Dụ Dỗ Tiểu Lưu Manh

Chương 3: Mắt Mờ Không Thấy




Trong mắt Hi An có sự tò mò, ông ta lẳng lặng nhìn Tiếu Ân không chút nào che giấu sự kinh ngạc của mình:

- Đúng vậy, khi thấy Tiếu Ân tiểu bằng hữu, ta cũng có cảm giác thân thiết như thế. Dường như là hoàn toàn có thể tín nhiệm. Thật kỳ lạ!

Trên mặt Tiếu Ân bày ra một tia khó khăn hiếm thấy, bất kể là ai, bị người ta vây quanh săm soi cũng sẽ không cảm thấy dễ chịu.

Nhưng mà, khiến cho chính hắn cảm thấy ngạc nhiên, là nếu như đổi lại là người khác nhìn săm soi mình như vậy, khẳng định hắn sẽ không thể hiện thái độ hòa hoãn, nhưng Hi An lại khiến hắn cảm thấy hơi bất đồng, từ trong tiềm thức của hắn đã hòa hảo tiếp nhận Hi An vô điều kiện, cảm giác này thật giống như với người nhà.

Hắn cười khổ, mình đang làm sao thế này? Chẳng lẽ là phát bệnh thần kinh? Hay trong lúc vô tình đã bị đám Nguyệt Tinh Linh này hạ tinh thần ám thị nào đó?

Tuy khả năng này cực kỳ nhỏ, nhưng Tiếu Ân vẫn có chút lo lắng không nói nên lời, ánh mắt Hi An dần trở nên ngưng trọng, chần chừ một lát, ông ta nói:

- Tiếu Ân tiểu bằng hữu, ngươi cũng không phải người trong Nguyệt Tinh Linh nhất tộc chúng ta, thậm chí ngay cả Tinh Linh nhất tộc cũng không phải.

Tiếu Ân thầm nghĩ “Vô nghĩa! Chỉ cần không phải kẻ ngu cũng có thể thấy được ta không phải Tinh Linh!”

Dường như đọc được suy nghĩ trong lòng hắn, Hi An cười nhẹ:

- Nhưng điều khiến chúng ta kỳ quái, là với ngươi, chúng ta lại cảm thấy vạn phần thân thiết, giống như cảm giác khi ở cạnh người chí thân. Dường như có thể tin tưởng hết thảy.

- Đúng vậy.

Cyber Cotton khẳng định

– Nếu không phải các tộc nhân khác cũng có cảm giác như thế, Tiếu Ân các hạ cũng không thể dễ dàng tiến vào được.

Tiếu Ân cảm thấy khó hiểu:

- Cyber Cotton các hạ, vừa mới rồi là ngài dẫn ta vào đó.

- Đúng vậy, nhưng những người ở đây có sứ mệnh đặc thù, chỉ cần một người cảm thấy nghi ngờ, có thể vô điều kiện cự tuyệt không cho người tiến vào.

Cyber Cotton cười gượng

– Nhưng thực tế, từ khi ngài tiến vào, đã đi qua mười hai trạm kiểm soát, nhưng vẫn không có trạm kiểm soát nào cự tuyệt ngài, thậm chí nghi vấn cũng không có. Đây quả thực là chuyện khó tưởng.

Sắc mặt Tiếu Ân hơi đổi, nếu hắn không nhớ lầm, thì từ khi bước vào đây, hắn đã cảm ứng được tổng cộng khí tức của gần trăm người. Nhưng theo như lời nói của Cyber Cotton, hắn không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn như thế đã khiến gần trăm cao thủ ưu tú của Nguyệt Tinh Linh đã nảy sinh ra tình cảm thân thiết từ trong lòng với mình. Quả cũng đáng sợ thật!

Tuy bản thân Tiếu Ân cực kỳ tự phụ, nhưng hắn không ngu ngốc đến mức tin rằng nhân phẩm của mình có thể đạt tới cảnh giới khó tin này.

Nếu đổi lại là Juliana hoặc Sara tới đây, thì còn có một tia khả năng như thế.

Hi An khẽ gật đầu:

- Tiếu Ân tiểu bằng hữu, nếu người muốn biết câu trả lời, có thể đồng ý tiến hành một thí nghiệm dự cảm nhỏ không?

- Thí nghiệm?

Chân mày Tiếu Ân lập tức nhíu lại, hắn sợ nhất là hai tiếng này!

- Không sai, thí nghiệm dự cảm cũng sẽ không động tới thân thể của ngươi hay ma lực cũng sẽ không có tổn hại gì, chẳng qua chỉ là một thí nghiệm đơn giản mượn sức mạnh của nữ thần Ánh Trăng để tìm ra đáp án thôi.

