Dụ Dỗ Tiểu Lưu Manh

Chương 41: Mộng Vô Ngân




Trong huy chương này có thể phong ấn ma pháp nguyên tố hệ phòng hộ dưới cấp tám, trong khi nguy cấp có thể dùng.

Đương nhiên, đối với ma đạo sĩ chân chính mà nói, tác dụng này cũng chỉ là có ít còn hơn không có thôi.

Nhưng bọn Tyrese vĩnh viễn không thể lý giải được vị trí của huy chương này trong lòng tuyệt đại đa số ma pháp sư ở Hoàng Kim đại lục đến tột cùng là như thế nào.

Hít một hơi thật sâu, Tiếu Ân cảm kích:

- Paxton phó hội trưởng đại nhân, đa tạ sự quan tâm của ngài.

- Không. Thực ra đây là chuyện chúng ta phải làm.

Paxton chân thành cười

– Tiếu Ân các hạ, huy chương này được đeo trên ngực ngài mới thực sự xứng đáng.

Nghe được lời khen này, cho dù là Tiếu Ân cũng có chút cảm giác lâng lâng. Tuy nhiên hắn lập tức thu liễm tinh thần, ánh mắt tràn đầy chững chạc ổn định.

Paxton thầm than, đây mới là ông cụ non chân chính. So với hắn, Godwin không khỏi kém một bậc.

- Tiếu Ân các hạ, nghe nói ở đại lục người da đen Godwin đã vô lễ với ngài, xin ngài tha thứ.

Paxton hơi cúi đầu hạ giọng.

Tiếu Ân nao nao, sau đó cười:

- Ngài quá khách khí rồi, lúc đó ta và hắn cũng không có xung đột gì.

Paxton thở phào một hơi nhẹ nhõm, kể lại về cuộc đời Godwin.

Hóa ra từ khi còn rất nhỏ, vì có thiên phú trác tuyệt mà Godwin được Hội trưởng thần bí nhìn trúng, đưa đến ma pháp doanh địa bồi dưỡng.

Từ khi còn bé mãi cho tới khi đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ mới thả cho hắn ra ngoài.

Tuy Godwin đã hơn hai trăm tuổi, nhưng từ nhỏ hắn gần như bị nhốt kín mà lớn lên.

Người ở cạnh hắn đều là một đám người điên mặc hồng bào tu luyện.

Ngoài tu luyện, bọn họ cũng không tiếp xúc nhiều với bên ngoài.

Vì nơi bọn họ tu luyện, áo cơm tuyệt đối không thiếu, nhưng lại cực kỳ thiếu sót sự giao tiếp giải trí.

Cho nên sau khi bọn người Godwin trưởng thành, ngoài một thân ma lưc cường đại, việc đối nhân xử thế giao tiếp phần lớn còn giống một đứa trẻ con bướng bỉnh. Tuyệt đối không thể đánh đồng đám hồng bào pháp sư đó và chúng bạn cùng lứa.

Sau khi nghe xong lời giới thiệu của Paxton, Tiếu Ân thực sự là hoàn toàn hết chỗ nói.

Giáo dục kiểu nhồi vịt như thế, so với hệ thống giáo dục ở kiếp trước của mình cũng có gì khác nhau đâu? Điển hình là năng lực ứng xử kém. Chẳng qua trong tay bọn họ có được vũ lực mạnh thôi.

Trong lòng đã có tính toán, không biết Hội trưởng đại nhân kia nghĩ thế nào, không ngờ lại chọn cách này để dạy dỗ, trách không được hắn không cho phép các hồng bào pháp sư đó tham gia ngoại sự. Nếu thực sự cho họ nhúng tay vào ngoại sự, chỉ sợ còn bị người khác bán mất tiêu.

Cùng Paxton thở dài, Tiếu Ân thuận miệng phê phán chế độ dạy học này vài câu.

Không ngờ Paxton và Jonathan cùng biến sắc, Paxton nói:

- Tiếu Ân các hạ, phương pháp truyền thừa ma pháp này, là phương pháp do tự thân Hội trưởng đại nhân truyền xuống, cũng là nền tảng của ma pháp công hội.

