồi, mười tám đời tổ tông nhà cậu đều không có gì, chỉ có tiền, họ không có gì để lại cho cậu, chỉ có thể để lại tiền ?! Có nhiều tiền thì có thể làm gì aaaaaa….

Đột nhiên người kia đem cây cỏ nhét vào trong miệng chậm rãi nhai.

Muốn gặm một ngụm thịt của ta làm thức ăn sao? Cảm giác khủng bố làm cho Âu Dương Long sợ tới mức toàn thân run rẩy nhắm mắt lại, chờ đợi cái chết đến.

Một cảm giác mát mẻ theo mắt cá chân chạy đi toàn thân, cậu cảm giác không đúng, cẩn cẩn dực dực mở to mắt, đột nhiên phát hiện mắt cá chân của mình được người nam nhân kia nhổ ra cây cỏ đã nhai lúc nãy đắp lên , sau đó dùng lá cây quấn lại.

Độ hảo cảm gia tăng 10%, cảnh giác như cũ chiếm 90% ,Âu Dương Long lặng lẽ nhìn thoáng qua cái tên nam nhân tóc đen kia, hắn đột nhiên quay lại nhìn cậu làm Âu Dương Long sợ nhảy dựng.

Lúc này từ xa vang lại thanh âm của sói rừng, nam nhân tóc đen đột nhiên quay đầu đi nhìn xem ngoài động, đôi mắt xanh biếc lòe lòe phát sáng, bất quá Âu Dương Long không có phát hiện, cậu chỉ là cảm thấy hành động này chắc là biểu hiện của tính cảnh giác cao mà thôi.

“Ngủ đi, ta cùng ngươi.”

Cái gì?! Loại địa phương này như thế nào ngủ được?!Âu Dương Long cảm thấy không thể nào hiểu nổi ngôn ngữ cùng hành động của người nam nhân này.

Đột nhiên nam nhân quay đầu, dùng đôi mắt màu xanh biếc của mình nhìn thẳng vào đồng tử màu xám của Âu Dương Long.

Âu Dương Long cảm thấy có chút sợ hãi, cảm thấy con mắt tựa hồ xanh quá mức, nhưng là lại không thể nói được điều gì, chỉ là cảm thấy đồng tử là lạ , tại sao là hình cái trứng?!

Nghĩ còn chưa được một phút, Âu Dương Long đã cảm giác toàn thân mềm nhũn , một đầu vừa ngã vào đống cỏ liền đi gặp Chu công.

Nam nhân tóc đen lúc này lại nhìn nhìn một mảnh rừng rậm đen ngòm bên ngoài, xong mới yên tâm quay đầu lại, đem Âu Dương Long kéo lại gần, ngửi ngửi cổ cùng đầu của cậu, nhẹ nhàng hôn hôn, sau đó dùng tay qua lại vuốt ve thân thể Âu Dương Long, nhìn thấy một mảnh quần áo rách rưới tả tơi, dứt khoát giật ra ném qua một bên.

__________________

Mới gặp đã ăn đậu hủ…….Thật ra chương sau mới gọi là chính thức ăn đậu hủ…….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.