Tiếu Ân im lặng, hơi do dự.

Hi An từ tốn nói:

- Tiếu Ân tiểu bằng hữu, tuy ngươi cũng không phải ngoại tộc trưởng lão của Nguyệt Tinh Linh nhất tộc của chúng ta ở đây, nhưng bất kể thế nào ngươi cũng là khách nhân tôn quý của Nguyệt Tinh Linh nhất tộc, chửng lẽ ngươi không muốn biết đáp án sao?

Do dự một chút, Tiếu Ân hỏi:

- Nếu ta không muốn tiến hành thí nghiệm này?

Hi An tiếc nuối lắc đầu:

- Không có vấn đề gì, bất kể là ngươi có đồng ý tiến hành thí nghiệm hay không, chúng ta vẫn cho ngươi là một trong những bằng hữu tốt nhất của Nguyệt Tinh Linh nhất độc. Có điều vấn đề này sẽ khiến lão già này ngủ không yên thôi.

Tiếu Ân im lặng nhìn ông ta, cảm nhận được những lời này thực sự là phát ra từ trái tim, trong tâm mới thả lỏng cảnh giác.

- Được rồi, ta đồng ý.

Tiếu Ân thẳng lưng, cao giọng đáp ứng.

Hi An và Cyber Cotton đều vui mừng ra mặt, nhìn Tiếu Ân với ánh mắt đầy vui sướng.

- Đi theo ta.

Hi An xoay người đi vào bên căn phòng đằng sau bức rèm che.

Tiếu Ân nếu đã quyết định làm gì tự nhiên cũng sẽ không có gì không thoải mái, lập tức bước chân đi theo ông ta vào trong. Ngược lại Cyber Cotton lại hơi do dự một chút mới ngoan ngoãn đi theo.

Phía sau bức rèm, rõ ràng là một phòng thí nghiệm cực to, giữa phòng có vô số bình bình lọ lọ chai chai và đủ thứ thiết bị cổ quái không biết tên.

Tiếu Ân kinh ngạc hỏi:

- Ngài là một vị luyện kim luật sư?

- Không.

Hi An sảng khoái đáp

– Ta là một bị tiên đoán sư.

Sắc mặt Tiếu Ân trở nên cực kỳ thù vị, hai mắt sáng ngời nhìn đống thiết bị có thể nói là xa hoa đó, thật sự khó có thể tưởng tượng một vị tiên đoán sư lại dùng nhiều đạo cụ như thế.

Cyber Cotton khẽ mỉm cười, nhỏ giọng nói:

- Tiếu Ân các hạ, sư phụ quả thực là một tiên đoán sư vĩ đại, là người chỉ đường của nhất mạch Nguyệt Tinh Linh chúng ta. Tuy nhiên ông ấy cũng kiêm nhiệm luôn làm luyện kim thuật sư trong tộc, cái này chẳng qua chỉ là sở thích của lão nhân gia thôi.

Tiếu Ân gật đầu thật mạnh một cái, chỉ là một sở thích thôi. Thế này thực quá mức xa xỉ!

Từ trong phòng Hi An cẩn thận đem ra một cái hộp gỗ cổ xưa.

Đặt hộp gỗ này trên chiếc bàn gỗ lớn trong phòng, ông ta thật cẩn thận mở nó ra.

Tiếu Ân nhìn thứ bên trong, mặt hiện ra một tia cổ quái.

Bên trong hộp gỗ ấy không ngờ là một quả cầu thủy tinh, quả cầu phát ra ánh sáng pha lê trong suốt nhẹ nhàng thần bí, cả căn phòng trở nên đầy mông lung huyền ảo.

Hi An nhìn quả cầu thủy tinh, thần thái trong mắt thành kính vô cùng, giống như khi Nguyệt Tinh Linh nhất tộc đối mặt với nữ thần Ánh Trăng, không có chút đùa cợt khinh nhờn nào.

Vô tình, Tiếu Ân và Cyber Cotton cũng bị ảnh hưởng bởi thần thái của ông ta, biểu cảm trên mặt cũng ngưng trọng hơn.

Hi An ngồi xuống một cái ghế to rộng bên bàn, chỉ vào cái ghế dựa đối dện:

- Ngồi đi.

Tiếu Ân do dự một lát, tình cảnh này thực rất gợi liên tưởng của người ta mà, nếu không phải đã biết rõ thân phận đối phương, hắn khẳng định sẽ nghĩ mình đã gặp một kẻ lừa đảo.