Tiếu Ân nao nao, vừa mới rồi Paxton dường như còn vì chuyện của Godwin mà có điều bất mãn với phương pháp này, thế nào chỉ chớp mắt đã lại đỉnh đầu ngập tôn sùng thế này?

- Phó hội trưởng đại nhân, ngài nghĩ phương pháp truyền thừa ma pháp này tốt lắm sao?

- Phải.

Paxton đáp không chút do dự.

Tiếu Ân hơi nhăn mày:

- Nhưng phương pháp này chỉ có thể dạy cho người ta ma pháp, ngoại trừ điều đó, không có các kỹ năng sống khác, cũng căn bản là không hiểu tình thế, hiểu cách dùng người, bọn họ làm sao mưu sinh?

Paxton và Jonathan ngơ ngác nhìn nhau, một lát sau mới nghi hoặc trả lời:

- Tiếu Ân các hạ, sau khi bọn họ học xong, tất cả sẽ được ma pháp công hội an bài, vì sao còn phải lo mưu sinh?

Tiếu Ân ngẩn ra, khóe miệng xệ xuống, cuối cùng đành thở dài một tiếng.

Đúng vậy, nơi này là thế giới ma pháp, chỉ cần có được ma pháp cường đại, đừng nói là ma pháp công hội có thể cho người ta cả đời cơm áo không lo, cho dù là tùy tiện đến một quốc gia cũng đều nhận được đãi ngộ xứng đáng.

Bọn họ học được ma pháp, thực ra là đã học được thủ đoạn mưu sinh tốt nhất.

Mà ngay cả cái chế độ nhồi vịt của cả quốc gia kia, chẳng qua là để phục vụ một hệ thống quan liêu thật lớn mà thiên hạ chê cười thôi.

Hơn mười năm gian khổ học hành, sau khi bước vào xã hội mới biết được, những năm gần đây tân tân khổ khổ học, lại chẳng có mấy thứ có thể hữu dụng.

Có điều sau khi học hành, lại có mấy người có thể dựa vào chính những gì mình được học trong trường mà một bước lên mây?

Tâm tình rơi từ trên cao xuống, Tiếu Ân cũng mất hứng biện luận. Hắn chuyển đề tài:

- Phó hội trưởng đại nhân, vì sao những người ở đại lục phía nam đó lại đồng ý liên thủ với chúng ta?

Paxton chần chừ một lát:

- Vì chúng ta đã đáp ứng họ, chỉ cần đại chiến này có thể thắng lợi viên mãn, chúng ta sẽ đưa cho họ phương pháp biến đất đen thành đất có thể trồng trọt được.

Dừng một chút, Paxton bổ sung

– Không chỉ có đại lục phía nam, còn có nhiều quốc gia trên đại lục này cũng giống vậy, hoặc là cùng chung địch thủ với ma pháp công hội chúng ta, hoặc là gia nhập với chúng ta và nhận được phương pháp cải tạo đất đen.

Lòng Tiếu Ân kinh ngạc vạn phần, tuy đây là một phương pháp rất hữu dụng, quả thật có thể đạt được hiệu quả tốt nhất, nhưng khiến Tiếu Ân giật mình cũng là phương án ma pháp công hội nói ra.

Do dự nửa ngày hắn mới nói:

- Phó hội trưởng đại nhân, nếu ta nhớ không nhầm, phương pháp biến đất đen thành đất thường hẳn là phát minh của bộ tộc Nguyệt Tinh linh mà.

- Đúng vậy, là phát minh của bộ tộc Nguyệt Tinh linh, nhưng theo ý chỉ của nữ thần Ánh Trăng, phát minh này đã hoàn toàn được chuyển nhượng cho ma pháp công hội chúng ta.

Paxton bình tĩnh trả lời.

Lòng Tiếu Ân dâng lên như sóng cuộn. Hắn đã sớm cảm thấy hoài nghi biểu hiện của Sara các nàng, ham thích chiến tranh như thế, dường như không hợp với bộ tộc Tinh linh của các nàng.

Hiện giờ nghe được ngay cả bí mật này cũng chuyển nhượng, lại không cần phải nói.

Vì mục tiêu này, Bộ tộc Nguyệt Tinh linh đã đánh bạc hết thảy.

Tiếu Ân càng cảm thấy trong lòng hồi hộp, lại càng quyết tâm hơn, bất luận thế nào cũng không được tham dự quá sâu vào đó.

Juliana các nàng bế quan thật đúng lúc! Lòng Tiếu Ân tối đen, không tới cảnh giới ma đạo sĩ, có chết cũng không cho các nàng ra để dính vào vũng nước đục đó.

Mà đợi cho đến khi các nàng thành ma đạo sĩ hết, trận chến này phỏng chừng cũng xong rồi.

Nói chuyện với hai người nửa ngày, cuối cùng Tiếu Ân cũng nói được ý đồ chính mình đến đây.

Khi nghe thấy hắn nói muốn đi lấy mấy cái nguồn sáng vạn năm, hai vị ma đạo sĩ này tuy thần tình khiếp sợ và ngưỡng mộ, nhưng cũng đồng ý không chút do dự.

Có điều, Paxton cuối cùng lại đưa ra một điều kiện, là hy vọng nửa tháng sau, khi nhóm đầu tiên trên biển xuất quân, hắn sẽ đồng hành.

Đây dù sao cũng là nhóm bộ đội liên quân đầu tiên, tuy trong đó cao thủ cũng nhiều như mây, nhưng Paxton cũng không quá yên tâm.

Biết tâm ý của hắn, Tiếu Ân cũng thuận miệng đáp ứng.

Tuy tốc độ ngồi thuyền quả thật chậm hơn rất nhiều, nhưng so với việc sắp có được nguồn sáng vạn năm tới tay, mất chút thời gian đó cũng không đáng kể.

Dù sao, nơi đó đã giữ thứ đồ này không biết bao nhiêu năm, cũng không cần quá quan tâm đến chút thời gian này.

Thấy Tiếu Ân đáp ứng, hai bên đều vui mừng, ngay cả Jonathan cũng tươi cười rạng rỡ. Vừa nghĩ đến chuyện sau này mình sẽ đồng hành với Tiếu Ân một thời gian rất dài, trong lòng vị Bát tinh ma đạo sĩ này vui sướng không kịp.

Hiện giờ, ở trên Hoàng kim đại lục, danh tiếng Tiếu Ân rất thịnh, nhất thời vô lưỡng (trong lúc này không ai bằng) đi theo hắn, cũng rất mát mặt.

Ở phía Tây Nam hải đảo Yamaniya, có một nơi mà đại đa số người trên đảo đều gọi là vùng cấm.

Đây là một khe núi nhỏ có đàn sơn vờn quanh, nơi thấp nhất giữa thung lũng là nơi lớn nhất cũng là nơi năng suất nhất trên đảo, chính là ma pháp trận đồ có thể khôi phục cho năng lượng tinh thạch.

Sau khi Tiếu Ân đi tới nơi này, lập tức bị cảnh tượng thật lớn trước mắt chấn kinh.

Đây là một kiến trúc thật lớn giống như hỏa lò, ngay cả cái nóc nhà cũng giống như một cái nồi to quá mức bình thường.

Trên mặt còn có ma pháp trận huyền ảo, tuy nhiên, nơi mấu chốt nhất được khắc vào bên trong nồi hơi, bị một khối đá thật lớn che mất, căn bản là không thể nhìn được tất cả.

Trong nồi hơi có vô số dung nham nguồn sáng vạn năm đang bốc hơi nghi ngút, như lũ chim bị nhốt trong lồng muốn thoát ra ngoài.

Xung quanh nồi hơi đến tột cùng cũng không biết là được chế tác từ cái gì, không ngờ không sợ bị nguồn sáng vạn năm tấn công một chút nào. Tuy trong lúc chế tạo nguồn sáng vạn năm, mặt ngoài nồi hơi nổi lên vân sáng màu đỏ, nhưng nguồn sáng vừa mới rời đi, chỉ cần một, hai giây chúng cũng quay về như cũ.

Loại vách đá thần kỳ này, Tiếu Ân rất hâm mộ.

Nguồn sáng vạn năm hắn thu thập được căn bản cũng không dám thu vào trong không gian vật phẩm trang sức, trừ phi làm nguội được nhiệt độ của nó, biến thành một sợi tóc mới dám để vào trong không gian của vật phẩm trang sức, nếu không toàn bộ không gian chỉ sợ bị nó đốt cháy sạch.