Thong thả ngồi xuống chiếc ghế dựa, Tiếu Ân mỉm cười hỏi:

- Đại trưởng lão Hi An tôn kính, ta phải làm gì?

Hi An hài lòng nhìn hắn, rất thưởng thức sự trấn định của hắn, nhưng ông ta không biết khi hắn nói những lời này, trong lòng rất không yên.

- Xin đặt tay phải lên trên quả cầu thủy tinh.

Hi An nói rất chậm, giọng nói còn trở nên khá hư vô mờ ảo, không ngờ mang theo một chút khí thế mạnh mẽ khiến người ta không thể kháng cự:

- Mở rộng lòng ngươi ra, Nữ thần Ánh Trăng sẽ chỉ dẫn tất cả.

Tiếu Ân sắc mặt ngưng trọng, duỗi tay phải chậm chậm đưa về phía quả cầu thủy tinh.

Hi An liên tục đọc ra những thứ cổ quái, khi ông ta đang đọc thứ chắc chắn là ngôn ngữ đặc thù của Nguyệt Tinh Linh nhất tộc này, không ngờ bản thân ông ta cũng chậm chậm dâng lên một khí thế to lớn tràn trề.

Tiếu Ân trợn lớn hai mắt lên, chấn động trong lòng quả thật khó có thể dùng từ ngữ để diễn tả.

Khí thế này, Tiếu Ân vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Hắn có thể khẳng định khí thế mạnh mẽ này không phải của bản thân Hi An trưởng lão, bởi vì khí tức mang đến cho hắn áp lực này không khác lắm với khí tức thần linh mà hắn đã nhiều lần tiếp xúc qua, trước sức mạnh tuyệt đối và chênh lệch rõ ràng này, bất kỳ thủ đoạn hay phản kháng nào cũng là dư thừa.

Thứ duy nhất có thể khẳng định lúc này, là đây là lần đầu tiên Tiếu Ân tiếp xúc với khí tức thần bí này, bởi cảm giác mà cỗ khí thế này mang lại và cảm giác do sân chơi của Thần linh và cung điện Hoàng Kim mang lại hoàn toàn bất đồng.

Khí tức trên người Hi An tràn ra thật nhanh, Cyber Cotton vội quỳ xuống dập đầu mà lạy, ngay sau đó, Tiếu Ân có thể cảm nhận được, các Nguyệt Tinh Linh trong cái động từ cành cây của Thế giới thụ cũng đều quỳ xuống.

Mà càng quỷ dị hơn, là Tiếu Ân không ngờ có thể cảm nhận được một sức mạnh mơ hồ ở đây. Cỗ lực lượng này cực kỳ quái dị, ngay cả hắn cũng mới gặp lần đầu, tuy nhiên ngay trong một khắc tiếp xúc với cỗ lực lượng ấy, cả thể xác và tinh thần của Tiếu Ân bỗng như điện giật, hơi run rẩy.

Tiếu Ân nhanh chóng khẳng định cỗ lực lượng này nhất định có liên quan đến thần linh, nhưng dường như không phải là phát tán từ trên người thần linh, mà như thể phát ra từ phản ứng của Cyber Cotton và các Nguyệt Tinh Linh kia quỳ rạp xuống.

Đây là một cảm giác tinh tế, cũng là một phát hiện lớn lao, nhưng không thể nói cho người khác, nghẹn trong cổ thực khổ.

Cuối cùng, Hi An cũng đọc xong bản chú ngữ, ánh mắt vẫn lim dim từ từ mở ra, ánh mắt sáng rực sắc bén và linh hoạt.

Lúc này Tiếu Ân thậm chí còn có một cảm giác, Hi An đang ngồi trước mặt hắn đây, không phải là bản thân ông ta, mà là một sự sống hùng mạnh không biết tên.

Môi hắn hơi run run, một ý nghĩ nhảy ra trong đầu hắn “Quỷ nhập hồn!”

Nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy hết sức không yên, từ trên quả cầu thủy tinh phát ra một cỗ lực lượng đầy uy lực.

Cỗ lực lượng này tuy không mạnh mẽ nhưng lại tràn đầy một ý vị không cho cự tuyệt, cứ như vậy đẩy bàn tay Tiếu Ân rời khỏi quả cầu thủy tinh.

Tiếu Ân cũng không có hành động phản kháng gì, bởi hắn biết, cỗ lực lượng naỳ không phải là nhằm vào hắn.