Liếc qua cái hỏa lò, Tiếu Ân mơ hồ cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng kia.

Nhưng cách không xa nhiệt độ ấy là gần trăm thanh niên ngồi xếp bằng. Bọn họ gần như chỉ mặc quần lót, cả người mồ hôi như mưa, ngay cả quần lót cũng bị thấm ướt đẫm. Trước mặt bọn họ có một bình nước lớn chứa đầy nước trong.

Sau khi một người uống, còn có một vị ma pháp sư chính thức mặc ma pháp bào màu đỏ đi tới rót tiếp vào cho đầy.

Trên người các ma pháp sư chính thức này có một quầng sáng nhẹ nhẹ bao phủ toàn thân. Rất hiển nhiên, đây là một loại đạo cụ ma pháp chuyên để hạn chế sức nóng, nếu không nhìn hắn tuyệt đối không thể thoải mái được như vậy.

Paxton tự mình đưa Tiếu Ân đến đây, thấy hắn chú ý đến những thanh niên đó liền giải thích:

- Đây là quy định hội trưởng định ra, tất cả pháp sư học đồ có ma pháp thiên phú mỗi bảy ngày sẽ phải chịu khảo nghiệm như thế. Theo như ngài nói, nếu trong mười năm có một ngày có thể kiên trì trụ lại, đối với tiến giai sau này sẽ có thuật lợi lớn.

Y dừng một chút lại nói

– Tuy nhiên lão nhân gia người cũng quy định số lần nhất định, chỉ cần sau một trăm lần có thể buông bỏ công khóa này, tuy nhiên nếu tự nguyện cũng có thể tiếp tục tham gia.

Đầu tiên là Tiếu Ân ngẩn ra, sau đó khẽ gật đầu. Qua được khảo nghiệm chịu đựng được hơi nóng thế này quả thật là một sự rèn luyện vô cùng tốt. Mặc dù bình thường thì nhìn không ra hiệu quả, nhưng trong thời khắc thăng tiến kia, và khi một sống một chết với địch, việc này sẽ thể hiện ưu thế lớn không ngờ nổi.

Paxton nhìn xuống những người thanh niên đang chịu đựng dưới kia:

- Tĩnh tọa ở đây không phải chuyện đơn giản. Tuyệt đại đa số pháp sư học đồ hồng bào sau khi đủ một trăm lần cũng không bao giờ tới nơi này nữa. Mà người kiên trì tới cùng phần lớn thành công tiến giai ma pháp sư chính thức, thậm chí còn là đại ma pháp sư.

Nói tới đây, hắn có chút tâm đắc

– Godwin kiên trì ở đây suốt một trăm năm, cho dù hắn thăng tiến đại ma pháp sư, cũng chưa từng một lần bỏ qua.

Tiếu Ân hơi động lòng. Tuy hắn cũng chẳng ưa Godwin lắm, nhưng không thể không thừa nhận, có thể đạt được thành tích người thường không thể với tới được, người này ngoài thiên phú, ắt không thể thiếu được cố gắng của bản thân.

Vì có Paxton cùng đi, đường đi của họ vẫn thuận lợi, rất nhanh đi tới hỏa lò.

Dừng tại một vị trí đặc biệt, Paxton phân phó một câu, phụ trách thủ vệ ở đây yên lặng nhìn Tiếu Ân, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi ra ngoài chuẩn bị.

Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của người thủ vệ, Tiếu Ân không khỏi chú ý một chút.

Paxton vội giải thích:

- Tiếu Ân các hạ không cần để ý, khi dùng trận đồ vận chuyển ở đây, nhiệt độ bên trong cực cao, hơn xa người bình thường có thể chịu đựng. Ngài muốn thu hoạch nguồn sáng vạn năm, trừ hội trưởng đại nhân, cho tới bây giờ vốn không có người có ý đó, cho nên người này mới tò mò như thế.

Tất nhiên Tiếu Ân sẽ không bận lòng vì sự tò mò của người đó, tuy nhiên mắt hắn hơi mở to:

- Hội trưởng đại nhân cũng có thể sử dụng nguồn sáng vạn năm?