Mấy phút sau, quả cầu thủy tinh ảm đạm dần, cỗ khí tức trong không gian kia cũng từ từ biến mất. Thân mình Hi An khẽ run, ánh mắt lại tinh anh như trước. Không hiểu sao Tiếu Ân lại có cảm giác “Quỷ” nhập kia đã biến mất, Hi An lại trở về là bản thân ông ta.

Chớp chớp mắt, thần tình Hi An có vẻ không thể tin nổi.

- Hi An đại trưởng lão, ngài không sao chứ?

Tiếu Ân quan tâm.

Với một người vừa bị quỷ nhập, thì bất kể làm ra hành động gì dường như cũng không có gì lạ.

Trên mặt Hi An hỗn độn trăm mỗi cảm xúc ngổn ngang, ông ta thầm thì:

- Vừa rồi là sức mạnh của thần.

Cyber Cotton chậm chậm nói:

- Sư phụ, là sức mạnh của thần.

Hắn nửa mừng nửa lo

– Lại một lần nữa thần linh chỉ hướng đi và ban động lực cho bộ tộc chúng ta.

Sắc mặt cổ quái, Tiếu Ân đánh giá bọn họ, sau khi cảm ứng được cỗ lực lượng kia, bản thân hắn cũng kinh ngạc quá chừng. Tuy đã từng tiếp xúc với thần lực không ít, bất kể là bản thân Hắc Long Vương hay đại đệ tử Kim của hắn, đều có quan hệ không thể phân biệt rạch ròi với thần linh.

Nhưng kinh nghiệm tiếp xúc trực tiếp với thần linh kiểu này, dường như đây là lần đầu tiên.

- Tiếu Ân, vừa rồi là ta thất thố. Xin tiểu bằng hữu bỏ qua.

Hi An thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn Tiếu Ân đầy áy náy

– Cả đời ta đã làm vô số nghi thức tiên đoán, nhưng chỉ có ba lần có thể mời được nữ thần giáng lâm

Ông ta liếc mắt một cái đầy thâm ý sâu xa

– Lúc này có thể cảm thụ thần ân, có lẽ là nhờ phúc khí của ngươi.

Tiếu Ân cười khổ:

- Lão nhân gia ngài quá khen rồi, không biết lúc nãy ông thấy gì?

Hi An khẽ gật đầu, giơ tay phất nhẹ một cái trên quả cầu thủy tinh đã ảm đạm.

Quả cầu lập tức sáng lên, trong ánh sáng dường như có thêm một bóng người, hơn nữa, hình ảnh người này được phóng to dần.

Bất kể là người xem từ góc độ nào cũng thấy bóng người này cứ kéo gần lại, tới khi sắp gần ngay trước mắt thì chậm rãi bắt đầu quay lại.

Một tuyệt thế dung nhan mỹ lệ thanh thuần, phơi phới tràn đầy sức sống hiện ra trong quả cầu thủy tinh.

Khuôn mặt nàng như dùng bạch ngọc nguyên khối, tinh tế khắc mà thành, trắng nõn, trơn mịn, lung linh sáng láng, lại có một ánh hào quang rực rỡ.

Tiếu Ân tròn mắt cứng lưỡi nhìn khuôn mặt quá quen thuộc này, miệng thì thào gọi:

- Sara…

Trong phòng đầy ắp một không khí quỷ dị, thật lâu sau, Hi An mới thở dài một tiếng, giọng nói của ông ta run run đầy tôn kính:

- Nguyệt Lượng chi nữ (người con gái Ánh Trăng – con gái của Ánh Trăng), không ngờ thực sự là Nguyệt Lượng chi nữ.

Lòng Tiếu Ân khẽ động:

- Hi An đại trưởng lão, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?

Hi An nhìn hắn với ánh mắt phức tạp:

- Tiếu Ân, ngươi có biết vì sao trên người ngươi không ngờ lại co khí tức khiến chúng ta cảm thấy thân thiết không?

Tiếu Ân lắc đầu, ánh mắt lại hướng về quả cầu thủy tinh.

Hi An trịnh trọng tiếp lời:

- Đúng vậy, ở trong thủy tinh cầu là con của vị thần vĩ đại nhất Nguyệt Tinh Linh nhất tộc chúng ta, mỗi một thời sẽ có không quá ba Nguyệt Lượng chi nữ thực sự. Đúng là vì được nàng cầu và chúc phúc, cho nên trên người ngươi mới có thần ân của Nữ thần Ánh Trăng ban xuống, khiến chúng ta cảm thấy vô cùng thân thiết với ngươi.

Sắc mặt Tiếu Ân đại biến, hỏi cuống lên:

- Trên người ta có thần ân của nữ thần?

- Đúng.

Sắc mặt Tiếu Ân càng cổ quái hơn, hắn trầm giọng hỏi:

- Có cái gọi là thần ân này, nhất cử nhất động của ta đều dưới sự giám thị của Nữ thần Ánh Trăng sao?

- Đương nhiên không phải.

Hi An tức giận phản bác

– Làm sao có khả năng nữ thần sẽ giám thị một vô danh tiểu tốt ngươi. Chẳng qua trên người ngươi có thần ân là vì có lời chúc phúc của Nguyệt Lượng chi nữ, chỉ có thể khiến cho ngươi và Nguyệt Tinh Linh có sự đồng cảm mà thôi.

Nghe thanh âm của vị trưởng lão Tinh Linh này, Tiếu Ân hiểu, chắc ông ta có bất mãn với biểu hiện vừa rồi của mình.

Quả thực là thế, nếu là người khác nghe được trên người mình có thần ân của Nguyệt Lượng chi nữ khẳng định là sẽ hạnh phúc muốn chết, nhưng Tiếu Ân lại biểu hiện ra cái bộ dáng như cha mẹ chết rồi, đương nhiên sẽ khiến cho tộc Tinh Linh sùng bái nữ thần cảm thấy bất mãn.

Tiếu Ân cười khổ, hắn là người trong nhà, mới biết chuyện nhà mình, nếu tất cả hành động đều bị thần linh theo dõi, thì cái thần ân này cũng không cần!

- Hi An đại trưởng lão, thật sự là rất cảm kích ngài đã chỉ điểm.

Tiếu Ân nói lời tự đáy lòng.

Tuy nhiên hắn cũng đã có quyết định, mặc kệ là cái thần ân này có thể có tác dụng hay không, dù sao sau này hắn nhất định phải cẩn thận hơn.

- Không cần khách khí.

Hi An mỉm cười, đánh giá Tiếu Ân

– Nếu không ngại, có thể nói cho lão già này nghe một chút chuyện về Nguyệt Lượng chi nữ chứ?

Tiếu Ân suy xét một chút, dường như chuyện này cũng không có gì không thể nói, nên hắn kể ra mấy lần mình gặp Sara. Đương nhiên, chuyện đánh chết vương tử Huyết Tinh Linh có liên lụy quá lớn, nên cũng giấu không kể.

Hắn không phải người ngu! Sẽ không dễ dàng bày nhược điểm của mình ra trước mặt kẻ khác, cho dù tộc Nguyệt Tinh Linh ở đây và Nguyệt Tinh Linh ở tinh cầu của hắn là hai tộc khác nhau hoàn toàn.

Hi An nghe xong vẫn trầm ngâm không nói, dường như đang suy nghĩ gì đó.

Sau cùng, vị lão nhân mới mấp máy môi, nhỏ giọng hỏi:

- Tiếu Ân, ngươi nói là ngươi đến từ một tinh cầu bị bỏ hoang một nửa, hơn nữa ở đó còn có Nguyệt Lượng chi nữ thực sự?

- Đúng.

Tiếu Ân thành thật trả lời, cái này cũng chẳng tính là cơ mật, hắn không cần giấu diếm.

Hi An dở khóc dở cười, lầu bầu:

- Vì sao nữ thần lại muốn cho Nguyệt Lượng chi nữ giáng lâm ở một nơi như vậy nhỉ? Thật sự là không thể tin nổi.

Nhìn Hi An như sắp lâm vào trầm tư, Tiếu Ân quay sang nhìn Cyber Cotton bên cạnh, ánh mắt chứa đầy câu hỏi.

Cuber Cotton nói nhỏ:

- Các thời Nguyệt Lượng chi nữ chân chính đều là cô gái xinh đẹp nhất Nguyệt Tinh Linh, được nữ thần sủng ái nhất. Bình thường thì các nàng đều giáng lâm ở mẫu tinh Nguyệt Tinh Linh, mà qua tất cả các thời từ trước tới nay, Nguyệt Lượng chi nữ giáng lâm ở các tinh cầu khác chỉ có ba nàng mà thôi.

Tiếu Ân kinh ngạc quay lại nhìn:

- Ba nàng?