- Đúng. Thứ này trước kia đều là độc quyền của hội trưởng đại nhân, hiện giờ có thêm ngài, không biết sau này có người thứ ba không nữa.

Paxton cảm khái.

Ánh mắt Tiếu Ân liếc Vô Danh một cái, người khác hắn không dám nói, nhưng Vô Danh khẳng định có khả năng này. Một lát sau, một cái miệng hỏa lò thật lớn trước mặt Tiếu Ân mở ra, phả ra lũ lũ hơi thở cực nóng.

Paxton hạ giọng:

- Tiếu Ân các hạ, nơi này nhiệt độ hơi cao, hay ngài và vị bằng hữu này tạm tránh một chút.

Sắc mặt Tiếu Ân hơi buồn cười, hóa ra Paxton muốn nói không ngờ là Vô Danh.

Hắn thầm than,lắc đầu:

- Không có gì, nếu hắn nguyện ý ở lại thì ở lại được rồi.

Ánh mắt Paxton đột nhiên căng thẳng, ánh mắt nhìn Vô Danh lập tức ngưng trọng rất nhiều.

Hắn và Jonathan đều không cảm nhận được khí tức ma pháp dao động trên người Vô Danh, còn tưởng hắn chỉ là bằng hữu gì đó của Tiếu Ân. Mặc dù hơi bất mãn người như thế thế nào cũng có thể tiến vào ma pháp công hội, nhưng cũng tuyệt đối không muốn vì chuyện nhỏ ấy mà đắc tội Tiếu Ân, cho nên dọc đường vẫn giả bộ không thấy gì.

Nhưng lúc này sắp phải chịu đựng nhiệt độ cực nóng kia, hắn chỉ muốn nhắc nhở một chút, chú ý đến sự an toàn của người này.

Vậy mà Tiếu Ân căn bản chẳng hề để ý, lúc này, hắn vô cùng tò mò với lai lịch và thân phận của Vô Danh. Có điều bất kể hắn quan sát thế nào cũng không phát hiện có gì khác thường. Theo như hắn thấy, người này chỉ là một nhân loại bình thường nhất mà thôi.

Cửa hỏa lò dần dần được mở ra, nhiệt độ càng ngày càng cao, chậm rãi, Tiếu Ân, Bạch Toàn Phong và Paxton đều không hẹn mà cùng phóng ra một vòng bảo hộ mỏng.

Đây là khả năng phòng hộ siêu cường của cao thủ Cửu tinh, ngay cả dưới nhiệt độ như thế này, cũng chỉ cần một vòng phòng hộ mỏng như một chiếc lá là được, nhiệt độ cũng không có khả năng ảnh hưởng gì đến bọn họ.

Nhưng, Paxton kinh hãi gần chết khi nhìn thấy ở phía sau bọn họ, Vô Danh vẫn đứng thẳng mặt lạnh băng không đổi, dường như căn bản là hắn không cảm thấy được hơi nóng có thể khiến cho người ta ngảy dựng lên kia.

Sắc mặt Paxton không kìm nổi biến đổi, ngay cả ánh mắt xanh thẳm như đại dương bao la kia cũng bắt đầu nóng lên.

Nhiệt độ nơi này đến cuối cùng sẽ cao đến thế nào, hắn đã nhiều lần tự thể nghiệm.

Nhiệt độ như thế, tuyệt đối không phải một người bình thường có thể chịu đựng được. Cho dù là hắn, nếu không có vòng ma pháp bảo vệ tuyệt đối cũng không thể chịu đựng được.

Trong trí nhớ của hắn, duy chỉ có một người, là Hội trưởng đại nhân thủy chung vẫn luôn có vẻ nhàn nhã, mới có khả năng coi nhiệt độ thế này như không thấy, và thoải mãi thu thập lấy nguồn sáng vạn năm trong đó.

Chẳng lẽ gã tên gọi Vô Danh này, không ngờ có thể đạt được tới trình độ của Hội trưởng đại nhân sao?

Nháy mắt này, Paxton cảm thấy đầu mình ong ong, suy luận này thực quá đáng sợ đi.

Tiếu Ân tất nhiên không hiểu được suy nghĩ của hắn, sau khi cửa hòa lò mở ra, tinh thần ý thức của hắn đã tập trung cao độ.

Năng lượng tinh thần giống như thủy triều ào vào trong hỏa lò, Cẩn thận kiểm tra năng lượng biến hóa trong đó, rất nhanh, hắn liền phát hiện, nguồn sáng vạn năm ở trong này dường như chắc bền hơn một chút so với ở trên tầng đỉnh của ma pháp tháp ma pháp công hội.

Không chỉ là chắc bền hơn, mà còn có được một cảm giác rất sống động, giống như bạch tuộc lớn trong biển rộng, có một phần sức mạnh linh động.

Tiếu Ân mừng thầm, xem ra nơi này mới là thực sự là nơi tốt, so với sản phẩm ở ma pháp tháp còn cao cấp hơn nhiều lắm.

Tuy nhiên, muốn lấy ra được nguồn sáng vạn năm ở đây cũng không phải chuyện đơn giản. Nếu hiện giờ hắn không có thực lực siêu cường, cũng không dám tới nơi này bêu xấu.

Nhất Hào nhanh chóng hiện ra, trong giây lát đã nhập vào hắn làm một thể.

Sau khi dung hợp một trăm phần trăm, cảnh giới đình chỉ thời gian một lần nữa hiện ra.

- Một, hai, ba.

Tiếu Ân biết rõ cơ hội khó có được, trong mấy giây ngắn ngủi, tận hết khả năng ngưng tinh thần ý thức của mình trên nguồn sáng vạn năm.

Có kinh nghiệm một lần, Tiếu Ân đã hiểu được, trong cảnh giới này, chỉ cần nguồn sáng vạn năm có thể cảm nhận được tinh thần ý thức của hắn, sẽ hoàn toàn nghe lời hắn, cho dù là sau khi rời khỏi cảnh giới thời gian đình chỉ, kết quả cũng không thay đổi.

Chẳng qua lúc này nguồn sáng vạn năm to chắc hơn lần trước nhiều quá, Tiếu Ân cũng không nắm chắc được thành công tuyệt đối.

Cho nên hắn mới suy xét một chút, cuối cùng chọn ba mươi sáu cái trong khi đình chỉ thời gian liên tục đưa vào, và lẳng lặng rời khỏi cảnh giới.

Trước mắt hắn lắc lư kịch liệt cuối cùng cũng khôi phục bình thường. Hai mắt Tiếu Ân sáng ngời, cười dài một tiếng, sau đó từng nguồn sáng vạn năm nóng rực từ trong hỏa lò phóng ra, phiêu đãng bay múa giữa trời cao, gần như nhuộm đỏ cả một mảnh không trung.

Nhưng, ngay khi Tiếu Ân triệu tập một nguồn sáng vạn năm cuối cùng, bất chợt sắc mặt khẽ biến.

Theo như hắn cảm thấy, trên nguồn sáng vạn năm này mặc dù có dấu vết tinh thần hắn đưa vào, nhưng không biết vì sao nó chưa từng nghe theo chỉ huy, ngược lại dấu vết tinh thần trên đó còn bị một sức mạnh thần kỳ nào đó tấn công, đang nhanh chóng yếu dần đi.

Tình huống này là lần đầu tiên hắn gặp, lúc này tuy đã khống chế thành công ba mươi lăm sợi, nhưng trong lòng không có lấy một chút cao hứng nào, vì cảm giác không thể khống chế này lại khiến tim hắn đập thật nhanh.

Cửa hòa lò chậm chậm đóng lại, nhưng ngay trước khi đóng, Tiếu Ân rõ ràng đã cảm ứng được, dấu vết tinh thần của mình ở trên đó đã bị sức mạnh này xóa bỏ hoàn toàn không còn mảy may.

Nhìn ba mươi lăm sơi sáng bay múa đầy trời, Paxton cảm khái ngàn vạn lần.

Trước kia chỉ có duy nhất Hội trưởng đại nhân mới có thể sử dụng nguồn sáng vạn năm, cuối cùng cũng có người làm được, nhưng vấn đề là, vị này không phải là ma pháp sư chức nghiệp trong ma pháp công hội. Thật không rõ vì sao Hội trưởng đại nhân lại cọi trọng hắn như thế, chẳng lẽ vì hắn là người có khả năng rất lớn có thể trở thành ngàn năm truyền kỳ sao?