Lịch sử Nguyệt Tinh Linh kéo dài bao nhiêu năm, Tiếu Ân cũng không biết, tuy nhiên hắn có thể khẳng định Nguyệt Tinh Linh nhất tộc trên tinh cầu của hắn kế thừa phải ít nhất vạn năm

- Đúng vậy

Sắc mặt Cyber Cotton và sư phụ hắn không kém nhau mấy, đều là một loại cảm xúc mà khó có thể dùng ngôn ngữ biểu đạt:

- Tiếu Ân các hạ, nếu ngài cũng là ngoại tộc trưởng lão của Nguyệt Tinh Linh nhất tộc, như vậy ngài có hiểu biết bao nhiêu về lịch sử trong tộc?

Tiếu Ân mờ mịt lắc đầu, căn bản là hắn không biết gì cả.

Cyber Cotton cũng không tức giận, chỉ tỉ mỉ kể lại.

Gần như mỗi tinh cầu có sự sống đều có một hoặc vài mặt trăng.

Cũng như vậy, ở trên những tinh cầu đó cũng có chủng tộc khổng lồ tín ngưỡng Nữ thần Ánh Trăng, mà tộc Nguyệt Tinh Linh này là một trong số đó.

Trong số các chủng tộc tín ngưỡng Nữ thần Ánh Trăng, Nguyệt Tinh Linh nhất tộc tuy không phải hùng mạnh nhất, nhưng lại là một trong số các thượng tộc.

Thế lực của họ lớn vô cùng, có chi có nhánh khắp nơi, bất kể là nơi thành thị Nguyệt Tinh Linh này, hay là chi nhánh của Tiffany cũng thế, xét trong toàn tộc Nguyệt Tinh Linh, cũng chỉ là muối bỏ bể, không đáng kể.

Tuy nhiên, mặc dù trong vũ trụ có rất rất nhiều Nguyệt Tinh Linh nhất tộc, nhưng trong số các tộc Nguyệt Tinh Linh, có địa vị thống trị duy nhất là chi tộc kế thừa nhất mạch trên Nguyệt Tinh Linh mẫu tinh.

Nữ vương của Nguyệt Tinh Linh bản tông là người phát ngôn của Nữ thần Ánh Trăng. Chỉ cần là ý chỉ của nữ vương, bất kỳ chi nhánh Nguyệt Tinh Linh nào cũng không dám làm trái.

Bởi vì khi có ai có lòng vô lễ, chính là làm trái sứ giả quyền uy của nữ thần, như vậy cả tộc đều gặp tai ương.

Tất cả các nữ vương các thời đại của Nguyệt Tinh Linh đều là do Nguyệt Lượng chi nữ, được Nữ thần Ánh Trăng yêu quý, sinh ra.

Cho dù có Nguyệt Lượng chi nữ nào đó sau này không thể trở thành nữ vương, cũng có thể vào tông miếu của bản tông, làm trưởng lão với quyền thế thật lớn.

Cho nên Hi An và Cyber Cotton hai người đều không ngờ có một Nguyệt Lượng chi nữ giáng lâm trên một tinh cầu bán phế (tinh cầu bỏ hoang một nửa), khi biết được, trong lòng không kìm được xúc động. Đó cũng là điều dễ hiểu.

Cuber Cotton kể xong, do dự một lát rồi hỏi:

- Tiếu Ân các hạ, ngài biết ba vị Nguyệt Lượng chi nữ được sinh ra trên Nguyệt Tinh Linh mẫu tinh cuối cùng có được địa vị gì không?

Tiếu Ân khẽ lắc đầu, trong lòng thầm mắng, ta không biết lịch sử Nguyệt Tinh Linh, đương nhiên là không biết rồi!!!

Cyber Cotton hít sâu một hơi:

- Cả ba nàng đều trở thành nữ vương bệ hạ của Nguyệt Tinh Linh bản tông.

Tiếu Ân trợn tròn mắt, cái miệng của hắn há hốc ra, bất kể nghe được cái gì cũng không thể gây kinh ngạc như thế.

Yết hậu giật một cái, hắn nghĩ tới Sara xinh đẹp động lòng người, sắc mặt đại biến, cô gái xinh đẹp này, không biết trong tương lai sẽ có thân phận kinh người thế nào đây?

- Hi An đại trưởng lão, ngài có sai sót gì không?

Tiếu Ân ôm một tia hy vọng dò hỏi.

Quả nhiên Hi An không chút do dự lắc đầu:

- Vừa rồi ngươi cũng thấy rồi, đây chính là lời tiên đoán của nữ thần thân chinh giáng lâm, ngươi cho rằng có sai lầm không?

Nhìn vẻ mặt oán giận của ông ta, Tiếu Ân thức thời không giằng co thêm về vấn đề này nữa.

- Được rồi, Hi An đại trưởng lão, ngài tính làm sao bây giờ?

Tiếu Ân dò hỏi.