Quay đầu lại, thấy bộ mặt đen thui của Tiếu Ân, y không khỏi ngẩn ra hỏi:

- Tiếu Ân các hạ, ngài sao vậy?

Tiếu Ân miễn cưỡng cười, vung tay lên, ba mươi lăm sợi nguồn sáng vạn năm lập tức bắt đầu tỏa nhiệt.

Ngay sau đó, nhiệt độ dưới đáy cốc vô duyên vô cớ cao hơn một chút, nhóm thanh niên xa xa kia lập tức có mấy người kiên trì không được mà ngã ngồi trên mặt đất. Tuy nhiên cũng đã có người lo cấp cứu, sẽ không để cho họ bị thương tổn lâu dài.

Ba mươi lăm sợ nguồn sáng vạn năm như ba mươi lăm sợi tóc rơi xuống tay Tiếu Ân, hắn khẽ gật đầu cất đi.

Paxton thấy sắc mặt Tiếu Ân không có nửa điểm cao hứng, hỏi lại:

- Tiếu Ân các hạ, hay là chỗ đó không đủ? Không vấn đề gì, ngài có thể thu thập một lần nữa.

Thực ra trong lòng hắn đã có ấn tượng không tốt về lòng tham không đáy của Tiếu Ân.

Ngay cả hội trưởng đại nhân, một lần thu thập cũng tuyệt đối không vượt qua mười cái, người này, ngược lại, một lần lấy luôn ba mươi lăm cái, còn làm một bộ rầu rĩ không vui, chẳng lẽ hắn nghĩ ma pháp công hội là của nhà hắn sao?

Không ngờ Tiếu Ân lắc đầu:

- Phó hội trưởng đại nhân, số lượng này tuyệt đối đủ rồi. Xin thứ lỗi. Ta cũng không phải vì chuyện này mà phiền não.

Lúc này Paxton mới thoải mái, tuy nhiên, vì quan hệ hai người không sâu, hắn ngại mở miệng hỏi.

Vô Danh chậm rãi bước lên một bước, chậm rãi hỏi:

- Ngươi vì nó mà phiền não sao?

Dứt lời, Vô Danh vươn một bàn tay, quơ một cái hướng về hỏa lò xa xa.

Ngay sau đó, trong tay hắn lập tức bắt được một nguồn sáng vạn năm thật lớn dài hơn ba mươi thước, to như cánh tay người.

Ba người Tiếu Ân đồng thời hô lên một tiếng, một vòng bảo hộ màu xanh xuất hiện quanh Paxton, bao phủ toàn thân hắn, giống như chụp lên người một tầng nước, rất thú vị.

Tiếu Ân càng không cần nghĩ ngợi gì, lấy ra cái áo cà sa thần bí kia, đưa ra bức tường Hoàng Kim bảo vệ quanh thân mình.

Bạch Toàn Phong lại càng nhanh hơn, không chần chừ, nó biến thành một tia chớp, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai biến khỏi thung lũng.

Xem ba cao thủ Cửu tinh phản ứng như thế, có thể tưởng tượng trong lòng bọn họ sợ hãi sâu sắc nguồn sáng vạn năm này.

Một tay Vô Danh túm nguồn sáng vạn năm khẽ run lên, thứ này giống như một con trăn lớn quấn quanh người hắn, nhưng khiến cho người ta ngạc nhiên là dường như nó không phải vây lấy Vô Danh, mà là cho người ta cảm thấy nó đang cúi đầu ngoan ngoãn.

- Tiếu Ân

Vô Danh cầm nguồn sáng vạn năm, bình tĩnh giải thích

– Nguồn sáng này có linh tính, nên nó không muốn để cho ngươi khống chế.

Tiếu Ân cười khổ, thật cẩn thận trả lời:

- Vô Danh lão huynh, ngài hãy để cho thứ này tỏa bớt nhiệt đi đã, như vậy sẽ không nguy hiểm.

Vô Danh khẽ lắc đầu, lần đầu tiên cự tuyệt đề nghị của Tiếu Ân:

- Không được, linh tính và sức nóng trên người nó có liên quan, nếu tỏa đi sẽ giảm bớt linh tính, nếu muốn bồi dưỡng lại phải mất vô số công sức và thời gian mà cũng không chắc có thể thành công.

Tiếu Ân nhìn nguồn sáng vạn năm trong tay Vô Danh, trong lòng thật không biết nên cảm thấy thế nào.

Tuy hắn cũng có thể khống chế thứ này, nhưng là sử dụng tinh thần ý thức để khống chế, một khi nguồn sáng lại hấp đầy nhiệt quang, thì cho dù là hắn cũng không dám mảy may đụng vào.

Hắn lại không biết, tuy hắn cảm thấy kinh ngạc và đố kỵ, nhưng Paxton bên cạnh lại càng rung động hơn.

Ngay cả khi Hội trưởng đại nhân thu thập nguồn sáng vạn năm cũng không dám động thân thể vào mấy thứ này, nhưng nhìn Vô Danh này…

Sức nóng của nguồn sáng vạn năm không có dấu hiệu đã nguội bớt, ngược lại còn có vẻ nóng hơn lúc nãy vài phần.

Đột nhiên một tiếng “Ba” vang lên từ nguồn sáng vạn năm trên tay Vô Danh, một làn khói trắng phơ phất bay lên, thật khéo léo, nhìn qua giống như một chiếc kính lớn vô hại run rẩy cuộn vòng ra từ nguồn sáng vạn năm, bay về phía hỏa lò. Sắc mặt Paxton đại biến, kinh hãi hô to:

- Cẩn thận, đó là khe nứt không gian. Mau tránh ra!

Thấy thung lũng dường như đã yên bình trở lại, Bạch Toàn Phong vừa mới vào đã “Bịch” một tiếng lại lần nữa biến ra ngoài, chuồn mất tăm mất tích.

Sắc mặt Tiếu Ân cũng rất khó coi. Nếu nguồn sáng vạn năm hấp thu đủ nhiệt độ, thường thường cũng sẽ không chịu khống chế mà xé rách không gian.

Nhưng đó phải là giữa chiến trường kịch liệt, nguồn sáng vạn năm phải hoạt động với tốc độ lớn mới xuất hiện nhân tố không xác định. Còn lần này, nguồn sáng vạn năm là trong trạng thái bất động, không ngờ lại có thể sinh ra khe nứt không gian. Điều đó đã nói lên, nguồn sáng vạn năm kia khi ngưng tụ được đủ quang nhiệt, sẽ đạt tới một mức độ không thể tưởng tượng nổi. Có lẽ năng lượng còn mạnh hơn cả ba mươi lăm nguồn sáng vạn năng Tiếu Ân lấy được ở đây.

Vô Danh hờ hững nhìn mấy khe nứt không gian lơ lửng trong không khí, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

Một lát sau, hắn vươn tay, nhéo nhéo vài cái vào khe nứt không gian.

Giống như là túm một quả bóng, xóa hết luôn cả các khe nứt không gian đó không còn.

Tiếu Ân há hốc miệng, đờ đẫn nhìn Paxton, chỉ thấy vị Phó hội trưởng ma pháp công hội vẫn được xưng là lão nhân, sự bình tĩnh trong đôi mắt hoàn toàn biến mất, tròng mắt màu xanh lồi ra như cóc.

Tuy nhiên Tiếu Ân cũng không đến nỗi như thế, hắn chỉ cảm thấy tay chân lạnh như băng. Nếu không phải có ý chí coi như kiên định, hắn sợ là đã sớm trốn xa như Bạch Toàn Phong.

Có điều, vừa nghĩ tới năng lực của Vô Danh, Tiếu Ân vô cùng hoài nghi, chỉ sợ dù mình có chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng không dám chắc có thể thoát khỏi hắn được.

- Tiếu Ân, nguồn sáng vạn năm này là sinh mạng thể nguyên thủy thứ hai ta thấy có linh tính. Ngươi cần phải đối xử tốt với nó.

Vô Danh nói xong, nguồn sáng vạn năm trên người hắn như một con rắn rất ngoan ngoãn trườn tới bên Tiếu Ân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.