Ông ta nao nao:

- Theo quy định, khi phát hiện một Nguyệt Lượng chi nữ giáng lâm ở bên ngoài, nhất định phải hộ tống nàng đến Nguyệt Tinh Linh mẫu tinh, và đợi tới lần chọn lựa nữ vương tiếp theo.

- Ngài nói, đưa Sara rời khỏi tinh cầu của nàng?

Tiếu Ân trầm giọng.

- Đúng.

Hi An khẽ khẽ thở dài

– Xin tha thứ cho ta nói thẳng, tinh cầu của ngươi nếu là bán phế, thì để Nguyệt Lượng chi nữ ở nơi như thế thực là khó chấp nhận.

Tiếu Ân cười ha hả hai tiếng:

- Thật không? Nhưng ta không cảm thấy như thế. Hơn nữa ta nghĩ Sara cũng sẽ không nghĩ như vậy.

Cyber Cotton biến sắc, đanh định nói gì, đã thấy Hi An khoát tay, ông ta nghiêm mặt:

- Tiếu Ân tiểu bằng hữu, ta chỉ cần ngươi nói thật một câu, đối với Nguyệt Lượng chi nữ mà nói, thì cứ ở lại tinh cầu vứt đi một nửa của các ngươi là tốt hơn, hay bước ra vũ trụ, trở thành trưởng lão tông miếu hoặc nữ vương bệ hạ là tốt hơn?

Tiếu Ân nghẹn lời, vấn đề này căn bản hắn không cần trả lời, vì dù có ngu cũng biết đáp án chính xác.

Trầm ngâm nửa ngày, Tiếu Ân nhỏ giọng:

- Có lẽ, đối với Sara, nàng cũng không thiết tha gì cái vị trí nữ vương bệ hạ.

Cyber Cotton sắc mặt đại biến, rốt cuộc thì hắn cũng nhẫn không nổi nữa, tiến lên một bước:

- Tiếu Ân các hạ, xin ngài hãy chú ý tới lời nói và việc làm.

Hi An khẽ lắc đầu:

- Nguyệt Lượng chi nữ là người phát ngôn của nữ thần, khoảnh khắc nàng sinh ra, vận mệnh ấy của nàng đã định. Cho dù là người khác tìm cách phá quấy, nhưng khi ý chỉ của thần linh hạ xuống, chẳng lẽ nàng còn có thể làm trái sao?

Chân mày Tiếu Ân hơi nhíu lại. Nếu là trước kia hắn cũng sẽ không thèm để tâm đến cái ý chỉ thần linh kia, nhưng vừa rồi sức mạnh thần linh giáng lâm, cũng đập tan phòng tuyến trong lòng hắn.

Nếu thần linh ấy thật sự có cách nào đó giáng lâm, Tiếu Ân có thể khẳng định Sara nhất định sẽ không tiếc hết thảy để hoàn thành cái ý chỉ có vẻ vô cùng vớ vẩn này.

Do dự một chút, Tiếu Ân kiên định:

- Ta có thể nói tất cả những gì ta biết cho nàng, nhưng quyết định thế nào thì tự để cho nàng tự lựa chọn.

Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến

– Đây là điều kiện cuối cùng của ta, tuyệt đối không lùi bước nữa đâu.

Hi An nhìn hắn thật sâu:

- Được, ta đáp ứng ngươi. Tuy nhiên, trước khi ngươi rời đi, ta muốn giao thủ cùng ngươi một lần.

- Giao thủ cùng ta?

Tiếu Ân hồ nghi hỏi

– Vì sao?

- Vì ta muốn nhìn một cái, xem hộ vệ sứ giả Nguyệt Lượng chi nữ chọn ra, có thể có sức mạnh bảo vệ cường đại hay không.

Hi An nghiêm trang trả lời.

Tiếu Ân dở khóc dở cười:

- Ngài nghĩ sai rồi, ta cũng không phải sứ giả hộ vệ gì, chẳng qua chỉ là có gặp qua Nguyệt Lượng chi nữ vài lần thôi.

Hi An nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt, trong ánh mắt không có nửa điểm dao động, còn Cyber Cotton lại hơi nhếch khóe miệng, tỏ vẻ thà chết không tin.

Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng hắn hoàn toàn không tinh toán gì. Tại sao khi mình nói thật lại không ai tin?

Một lát sau, Hi An thong thả nói từng tiếng:

- Có thể khiến cho Nguyệt Lượng chi nữ cầu phúc, chính là hộ vệ sứ giả nàng chọn. Danh hiệu này, đối với cả tộc Nguyệt Tinh Linh mà nói, là người mà ai cũng trân trọng và thèm muốn.

Cuber Cotton gật đầu thật mạnh:

- Đúng vậy, Tiếu Ân các hạ, xin ngài quý trọng thân phận của ngài.

Tiếu Ân hơi lắc đầu, hắn biết, cái nhìn về giá trị của hắn và họ khác nhau quá xa, căn bản là không thể dung hợp với nhau.

Trong đó, sai khác cơ bản nhất, là thái độ với thần linh.

Đối với thần linh, Tiếu Ân tuy có sợ hãi và tôn kính, nhưng cũng không đến nỗi giống như những Nguyệt Tinh Linh này, tín ngưỡng bằng cả tâm hồn và thể xác.

Nhìn sắc mặt nghiêm trang của Hi An, Tiếu Ân đột nhiên cảm thấy cho dùng hắn buông tay chiến một trận thì cũng không phải chuyện xấu.

Sau khi trải qua cảm giác áp lực trong thông đạo kỳ dị, Tiếu Ân cũng muốn tìm một cao thủ nhất nhì, để xem thực lực của mình đã tăng tới đâu.

Hai mắt hắn sáng dần lên:

- Được rồi, nếu là Hi An đại trưởng lão yêu cầu, thì Tiếu Ân cung kính không bằng tuân mệnh.

Trên khuôn mặt già nua của lão Hi An mới lộ ra vẻ tươi cười:

- Mời đi theo ta.

Theo lão nhân rời thụ động, bọn họ đi tới một Truyền Tống Trận, ánh mắt Tiếu Ân đảo qua, lập tức nhìn ra đây là một Truyền Tống Trận nhỏ truyền trong tinh cầu.

Hi An một bước bước vào trong đó:

- Cyber Cotton, ngươi quay về đi, nhớ kỹ việc này không thể lộ ra.

Cyber Cotton cung kính:

- Sư phụ, con hiểu. Đệ tử tuyệt đối sẽ không nói với người khác.

Hi An vừa lòng gật đầu, vung tay lên, bạch quang hiện lên, Tiếu Ân và ông ta lập tức biến mất không thấy. Còn Cyber Cotton quay về phòng sư phụ, sắp xếp lại toàn bộ căn phòng đó, đặc biệt cất quả cầu thủy tinh đặc biệt vào trong cái hộp gỗ, thật cẩn thận đặt vào giữa căn phòng.

Trước một sơn động, Tiếu Ân và Hi An đã hiện ra ở đầu kia Truyền Tống Trận.

Đây là một sa địa hoang vu, tuy khí hậu còn lâu mới bằng sa mạc thực sự, nhưng trong ngàn dặm cũng không gặp một ai, một nơi thật tốt để giao thủ so chiêu.

Tiếu Ân nhìn Hi An, đột nhiên hỏi:

- Vì sao ngài muốn để Cyber lại?

Hi An ngẩn người, kinh ngạc hỏi:

- Ngươi đã nhìn ra?

- Đúng, ta vô cùng kỳ quái, đến tột cùng thì ngài có chuyện gì mà ngay cả hắn cũng giấu?

Do dự một lát, dường như có gì đó thật khó mở miệng, ông ta mới nói:

- Tiếu Ân, thực ra Nguyệt Tinh Linh nhất tộc chúng ta cũng không phải là vững chắc như sắt thép.

Tiếu Ân tươi cười:

- Nếu chỉ là một chủng tộc có trí tuệ, thì chủng tộc ấy cũng không hẳn là vững chắc như sắt thép.

Hi An gật đầu đầy đồng cảm:

- Tuy nhiên dưới oai phong của nữ thần, Nguyệt Tinh Linh nhất tộc của chúng ta xem như cũng khá đoàn kết hòa thuận.

Tiếu Ân bật cười:

- Đúng vậy, nhưng nếu không có niềm tin chung này, ta cam đoan, một tập thể khổng lồ như thế khẳng định chỉ một thời gian ngắn sẽ sụp đổ.

Hi An cười khổ:

- Vốn ta còn đang suy nghĩ phải làm sao để ngươi có thể hiểu, nhưng không ngờ ngươi còn thấu triệt hơn ta.

Tiếu Ân cười ha hả:

- Có lẽ cái này gọi là người ngoài thì tỉnh người trong thì mê.

Hi An buồn ra mặt, đột nhiên hít một hơi dài:

- Tiếu Ân, tới đây, cho ta xem, vì sao Nguyệt Lượng chi nữ lại chọn ngươi làm sứ giả thủ hộ của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.